Chương 283: Tổ tông nhỏ do anh chiều hư
-
Dệt Ngân Hà Cho Em
- Tú Cẩm
- 2121 chữ
- 2022-02-04 04:08:11
Giọng nói của cô ta còn xen lẫn tiếng nức nở, cứ như đang rất buồn bã. Thang Bình nghe thấy lời cầu xin này cũng ngơ ngác, Hứa Văn Vũ h8oảng sợ, mấy nhân viên công tác đang ăn cơm đều vểnh tai nghe ngóng.
Trì Nguyệt chậm rãi lựa chọn miếng khoai tây trong đĩa, d3ùng đũa kẹp nó lại chia thành hai nửa, rồi chia thành từng miếng nhỏ, nhỏ hơn nữa, nhỏ đến mức sắp không dùng đũa gắp được nữa, cô mới9 chậm rãi gắp khoai tây vào trong miệng...
Có rất nhiều suy đoán liên quan đến
Trận chiến lớn 5 chọn 1
, thỉnh thoảng Trì Nguyệt rảnh rỗi sẽ nghiên cứu với Thang Bình, thảo luận một vài cách để đối phó với trận chung kết. Mãi vẫn chưa có kế hoạch cụ thể, những tên cũng như ý nghĩa, có cho rằng trong trận chiến này chắc chắn phải hợp tác trước đã. Hai người phải tin tưởng lẫn nhau, sau khi đánh bại đối thủ sẽ dựa vào năng lực để tranh đoạt chức quán quân.
Thang Bình cũng đồng ý, thể là hai người ngầm hiểu hình thành một liên minh.
Trì Nguyệt ngước mắt nhìn, như cười như không:
Đừng vội, cứ nói từ từ. Xem cô bị sặc kia, cẩn thận sặc chết đấy.
Chu Thanh lập tức nổi giận nhưng đột nhiên lại mỉm cười, lời lẽ đầy vẻ ẩn ý:
Tôi thấy bộ đồ phi hành gia có vấn đề chỉ là một lời nói dối mà thôi. Trương Đông Thành là kỹ sư trong công ty Khoa học Kỹ thuật Đông Dương, là nhân viên của Kiều Đông Dương, Phạm Duy lại thích Vương Tuyết Nha, chỉ muốn quỵ lụy tôn thờ cô ta... Những điều tiếp theo, còn cần tôi nói ra không?
Thang Bình khẽ nhíu mày:
Thật sao?
Cô ta học theo hành động của Trì Nguyệt, đầu tiên chia nhỏ miếng khoai tây ra, chấm thêm sốt, rồi mới chậm rãi cho vào trong miệng, cứ như đang thưởng thức món ăn cao cấp nào đó:
Cũng khá ngon, vào miệng là tan, mềm mại vừa miệng. Vậy là tôi nhìn nhầm rồi, món khoai tây này không còn là món khoai tây tệ hại của ngày hôm qua nữa.
Quá trình này rất dài, Chu Thanh vẫn đợi, mọi người đều chờ đợi.
Còn Trì Ng6uyệt...
Chu Thanh ngạc nhiên thở dốc:
ở đây ngoại trừ cô ra, còn có người khác sao?
Trì Nguyệt cong môi cười, nói với Thang Bình:
Cậu xem, cô ta không tôn trọng cậu kìa.
Trì Nguyệt đặt đũa xuống, chậm rãi lau miệng.
Kia, nhân vật chính đến rồi, hay là cô hỏi cô ta đi?
Mặt dày!
Chu Thanh tức đến váng cả đầu nhưng không hề bối rối, lời lẽ vẫn đâu ra đấy.
Chậc!
Trì Nguyệt rất khâm phục cô ta, cô híp mắt, cười khẽ:
Nghe cô nói thế, tôi cảm thấy Trì Nguyệt trong miệng cô độc ác như rắn rết...
Trì Nguyệt biết mọi người đang nhìn cô, nhưng cô không muốn bày tỏ thái độ, cô quay sang ném vấn đề khó giải quyết này cho Lâm Phán.
Nếu cô đã đến, cũng nghe người chị em tốt của cô nói rồi, vậy chúng ta nói rõ ràng trước mặt mọi người luôn đi. Lâm Phán, tôi có đi cầu xin cô nhường tôi không? Có cướp bạn trai của cô không? Có hại cô không? Tôi muốn nghe ý kiến của cô.
Trì Nguyệt chưa từng hỏi Kiều Đông Dương về việc liên quan đến
Trận chiến lớn cuối cùng
.
Mấy ngày nay có rất bận rộn, hình như Kiều Đông Dương cũng đang bận, mỗi ngày hai người chỉ gửi cho nhau vài tin nhắn chứ không có thời gian trò chuyện quá nhiều. Trì Nguyệt cố ý né tránh nói về trận chung kết
Người Đi Dưới Trời Sao
, Kiều Đông Dương cũng không chủ động hỏi thăm.
