• 94

Chương 4: Mua Cá.


Võ Đăng Trọng Nghĩa, bút danh Nghĩa Võ Đang, sinh ngày 17/06/1991. Nơi sinh Hội An, nguyên quán Duy Vinh – Duy Xuyên – Quảng Nam.

Năm Nghĩa học lớp 2, gia đình của hắn ly tán, nên hắn thường dùng nụ cười để quên đi mọi thứ. Ở thời kỳ trung học phổ thông, Nghĩa Võ Đang trải qua ba trường học. Mặc dù thành tích học tập của Nghĩa không cao, nhưng hắn vẫn tốt nghiệp Đại Học Khoa Học Huế, chuyên ngành Hóa Học Tổng Hợp.

Vào hai năm Đại Học đầu tiên, Nghĩa Võ Đang sinh sống trong chùa. Sau khi rời chùa, hắn vừa học tập, vừa lang thang truy tìm chân lý.

Đến khi kết thúc Đại Học, Nghĩa Võ Đang chỉ tìm thấy ông Lý bị què một chân, cho nên chán nản lâm vào thế giới văn học mạng. Trong quá trình nghiền ngẫm đọc truyện mạng, Nghĩa Võ Đang tập tành sáng tác tại Tàng Thư Viên, để rồi cùng với bạn bè xây dựng Thế Giới Truyện Việt – VipTruyen.Vn

Tuy nhiên khoảng chừng một năm sau, Nghĩa Võ Đang cảm thấy cuộc sống vô cùng áp lực. Hắn không tìm việc, không nổ lực, cả ngày đâm đầu vào thế giới văn học mạng. Cuộc sống của hắn toàn là sự ảo tưởng và dối trá. Nếu như lúc đó không có một cô bé bên cạnh hắn thì hắn đã kết thúc sự tồn tại từ lâu.

Nhưng chính vì cô gái đó, hắn cảm thấy áp lực cuộc sống càng ngày càng nặng nề. Nhiều lúc hắn muốn vùng dậy nhưng cũng nhiều lúc hắn cảm thấy tương lai vô cùng mờ mịt. Mãi cho đến khi hắn xuất hiện dị năng.

Nằm trên bờ cát, Nghĩa Võ Đang lắng nghe tiếng biển, mắt nhắm khít như đang chăm chú nhìn bầu trời. Hôm nay sóng biển vỗ ầm ĩ, bầu trời đầy âm u, thế nhưng hắn cho rằng đây là ngày đẹp nhất trong đời của hắn.

Nghĩa Võ Đang đang nghỉ ngơi, chính xác là hắn đang chờ đợi.

Lúc mới đầu, hắn phát hiện thời gian tồn tại của Ma Cây là 6 phút, việc này khiến cho hắn cực kỳ vui vẻ. Nhưng sau khi phát hiện thời gian hồi phục là 16 phút thì hắn không hề vui vẻ chút nào.

Hắn cũng không ủ rũ quá nhiều, được cái này thì mất cái khác thôi. Nếu như dị năng xuất hiện cái lỗi:
Thời gian tồn tại 6 phút, thời gian hồi phục 16 giây thì e rằng hắn sẽ vô địch thiên hạ với binh đoàn Ma Cây
. Huống chi thời gian tồn tại của kỹ năng được tính bằng phút là một tồn tại kinh khủng. Hãy tưởng tượng, một kỹ năng có thời gian bất tử là 5 giây, vậy khi sử dụng ở hiện tại sẽ bất tử tới 5 phút. Năm phút không nhiều, nhưng nó cực kỳ kinh khủng khi đi kèm với một khẩu súng máy.

Nếu là giây, kỹ năng sẽ hồi phục nhanh; nếu là phút; kỹ năng tồn tại lâu. Giả sử như lựa chọn một trong hai cái, Nghĩa Võ Đang chắc chắn sẽ lựa chọn phút.

Một khoảng thời gian dài trôi qua, kỹ năng Hạt Giống hồi phục về trạng thái Sử Dụng, Nghĩa Võ Đang đứng dậy và quyết định tung kỹ năng.

Quen tay hay việc! Mặc dù đây là lần thứ hai, thế nhưng hắn không hề tỏ vẻ bồn chôn hay lo lắng. Ánh mắt của hắn cực kỳ kiên định.

