• 222

Chương 15 : Chí hồng , chí hộc



Công tử tỉnh rồi
tiếng la của Tiểu Bảo vang lên , Mặc đại phu vội chạy lại , lấy tay bắt mạch

Khương Bất Vi bưng vào một chén nước màu thuốc màu đen nói :
Con tỉnh lại là quá rồi , bệ hạ đang thượng triều ở Bảo Chánh điện , lão nhân gia ông ấy phải vào triều nghe dụ . Ông ta đặc biệt nói ta sắc một khỏa nhân sâm trăm năm bồi bổ cho con .



Ngươi lui đi Tiểu Bảo
Khương Bất Vi đối với Tiểu Bảo nói


Đã sảy ra chuyện gì?
Cao Phúc Nguyên nói , đầu hắn vẫn còn ong ong đau.

Mặc đại phu nói:
Công tử gia ngươi đạo tâm không vững , bế quan lại bị tẩu hỏa nhập ma , lúc Tu Đạo Quán tìm thấy công tử thì hơi thở của công tử đang rất yếu , tim đập thoi thóp, họ đem công tử về , lúc thấy công tử , lão gia ông ta chết điếng người , lên cơn truỵ tim , may mắn cứu chữa kịp thời , lão gia ông ấy định xin hoàng thượng cho nghỉ phép , nhưng hôm nay có sứ thần quan trọng của Hoa Hạ Quốc , nên ông ta vẫn phải thượng triều.



Ta vẫn còn sống , lão Diêm Vương không thèm thu mạng ta , ông ấy nói là ta mà chết tức là mang đến điềm xui cho ông ta , nên ông ta cho phép ta bất tử.
Cao Phúc Nguyên mỉm cười , đùa nói.


Uy , công tử đừng xúc phạm thánh thần .
Mặc đại phu nói
Bây giờ công tử đã tỉnh , mạch chảy cũng bình thường , ta xin phép được cáo từ .
Mặc đại phu nói


Cho ta gửi thù lao
Khương Bất Vi lấy ra tiền , đưa cho Mặc đại phu

Mặc đại phu ra về

Đợi Khương Bất Vi tiễn Mặc Đại Phu ra cửa , Cao Phúc Nguyên ngồi dậy tự lẩm bẩm :
Mạng ta sống giai như con rệp , lại nhân hoạ đắc phúc
Cao Phúc Nguyên tỉnh dậy về sau đã đem thần niệm ra soát khắp cơ thể , phát hiện kinh mạch vậy mà liền lại , xương cốt phát ra ánh sáng bàng bạc yếu ớt , huyết nhục một màu đỏ tươi , đây là dấu hiệu của Luyện Nhục Cảnh trung kì !


Điều càng khiến hắn mừng hơn là , trong lúc hắn ngạnh kháng cầu sinh , bản nguyên huyết mạch của Cao Phúc Nguyên vậy mà phóng thích thành công và trong lúc vô tình ý niệm của Khốn Tinh Sách đánh nhau với bản nguyên , huyết nhục của hắn được rèn luyện . Đây là một chuyện cao hứng đối với hắn


Thực ra đối với kẻ khác , luyện nhục có rất nhiều phương pháp , ví dụ như trực tiếp đem mình ngâm vào nước nóng rồi ngâm vào nước lạnh liên tục không ngừng nghỉ , sẽ làm cho da thịt trở nên bền chắc . Cũng có người cắn đan nuốt dược , mượn dược lực rèn luyện thể chất , lại có kẻ nhẫn nại , mượn thiên địa linh khí uẩn dưỡng từng thớ thịt , chờ đợi lâu dài , cuối cùng luyện nhục thành công!


Bây giờ con khoẻ là tốt rồi , con cứ nghỉ ngơi vài hôm , có đủ sức khoẻ hẵng luyện võ tiếp , dục tốc , bất đạt.
Khương Bất Vi trở về phòng và nói


Vẫn là câu nói đó , đa tạ dì đã quan tâm , bây giờ ta khoẻ lắm rồi , sáng mai sẽ đi thi khảo hạch .
Cao Phúc Nguyên ngồi dậy bưng bát sâm lên húp một hơi hết sạch cả chén nói :
thuốc này dì sắc khéo lắm .



Ta tuy không có công sinh thành ra con , nhưng cũng có tâm dưỡng dục , ta biết trước đây ta có hơi nghiêm khắc với con , nhưng tất cả là chỉ để cho tốt cho con . Nói thật , ta không muốn con đạp vào võ đạo , chỉ cần như Mặc đại phu ông ta , hảo hảo tu luyện Y Đạo , thành danh cũng có ngày .
Khương Bất Vi thở dài nói


Là nam nhi nên đánh đông dẹp bắc , gây dựng sự nghiệp , có đâu mà đem thói chết già ở xó nhà bên cảnh nữ nhi ?
Cao Phúc Nguyên lãnh đạm nói
Còn về việc chết trên chiến trường đó là điều vinh hạnh , chỉ cần không bị đâm sau lưng mà chết , là ta mãn nguyện.
Cao Phúc Nguyên đánh chát cười một tiếng


Ý con là?
Khương Bất Vi nghi ngờ


Không có gì , ta hiểu dì nghĩ gì , về chuyện ta đi con đường nào là do ta chọn , ta có ngày sẽ đạp diệt cả Hoa Hạ Quốc , vì chết đi anh trai ta báo thù.
Cao Phúc Nguyên nói . Đến bây giờ Cao Phúc Nguyên vẫn chưa giỏi che dấu được cảm xúc của chính mình


Anh trai con , cũng là con ruột ta , tuy không cùng một mẹ sinh ra nhưng hắn y nguyên vẫn quan tâm con . Hắn trước khi chết có hai cái tâm niệm , một là Kim Thành Quốc chúng ta mãi mãi an vui , hai là được nhìn thấy con thành danh ngày , lớn lên có một phen sự nghiệp cho mình , chỉ tiếc ....
Khương Bất Vi thở dài nói ra


Được rồi , con hiểu , bây giờ phiền dì ra bên ngoài , con cần có không gian riêng .
Cao Phúc Nguyên nói

Khương Bất Vi đi ra ngoài , màn đêm từ từ buôn xuống , Cao Vỹ trở về , nghe phu nhân của mình nói về sau , hắn khẽ thở dài :
Chim se sẻ làm sao hiểu được chí hồng , chí hộc?


Sự thật , Cao Vỹ cũng coi là một anh hùng , ở nơi thiếu thốn tài nguyên như Kim Thành quốc , mà có thể trở thành một vị Ma Pháp Sư , nắm giữ chức tể tướng , đó đã là rất tài giỏi rồi . Nhưng qua lời nói của con trai hắn , hắn biết rồi đây , con trai hắn tất sẽ sải cánh hùng ưng , bay xa vạn dặm , xa đến nổi mà hắn cũng không thể tưởng tượng . Kim Thành Quốc đối với con trai hắn bất quá chỉ là điểm khởi đầu mà thôi!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đế Vương Ký.