Sau khi vạch trần ra tất cả thì sẽ xấu hổ đến mức nào? Đây là mục đích mà Chu Thanh muốn đạt được, mặc kệ Trì Nguyệt thắng hay thua - sẽ có người nghi ngờ tính công bằng của kết quả.
Đã hại người còn lên án đạo đức của người ta, đây là thủ đoạn mà Chu Thanh quen dùng.
Bầu không khí căng thẳng như đang chiến tranh, đám người ồn ào đều nhìn về phía Lâm Phản.
Có người xem trò vui, có người tò mò, có người lại đang cười trên nỗi đau của kẻ khác... Mỗi người một kiểu.
Đám người mỉm cười xấu hổ, đều tập trung vào đồ ăn ở trước mặt. Lâm Phản đi vào lấy đồ ăn, tìm một chiếc bàn trống để ngồi xuống.
Cô ta không gọi Chu Thanh và Hứa Văn Vũ đến, trước kia luôn là chị em tốt đi đâu cũng có nhau, đột nhiên trở nên xa cách. Kế hoạch
gặp chuyện sai trái, đứng ra giúp đỡ
của Chu Thanh đã trở thành một trò
Lúc này Trì Nguyệt mới phát hiện Lâm Phản hơi kỳ lạ, hành động của cô ta không giống lúc bình thường. Chẳng lẽ đã trải qua một lần cải tạo linh hồn?
Cảm ơn!
Trì Nguyệt chậm rãi cầm khay đồ ăn lên, hơi khom người một cái, sau đó nhìn thoáng qua đám người ngồi xung quanh:
Tôi ăn xong rồi, mọi người cứ ăn từ từ.
Cô đừng tưởng cô bám víu được Kiều Đông Dương thì có thể muốn làm gì thì làm. Chương trình Trời Sao không phải chốn không người, khán giả cả nước đều đang nhìn đấy! Cô là kẻ thứ ba cướp vị hôn phu của Lâm Phán, chia rẽ gây xích mích hại cô ấy suýt phải ngồi tù, bây giờ lại dùng một tội danh vớ vẩn để vu khống tôi! Trì Nguyệt, cô thật ác độc..
Trì Nguyệt ngẩng đầu lên.
Vẻ mặt Chu Thanh không ngừng thay đổi, nhưng thấy Lâm Phản đã đến, ý chí chiến đấu cao hơn nhiều.
Bởi vì Chu Thanh biết nhược điểm của Lâm Phán... chính là Kiều Đông Dương. Kiều Đông Dương là một trong rất ít thứ mà cô ta không có được, bởi vậy Chu Thanh chắc chắn Lâm Phán rất ghét Trì Nguyệt, chỉ dựa vào sự căm ghét này, Lâm Phán vẫn sẽ đứng về phe mình.
Tiếp theo vẫn huấn luyện như mọi khi.
Huấn luyện viên ép thời gian huấn luyện rất chặt chẽ, các thí sinh chăm chỉ hợp tác, bọn họ không có nhiều thời gian trò chuyện với nhau nên cũng bớt mấy tin đồn vớ vẩn hơn. Chuyện ngày hôm đó đã trôi qua, không ai dám nhắc đến nữa, nhưng những người nhạy cảm phát hiện có một cơn bão đang dần nổi lên, có thể bùng phát bất cứ lúc nào.
Trên đời này không tồn tại sự công bằng tuyệt đối, mối quan hệ giữa Trì Nguyệt và Kiều Đông Dương đã rõ như ban ngày, ông chủ Kiều muốn thiên vị người phụ nữ của mình, ai dám nói gì chứ? Chỉ cần không làm mấy việc thái quá, mọi người đều chấp nhận được...
Nhưng Chu Thanh lại lấy danh nghĩa Lâm Phán, nói thẳng ra tất cả mọi chuyện.
Trên mặt Lâm Phán không có biểu cảm gì, ánh mắt lướt qua đám đông nhìn về phía Trì Nguyệt, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau khoảng nửa phút:
Cô không cầu xin tôi, Kiều Đông Dương không phải bạn trai của tôi. Còn việc có ai hãm hại tôi không... Tôi cũng đang đợi kết luận của cảnh sát.
Bầu không khí lập tức yên tĩnh.
Có sáng tạo.
Trì Nguyệt hơi ngạc nhiên, cười nói:
Cuối cùng cô cũng tìm được mấy chủ đề mới mẻ để chửi mắng người khác rồi đấy. Kẻ thứ ba, ừ, chủ đề và góc độ tấn công khá tốt... Chu Thanh, cô cũng học được bản lĩnh rồi đấy.
Trong căng tin vô cùng yên tĩnh, không một ai nói chuyện nhưng mọi người đều đang nghe. Trì Nguyệt cười, còn chẳng buồn giải thích.
Kiều Đông Dương là vị hôn phu của ai, e rằng cô nói thì không tính...
Cô còn chưa nói hết câu thì ánh mắt liếc qua thấy người nào đó.
