Chương 240: Nhận diện hung thủ
-
Dệt Ngân Hà Cho Em
- Tú Cẩm
- 2165 chữ
- 2022-02-04 04:07:05
Anh có biết người này không?
Đinh Nhất Phàm nhìn Kiều Đông Dương, bật một video giám sát có quay cận cảnh người kia, còn khoanh một vòng tròn đỏ và8o người trong hình.
Trong một thoáng quay đầu lại, khuôn mặt hắn xuất hiện trên màn hình nhưng vẫn đang đội mũ bảo hiểm.
Kiều Đông D3ương lắc đầu:
Không biết.
Trì! Tiểu! Nguyệt.
Kiều Đông Dương nhướn mày, kéo cô về phía mình, anh nghiến răng hung dữ hỏi:
Em còn biết giở thủ đoạn à?
Cố tình nói ngược lại để khích anh hả?
Kiều Đông Dương buông tay cô ra.
Quen biết à?
Kiều Đông Dương nhìn Lôi Cảnh.
Tôi biết anh ta, anh ta không biết tôi.
Trong lời kể của Lôi Cảnh, Quyền Thiếu Đằng là một truyền thuyết, năm 21 tuổi dẫn dắt tiểu đội Huyết Lang của đội đặc nhiệm Hồng Thứ lập được ba chiến tích lớn. Ba năm sau thăng chức thành đội trưởng
Cô là người hiểu rõ mọi chuyện.
Bởi vậy, cô biết Kiều Đông Dương đang lo lắng điều gì, anh cho rằng thiết kế của dự án không đủ nổi bật.
Không phải không tốt, mà không đạt được mong muốn của anh.
Phùng Đại Quân xúi giục Cung Gia Văn đầm Kiều Đông Dương, Bình Dũng giết Phùng Đại Quân, người đàn ông lái xe gắn máy lại giết Bành Dũng trong lúc chạy trốn.
Lần lượt từng người bị giết, hoàn toàn cắt đứt manh mối.
Vì sao các anh lại cho rằng tôi biết người này?
Trong giọng nói Kiều Đông Dương xen lẫn ý cười, ánh mắt hơi lạnh lùng.
Kiều Đông Dương hừ khẽ, đang định ngồi lên xe, Lôi Cảnh đã đi tới.
Anh ta thấy Quyền Thiếu Đắng từ đằng xa, gọi:
Đội trưởng Quyền?
Quyền Thiếu Đằng nhìn anh ta, hơi nhếch khóe môi, giơ tay phải lên làm một tư thế khó hiểu, sau đó bước vào đồn cảnh sát.
chiến đội Thiên Hạt, trở thành đại đội trưởng trẻ tuổi nhất của đội Hồng Thứ. Vừa nhắc đến anh ta, tất cả mọi người trong Hồng Thử đều rất khâm phục.
Đáng tiếc tôi không được chấp hành nhiệm vụ chung với anh ta. Nghe nói siêu ngầu.
Ngày thường Lôi Cảnh trầm tính kiệm lời, vậy mà lại dùng từ
siêu ngầu
để miêu tả Quyền Thiếu Đằng.
Trì Nguyệt đưa nước cho anh, còn tiện tay mở cả nắp chai.
Không cần cảm ơn.
Kiều Đông Dương không nói cảm ơn, một mình anh uống hết một chai nước, sau đó lại mệt mỏi ngồi dựa vào ghế.
Anh cảm thấy phần thiết kế này không đủ sáng tạo.
Nếu so sánh với phần thiết kế và kế hoạch của tổ dự án thì phương án này không có điểm nào nổi bật.
Thế nhưng Kiều Đông Dương không từ chối ý tốt của lãnh đạo bên cục thiết kế thủy lợi, còn đặc biệt mời chuyên gia đến Nguyệt Lượng ổ làm điều tra thực địa.
Nhưng thiết kế cũng giống như sáng tác, không phải cứ muốn là có được.
Suy nghĩ ban đầu của em quá ngây thơ.
.
Trì Nguyệt nhắc đến chuyện này lại thấy buồn cười.
Vì sao vừa rồi anh không nói rõ ý kiến của anh về việc này?
Kiều Đông Dương cười khẽ, lười biếng ngồi dựa vào ghế, dáng vẻ như không có sức lực gì:
Anh không thể dẫn dắt phán đoán của cảnh sát. Bọn họ có suy nghĩ riêng, không cần anh phải nói.
Trì Nguyệt nhướn mày:
Thì ra anh Kiều cũng biết lừa mình dối người.
Kiều Đông Dương híp mắt, gõ vào thành ghế:
Lấy cho anh chai nước.
Anh lại nói sang chuyện khác.
Đinh Nhất Phàm nhíu mày, vẻ mặt khá nghiêm túc:
Hắn là nhân vật mấu chốt trong vụ án của Bành Dũng.
Bành Dũng?
Kiều Đông Dương nói:
Các anh bắt được hắn rồi sao?
Sắc mặt Đinh Nhất Phàm nặng nề:
Bành Dũng đã chết. Chúng tôi lần tìm theo manh mối đã tìm được người này.
