• 3,753

Chương 484: Tính toán của anh, anh vẫn chưa đi


Tư Dịch giống như tượng đá, Vân Tiên có đẩy thế nào cũng không được.

Dường như anh đã quyết định đứng ì ở đây. Lúc này đang dùng 8đôi mắt sắc bén như dao nhìn Vân Tiên, mắt nhìn chằm chằm vào Vân Tiên một hồi rồi dần dịu dàng lại.

Thằng nhóc đấy hẳn là về rồi, tôi thấy xe của nó trong sân cũng lái đi rồi.
Ngoài cửa phòng truyền tới giọng nam mạnh mẽ của Cát Kiến Quân.
Vân Tiên:
...
Cô muốn nói người đang ở ngay trong phòng cô đây này, sao xe có thể bị lái đi chứ? Nhưng nếu cô nói với Tần Y Nhu đang đứng ở ngoài cửa...
Vân Tiên nhắm hai mắt lại, thậm chí cô có thể cảm nhận được ánh mắt của Tư Dịch đang nhìn mình.
Đêm, rất yên tĩnh.

Thằng bé này, đi cũng không chào hỏi tiếng nào hết!
Tần Y Nhu lầm bầm nói một câu rồi nói với Vân Tiên ở trong phòng:
Tiểu Tiên à, con ngủ trước đi nhé! Hôm nay vốn định để A Dịch và sĩ quan Cát ngủ chung tạm một đêm, nhưng mà cậu ấy đi rồi thì thôi vậy...

Tần Y Nhu nói xong cũng đi mất.
Nói xong, Vân Tiên leo lên gường, kéo chăn lên, trở người nhắm mắt.
Nhưng hành động này của Vân Tiên ở trong mắt Tư Dịch giống như đang làm nũng, anh nhếch khóe môi.

Xem ra tối nay anh không thể làm gì khác hơn là ngủ ở đây rồi.
Tư Dịch nhún vai, dáng vẻ không đàng hoàng đứng dựa vào tường, dáng người cao gầy đứng dựa vào phía sau, lúc nói chuyện còn làm ra vẻ mình cũng hết cách.

Trừ khi em muốn cho mẹ em biết anh đang ở trong này.
Tư Dịch cười gian xảo, anh nhìn thẳng vào Vân Tiên.
Nhưng Vân Tiên lại đờ ra.
Vốn muốn Tư Dịch và Cát Quân Kiến chen chúc ở một đêm, nhưng hiện tại chuyện lại chuyển biến đến mức này, vậy...
Đột nhiên, hơi thở của Tư Dịch hoàn toàn biến mất.
Vân Tiên mở mắt ra thì phát hiện Tư Dịch vừa đứng trước mặt mình đã không không thấy đâu nữa.
Nhất thời Vân Tiên cảm thấy mình bị gài bẫy, cô cắn răng, cắn môi hung hăng nói với Tư Dịch:
Tùy anh!

Cô mặc kệ anh!

Adam cũng ở đây.
Tư Dịch tựa lưng sát vào tường, đôi chân thon dài của anh sải bước về phía Vân Tiên.
Adam cũng tới, nhưng chỉ là tới để giúp anh lái Lamborghini đi mà thôi.
Cùng với tiếng gọi của Tần Y Nhu:
Ti6ểu Tiên à, con biết A Dịch đi đâu rồi không? Sao mẹ không thấy cậu ấy ở trong phòng?

Bởi vì đang ở ngay trong phòng cô chứ đâu!5 Vân Tiên nhắm hai mắt lại, cô mím môi nhưng lại không thể nói như thế được.
Đùa à, nếu cô nói Tư Dịch đang ở ngay trong phòng mình, mẹ cô - Tần Y Nhu sẽ nghĩ thế nào chứ!

Mẹ, chắc là anh ấy ra ngoài rồi ạ.
Vân Tiên đứng sau cửa phòng nói.

Suỵt.
Ngón trỏ thon dài c3ủa Tư Dịch đột nhiên kề sát vào môi Vân Tiên, gương mặt đẹp trai của anh càng rõ nét hơn.
Lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên truyền t9ới tiếng bước chân, ngay sau đó, ngoài cửa phòng truyền đến âm thanh gõ cửa
cốc cốc cốc
.
Vân Tiên hiểu ngay.
Cô cắn răng, tức giận nhìn Tư Dịch:
Anh lái xe đi lúc nào?

Cửa sổ bỗng nhiên mở toang, một cơn gió se lạnh thổi vào.

Anh đi rồi?

Vân Tiên rủ mắt, trong lòng lại có chút không nỡ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.