• 1,148

Chương 155: Gia nhập lâm vân điện


Nhưng những kẻ đã thành tinh có ai là không biết bay đâu, nhất là đám tinh quái thành tinh thuộc chủng loại chim muông, chỉ cần 8vỗ cánh bay vào một cái là qua rồi.

Ải thứ ba này quả thực cũng quá đơn giản.

Đến đây đi, đến giẫm lên ta đi!
Cái kịch bản khoa trương đáng ăn đòn như thế này là sao hả? Giới Linh, anh cho tôi bàn tay vàng phiên bản ngớ ngẩn đúng không? Chúc Dao lập tức cảm thấy ngứa chân, vậy mà thấy cô cứ lần lữa hồi lâu không nhúc nhích, đám chữ kia lại bắt đầu spam.

Không dám giẫm lên ta phải không, đồ ngu ngốc!

Ngươi đến giẫm ta đi.

Giẫm đi, ngươi đến giẫm đi chứ!

Không giẫm ta thì ngươi chính là cháu ta.

Đúng là không phải không trung thật, gã lập tức yên tâm, tung tăng đi theo.
Đến lúc này vị tiên nhân dẫn đường mới tỏ vẻ hài lòng nhìn đám yêu quái trên không trung:
Không ngờ lại thật sự có yêu quái nhìn ra được đạo lý huyền diệu của nơi này.
Đám yêu quái còn lại vừa nghe liền hiểu ngay, thử thách của ải thứ ba này chính là cây cầu vô hình, bèn nhao nhao bước tới.
Cô tìm khắp bốn phía mới thấy gã đang đi bên cạnh một vị nữ tiên áo trắng, thái độ vô cùng ân cần.
Mới đây mà đã móc nối được với Mặc Tiêm Tiêm rồi, quả đúng là thấy sắc quên bạn mà! Chúc Dao đành gửi gắm hy vọng vào Nấm bên cạnh, nhưng lại thấy nó đứng im bất động, bên tai vang lên từng tiếng ngáy mơ hồ.
Chúc Dao nhận lấy rồi nhìn thấy trên đó viết hai chữ A2.
Cô dán lên trán nhìn, trong đầu lập tức hiện lên một bản đồ, là con đường dẫn đến một động phủ, xem ra đó là chỗ ở của cô hôm nay.
Ánh sáng đó lóe lên, đám người cuối cùng đang đi tới toàn bộ đều biến mất trong trận pháp.
Bọn họ bị đưa đến một đại điện, trong điện đã có không ít người, đếm cũng phải mười mấy người.
Thằng nhãi này vậy mà lại đứng ngủ được! Thôi vậy, đành đi bước nào hay bước đó, Chúc Dao đánh thức Nấm rồi ra khỏi điện theo đoàn người.
Vừa ra khỏi cửa đã có một đệ tử mỉm cười đưa cho cô một ngọc bài.
Tuy con Ả Kỹ Nữ này ghê tởm thật, nhưng nơi này không thích hợp để báo thù.

Người anh em này của ta vừa mới biến hình nên không hiểu phép tắc, nhận nhầm người, mong tiên hữu thứ lỗi.
Cô và Nấm đều chỉ mới gặp Đào Man Phong lúc ở nguyên hình, chắc hẳn cô ta không nhận ra được.
Vị tiên nhân 9dẫn đường gật đầu:
Chỉ cần đến được Càn Chính điện thì các ngươi coi như đã là đệ tử chính thức của Lâm Vân điện.
Lúc này nhó6m yêu quái mới yên tâm, rất nhiều yêu quái đã bắt đầu khởi động tiên khí hoặc sử dụng thuật pháp cưỡi mây bay qua.
Bọn 5chúng vừa hạ xuống mặt đất đã bị những tia sáng màu trắng trong trận pháp vây quanh rồi biến mất không còn bóng dáng, chắc hẳn đã được dịch chuyển đến Càn Chính điện kia rồi.
Cho dù là ai đi nữa thì cũng không tránh khỏi cơn giận khi tự dưng bị người ta chỉ vào mặt mà chửi.
Nếu không e ngại còn có các tiền nhân ở đây thì cô ta đã ra tay từ lâu rồi:
Ta tự nhận là mình không hề đắc tội với vị tiên hữu này, vì sao ngươi lại nói những lời tổn thương người khác?

Má nó, đúng là con ả đê tiện giả mạo cô kia thật!

Con yêu quái này, ngươi nói lung tung gì đó?
Đào Man Phong nhíu mày, nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Nấm.

