• 293

Chương 387: Siêu đạo chích, ngài pitt



Ừ.
Vân Tiên gật đầu. Cô híp mắt, cũng cầm cây sào trúc sắc nhọn đến mức có thể chọc xuống là đâm chết một con cá lên, gật đầu đ8áp lại Gilliheng.


Bé Vân Tiên cố lên!
Đám người Sở Ninh không hiểu tiếng hò hét cổ vũ của những người nước A, nhưng Sở3 Ninh vẫy tay với Vân Tiên, reo lên cổ vũ cho cô.
Mấy người khác cũng bị dáng vẻ nghiêm túc của Tưởng Vy Vy làm cho sợ hãi, nhưng bọn họ đều cau mày không nói câu gì.
Tưởng Vy Vy cau chặt mày lại, cô ta im lặng nhìn Vân Tiên đang ra vẻ như đã dồn hết sức lực lấy gậy trúc chọc cá, nhưng chẳng chọc trúng con nào.
Vân Tiên híp mắt lại, cô cũng đâm cây trúc trong tay mình xuống sông.

Trượt rồi chứ gì? Ha ha ha! Không chọc trúng kìa!
Đám con nít bạn bè của Gilliheng đều cười phá lên với Vân Tiên.

Hừ.
Gilliheng bỗng cười khinh một tiếng, 5khóe môi khẽ nhếch tạo thành một nụ cười ranh mãnh không hề phù hợp với độ tuổi của cậu ta.

Phập!
Gilliheng chọc cây gậy trúc trong tay mình xuống sông, lập tức đâm trúng một con cá nhỏ đang bơi.
Vân Tiên đột nhiên nheo mắt lại, trong lúc Gilliheng hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, cô luồn bàn tay vào trong túi áo lấy dao bướm ra, nhanh chóng vòng tới phía sau Gilliheng. Cô giơ chân lên lập tức đạp vào lưng Gilliheng, khiến cậu ta bị đá bay lên bờ.
Đồng thời vào khoảnh khắc mọi người kinh hoàng nhìn biến cố đột nhiên xảy ra mà không rõ vì sao, Vân Tiên đã đi tới trước mặt Gilliheng, không cho cậu ta kịp phản ứng đã kề dao sát cổ Gilliheng.
Cú chọc gậy trúc này của Vân Tiên không trúng gì cả.
Đám người Sở Ninh cũng cảm thấy mất mát.

Vân Tiên bị làm sao thế nhỉ!
Sở Hướng Nam cũng cau mày lại, anh ta chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, sốt ruột, chỉ chực muốn xông lên thay thế Vân Tiên để giành lấy chiến thắng.

Câm miệng!
Tưởng Vy Vy vốn chẳng nói chẳng rằng nãy giờ đột nhiên đạp Sở Hướng Nam một cái, sau đó khẽ gầm lên với Sở Hướng Nam.
Vân Tiên lại dửng dưng như không. Cô cúi đầu, khuôn mặt không để lộ chút biểu cảm nào.

Ha ha!
Gilliheng cũng cười lớn một tiếng. Tiếng cười của cậu ta lại càng càn rỡ hơn, đồng thời cây gậy trúc trên tay thoăn thoắt chọc xuống con sông nhỏ.

Này con nhỏ nước ngoài kia, mày làm cái gì thế hả! Thi chọc cá mày không thắng được, định làm gì Gilliheng!
Đám trẻ con kia lập tức kêu ầm lên.
Đám người Sở Hướng Nam cũng không hiểu đầu cua tai nheo ra sao.
Vân Tiên cố ý.
Nhưng tại sao Vân Tiên lại làm vậy?
Vân Tiên vẫn duy trì trạng thái híp mắt, đôi mắt to tròn sâu thẳm của 9cô nhìn chằm chằm cây sào trúc trong tay không rời.

Chị ơi, cố lên!
Meppeba cũng liếc nhìn Vân Tiên bằng ánh mắt biết 6ơn, đồng thời cất to giọng cổ vũ Vân Tiên một câu bằng tiếng mẹ đẻ của mình.
Không lâu sau, cây gậy trúc trong tay Gilliheng đã xâu đầy cá.

Phập!
Gilliheng đã chọc cá tới một cảnh giới mới, cậu ta đứng quay lưng về phía Vân Tiên, lúc này lại một con cá khác bị cậu ta thuận lợi chọc trúng.

Phập phập phập phập phập!
Liên tiếp năm tiếng vang lên, mỗi lần chọc xuống, cây gậy trúc trên tay Gilliheng lại xuyên thêm một con cá.
Có thể nói, Gilliheng không hề chọc trượt một phát nào!
Lại nhìn Vân Tiên, cô cũng chọc vài cái, nhưng thậm chí chẳng trúng một lần nào cả.
Đám bạn bè của Gilliheng lại càng thêm phần hưng phấn, tiếp đó bọn chúng bắt đầu hô vang với vẻ vô cùng kiêu ngạo:
Gilliheng! Gilliheng! Gilliheng!


Vân Tiên, em đang làm gì thế? Thua thì nhận, sao phải thế...
Sở Hướng Nam kinh ngạc thốt lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.