Có lẽ kẻ chủ mưu phía sau có liên quan đến Kiều Đông Dương.
Kiều Đông Dương chỉ mỉm cười nghe anh ta phân tích, không hề phát biểu ý kiến.
Lúc rời khỏi đồn cảnh sát, Quyền Thiếu Đẳng còn đi theo nói việc đặt làm riêng người máy.
Cô và anh đều có chung một suy đoán. Bắt đầu từ mấy vụ án của
Người Đi Dưới Trời Sao
, thoạt nhìn là đám trộm cây tham tiền nổi điên vì bị bắt, nhưng việc này không đơn giản như vậy. Nếu cẩn thận điều tra, những việc này đều liên quan đến phần di chúc kỳ quái của ông cụ Kiều và phần tài sản kếch xù của nhà họ Kiều.
Kiều Đông Dương gặp mặt mấy vị chuyên gia ở Cát Khâu.
Bọn họ đã từng thực hiện các dự án thủy lợi quy mô lớn, rất có kinh nghiệm ở lĩnh vực này, thiết kế ra một phương án rất tốt, nhưng Kiều Đông Dương tỏ ra không quá thích thú.
Từ rất lâu trước kia cô đã ước mơ cải tạo Nguyệt Lượng 3 thành một nơi non xanh nước biếc, nhưng chưa từng nghĩ cụ thể phải cải tạo thể nào, phải áp dụng phương pháp nào.
Bây giờ dự án đã bắt đầu, cô mới biết việc này khó khăn đến mức nào.
Nguyệt Lượng Ổ ít khi có mưa, lượng nước bốc hơi lại lớn, đất cát dễ thấm nước, bão cát diễn ra quanh năm, không có lợi cho việc trữ nước. Sau khi xây dựng xong hồ Nguyệt Lượng, phải bảo vệ thế nào để nước không khô cạn, phải trồng trọt thảm thực vật và chống việc sa mạc hóa thể nào, đây đều là vấn đề khó.
Anh Kiều đừng hiểu lầm.
Đinh Nhất Phàm nói:
Vụ án này bắt nguồn từ anh. Nếu đây là kẻ chủ mưu thì rất có thể người này có ân oán cá nhân với anh. Vì vậy chúng tôi cần anh xác nhận.
Có quá nhiều người có ân oán cá nhân với tôi.
Kiều Đông Dương cười:
Hay là tôi liệt kê một bảng danh sách cho anh, các anh loại bỏ từng người một nhé?
Được.
Đinh Nhất Phàm đồng ý:
Cảm ơn anh Kiều đã phối hợp.
Chờ phá được vụ án này rồi nói.
Rời khỏi trấn Vạn Lý, bọn họ không vội về Nguyệt Lượng 6.
Bên cục thiết kế công trình thủy lợi của tỉnh mời đến mấy vị chuyên gia, muốn giới thiệu cho Kiều Đông Dương làm quen, để hai bên cùng bắt tay lên kế hoạch thiết kế tổng thể cho dự án Nguyệt Lượng ổ.
Kiều Đông Dương đang chuẩn bị đến gặp bọn họ.
Chiếc xe chạy thẳng đến huyện Cát Khẩu.
Trên đường đi, Trì Nguyệt thấy Kiều Đông Dương mãi không nói gì, bầu không khí khá căng thẳng, cô hỏi anh.
Lúc hắn nhìn vào ống kính đã phát hiện có máy giám sát, vì vậy mới 6bỏ xe lại rời đi.
Anh Kiều không đi làm cảnh sát thì rất đáng tiếc.
Quyên Thiếu Đằng nửa thật nửa giả trêu đùa anh, chỉ hình ảnh giám sát5 đang lặp đi lặp lại:
Anh thật sự không biết người này sao?
Kiều Đông Dương nhíu mày:
Tôi nên nhận ra sao? Hắn là ai?
Quyền Thiếu Đằng im lặng liếc nhìn anh.
Anh nhìn kỹ hơn đi.
Kiều Đông Dương xoa huyệt thái dương, mỉm cười:
Tôi không biết hắn, nhưng tôi đoá9n được nguyên nhân hắn bỏ xe lại.
Đinh Nhất Phàm hỏi:
Là gì?
Do đó, người máy được đặt làm riêng là một mặt hàng xa xỉ đắt đỏ nhất trên thị trường.
Điều này liên quan đến tiền bạc và mối quan hệ.
Kiều Đông Dương không cho rằng Quyền Thiếu Đằng có đủ tiêu chuẩn đặt làm riêng một người máy, nhưng cái tên này lại rất mặt dày.
Kiều Đông Dương khẽ cười, ánh mắt kiêu ngạo:
Có rất nhiều người làm việc cho tôi, tôi không cần đội trưởng Quyền.
Hôm nay không cần, chẳng may ngày nào đó lại cần thì sao?
Quyền Thiếu Đằng giơ tay lên làm động tác nhắm bắn, hơi nhướn mày lên:
Anh không cần trả lời tôi ngay, anh có thể suy nghĩ thêm.
Anh ta khẽ cười rồi quay người rời đi,
Anh có thể dùng người máy để trao đổi một điều kiện với tôi.
