Chương 154: Ba kẻ ngốc
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2234 chữ
- 2021-12-31 05:30:39
Thế nhưng trải qua trò ầm ĩ vừa rồi của nó, nhóm rau củ trên thuyền đều vô thức ôm mông tránh xa Thỏ một chút.
Do trước đó cả đám có thiện cả8m với tên của Cẩu Đản nên đều di chuyển về phía gã, trong thoáng chốc có xu hướng coi gã là người dẫn đầu.
Đả tinh, ngươi đừng sợ, con thỏ 3kia mà qua đây thì ta...
Chúc Dao cúi đầu nhìn xuống nhóm rau củ quả cắm rễ bất động bên dưới, không biết có phải ảo giác hay không mà cô thấy tuy nguyên hình của chúng càng lúc càng xanh tươi mơn mởn, thế nhưng mơ hồ cảm giác như có gì đó đang dần xói mòn trong cơ thể bọn chúng.
Sư phụ?
Chúc Dao truyền âm đến thần thức, hỏi:
Mảnh đất màu đỏ kia thật sự là tức nhưỡng sao?
Ừ.
Ngọc Ngôn đáp lại bằng câu trả lời khẳng định:
Tức nhưỡng quả thực có lợi cho sự phát triển của thực vật, nhưng chỉ là với thực vật mà thôi.
Hả? Ý huynh là...
Bọn chúng đã sớm thành tinh, vốn dĩ đã thoát khỏi thuộc tính thực vật, nếu ở trong tức nhưỡng một thời gian dài thì sẽ trở lại thành cây cỏ thông thường.
Trở lại thành cây cỏ? Nghĩa là chúng sẽ biến trở lại thành những cây rau củ quả bình thường sao?
Vậy ta có cần nhắc nhở bọn chúng không?
Ngọc Dao, điều tối kỵ trong con đường tu đạo chính là không vững lòng.
Lúc lên tới khoảng bậc thứ năm mươi, đột nhiên có sương mù nổi lên.
Sương mù vô cùng dày đặc, thậm chí còn không thấy bóng dáng của Thỏ và Chồn đi ngay bậc thang trước bọn Chúc Dao đầu nữa.
Xem ra trên những bậc thang này không chỉ có tiền khí mà còn có thử thách trận pháp.
Bọn chúng vốn không có tâm chính đạo, thế nên mới bị tức nhưỡng cám dỗ, cam nguyện trở về bản thể.
Cho dù hôm nay nàng cố kéo bọn chúng ra thì chỉ cần bọn chúng vẫn nhớ mong thì sau này cũng sẽ trở về nơi này lần nữa.
...
Chúc Dao lại nhìn xuống dưới một lần nữa rồi thở dài, cô lại cảm thấy ngạc nhiên vì nấm tinh không hề bị tức nhưỡng hấp dẫn chút nào.
Ngươi nói cái hố đất đó hả?
Nó không chê cô nhưng cô chế nó có được không hả?
Đúng vậy!
Nấm tinh nghiêm túc nói:
Ngươi không quên đó chứ, chúng ta còn từng ngủ chung mà.
Ai từng ngủ chung với ngươi cơ?
Ngươi nói cho rõ ràng đi, người khác sẽ hiểu nhầm đó.
Lão đại, ngươi, các ngươi...
Quả nhiên tên Cẩu Đản im lặng bên cạnh đã nghe thấy, gã hết nhìn Chúc Dao lại nhìn Nấm, mặt lộ vẻ khiếp sợ.
Qua hồi lâu, dường như lúc này gã mới chấp nhận sự thật, bèn nhìn về phía nâm tình với vẻ mặt cung kính và củi mình với chào, quy củ gọi một tiếng:
Anh rể!
Đờ mờ, Chúc Dao đá Cẩu Đản bay xuống bậc thang:
Anh rể cái đầu ngươi.
Gọi vớ gọi vấn.
Đối với đám yêu quái sinh ra và lớn lên từ đất thì tất nhiên không thể chống lại được sức hấp dẫn của mảnh đất như vậy.
Ta cũng muốn ở trong đó.
Thế là cải thìa cũng nối gót hóa thành nguyên hình bước vào khoảnh đất màu đỏ kia.
Chúc Dao lờ mờ cảm thấy mảnh đất tức nhường này có gì đó kỳ lạ, có lẽ là do Lâm Vân điện cố ý sắp đặt.
Chúc Dao chỉ có thể thỉnh thoảng dừng lại đợi bọn họ, để phòng bọn họ bị lạc trong mê trận.
Nhìn vào trận pháp trên chiếc thang này thì có thể thấy thang thông tiên hắn là không có điểm cuối.
Càng lên cao thì tiên khí càng dày đặc, sức ép cũng càng lớn.
Đợi đến khi leo được hai trăm bậc, Nấm và Cẩu Đản đã không chịu nổi sức ép, đồng loạt ngồi bệt xuống bậc thang thở dốc.
Chúc Dao chỉ đành để bọn họ vừa ngồi xuống hấp thu tiên khí vừa khôi phục nguyên khí, đợi đủ khả năng thì lại tiếp tục leo lên.
