Chương 16: Thi Văn
-
Đế Vương Ký
- chuabietyeu
- 1238 chữ
- 2019-08-06 11:01:36
Kỳ thi Khảo Hạch của Nhân Tài Học Cung chia làm 2 phần chính là Văn Thi và Võ Luận . Tỷ lệ để khảo hạch được đậu và được học tiếp là tỷ lệ 1:15 tức là 32 người thi chung phòng , sẽ chỉ có 2 người qua và 30 người rớt , tỷ lệ cự kỳ gắt gao. Và thi đậu môn Văn mới được thi tới môn Võ , tỷ lệ chọi môn Võ tuy không cao bằng môn Văn , chỉ có 1:4 , nhưng đã vào được vòng thi võ , đồng nghĩa với việc ngươi được quyền học tiếp hoặc đăng ký vào Nhân Tài Học Cung . Đậu được vòng thi võ có nghĩa với việc ngươi sẽ được xếp vào lớp Ưu Tú , được chính Lễ Thân Vương Nguỵ Kình giảng bài . Lễ Thân Vương là anh trai của hoàng thượng và cũng là hiệu trưởng đương nhiệm của Nhân Tài Học Cung.
Chính vì sự danh giá đó , rất nhiều người mong muốn con cái mình đậu được vào Nhân Tài Học Cung để có thể nở mặt nở mày , rạng rỡ tổ tông !
Mỗi lần khảo hạch là một trận lễ hội đối với Kim Thành Quốc, bao nhiêu vương tôn công tử , bình dân học sinh không quản trèo đèo lội suối , chịu bao khổ cực để có thể đến đi thi , khiến cho không khí Vương Đô đã náo nhiệt nay còn ồn ả thêm . Và dĩ nhiên , điều kiện thi đầu tiên là ngươi phải mở được huyết mạch
Một lần Khảo Hạch này khiến cho rất nhiều dịch vụ ăn theo ví dụ như là , Bánh Mè May Mắn , Sờ Đầu Thần Rùa , Thả Đèn Cầu May , ....
Vòng thi Văn năm nay được tổ chức tại Đền Kim Tĩnh , các thí sinh đã báo danh trước đó được sắp thành các hàng khác nhau dựa theo tuổi tác . Cao Phúc Nguyên được xếp ở hàng thí sinh 17 tuổi , chung hàng với Nguỵ Bảo .
Nguỵ Bảo nhìn thấy Cao Phúc Nguyên thì nói :
Bây giờ đầu hàng còn kịp , ta sẽ chỉ bắt ngươi gọi ta một tiếng đại huynh và làm mã phu 1 tháng .
Cao Phúc Nguyên chỉ cười tủm tỉm , không đáp , hắn y nguyên nhàn định tự tại , mặt cho mọi người xung quanh căn thẳng
Không biết điều .
Nguỵ Bảo nói
Tùng tùng tùng
có một giọng nói hùng dũng vang lên khắp cả Đền Kim Tĩnh :
Giờ thi bắt đầu , thời gian 2 canh , sĩ tử cố gắng!
Sau giờ thi , đề thi được phát ra , đề năm nay rất lạ , chỉ có một câu thơ và câu đề bài:
Nực cười châu chấu đá xe
Tưởng rằng chấu ngã ai ngờ xe nghiêng .
Thế nào là xe , thế nào là châu chấu ? Muốn nghiêng được xe thì châu chấu cần phải làm gì?
Có người đọc xong đề bài , mồ hôi vã ra như tắm nói :
Xong , kì này ta phải đi lính 5 năm rồi , tưởng đâu làm nở mày nở mặt tổ tông , ai ngờ lại phải làm một anh lính quèn !
Chế độ trưng thu lính là chế độ bắt buộc đi lính 5 năm đối với những người không có học vấn , ngoại trừ vương tôn công tử là được miễn !