Khi hai con Ma Cây xuất hiện, hắn vận dụng tinh thần điều khiển, sau đó vung cây xông về phía trước.

Lần này, hắn tiêu diệt hai con Ma Cây chưa tới 15 giây.

Kết thúc nhiệm vụ đánh quái thăng cấp, hắn quan sát Bảng Nhân Vật. Hiện tại, hắn đã tìm thấy dòng năng lượng, lúc này nó đang ở con số 21%, nghĩa là hắn cần phải hấp thu thêm 79% năng lượng thì sẽ có thể thăng cấp.

Theo như hắn tinh toán, năng lượng Ma Cây cung cấp cho hắn chỉ hơn gà một chút, chứ không hề nhiều như hắn tưởng. Điều này có lẽ do sinh vật Ma Cây này bị hắn triệu hoán, hoặc cấp bậc của nó còn quá thấp. Hắn quên mất rằng, đẳng cấp của hắn càng cao thì % năng lượng yêu cầu càng lớn.

Hắn đang thắc mắc:
Hắn hấp thu năng lượng của Ma Cây, Gà, hoặc Chuột là hấp thu linh hồn, hay là hấp thu năng lượng trong cơ thể của bọn chúng?
.

Sau khi kiểm tra Năng Lượng Thăng Cấp, Nghĩa Võ Đang kiểm tra số lượng Năng Lượng Tinh Thần.

Sau hai lần sử dụng kỹ năng, hắn hao tổn hết 240 điểm năng lương tinh thần (sau này gọi là tinh thần). Lấy 400 trừ đi 240 thì còn 160 điểm. Mỗi phút hắn hồi phục 1 điểm tinh thần, sau 16 phút, hắn hồi phục được 16 điểm. Nghĩa là hiện tại hắn còn 176 điểm tinh thần.

Hắn còn một lần sử dụng kỹ năng nữa, cho nên hắn tiếp tục chờ đợi.

Mười sáu phút tiếp theo, hắn đứng lên và vận dụng kỹ năng. Khi 120 điểm năng lưọng tinh thần tiêu hao, hắn cảm thấy cực kỳ ể oải. Mặc dù như thế, hắn vẫn cố gắng giết hai con Ma Cây. Năng Lượng Thăng Cấp liền tăng thêm 9%.

Trong khoảng khắc năng lượng xâm nhập vào cơ thể, hắn vẫn không cảm thấy hết mệt nhọc. Vì lẽ đó, hắn ngửa xuống bờ cát, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Chừng mười phút sau, tinh thần của hắn tiến tới con số 82, lúc này hắn cảm thấy đã bớt mệt nhọc. Hắn toan định chờ thêm 40 phút, để tinh thần hồi phục tới 120 điểm, nhằm có thể vận dụng kỹ năng thêm một lần nữa. Nhưng khi nghĩ tới cảnh cơ thể không còn tinh thần, cả người nằm đơ trên bờ biển, hắn liền rùng mình, vội vã bỏ đi ý niệm này.

Do không thể thực hiện kế hoạch giết Ma Cây, hắn tiếp tục thực hiện sự nghiệp Giết Gà Thăng Cấp. Mục tiếu của hắn là chợ Hòa Khánh Bắc. Hắn không thể tiếp tục giết gà tại chợ Nam Ô.

---------

Khu vực chợ Hòa Khánh Bắc cách chợ Nam Ô hơn 5 cây số. Khi Nghĩa Võ Đang tới chợ thì cũng đã hơn một giờ chiều. Lúc này, hắn cảm thấy có chút đói bụng.

Hắn đi vào quán cơm còn mở cửa, kêu một dĩa cơm lấp đầy bụng, sau đó tiếp tục hành trình. Chừng mười phút, hắn tìm được vị trí bán gà. Sau khi mặc cả, giá cả vẫn là 120 ngàn trên 1 con. Hắn liền mua 11 con, thanh toán 1 triệu 320 ngàn, rồi hỏi lò giết mổ gà.

Đem gà tới lò giết mổ, hắn tiếp tục thực hiện âm mưu như lúc trước. Lần này hắn may mắn hơn một chút, ông chủ nghe người của nhà hắn nhập viện liền đồng ý mua lại gà của hắn với giá mỗi con 90.000 đồng và không lấy tiền phí giết mổ.

