• 293

Chương 166: Vũ trang việt dã, một nhóm bảy người


Trong tình huống này, đương nhiên là phải tăng cường rèn luyện thân thể.

Về phần sáu người khác được chọn vào cùng 8mình, Vân Tiên cũng đã biết toàn bộ.
Cô không lề mề nữa, nhanh chóng theo mọi người đi tới nơi huấn luyện.
Nhất thời, trong trại huấn luyện quân đội này không còn âm thanh nào khác, chỉ còn lại tiếng huấn luyện chỉnh tề và đám n9gười mồ hôi nhễ nhại.
Đến tối, Cát Quân Kiến mới lái xe đưa từng người bọn họ về. Đồng thời muốn tất cả tập hợp ở 6trại huấn luyện quân đội vào sáng sớm ngày mai.
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu lên vầng trán rộng của họ, kéo ngược chiếc bóng về phía sau.
Một hành trình mới sẽ được bắt đầu từ đây.
Sáng sớm hôm đó, mọi người đến trại huấn luyện quân đội.
Vân Tiên nhảy xuống khỏi xe Jeep, dẫn đầu đi về phía trại huấn luyện. Sáu người khác cũng nhanh chóng xuống theo, đi cùng Vân Tiên về bên đó.
Cát Quân Kiến đứng chắp tay sau lưng, nhìn một nhóm bảy người xếp thẳng hàng, nghiêm túc nói:
Từ sáng hôm nay trở đi tôi muốn các cô cậu tăng cường huấn luyện, mỗi người mang thêm 5 kilogam đồ nặng chạy việt dã 5000 mét.

Đây là phương thức huấn luyện bộ đội đặc chủng, nhưng trên phương diện vác đồ nặng thì Cát Quân Kiến đã giảm bớt trọng lượng cho bọn họ, bộ đội đặc chủng bình thường đều mang theo võ trang hạng nặng để chạy việt dã.
Tiếng kêu đầu tiên là của Sở Ninh, còn lại thì truyền từ phía Sở Hướng Nam tới.
Nhưng mấy người khác, bao gồm cả Vân Tiên thì không phát ra bất cứ âm thanh nào.
Thật ra, chuyện này Vân Tiên không để Cát Quân Kiến nói với Tần Y Nhu, bà chỉ cho rằng thầy giáo ở trường muốn giữ học sinh ở lại lớp học bù, đồng thời cuối tuần cũng phải học thêm mà thôi.
Cho nên Vân Tiên mới có thể đi sớm về muộn vào cuối tuần.
Vân Tiên cũng phát hiện ra trong mấy người này, Sở Ninh và Sở Hướng Nam là hai người hiếu động nhất.
Nói thẳng ra chính là lắm mồm.

A…


Thế thì mệt chết mất!


Ngoài cửa trại huấn luyện quân đội, trên một sân bãi rộng lớn không có bóng người.
Khi mọi người trang bị xong cũng đã đến lúc bắt đầu chạy việt dã. Sở Hướng Nam vẫn không quên đứng bên cạnh trêu chọc Vân Tiên vài câu, khoe khoang bản thân, định ra oai với nữ sinh:
Bé Vân Tiên này, em là người mới tới, nếu lát không chạy theo kịp thì cứ chạy từ từ thôi cũng được.

Khi đám người Sở Hướng Nam cho rằng Vân Tiên là người mới vào, thực lực đương nhiên sẽ kém nhất trong số những người ở đây thì đúng lúc này có một giọng nói chen ngang.
Những võ trang đó nặng tới hai mươi mấy cân.
Nhưng cho dù đã giảm xuống như vậy, vẫn có vài người phát ra tiếng than thảm thiết.
Vân Tiên cũng gật đầu, bình thường cô đều tự mình rèn luyện, bây 5giờ chỉ khác là có nơi để tập luyện mà thôi. Tất nhiên như vậy sẽ dễ dàng nâng cao thân thủ của mình hơn.
Ngày tiếp theo, quả nhiên Cát Quân Kiến đã đón bọn họ tới trại huấn luyện quân đội từ rất sớm.
Nhưng Cát Quân Kiến lại coi như không nghe thấy, nói tiếp:
Được rồi, mọi người đi theo tôi trang bị, lập tức bắt đầu chạy việt dã buổi sáng.

Thật ra chạy việt dã của huấn luyện bộ đội đặc chủng và chạy bộ trong thời kỳ huấn luyện quân sự của học sinh cũng giống nhau. Nhưng chạy việt dã này lại chú trọng vào sức bền, cho nên người chạy nhất định phải có sức chịu đựng cực lớn mới có thể kiên trì chạy xong toàn bộ hành trình.

Trang bị của mọi người đã chuẩn bị xong chưa?
Người lên tiếng là đội trưởng của nhóm bảy người, tên Lưu Thế Doãn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.