Hai cô không thèm quan tâm xung quanh, thoải mái khẽ bàn tán, hoàn toàn không để ý đến sự xuất hiện của Chu Thanh.
Không có khán giả, sao diễn viên chịu nổi chứ?
Dù sao cũng sẽ hiện ra nguyên hình.
Đúng vậy.
Chu Thanh tức giận:
Cô đừng có đâm chọc người khác, tôi đến tìm cô!
Trì Nguyệt cười khẽ:
Người thích đâm chọc người khác là cô nhỉ?
Tình hình này kéo dài tận năm ngày, cuối cùng anh trai nào đó không nhịn được gửi yêu cầu gọi video.
Trì Nguyệt cúp máy, đổi sang trò chuyện bằng tin nhắn:
Em mệt, không muốn nói chuyện. Phải ngủ sớm, ngày mai còn huấn luyện nữa.
Đây là tin tức mà tổ chương trình vừa đưa ra, về phần chế độ thi đấu và nội dung cụ thể của
Trận chiến lớn
, nghe nói còn đang gấp gáp lên kế hoạch và bố trí, tạm thời vẫn phải giữ bí mật..
Thời đại internet có một quy luật kỳ quái, người trong cuộc còn chưa biết rõ, trên mạng đã lan truyền vô số tin tức.
Tổ chương trình đang tiến hành điều chỉnh chế độ thi đấu.
Vốn dĩ trận chung kết sẽ có hai phần là top 4 chọn ra top 2, sau đó là trận chiến giành giải quán quân, nhưng bây giờ lại có năm thí sinh, đành phải đổi thành
Trận chiến lớn 5 chọn 1
, năm người đồng thời tham gia vào trận chung kết cuối cùng, người chiến thắng cuối cùng là quán quân Trời Sao.
Thật ra câu nói này không có gì sai, Trì Nguyệt chỉ nói vậy mà thôi. Nhưng Chu Thanh có tật giật mình, hôm nay lại bị Lâm Phản hỏi thăng bằng giọng điệu và thái độ đó, bây giờ cô ta cảm thấy mọi người trên thế giới đều nhìn mình với ánh mắt mỉa mai, đều nói cô ta hèn hạ, coi cô ta là gái làng chơi...
Thế là cô ta không nhịn được nói ra cái từ đâm chọc này.
Trong nhà ăn vô cùng yên tĩnh, ngay cả Hứa Văn Vũ cũng cảm thấy Chu Thanh quá to gan.
Không phải không có ai suy đoán điều này... Nhưng ai dám nói ra, ai dám chỉ thẳng vào mặt Kiều Đông Dương?
Trì Nguyệt.
Chu Thanh nuốt nước bọt, khuôn mặt đỏ bừng lên vì giận, cuối cùng đã khiến khuôn mặt hồng hào hơn. Giọng nói cũng không còn uất ức như ban nãy mà đã hơi sắc bén:
Nếu tôi làm cô khó chịu, cô cứ nói thẳng ra với tôi, đừng giở trò sau lưng được không?
Trì Nguyệt ồ lên, ngẩng đầu nhìn cô ta như đang nhìn kẻ thần kinh:
Cô gái này, cô đang nói chuyện với tôi sao?
Cô ăn hết miếng khoai tây kia, mới nhìn Thăng Bình mỉm cười.
Khoai tây rất mềm, vừa miệng, có vị hơi chua, ng5on lắm, cậu đừng chê.
Mọi người:
...
Cô ta nhanh chóng tính toán, lúc nói chuyện càng mạnh mẽ hơn, dáng vẻ vô cùng chính nghĩa không tiếc mạng sống và bạn bè.
... Ha ha, cô đúng là mặt dày! Chẳng phải cô đang bắt nạt Phản Phán là người tốt bụng, không thích so đo à? Lúc diễn ra trận đấu xác nhận tư cách, cô bí mật năn nỉ Phán Phán tha cho cô một lần. Là cô vô dụng, Phán Phán đã nhường có vậy mà cô vẫn thua... Cuối cùng cô ôm hận trong lòng, trả đũa... Khụ, khụ khụ!
Đúng vậy, độ lửa vừa đủ khiến khoai tây chín mềm.
Khoai tây đúng là khoai tây.
Lâm Phản đã đến, lúc này cô ta mệt mỏi đứng ở cửa căng tin, im lặng cau mày nhìn bọn họ.
Ha! Oan gia ngõ hẹp.
Anh Kiều được biết bao nhiêu cô gái
mong được nói chuyện
một lần, lại bị xa lánh như thế.
Kiều Đông Dương ngửa răng, cảm thấy người phụ nữ này quá vô tình, bỏ rơi anh mấy ngày liền, mỗi lần nhắn tin đều không thèm nói nhớ anh, cứ như anh là người không quan trọng vậy.
Anh rất tức giận, nhưng tức thì tức, tổ tông nhỏ do anh chiều hư, lại sắp diễn ra trận chung kết, cô phải chịu áp lực cực kỳ lớn, dù thế nào anh cũng phải quan tâm đến tâm trạng của cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.