• 293

Chương 1361: Chân tướng sự việc, sắp được công bố



Đã tới nước này rồi mà Vân Tiên còn không chịu đi! Thục Nhã… Chắc, chắc chắn là cô đã giết nó! Cô vốn có hiềm khích với Thục Nhã, hơ8n nữa thực lực của cô mạnh nhất, nếu cô muốn ra tay với con bé nhân lúc chúng tôi không có ở đây thì vô cùng đơn giản, cô là người đ3áng nghi nhất! Huấn luyện viên mau bắt cô ta đi! Đừng để cô ta chạy mất!


Cảm xúc của Hàn Minh đã trở nên vô cùng kích động9, đến mức không thể khống chế nổi bản thân.
Nói xong, ai nấy đều bỏ chạy, tranh nhau leo lên trực thăng, họ đều muốn mình là người đầu tiên rời khỏi nơi này.
Đợi sau khi tất cả học sinh đã rời đi hết, huấn luyện viên Chu mới liếc nhìn Vân Tiên, sau đó nói với mấy người ở lại:
Một đêm trôi qua trong bình an.
Ngày hôm say đợi tới khi gần trưa, khi Vân Tiên đang ngồi trên một cành cây vững chắc nghỉ ngơi thì cô lại nhảy xuống đất.
Người ở lại lần lượt là Vân Tiên, Mộc Doanh, Lâm Uyển, Văn Bội Linh, Lãnh Hàn Triết và mấy người anh em của Lãnh Hàn Triết.
Mấy người anh em của Lãnh Hàn Triết đều là học sinh lớp mười một, mười hai, nghe thấy Lãnh Hàn Triết nói muốn ở lại, mấy người này cũng không chịu đi.

Doanh Doanh, chúng ta đi thôi.
Lãnh Hàn Triết nói xong, anh ta xoay người kéo tay Mộc Doanh rời đi nhưng bị cô tránh né.

Tôi sẽ ở lại với Vân Tiên.
Mộc Doanh rất lạnh lùng lên tiếng.
Cô thực sự coi Vân Tiên là bạn, mà Vân Tiên còn đang ở trên đảo này, cho dù Lâm Thục Nhã đã chết trên đảo hơn nữa còn bị giết hại trong lúc không ai biết, nhưng nếu Vân Tiên đã ở lại vậy thì cô sẽ lựa chọn tin tưởng Vân Tiên!

Doanh Doanh, dù em ở đâu thì anh cũng sẽ ở bên cạnh em!
Lãnh Hàn Triết quyết tâm, anh ta cũng không muốn đi nữa.
Lúc này, tất cả mọi người đều đang vô cùng kinh hoàng và sợ hãi, ai ai cũng tranh giành muốn rời khỏi đây, nên không ai chú ý tới phía bên này.

Tôi, tôi cũng sẽ ở lại cùng với Vân Tiên! Vân Tiên không đi thì tôi cũng không đi!
Gương mặt sợ hãi của Lâm Uyển nhanh chóng cứng đờ lại, nhưng cô ấy vẫn nắm chặt vạt áo không chịu đi.

Hả! Vân Tiên, cậu đi đâu đấy? Mười hai giờ là huấn luyện viên sẽ cử trực thăng tới đón chúng ta.
Lâm Uyển thấy vậy, cô ấy vội vàng đứng dậy hỏi.
Cô ấy sợ Vân Tiên đi mất rồi cũng sẽ biến thành một thi thể lạnh lẽo như Lâm Thục Nhã.

Vào lúc mười hai giờ ngày mai, tôi sẽ cử trực thăng tới đón các trò, trong thời gian chờ đợi thì tất cả những học sinh khác sẽ ở trong các khách sạn gần hòn đảo này, sau đó chúng ta sẽ tuyên bố thành tích của hoạt động dã ngoại sinh tồn lần này.


Vâng.
Vân Tiên khẽ gật đầu.
Nếu như không có người xung quanh ngăn cản thì Hàn Minh đã lao về phía Vân Tiên6 rồi.

Được rồi! Mọi chuyện đợi đến ngày mai sau khi kết thúc hoạt động bảy ngày dã ngoại sinh tồn rồi nói sau!
Huấn luyện5 viên Chu nhìn Vân Tiên, sau đó lên tiếng nói.

Vân Tiên, nếu em không muốn rời đi thì chỉ cần em kiên trì tới mười hai giờ trưa là trường quân đội thành phố Mẫn các em sẽ giành chiến thắng.
Huấn luyện viên Chu nói xong sau đó gọi mọi người rời khỏi đây.
Còn về thi thể của Lâm Thục Nhã, không ai dám bước tới nhìn.
Ở cách đó không xa, Văn Bội Linh đang định đi cùng với mọi người nhưng khi nghe thấy quyết định của Lãnh Hàn Triết, cô lập tức chọn ở lại.

Điên, điên, điên hết rồi! Học sinh của trường quân đội thành phố Mẫn điên hết cả rồi! Nơi… Nơi này sẽ chết người đó! Thế mà có người vẫn lựa chọn ở lại để tìm cái chết!
Học sinh trường quân đội Võ Lâm sợ hãi lắp ba lắp bắp.
Tuy Hàn Minh khá thân với Lãnh Hàn Triết nhưng khi mắt nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì vô cùng sợ hãi, anh ta chính là người đầu tiên chạy lên máy bay trực thăng.
Buổi tối ngày thứ sáu, mọi người vẫn chất củi thành đống để đốt như cũ, nhưng vì những chuyện trước đó nên mọi người đã chia một tổ ba người gác đêm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.