• 293

Chương 386: Cuộc thi bắt cá. nhập gia tùy tục


Con ngươi của Vân Tiên lóe lên.

Từ nhỏ, Meppeba đã bị ức hiếp chỉ vì không có ba. Đám nhóc hung hăng bên cạnh luôn lấy cô bé ra để làm tr8ò cười, thậm chí chế thơ mỉa mai hoàn cảnh của Meppeba.

Không phải từ bé Meppeba đã chịu cảnh cô độc một mình như hiện tại, lúc trước, c3ô bé có bạn bè xung quanh.

Sao lại không dám?
Vân Tiên dùng ngôn ngữ nước A đáp lại trôi chảy.

Chị à, đừng, chúng ta đi thôi. Anh ta là Gilliheng, là kẻ ngang ngược có tiếng trong làng bọn em, không một ai dám thách thức uy nghiêm của anh ta đâu. Chúng ta đi thôi...
Meppeba đưa tay kéo vạt áo của Vân Tiên, cô bé có chút run sợ, nói.
Vân Tiên rũ mắt, thu lại ánh nhìn của mình, cô không có ý định nhiều chuyện.
Cô đến đây là để thực hiện nhiệm vụ, tên Siêu đạo chích kia có thể xuất hiện ở bất kỳ đâu, nếu như cô lơ là cảnh giác hoặc bộc lộ quá rõ thân thủ sẽ rất dễ đánh rắn động cỏ.
Ngay khi Vân Tiên quay người cùng Meppeba đi được hai bước, giọng nói của Gilliheng lại vang lên ở phía sau lưng:
Này, chúng mày đi thật hả?

Thấy Vân Tiên không để tâm, Gilliheng trở nên nôn nóng. Hiếm khi cậu ta gặp được một cô gái không sợ mình chút nào.

Bắt cá? Ha ha, chỉ dựa vào hai đứa mày á?
Lúc này, một giọng nói mỉa mai đột nhiên vọng tới.
Bấy giờ, một tên con trai khoảng chừng mười sáu, mười bảy tuổi, nước da rám nắng, khuôn mặt ưa nhìn, bước ra từ trong đám đông và đi tới đứng đối diện với hai người phía Vân Tiên.
Có lẽ cậu ta chính là tên cầm đầu đám trẻ con nghịch ngợm ở đây. Bởi vì khi thấy cậu ta xuất hiện, mấy đứa khác đều lập tức reo hò và nhường đường.
Chỉ có điều bạn bè của cô bé đều bị đám con trai này doạ chạy hết, không dám chơi cùng cô bé nữa.
Khi9 Vân Tiên đến nhà Meppeba để trọ lại, cô bé vừa mừng vừa sợ.
Nhất là khi Vân Tiên đồng ý kết bạn với cô nhóc, Meppeba mừng quýnh.
Song, hành động của đám con trai lúc này khiến Meppeba rất sợ hãi. Cô bé sợ rằng vì đám con trai này mà người chị cô nhóc mới làm quen được sẽ5 không đồng ý kết bạn với mình nữa.

Gilliheng!
Meppeba có chút sợ hãi nhìn cậu ta, không kìm nổi thốt lên.
Người được gọi là Gilliheng chợt vênh mặt, ngoắc tay với Vân Tiên rồi kiêu căng nói:
Nghe nói mày là người nước ngoài, còn là bạn mới của Meppeba? Hở? Không có sự đồng ý của tao mà mày dám kết bạn với Meppeba?

Giọng điệu của Gilliheng vô cùng ngang ngược, kiểu
thế giới này là của bố mày
khiến Vân Tiên không khỏi nheo mắt.
Vậy nên cậu ta tò mò, muốn lớn giọng ngăn Vân Tiên, nhưng thấy cô không hề phản ứng, Gilliheng lại quát lớn lần nữa:
Đứng lại, đứng lại! Chúng ta thi đấu bắt cá một trận đi, trong vòng mười phút thi xem ai bắt được nhiều cá hơn. Nếu mày thắng, từ giờ trở đi, tao sẽ không bắt nạt Meppeba nữa. Thấy sao? Hơn nữa tao cũng sẽ không để bất kỳ đứa nào bắt nạt nó.



Thật?
Vân Tiên nghe thấy những lời của Gilliheng, cô nhanh chóng dừng bước, quay đầu lại hỏi.


Tất nhiên, Gilliheng tao là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, lời nói ra nhất định sẽ thực hiện!
Gilliheng vỗ bụng bảo đảm.


Vậy thì bắt đầu đi.
Vân Tiên quay ngoắt một trăm tám mươi độ, khiến người khác theo không kịp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.