Có người thi bên cạnh an ủi :
Vạn Thắng Đại Đế cũng từ một tên lính quèn làm lên
Người kia than thở nói :
Đáng tiếc ta không phải Vạn Thắng Đại Đế , một vạn người như ta cũng không bằng một cọng lông của Đại Đế
Không khí phòng thi muốn hình vạn trạng , có người cắm cuối ghi chép , có người than thở , có người bẻ bút làm đôi , buôn tiếng chưởi rủa
Cao Phúc Nguyên cười nhạt , lấy bút ghi ngắn gọn :
Châu chấu muốn đá xe thì bắt buộc phải liên minh những con châu chấu lại với nhau . Kim Thành Quốc ta , Long Việt Quốc , Cầm Chính Quốc là từng con châu chấu thân ai nấy lo
Ghi xong ý của mình , Cao Phúc Nguyên cuộn tròn tờ giấy lại , cất vào thẻ tre, có người kế bên nhìn thấy vậy không khỏi tò mò nói :
Huynh đệ thật là thông minh nha , đặt bút thành văn , không khỏi để ta xấu hổ không bằng.
Huynh đệ hiểu lầm , ta chỉ nộp một trương giấy trắng mà thôi.
Cao Phúc Nguyên đùa nói
Thì ra chỉ ghi tên mình rồi nộp .
Người kia thở phào :
Huynh đệ cũng đầu hàng quá sớm đi.
Nói xong cắm cúi viết tiếp
~~~~~~~~~~
Tùng , tùng, tùng
lại ba tiếng trống vang lên cũng lại là một giọng nói hùng dũng :
Đến giờ nộp bài sĩ tử đặt bút.
Có người y nguyên vẫn cố gắng viết nhanh trên trang giấy của mình , đối với những người như thế này , giám quan không nói gì , chỉ lặng lẽ thu bài của những người khác và bỏ qua bọn hắn !
Từng tốp người tuôn ra khỏi Đền Kim Tĩnh , có người vui , có người buồn , có người thất vọng , có người tức giận , một cảnh tưởng muôn màu muôn vẻ , thậm chí có người không kìm được nước mắt , khóc ròng .
~~~~~~~~~~
Bệ hạ , Lễ Thân Vương cầu kiến
tiếng nói the thé của quan thái giám vang lên
Cho vào
Kim Thành Quốc Quốc Chủ đang ngồi phê tấu chương , ngước đầu lên , nói ra
Bệ hạ .
Lễ Thân Vương phốc thông quỳ xuống , hai mắt liếc qua liếc lại . Kim Thành Quốc Chủ hiểu ý , cho tả hữu lui ra
Có chuyện gì vậy anh hai ?
Kim Thành Quốc Quốc Chủ đi lại , đỡ Lễ Thân Vương.
Bệ hạ ...
Lễ Thân Vương ngước mặt lên nhìn thấy được ánh mắt trách cứ của Kim Thành Quốc Quốc Chủ , hiểu ý , thay đổi giọng điệu nói :
Thành em , họ Cao lại đản sinh ra một thiên tài .
Cao Nhân đã chết , là ai trong họ Cao có thể cho anh gọi hai chữ thiên tài ?
Nguỵ Thành nhíu mày hỏi
Xem đi .
Nguỵ Kình đưa ra ống tre của Cao Phúc Nguyên
Xem xong , Nguỵ Thành không khỏi than thở nói :
Họ Cao đúng là có phúc lớn !
Ta sợ chỉ là thiên tài trên giấy bút .
Nguỵ Kình nói . Ý của Nguỵ Kình là Cao Phúc Nguyên chỉ viết lý thuyết là giỏi , không thực hành được . Nguỵ Kình sợ Cao Phúc Nguyên nói được mà không làm được !
Võ thi liền biết .
Nguỵ Thành nói
Mà bên của thằng Lâm có động tĩnh gì không ?
Nguỵ Thành hỏi
Đi lại với sứ thần Hoa Hạ Quốc nhiều lắm.
Nguỵ Kình nghiêm túc nói
Được rồi , khanh lui ra đi
Nguỵ Thành trở lại ngai vàng
Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế !
Hô xong , Nguỵ Kình vái dài , tay cầm ống tre , đi ra khỏi hoàng cung