Chương 1337: Vậy anh còn không mau dẫn đường!
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 750 chữ
- 2022-02-17 04:39:40
Nhưng khi ở cùng với Lãnh Hàn Triết thì cũng xem như là có chút thân thiết hơn người khác.
Hôm nay, khi nghe thấy Lãnh Hàn Triết và8 Lâm Thục Nhã nghi ngờ khả năng của Vân Tiên, lời mà Mộc Doanh vừa nói cũng là câu nói dài nhất trong nhiều năm trở lại.
Điều này 3khiến cho đám người Lãnh Hàn Triết bất ngờ, càng khiến bọn họ sốc hơn chính là những lời mà Mộc Doanh nói ra.
Cái gì? Doanh Doanh9, em nói gì cơ? Em ấy từng ở trong rừng rậm Amazon sáu tháng chỉ với hai bàn tay sao?
Lãnh Hàn Triết sững sờ, Lâm Thục Nhã sửng s6ốt, còn mọi người xung quanh đều kinh hoàng.
Đến cả giáo viên đang chạy theo người nông dân về phía có lợn rừng lao xuống núi cũng5 phải dừng bước lại.
Nghe xong những lời của Hàn Minh, mọi người xung quanh dường như cũng hiểu ra.
Chắc vừa rồi là do Mộc Doanh tưởng tượng ra rồi tâng bốc Vân Tiên mà thôi!
Anh họ, anh nói gì đó đi. Đến một cao thủ Taekwondo, Boxing, Judo như anh cũng không dám đến những nơi như thế. Một đứa con gái như cô ta sao có thể chứ...
Lâm Thục Nhã không muốn Vân Tiên được người khác chú ý nên vội vã tìm một lý do nào đó để phủ nhận thực lực của Vân Tiên, thậm chí cô ta còn đẩy đề tài này sang người anh họ Hàn Minh của mình.
Không phải suốt sau tháng chỉ có ngồi một chỗ, không động vào những thứ nguy hiểm rồi đếm thời gian là có thể sống được.
Trong sáu tháng này, ngày nào cũng cần phải kiếm ăn, còn phải đối mặt với đủ loại rắn độc và thú dữ.
Con gái mấy người đừng nói năng lung tung như thế nữa. Rừng rậm Amazon không phải là nơi mấy em muốn đi là có thể đi đâu! Với lại tuổi còn nhỏ như này, e là hộ chiếu cũng chưa có đúng không? Không có hộ chiếu thì không thể xuất ngoại. Sợ rằng đến ra nước ngoài mấy đứa cũng chưa từng ấy chứ! Đừng nói năng lung tung nữa...
Hàn Minh cũng có ý nghĩ muốn khoe khoang bản thân mình một chút. Anh ta không muốn cũng không quen nhìn thấy những người giỏi giang hơn mình, chứ đừng nói đến việc đối phương ở đây là con gái.
Trên thế giới này, rừng rậm Amazon là nơi có vô số loài động thực vật, hơn nữa ở trong đấy tồn tại rất nhiều loài nguy hiểm.
Chỉ cần nghĩ tới thôi cũng biết nơi đó nguy hiểm đến cỡ nào. Người bình thường có lẽ còn không chịu nổi được ba ngày khi vào đó, chứ đừng nói đến là sáu tháng.
Ai nấy đều bàng hoàng nhìn Vân Tiên.
Họ quan sát cơ thể chân yếu tay mềm của cô.
Vân Tiên không thèm để ý mấy người này nói gì. Cô nhanh chóng tiến về phía người nông dân.
Mộc Doanh không nói gì thêm mà đã chạy theo sau Vân Tiên.
Vậy mà Vân Tiên lại có thể sống ở trong đấy sáu tháng trời?
Sao vậy được chứ! Sao cô ta sống trong rừng Amazon sáu tháng được đây! Cô ta mới bao nhiêu tuổi chứ. Hơn nữa cô ta...
Lâm Thục Nhã muốn tìm một cái gì đó để phản bác lại việc Vân Tiên có thực lực rất mạnh, nhưng càng nói, lời lẽ của cô ta càng trở nên lộn xộn.
Bọn họ mới bao nhiêu tuổi chứ? E là bây giờ đến hộ chiếu còn chưa có nữa là? Vả lại bọn họ cũng là những học sinh bình thường thi từ cấp hai lên cấp ba thôi mà. Đào đâu ra thời gian để đến rừng rậm Amzon những sáu tháng trời được chứ.
Điều quan trọng là một người bình thường lại tự dưng nổi điên chạy đến rừng rậm Amazon làm gì? Đây vốn là một chuyện không thực tế chút nào.
Lâm Uyển hơi đờ đẫn một chút rồi nhấc chân đi theo.
Quả nhiên là nói tào lao! Ha ha ha! Tự mình ảo tưởng bản thân giỏi giang lắm đây! Ở trong rừng Amazon sáu tháng? Sao cô ta lại nghĩ được ra chuyện này chứ! Đúng thật là… ai tin mấy người thì đúng là kẻ ngốc...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.