Cứ vừa đi vừa nghỉ như vậy, Chúc Dao cũng không biết đã qua bao nhiêu thời gian, thậm chí còn quên cả việc đếm số bậc thang.
Sư phụ huynh nghe ta giải thích.
Đừng phả hơi lạnh trong thần thức như vậy, ta sắp đông cứng rồi!
Thang thông tiên dài bất ngờ, Chúc Dao lờ mờ có thể cảm nhận được tiên khi bám vào những bậc thang, càng lên cao thì tiên khí càng dày đặc.
Thế nhưng muốn thoát khỏi trận pháp thì vô cùng đơn giản, chỉ cần bước ra khỏi bậc thang là được.
Điều khiến Chúc Dao lo lắng là không biết rốt cuộc phải trèo đến tầng nào mới được coi là đạt tiêu chuẩn.
Thế nên cô chỉ đành kéo Nấm và Cẩu Đản cố gắng leo cao hơn một chút.
Trận pháp này chỉ là mê trận mà thôi, không có gì đặc biệt, chỉ cần ngươi có chút hiểu biết về trận pháp là có thể phá được.
Có điều nhóm yêu quái lại chẳng biết gì về trận pháp.
Nấm tinh và Cẩu Đản đã toát mồ hôi đầy đầu, mỗi bước đi đều hết sức gian nan.
Tức nhưỡng, chắc chắn là tức nhưỡng.
Củ tỏi vui mừng ra mặt, lập tức nhảy vào trong mảnh đất kia.
Chỉ trong chốc lát nó đã hóa thành nguyên hình biến trở lại thành một củ tỏi tươi xanh rì, toàn thân nó càng thêm tươi tắn mở màng, dường như đã hấp thụ đủ chất dinh dưỡng,
Đúng là tức nhưỡng thật!
Cô em cải thìa cũng động lòng, tức nhưỡng là thổ nhưỡng mà Thần sáng thể dùng để tạo ra sinh vật từ thuở khai thiên lập địa, là thánh địa hoàn mỹ nhất trong lòng mọi thực vật.
Chúc Dao ngửi ngửi, trong không khí trừ mùi bùn đất và cây cỏ ra thì không hề có hương thơm gì cả.
Thế nhưng càng lúc càng có nhiều người ngửi thấy hương thơm, chỉ có Cẩu Đản và hai con yêu quái động vật là giống cô, đều không hiểu ra sao, thậm chí đến cả nấm tinh cũng ngửi thấy hương thơm rồi.
Chúc Dao mơ hồ cảm thấy có gì đó không thích hợp, lẽ nào chỉ thực vật mới có thể ngửi được hương thơm kia sao?
à không, đậu Hà Lan, các ngươi không định đến Lâm Vân điện nữa à?
Quả đậu Hà Lan ngẩn ra không trả lời, củ tỏi tinh ở bên kia lại nói:
Chúng ta đã tìm được tức nhưỡng rồi, có đến Lâm Vân điện hay không thì có làm sao?
Lúc này quả đậu Hà Lan mới vội vàng biến trở về nguyên hình, nhảy vào trong mảnh đất đỏ cùng với đám rau củ quả khác.
Xem ra đám rau củ quả này chắc chắn sẽ bị loại.
Thực ra thử thách của cửa ải này cũng giống như ải trước đó, chỉ có điều cửa ải trước là xem động vật có thể kiềm chế được bản tính hay không, còn cửa ải này là để xem thực vật có thể vượt qua được sự cám dỗ của tức nhưỡng hay không.
Thế nhưng đám rau củ quả bên cạnh lại không hề do dự mà nhảy vào trong.
Ngay cả quả đậu Hà Lan vốn rất bình tĩnh cũng bắt đầu động lòng, toàn thân nó phát ra ánh sáng xanh như thể sắp biến trở về nguyên hình.
Chúc Dao không kìm được lên tiếng nhắc nhở:
Đậu bắn súng...
Bên bờ có người tiếp đón, đệ tử tiếp đón này nhiệt tình hơn nhiều, trái ngược hẳn với sự lạnh lùng của nhân viên công tác lúc đă5ng ký trước đó.
Người tiếp đón kiểm kê số người trên thuyền, sau khi phát hiện không thiếu một ai mới lên tiếng.
Các vị tiên hữu, chúc mừng các vị đã vượt qua ải thứ nhất, tiếp theo chỉ cần mọi người có thể đi qua được rừng cây trước mặt, vượt qua thang thông tiên là coi như đã vượt qua được ải thứ hai rồi.
Người đó chỉ về phía con đường nhỏ trong rừng cây trước mặt.
ta sẽ giẫm chết nó!
Nấm tinh vỗ ngực bảo đảm.
Gân xanh trên đầu Chúc Dao nổi lên, sao người lại nghĩ thỏ c9òn ăn cả đá hả? Con thuyền lớn tiếp tục đi hai ngày trời, bọn họ mới dần dần nhìn thấy bờ.
Đó là một hòn đảo nhỏ, trên đảo là rừng cây sum s6uê rậm rạp.
Dưới đất có thứ gì đó.