Hắn nhìn mặt của ông chủ lò mổ thật kỹ, sau đó nhận tiền, rồi rời khỏi lò giết mổ.

Đến một vị trí khác, hắn bắt đầu đếm lại số tiền dư. Lúc này, hắn còn 1.095.000. (Dĩa cơm 15.000), Đếm tiền xong, hắn lẩm bẩm:
Không nghĩ rằng, giết 11 con gà chỉ được có 11% Năng Lượng Thăng Cấp
.

Giờ khắc này, hắn mới biết năng lượng của Ma Cây gấp bốn lần năng lượng của gà. Nếu như hắn đáng không sai, càng lên cấp cao, Năng Lượng Thăng Cấp càng kinh khủng. Bởi khi hắn ở cấp 1, năng lượng của gà có thể gia tăng khoảng 6% Năng Lượng Thăng Cấp, nhưng đến cấp 2 thì chỉ còn có 1%.

Nhìn 41% Năng Lương Thăng Cấp, hắn tiếp tục lẩm bẩm:


Không biết tới cấp ba, ta còn có thể giết gà nữa không?
.

Nghĩa Võ Đang có chút lo lắng. Nhưng cũng chỉ là một chút lo lắng thôi. Hắn đi loanh quanh nơi chợ, sau đó vào khu vực bán cá. Chợ giờ này vắng tanh như chùa bà đanh. Hắn quan sát nơi này vài phút, sau đó quyết định mua tôm. Loại động vật này rất nhiều và có khả năng còn sống.

Tới địa điểm bán tôm đất, người bán tôm là một phụ nữ chừng ba mươi lăm tuổi. Hắn lặng lẽ cầm một con tôm nhỏ, sau đó bóp nát.

Cô chủ bán tôm không chú ý, cho nên con tôm mất đi sinh mệnh. Ngay lập tức, hắn cảm thấy một nguồn năng lượng bay vào cơ thể, chỉ là nó cực kỳ thấp. Hắn quan sát dòng Năng Lượng Thăng Cấp, nó vẫn không hề thay đổi. Vì lẽ đó hắn tự thân cảm nhận lại luồng năng lượng của gà và tôm. Sau khi so sanh, hắn đoán mình chỉ gia tăng chừng 0,002%. Tỉ lệ này hầu như là không đáng kể.


Nếu giết loại tôm to hơn, Năng Lượng Thăng Cấp chắc ở khoảng 0,01%. Nghĩa là ta phải giết 100 con mới được 1% năng lượng. Một trăm con nặng chừng hơn 2 ký (kg), cũng có thể nặng hơn. Một ký tôm nuôi (tôm sú) tệ tệ chi cũng 90.000 đồng. Ta còn 59% nữa là thăng cấp, vậy ít nhất phải mua 118 ký, nghĩa là ta phải tiêu tốn hơn 10 triệu. Cái này… cái này…
.

Nghĩa Võ Đang càng tưởng tưởng, mặt mày càng co rúm. Cô chủ bán tôm ngồi bên cạnh, thấy Nghĩa không mua hàng, liền hỏi mở miệng hỏi:


Mua tôm không em?



Dạ, để em sang bên kia, chút nữa quay lại chị nhé.
.

Cô chủ bán tôm nghe vậy, liền biết khách hàng không muốn mua, thế nhưng mặt mày cô vẫn tươi cười.

- Nhớ quay lại nhé!

Nghĩa Võ Đang gật đầu một cái, sau đó tiếp tục dạo phố. Năm phút sau, hắn đi tới khu vực bán cá. Ở đây có vài loại cá còn sống. Ví dụ như cá tràu (cá lóc), tiếc là giá hơi đắt tiền. Những loại cá rẻ tiền thì đều chết.


Chợ giờ này quá vắng vẻ!


Trong lúc Nghĩa toan định rời đi thì một người phụ nữ tới bên cạnh của hắn.


Mua cá hả em, mua cá rô phi không?