Về sau các vị chính là đệ tử của Lâm Vân điện ta, được Lâm Vân Tịch ta bảo vệ.
Mong mọi người đều cố gắng tu hành...
Vị tiên nhân đó nói cả nửa canh giờ mà chỉ toàn là những lời hình thức, có thể tóm gọn ý tứ là thế này: Kêu gọi mọi người đoàn kết với nhau, coi điện chủ là trung tâm của tổ chức, đẩy mạnh sự nghiệp tu hành đặc sắc của Lâm Vân, giơ cao ngọn cờ vĩ đại về tư tưởng quan trọng của việc nâng cao tu vi lý luận và
mục tiêu cuối cùng thành Thần
, quán triệt, tiến thêm một bước đẩy mạnh sự nghiệp xây dựng Lâm Vân điện, cổng hiện hơn nữa để xây dựng một Lâm Vân điện huy hoàng nhất! Cuối cùng vị lãnh đạo không lộ mặt kia còn hô lớn vài câu thể này: Hôm nay ta lấy Lâm Vân làm vinh quang, ngày mai Lâm Vân lấy ta làm vinh quang.
Có điều bọn họ không phải là đám yêu quái vừa đi trước mà đều là tiên tu, ai nấy đều có tu vi của Địa Tiên, có lẽ là tiên nhân vừa mới phi thăng.
Mặc Tiêm Tiêm cũng ở trong số đó.

Lão đại?
Không chỉ Cẩu Đản mà đến những con yêu quái còn lại cũng đều sợ ngây người.

Cẩu Đản, ngươi còn đứng đực ra đó làm gì?
Chúc Dao vẫy tay:
Cứ đi thẳng sang, ở giữa này có một cây cầu vô hình.
Có cầu á? Cẩu Đản sửng sốt, lúc này gã mới tỉnh táo lại và duỗi chân giẫm vào cạnh rìa.

Hôm nay các vị lui xuống nghỉ ngơi trước đi, ngày mai tuyển chọn nhập môn, mong các vị dốc hết sức ứng phó.
Hả? Cái gì cơ?
Vâng!
Đám người trong điện đồng thanh đáp lời, hành lễ trật tự đâu ra đấy rồi lần lượt quay mình đi ra ngoài.
Tuyển chọn nhập môn cái gì cơ, cô hoàn toàn không nghe hiểu gì hết? Chúc Dao quay lại muốn đi hỏi Cẩu Đản, song lại chẳng thấy bóng dáng gã đâu.
Suốt chặng đường chẳng ai nói câu nào.
Chỉ chốc lát, hai người đã đến một ngọn núi nhỏ độc lập, trên đỉnh núi có một tòa nhà nhỏ ba tầng, phía trước còn có một cái sân không nhỏ.

Lão đại, sao lão đại biết giữa không trung có cầu?
Cẩu Đản nhìn lão đại nhà mình bằng ánh mắt sùng bái.
Rõ ràng trước đó đám yêu quái kia đều bay qua mà,
Những người khác đều không nhìn thấy.

Ha ha!
Chúc Dao tặng gã một nụ cười khổ:
Bởi vì ta có phần mềm hack.

Hả?

Nấm bị cô ta trưng cho sững người, khí thế lập tức yếu đi, nhưng nó có chết cũng phải giữ thể diện, bèn kéo Chúc Dao ra sau lưng, nhỏ giọng nói:
Đá tinh, đừng sợ...
ta ta ta ta...
Cẩu Đản trợn to mắt, không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt:
Cái này, cái này là...
Đây là pháp thuật gì vậy?
Đá tinh, đợi ta một chút!
Thấy Chúc Dao đã đi xa, Nấm lập tức đi theo.
Nó bước lên khoảng không và cũng dừng lại giữa không trung một cách ổn định giống như Chúc Dao, thậm chí còn không hề lảo đảo chút nào.
Ngoài sản được bố trí trận pháp phòng ngự, bọn họ đặt ngọc bài vào biển số nhà, trận pháp liền tự động mở ra.
Có vẻ như trong sân có trận pháp ngưng tụ tiên khí, rõ ràng tiên khí trong này nhiều hơn so với bên ngoài.
Quả nhiên cô ta chỉ lạnh lùng liếc nhìn hai người, lại e ngại lập trường hiện giờ nên chỉ hừ lạnh một tiếng rồi không nhìn nữa.
Trong điện lập tức khôi phục lại sự tĩnh lặng, giọng nói uy nghiêm vừa rồi lại tiếp tục vang lên.
Vậy mà những người trong điện còn kích động phấn khích, chỉ mong có thể ngay lập tức đầu rơi máu chảy vì Lâm Vân, dâng hiến cho Lâm Vân suốt đời.
Điều này khiến cô càng lúc càng có cảm giác không biết có phải mình bước nhầm vào tổ chức bán hàng đa cấp rồi không?
Khẩu hiệu vang dội, kết quả là cuộc nói chuyện của lãnh đạo lần này dài đến nửa canh giờ.
Chúc Dao tỏ vẻ cô không ngủ đã là rất nể mặt rồi.

