• 293

Chương 389: Hoàn thành nhiệm vụ, thu đội về nước


Từ ngôn ngữ và hành động của Vân Tiên và Pitt, dường như hai người bọn họ rất quen thân với nhau?

Sau đó bọn họ lại nghe thấy Vân Ti8ên mấp máy đôi môi đỏ mọng, mỉm cười rồi chìa tay ra:
Đoán không sai, tự anh ngoan ngoãn nộp ra đây.

Nhóm Vân Tiên được người của thôn xóm chiêu đãi nhiệt tình nên họ ở lại một đêm.
Ngày hôm sau bọn họ lên chiếc xe jeep do Phương Tiêu Nhiên lái rời đi.

Ok, anh có thể đi rồi.
Vân Tiên híp mắt nhìn Pitt, cười nói.
Pitt khóc không ra nước mắt, nhanh chóng cuốn gói chạy biến, tốc độ kia còn nhanh hơn cả xe hơi.
Đắt giá vô cùng.

Thế là hoàn thành nhiệm vụ rồi ấy hả?
Nhóm người Sở Hướng Nam vẫn đứng im tại chỗ, bọn họ nhìn thấy Pitt ngoan ngoãn giao ngọc bội vào tay Vân Tiên mà không hề có chút phản kháng nào, ai nấy đều cực kỳ khiếp sợ.
Sao bảo là nhiệm vụ lần này khá nguy hiểm? Tại sao Vân Tiên vừa ra tay là siêu đạo chích đã ngoan ngoãn giao đồ ra rồi?
Rốt cuộc Vân Tiên là thần thánh phương nào vậy!
Trước khi tới đây, Cát Quân Kiến từng cho mấy người Vân Tiên xem ảnh chụp của món đồ cổ bị đánh cắp.
Đừng thấy nó chỉ là một miếng ngọc bội mà lầm, thực chất đây là cổ vật được lưu truyền lại từ một vị văn nhân có tiếng tăm lẫy lừng thời nhà Đường, đã trải qua rất nhiều năm lịch sử.
Cô gái khủng bố như thế, cả đời này Pitt chẳng muốn gặp lại lần thứ hai!
Nhưng chẳng hiểu sao, hết lần này đến lần khác hắn lại đụng phải Vân Tiên một cách trùng hợp như thế...
Pitt rụt tay, bày ra bộ dạng3 như sắp chết tới nơi, sau đó bịt kín miệng túi của mình lại:
Cô muốn lấy thật à? Không thể thương lượng được sao?


Không.
Đôi m9ắt sâu thẳm của Vân Tiên cũng lóe lên, cô đáp lại với vẻ không cho phép phản bác.
Dù sao Pitt cũng là siêu đạo chích nổi tiếng thế giới cơ mà? Hắn ta cứ thế giao nộp món ngọc bội cổ vật đó cho Vân Tiên sao?
Điều này có nghĩa là nhiệm vụ đã được hoàn thành một cách thuận lợi!

Thôi được rồi...
Pitt đành thò tay vào trong tú6i áo, móc lấy móc để, cuối cùng lưu luyến rút ra một miếng ngọc bội có màu phỉ thúy ra, rồi đặt vào trong tay Vân Tiên với vẻ bứt rứt không5 vui.
Miếng ngọc bội màu phỉ thúy này đúng là miếng ngọc bội mà viện bảo tàng tỉnh Chiết Giang bị lấy trộm.
Thật ra, Pitt cũng không phải kẻ xấu xa gì. Sau khi hắn ta đi, chẳng mấy chốc đã thả Gilliheng thật về.
Gilliheng thật nếm trải cảm giác bị Pitt bắt nạt, từ đó về sau ăn năn hối lỗi, không còn bắt nạt mấy người yếu ớt như Meppeba nữa.
Nếu để Pitt nghe thấy đám người Sở Hướng Nam thầm oán như vậy, chắc chắn Pitt sẽ nổi quạu chống nạnh gào rống với bọn họ rằng, trước kia lúc đối đầu với Vân Tiên hắn đã bị cô trực tiếp bẻ gãy hai cánh tay kia kìa!
Nếu không phải bản thân Pitt chuồn nhanh, phỏng chừng cả người hắn đều bị Vân Tiên bẻ gãy hết rồi!
Meppeba tiễn nhóm Vân Tiên tới tận cổng thôn, mãi tới khi không còn thấy bóng dáng họ đâu nữa.
Lần gặp gỡ này tựa như vị lữ khách vội vã đi ngang qua cuộc đời, một lần từ biệt có lẽ cả đời sẽ không còn gặp lại.
...

Bọn họ ra khỏi thôn xóm, trở về theo đường cũ. Khi đội Vương Giả vừa trở lại vùng đồng bằng đông dân cư thì gặp được đám người Dư Phong Thành, vốn lượn vòng quanh khe núi mà không có kết quả, cuối cùng phải quay về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.