Anh ta không nói chuyện tiền nong mà nói điều kiện, thế thì chuyện này thú vị hơn rồi.
Kiều Đông Dương rất hứng thủ:
Đội trưởng Quyền, việc trao đổi tài nguyên phải cân bằng.
Anh ta chỉ vào người đàn ông trong hình:
Người đàn ông lái xe gắn máy này đâm Bành Dũng, sau đó sử dụng vũ khí của Bành Dũng, cũng chính là hung khí đã giết chết Phùng Đại Quân để giết Bành Dũng, sau đó bình tĩnh rời khỏi hiện trường, đi mua thuốc lá. Đáng tiếc, hắn đội mũ bảo hiểm không hề lộ mặt, đây là camera giám sát duy nhất quay được hình ảnh chính diện, sau đó hắn đã biến mất.
Lại chết một người nữa!
Trì Nguyệt và Kiều Đông Dương nhìn nhau.
Rõ ràng anh ta thấy hứng thú với chuyện này hơn vụ án.
Kiều Đông Dương không muốn để ý đến anh ta.
Việc đặt hàng riêng hoàn toàn khác với những người máy làm bạn được bán trên thị trường. Người máy làm bạn được sản xuất hàng loạt theo một phiên bản thống nhất, có tiền là mua được, người máy được đặt làm riêng lại là đặc quyền nội bộ. Bởi vì quá trình chế tạo cần tốn rất nhiều sức người và tiền tài, người bình thường không thể chi trả được, công ty Crown cũng lười phục vụ.
Đây là một dự án rất lớn, một dự án đối đầu với tự nhiên làm hồ nước trong sa mạc, biển biển cát thành rừng cây, chỉ cần là nhà thiết kế có tài năng đều nóng lòng muốn thử, muốn dựa vào điều này tạo được tiếng vang lớn trong sự nghiệp của mình. Đối với rất nhiều người, dự án Nguyệt Lượng Ổ rất hiếm có, có thể gặp nhưng không thể cầu.
Mỗi ngày, tổ dự án nhận được rất nhiều email từ trong và ngoài nước.
Du Vinh và nhân viên trong tổ dự án rất bận rộn, vì vậy Trì Nguyệt chịu trách nhiệm xử lý công việc này, cô sẽ tổng hợp những thông tin hữu ích, phân loại rồi báo cáo cho Du Vinh và Kiều Đông Dương.
Kiều Đông Dương mỉm cười nhìn anh ta.
Các anh cảnh sát vất vả rồi.
Đây là trách nhiệm của chúng tôi. Nếu đối phương đã nhắm vào anh thì anh là mấu chốt của vụ án. Chúng tôi sẽ điều tra tất cả những người tình nghi có liên quan đến anh để loại bỏ nguy hiểm cho anh. Trong khoảng thời gian này, chắc chúng tôi phải thường xuyên làm phiền anh.
Tiến độ công việc của tổ trọng án số một rất nhanh.
Trong vòng hai ngày, bọn họ đã xác định nguyên nhân cái chết của Phùng Đại Quân, đồng thời nhanh chóng tìm được Bình Dũng đang lẩn trốn. Chỉ có điều, bọn họ đã chậm một bước, để người ta ra tay trước.
Đinh Nhất Phàm nghĩ rằng những vụ án này có liên quan đến nhau. Từ vụ án của Viện Lan Hinh trong
Người Đi Dưới Trời Sao
đến cái chết của Bình Dũng, có một động cơ phạm tội lớn hơn đằng sau hàng loạt Vụ án này.
Trong lời nói hàm chứa sự khinh thường không dễ nhận ra.
Quyền Thiều Đắng cũng cảm thấy cái tên này sắp ngông cuồng đến tận trời rồi.
Nhân tình đổi nhân tình, anh không thiệt đầu.
Quyền Thiếu Đằng nói:
Anh có thể yêu cầu tối làm một việc cho anh vào bất cứ lúc nào. Tôi sẽ không cò kè mặc cả.
Kiều Đông Dương lười biếng nhìn anh ta, đột nhiên hỏi Trì Nguyệt:
Dùng một người máy để trao đổi điều kiện của người này cũng không lỗ nhỉ?
Trì Nguyệt không dám phát biểu ý kiến lung tung trong việc của Quyền Thiếu Đằng.
Hay là thời đi, chẳng may anh ta không trả cho anh thì sao?
Mỗi một phần đều cần nhân viên có liên quan đặt ra quy tắc và thiết kế.
Nghĩ thì dễ, làm mới khó.
Du Vinh là người phụ trách của tổ dự án, nhưng anh ta không phải người chuyên nghiệp, chỉ có thể đóng vai trò một người quản lý chung. Kiều Đông Dương cần một nhà thiết kế có thể tổng quát được cá dự án, không chỉ có thể dẫn dắt đội ngũ giải quyết vấn đề, vượt qua khó khăn, mà còn phải đạt được tiêu chuẩn khu danh lam thắng cảnh cấp quốc gia mà anh muốn.
Không thể vội vàng.
Kiều Đông Dương lại an ủi cô:
Anh cũng ngây thơ.
Cái gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.