• 293

Chương 385: Tìm được làng nhỏ. bắt cá ven sông


Hơn nữa, những tấm bản đồ thông thường đều có kèm theo tiếng Anh.

Còn Vân Tiên, khi mới tới chỗ cho thuê xe, cô đã lấy tấm bản đồ, tìm hiểu8 kỹ địa hình, còn phân tích nó và cuối cùng đưa ra kết luận.
Không còn là một vùng đất hoang vu hẻo lánh hay những dãy núi đá uốn lượn nữa mà là một dòng sông đang chảy ngược hướng với họ, đối diện với dòng sông có một ngôi làng.
Ai nấy đều vui mừng, Phương Tiêu Nhiên không quay đầu, hỏi Vân Tiên:
Vân Tiên, vào trong làng không?

Phương Tiêu Nhiên thật sự lái chiếc xe jeep đi rất chậm.
Sau một tiếng đồng hồ chạy xe, Vân Tiên nhìn thấy cảnh vật bên ngoài cửa sổ đột nhiên thay đổi.
Chồng của Adiya đã qua đời, một mình bà phải cáng đáng gia đình chăm sóc con nhỏ nên cuộc sống vô cùng vất vả.
Nhưng Adiya tỏ ra vô cùng chào đón một người khách từ xa tới như Vân Tiên.
Cô mím môi rồi nói tiếp:
Đi từ từ, không cần vội. Chúng ta không nên đánh rắn động cỏ. Hiện tại trong mắt của tên Siêu đạo chích, chúng ta chỉ là một nhóm khách du lịch đến thung lũng Thiên Địa tham quan mà thôi.

Dứt lời, Vân Tiên khẽ chớp mắt.
Không còn nghi ngờ gì nữa, nơi có người ở chắc chắn là phía Nam.
Bởi vì trên bản đồ có thể thấy rõ, ngoại 6trừ hướng Nam ra thì tất cả những hướng còn lại đều dẫn tới vùng sa mạc mênh mông vô tận.
Mấy người Vân Tiên xuống xe, nghe theo Vân Tiên đi đến chỗ trưởng làng xin ở lại một đêm…
Trưởng làng và dân làng ở đây đều đón tiếp những người khách từ xa tới vô cùng nồng hậu.

Vào. Chúng ta tìm nhà ai đó nghỉ ngơi lúc rồi xin ở lại một đêm.
Vân Tiên gật gù.
Thế là cả nhóm người tiến vào làng.

Nếu chúng ta đã biết được phương hướng, Phương 5Tiêu Nhiên, cậu chạy nhanh lên chút.
Sở Hướng Nam cũng mừng rỡ chen ngang.

Không cần.
Vân Tiên lập tức bác bỏ lời nói của Sở Hướng Nam.
Đàn ông ở nước A có thói quen dùng khăn quấn quanh đỉnh đầu, còn phụ nữ lại đội một chiếc khăn trông giống cái mũ, trùm kín phần đầu của mình, chỉ để lộ gương mặt.
Đây là phong tục của nước A.
Người trong nhà rất hiếu khách, bà chủ khoảng hơn bốn mươi tuổi, tên là Adiya.
Adiya có một cô con gái nhỏ hơn Vân Tiên hai tuổi tên Meppeba.
Cuối cùng trưởng làng chia bảy người phía Vân Tiên thành bốn tốp, phân vào ở nhờ bốn hộ trong làng.
Một mình Vân Tiên được sắp xếp cho ở lại một gia đình có vẻ nghèo khổ.
Thật ra vô số chuyện sẽ chẳng có ai nói cho bản thân biết câu trả lời, nhưng 3mình có thể dựa vào hoàn cảnh để tìm ra đáp án.
Cũng như tên Siêu đạo chích, trừ khi hắn ta tự tìm đường chết, còn không hắn sẽ tìm một nơ9i có người sống để tới.
Nhưng tất cả mọi người đều nghe hiểu được những gì cô nói.
Trước khi xác định được tên Siêu đạo chích kia là ai, mọi người đều nên giả vờ mình chỉ là tốp học sinh đến thung lũng Thiên Địa để du lịch.
Trong thời gian chưa tới nửa ngày, con gái Adiya là Meppeba đã thân được với Vân Tiên.

Hơn nữa Vân Tiên không bị vướng rào cản ngôn ngữ với người nước A, có vẻ Meppeba vô cùng yêu quý người chị này.


Chị, chị có thể đi bắt cá ven sông với em không?
Meppeba lắc nhẹ tay Vân Tiên, cô bé nhìn Vân Tiên với vẻ mặt đầy háo hức.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.