Chương 420: Bắt bẻ
-
Dệt Ngân Hà Cho Em
- Tú Cẩm
- 697 chữ
- 2022-02-06 08:00:03
Kiều Đông Dương nói quá đột ngột, Trì Nguyệt hoàn toàn không chuẩn bị trước, cô ngơ ngác nhìn anh.
Em nói gì đi.
Kiều Đông Dương dù8ng hai tay ôm mặt cô, nhìn dáng vẻ mất hồn của cô, không hài lòng cau mày:
Cô Trì, phản ứng này của em là sao?
Đôi mắt đen láy của Trì Ngu3yệt như phủ một lớp sương mù, không thể nhìn thấu:
Anh nói gì, lặp lại một lần nữa đi?
Được rồi, được rồi, đừng đùa nữa. Dù sao anh cũng nói ra rồi, em đừng trêu anh thêm nữa, hôm nay phải cho anh một đáp án. Đương nhiên, nếu đồng ý thì không sao. Nếu em không muốn đồng ý, làm phiền em tôn trọng tình cảm của anh, ít nhất phải viết lý do từ chối dài mười nghìn chữ, để sau này anh sửa lại...
Lý do từ chối dài mười nghìn chữ?
Trì Nguyệt giật mình, khóe môi cong lên:
Được, em đồng ý.
Anh mới ngu ấy!
Trì Nguyệt nuốt ngược câu
cả nhà anh đều ngu
vào trong bụng, hừ khẽ:
Bụng em có thể giống với bụng người khác sao?
Cô vô thức xoa bụng mình, nhìn anh nói:
Đây là một cái bụng có chỉ số IQ cao, là một cái bụng cao cấp, là một cái bụng gánh vác hy vọng...
Kiều Đông Dương bật cười, nhẹ nhàng ôm cô.
Cô gái này... Kiều Đông Dương nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, biết rõ Trì Nguyệt đang cố ý trêu anh nhưng vẫn gắng gượng nở nụ cười, ánh mắt đẹp đẽ quyến rũ, nháy mắt với cô:
Cô Trì, xin hỏi em có bằng lòng làm vợ anh không?
Không muốn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Trì Nguyệt nghiêm nghị, chững chạc đàng hoàng nhìn anh:
Vẻ mặt này của anh rõ ràng là kiểu bán rẻ tiếng cười ở thanh lâu, còn là kiểu cầm khăn tay đứng trên đường phổ hỏi đại gia có thể đi vào uống chén rượu không. Đầu giống đang cầu hôn.
Lúc trước cô đã giả vờ nhiều như vậy, Kiều Đông Dương tưởng cô còn muốn kéo dài thêm, không ngờ cô lại đồng ý như vậy.
Anh ngơ ngác, đột nhiên thấy hơi khó chịu:
Này, cô Trì, có phải em đồng ý quá dễ dàng rồi không?
Này! Kiều Đông Dương, vậy rốt cuộc anh muốn em đồng ý, hay muốn em không đồng ý?
Trì Nguyệt bĩu môi, khó chịu lườm anh:
Hơn nữa, anh đã hỏi tùy tiện như vậy, em không được đồng ý tùy tiện sao? Hợp với tình hình mà!
Thế nhưng suy nghĩ của trai thẳng đúng là...
Trì Nguyệt, trên đời chỉ một mình em có bụng à? Em có bị ngu không?
Khó khăn lắm anh mới đủ can đảm nói ra!
Vậy mà...
Kiều Đông Dương:
Anh hỏi em phản ứng này l9à sao?
Trì Nguyệt:
Cầu trước đó.
Cô không nghe thấy? Kiều Đông Dương hít thật sâu, rít một câu qua kẽ răng:
Anh hỏi em, 6đồng ý làm vợ anh được không?
Không được.
Trì Nguyệt lườm anh:
Thái độ của anh như đi trả thù vậy, đầu giống cầu hôn!
Kiều Đông5 Dương giật mình, trong lòng có một vạn con dã thú đang gầm thét.
Tại sao?
Kiều Đông Dương nhướn mày, vẻ mặt uất ức:
Trì Nguyệt, anh rất nghiêm túc hỏi em đấy, xin em nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này được không? Em xem, chúng ta không còn trẻ nữa, bạn học của em... tên Tiếu gì đó? Người ta đã sinh hai đứa rồi, anh muốn em đồng ý, nhanh chóng hoàn thành việc lớn trong đời thì không được à?
Không được.
Trong lòng Trì Nguyệt sắp cười đến điên rồi, nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi, thậm chí còn cố ý trêu anh, nói chua ngoa:
Thì ra anh tìm vợ để nối dõi tông đường à? Kiều Đông Dương, người
anh thích không phải là em, mà là bụng em đúng không?
Anh trai nào đó sắp phun ra một ngụm máu tươi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.