Nhanh lên, đi thôi.
Chúc Dao không hề giải thích mà đi thẳng vào trong trận pháp dịch chuyển không gian.
Chỉ là lần này trận pháp dịch chuyển không gian lại không lập tức khởi động mà tỏa ra vài tia sáng màu trắng, ký hiệu trên mặt đất bắt đầu thay đổi, từ từ biển thành một trận pháp dịch chuyển không gian mới.
y chà, cô còn là ông nó đấy.
Chúc Dao nhấc chân giẫm lên đám mây trắng đi sang bên kia, không hề ngự kiếm, cũng không sử dụng thuật pháp phi hành.
Chúc Dao kéo Nấm đi, trùng hợp là Mặc Tiêm Tiêm lại ở A1, cùng một chỗ với cô.

Lão đại, ta đối với người được không?
Mặt Cẩu Đản đầy vẻ mong đợi.
Nấm lập tức hùa theo:
Hay lắm hay lắm, đá tinh, ta không quen ngủ với người khác, ta vẫn thích ngủ chung với người cơ.

Cút!
Ai muốn ngủ cùng ngươi chứ, đừng có nói cái kiểu làm người ta hiểu nhầm thế.
Mặc Tiêm Tiêm lại không hề có phản ứng gì, chỉ nghi ngờ nhìn cô và Cẩu Đản rồi quay người lấy phi kiếm ra:
Chúc tiên hữu, có muốn đồng hành không?
Chúc Dao gật đầu, vẫy tay với Nấm và Cẩu Đản rồi đi cùng Mặc Tiêm Tiêm đến phương hướng mà bản đồ đã chỉ.
ta sẽ bảo vệ ngươi.
Vậy thì người đừng có mà run rẩy chứ!
Gân xanh trên đầu Chúc Dao nổi lên, cô đẩy Nấm ra.

Lão đại! Lão đại làm gì đó?
Cẩu Đản giật mình, sợ hãi đưa tay ra muốn ngăn cô lại:
Lão đại sẽ rơi...
ơ?
Gã còn chưa nói xong thì đã nhìn thấy cơ thể Chúc Dao dừng lại giữa không trung, rõ ràng là dưới chân không hề có vật gì nhưng lại cứ như đang đi trên mặt đất bằng phẳng vậy, hơn nữa cô còn đạp mạnh mấy lần cũng không hề bị rơi xuống.

Ô, lần này lại có nhiều yêu quái nhìn ra được đạo lý huyền diệu của cầu thí luyện như vậy, khá lắm.
Một giọng nói uy nghiêm vang dội truyền tới từ phía trước, thế nhưng chỉ thấy chỗ đó phủ đầy sương mù, căn bản không nhìn thấy bóng người nào, có lẽ là đã ẩn núp rồi.
Chúc Dao đoán người ngồi phía trên có lẽ là giám đốc phòng nhân sự - quản sự chủ quản cuộc tuyển chọn lần này của Lâm Vân điện.

Lão đại, chúng ta cũng bay sang đó đi.
Cẩu Đản chỉ trận pháp ở đối diện, sốt ruột nói:
Mọi người sắp sang hết rồi.
Chúc Dao không trả lời mà chỉ cúi đầu nhìn tầng mây ở giữa ranh giới hai bên, khóe miệng cô bất giác giật giật, gân xanh trên trán nổi lên.
Bởi vì trên tầng mây màu trắng đó đang có vài chữ Hán cỡ lớn kiểu chữ Tổng quen thuộc.

Chỉ cần qua đó là được sao?
Một3 con sói núi thành tinh cẩn thận hỏi.
Cả đám đều không dám tin ải cuối cùng lại đơn giản như vậy.

Đá tinh, ở đây nhiều tiên tu quá, đáng sợ chết đi được.
Nấm lo lắng kéo ống tay áo Chúc Dao:
Không biết bọn họ có ăn nấm và đá không?
Chúc Dao day trán, cấy nấm nhà ngươi có gì phiền muộn ngoài việc lo lắng bị người ta ăn hay không?
Ủa?
Nấm đột nhiên sửng sốt chỉ vào một tiên nữ cách đó không xa mà gào lên:
Ả Kỹ Nữ!
.
Nhất thời mọi ánh mắt trong điện đều hướng về phía bọn họ ngay lập tức, bao gồm cả nữ tiên mặc bộ váy màu xanh lục trông khá quen mắt.
Chặng đường hoàn toàn thuận lợi, không hề có bất cứ điều gì khác thường.
Có người đi đầu rồi, những yêu quái còn lại cũng lần lượt bay sang.

Đá tinh, sao của ta lại không giống của ngươi vậy?
Nấm đưa ngọc bài của mình ra, bên trên viết hai chữ ci.
Một lát sau lập tức nghe thấy tiếng kêu của Cẩu Đản:
Ta ở C2, ai vậy?
Xem ra động phủ này là hai người ở chung, Nấm và Cẩu Đản vừa hay ở cùng một chỗ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.