Quả đậu Hà Lan chỉ mảnh đất ở dưới chiếc thang thông tiên, nó vội vàng đi tới, dùng cả tay lẫn chân nhổ vài cọng cỏ dại tươi tốt khác thường xung quanh rồi ngây ngẩn:
Đây...
đây là!
Mọi người đến gần nhìn, chỉ thấy mảnh đất kia khác hẳn những chỗ khác, đất nơi đây có màu đỏ như máu, hơn nữa còn đang lay động như những gợn sóng, giống như vật sống vậy.
Từ xa nhìn lại, chiếc thang này giống như bậc đá cao thấp xếp theo thứ tự lơ lửng giữa không trung.
Thơm quá đi.
Cây cà rốt phía sau đột nhiên lên tiếng.
Củ tỏi tinh ở bên cạnh cũng gật đầu:
Đúng đó, mùi thơm thật, hình như là mùi hương tỏa ra từ trong lòng đất?
Ta cũng ngửi thấy, đúng là thơm thật đó.
Cây cải thìa bước lên một bước ghé mặt vào.
Trên không trung khắp nơi đều là những tòa cung điện lơ lửng giữa trời, tòa nào tòa nấy xây bằng gạch vàng ngói ngọc tỏa sáng ngời ngời.
Mà ngoài tòa cung điện to nhất ở giữa thì những tòa khác đều trôi lơ lửng xung quanh, thỉnh thoảng lại đổi vị trí, như thế trận pháp di động vậy.
Phía dưới là tầng tầng lớp lớp biển mây do tường vẫn bảy màu ngưng tụ thành.
Cô có cảm giác tu vi của mình đã tăng lên một bậc, từ Huyền Tiên sơ kỳ đến Huyền Tiến trung kỳ rồi.
Cuối cùng Nấm và Cẩu Đản đã đến cực hạn, không thể tiến thêm được một bước nào nữa, đành cùng nhau lui ra khỏi bậc thang.
Cảnh tượng trước mắt bọn họ lập tức thay đổi, tầng sương mù dày đặc thoắt cái đã tản ra, chốn thần tiên phúc lành hiện ra trước mắt.
Nhìn kỹ thì thấy khu rừng đó có một con đường nhỏ lát đá quanh co khúc khuỷu xuyên sâu vào bên trong.
Đám Chúc Dao xuống thuyền và bước lên con đường đó.
Lần này Thỏ và Chồn dẫn đầu, Chúc Dao và nấm tỉnh đi ở giữa, Cẩu Đản kéo theo một đống rau củ quả đi cuối cùng.
Tiểu đội chín người đang yên đang lành lại lập tức mất đi năm người, Chúc Dao thở dài.
Mỗi người có chí hướng riêng, cô cũng không thể ép buộc mà nhổ người ta lên được.
Thế là Chúc Dao bèn đi theo những người còn lại bước lên bậc thang lơ lửng trên không.
Trên đường đi lại không hề gặp khó khăn gì, bọn họ đi khoảng nửa canh giờ thì trước mắt bỗng sáng lên, đám cây đại thụ cao chọc tầng mây biến mất, bọn họ đến một đồng cỏ.
Mà ở giữa đồng cỏ này có một cái thang nối thẳng lên giữa tầng mây, ắt hẳn đây chính là thang thông tiên mà người tiếp đón bên bờ vừa nói.
Chỉ là thang này khá đặc biệt, được tạo thành từ các bậc bằng ngọc thạch, xung quanh không hề có tay vịn.
Chẳng lẽ là vì tu vị của nó cao nên đã có thể kiềm chế được bản tính:
Cô Cô này, vì sao người không ở lại cùng bọn họ?
Nấm tinh nghiêng đầu nhìn xuống mảnh đất với vẻ mặt chê bai:
Nơi đó bẩn như vậy, còn lâu ta mới ở lại đó.
Ở đây đâu có chỗ nào tốt bằng nhà ta, đất vừa mềm vừa tơi, còn có cây đại thụ che bóng nữa.
Được rồi, đây là một tên lưu luyến quê hương.
Đá tinh, ngươi yên tâm, đợi người làm xong việc rồi chúng ta sẽ trở về, cho ngươi ở nhà ta.
Nấm tinh vỗ ngực tỏ vẻ trượng nghĩa:
Ta sẽ không chê ngươi đâu.
Đây mới là thiên cung chân chính.
Chúc Dao lặng lẽ thắp nến cho Lôi Thần điện, lại không kìm được mà truyền âm hỏi một câu:
Sư phụ, Lôi Thần điện của chúng ta nghèo thật đúng không?
Ngọc Ngôn:
...
Các vị đã vượt qua ải rồi.
Lần này người tiếp đón trên trời là một vị có tu vi Địa Tiên hậu kỳ.
Vị Địa Tiên đó hài lòng nhìn ba người trước mắt, vốn chỉ cần leo đến bậc thứ hai trăm là có thể vượt qua ải, hiểm yêu quái nào có thể đi được thêm năm mươi bậc nữa.
Chúc mừng các vị đã leo được tổng cộng hai trăm năm mươi bậc thang, là người leo được nhiều nhất ở đây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.