• 293

Chương 268: Em trai vân trúc. chỉ là trùng hợp?


Kiếp trước, em trai cô tên là Vân Trúc.

Cô vẫn còn nhớ ngày đầu tiên hai chị em gặp gỡ, đứa nhỏ ấy đã giương đôi mắt8 đen láy, to tròn chăm chú nhìn cô. Hai má nhóc phúng phính, nhe hàm răng trắng muốt, nói rõ ràng từng chữ từng chữ một với3 cô:
Chị là chị gái em ạ?


Sau đó, cu cậu rất vui vẻ vươn mấy ngón tay nhỏ nhắn lạnh băng nắm lấy bàn tay của cô, 9vui mừng ra mặt:
Tốt quá rồi! Tiểu Trúc cũng có chị gái, Tiểu Trúc cũng có người thân rồi.


Không có gì.
Cô nhắm mắt lại, để lộ ra nụ cười nửa miệng.
Bất kể đứa nhóc này có phải em trai cô hay không, nếu đã có khuôn mặt giống y đúc, lại còn trùng cả họ và tên với nhau, có thế nào nó cũng cho cô một nơi để gửi gắm hy vọng. Bằng một cách nào đó, có thể em trai cô vẫn còn sống.

Cảm ơn cô gái. Cảm ơn em đã cứu con trai chị! Cảm ơn em!
Sau khi mẹ Vân Trúc thu xếp ổn thỏa cho cậu nhóc, chị vội vã đi đến chỗ Vân Tiên cảm ơn rối rít. Thái độ của chị vô cùng chân thành, suýt chút nữa còn quỳ xuống cảm ơn Vân Tiên, nhưng bị cô kéo đứng dậy.
Suy cho cùng trái tim của Vân Tiên đâu phải làm từ sắt đá, cô cũng biết tức giận và oán hận thói đời bạc bẽo.
Cậu nhóc đứng đối diện Vân Tiên bị hành động đột ngột đưa tay ra của cô dọa sợ, chợt rụt người lại lùi về sau.

Trúc Nhi.
Đúng lúc ấy, mẹ của cậu nhóc nước mắt đầm đìa chạy đến, ôm chầm lấy đứa trẻ, không thể dùng hai chữ sợ hãi để diễn tả sự hoảng loạn, rối bời trong lòng chị lúc này.
Mà đám người Thẩm Nham đứng bên kia lại vô cùng xấu hổ.
Phải biết rằng ngay từ đầu, bọn họ đã cho rằng nhóm Vân Tiên là một đám liễu yếu đào tơ, nên ăn nói cũng độc mồm độc miệng.
Nhưng kết quả thì sao? Một cô gái mười lăm, mười sáu tuổi lại có thể một mình cứu được cậu nhóc bị mắc kẹt trên vách đá.
Cha mẹ của Vân Tiên và6 Vân Trúc đã qua đời trong một vụ tai nạn giao thông khi Vân Trúc mới lên bốn tuổi.
Tất cả đều vì lúc nhỏ Vân Tiên 5bị một tổ chức bắt cóc. Cha mẹ lặn lội đi tìm cô suốt mười mấy năm ròng, cuối cùng trong quá trình tìm kiếm đã xảy ra tai nạn ngoài ý muốn dẫn đến tử vong.
Còn Vân Trúc từ nhỏ đã lớn lên trong trại trẻ mồ côi.
Những năm ấy, Vân Tiên được huấn luyện với thân phận là một đặc công ở trong tổ chức Ám Hồn.
Say này khi cô có đủ khả năng tìm lại người thân của mình thì chỉ còn duy nhất một đứa em trai.
Nhưng về sau, em trai cũng bị người ta dùng để uy hiếp cô, cuối cùng phải chết trong đau khổ.

Mẹ ơi, hình như chị gái này biết tên của con đó.
Cậu nhóc chỉ tay về phía Vân Tiên, ngây thơ nói với người phụ nữ, nhưng ánh mắt lại thừ ra.

Đúng rồi, Vân Tiên, sao em lại...
Mọi người xung quanh đều ngạc nhiên vì hành động vừa rồi của Vân Tiên, Sở Ninh không nhịn được, vội lên tiếng hỏi.
Hóa ra, cậu nhóc này cũng có tên là Vân Trúc giống với em trai cô.
Lúc này, Vân Tiên cũng làm quen được với mẹ của Vân Trúc.

Mẹ của Vân Trúc tên Vân Hải Lam, là một bà mẹ đơn thân nên cậu nhóc theo họ của mẹ.

Lần này bọn họ đến núi Uy Vũ là để rèn luyện cho cậu bé.

Theo những gì nghe được từ Vân Hải Lam, sau khi Vân Trúc bị ốm nặng cách đây vài tháng, gần như cả con người đều thay đổi.

Ánh mắt cậu nhóc trở nên đờ đẫn, không thích nói chuyện, thậm chí có những lúc gặp ác mộng còn hét lên mấy câu như
Không, đừng giết cháu. Hu hu hu. Cầu xin ông đừng giết cháu.


Kể cả ngày thường cậu nhóc cũng rất nhát gan. Đã là đứa trẻ tám tuổi rồi mà ban đêm cũng không dám dậy đi vệ sinh một mình.

Hôm nay Vân Hải Lam đưa Vân Trúc đến núi Uy Vũ cũng vì muốn rèn luyện lòng can đảm cho con, chỉ có điều không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.