Nghe vậy, hắn liền nhủ thầm trong bụng:
Cá rô phi, đúng rồi, cá rô phi có sức sống cực kỳ cao, giá cả cũng khá thấp. Ở ngoài quê, một ký cá chỉ tầm khoảng 10 ngàn đồng.

Nghĩ vây, hắn liền hỏi:
Có cá rô phi sống không chị?
.

Người phụ nữ suy nghĩ vài giây rồi nói:
Có, nhưng giá hơi mắc một chút
.

Nghĩa Võ Đang hỏi trở lại:
Giá nhiêu?



Cá sống, 1 ký 30; cá chết, 1 ký 25.
.

Nghĩa Võ Đang nhíu mày:
Mắc vậy à?


Người phụ nữ mỉn cười:
Giá của chị là rẻ nhất ở đây rồi đó em, giả thị trường từ 35 đến 40 ngàn lận. Nếu em mua nhiều, chị lấy giá 25 nghìn thôi
.

Nghĩa suy nghĩ một lát rồi trả lời:
Em mua cá về thả hồ, nếu như chị lấy 15 thì em mua 50 ký
.

Cô chủ liền nói:
Mua cá thả hồ hả em, vậy thì mua loại rô-phi nhỏ nhé, chỗ chị cũng bán loại này, giá 1 ký 20 ngàn, nếu mua theo con thì 2000 đồng 1 con.
.

Nghĩa nghe vậy liền lắc đầu:
Không, em mua cá rô-phi to chị à. Nếu được thì bán cho em với giá 15. Không thì để em ghé chỗ khác.


Nói xong , hắn quay đầu giả vờ đi. Chị bán cá thấy thế, liền hô:
Hai mươi nhé em, hai mươi là giá thấp nhất rồi đấy.


Nghĩa lắc đầu và tiếp tục bước đi. Chị bán cá, liền chạy tới, kéo tay áo của hắn:
Được rồi, được rồi, coi như là chị kiếm lời ít một chút.


------------


Khi tới khu vực chứa cá rô của chị chủ, hắn phát hiện nơi này có rất nhiều cá. Trong đó, cá rô là nhiều nhất. Đa số những loại cá này đều còn sống, những loại cá chết đều được ướp lanh trong thùng.

Người phụ nữ chỉ vào thau nhựa bự:
Em xem loại cá này được không? Loại này nặng chừng nửa ký tới một ký.


Nghĩa hỏi trở lại:
Còn loại nào to hơn không chị?


Chị bán cá cười nói:
Loại này là to nhất rồi đó em? Cho dù có loại to hơn thì cũng không nhiều. Em mua tới 50 ký, chị phải lấy cá của bạn hàng để bán cho em. Chiều nay, chắc người ta mắng chị chết.


Nghĩa nghe vậy, chỉ cười cười. Hắn biết, chị bán cá sẽ có cách nhập hàng cá rô phi mới.


Được rồi, chị cứ cân cho em?


Không lâu sau đó, chị chủ cân cá xong, Nghĩa thanh toán 750 ngàn. Khi mọi thứ đã kết thúc, chị bán cá liền hỏi:


Em có đem theo đồ đựng không? Có cần chị kêu người chở không?
.

Nghĩa Võ Đang lắc đầu:
Không cần đâu chị. Chị cứ bỏ hết vào bao, em sẽ đem về
.

Chị bán cá liền khuyên:
Như vậy cá sẽ chết đó em?


Nghĩa Võ Đang cười:
Nhà gần, chị yên âm
.

Chị bán cá lắc đầu ngao ngán:
Thôi tùy em vậy?
. Nói xong, chị đi kiếm bao tời, rồi bắt cá bỏ vào bao. Nghĩa thấy thế, liền tới giúp một tay.

Khi cá đã được đưa hết vào bao tới. Nghĩa cột dây, sau đó mang đi. Chị chủ thấy Nghĩa có thể mang nặng như vậy, lòng thầm khen:
Thằng này trâu.
Nàng không hề biết, sức mạnh của Nghĩa bây giờ là hai trăm ký, năm mươi ki lô gam đối với hắn là quá nhẹ nhàng.
 
Ta Không Muốn Nghịch Thiên A
Phàm full rồi hãy tới https://ebookfree.com/mot-khong-xem-chung-lien-vo-dich-roi/
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Divide And Fight.