Chương 242: Xuất hiện tình tiết phổ biến
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2771 chữ
- 2022-02-04 04:35:53
Nhưng cuộc đời hoàn hảo như vậy lại xảy ra biển số, hơn nữa còn là biến số không tránh được cái chết.
Không sai, 8chính là hai thầy trò trên Ngọc Lâm Phong kia.
ta sẽ chết trước mặt người.
Vậy ngươi chết đi.
Chúc Dao bị ông ta làm phiền một hồi lâu cũng thấy khó chịu:
Ngươi chết thư cho ta xem đi!
Tử Mộ sửng sốt, không biết đáp lại ra sao.
Thế nhưng người ta lại chăm chỉ hiểu học, khắc khổ cố gắng, chỉ mười năm ngắn ngủi đã lên đến Trúc Cơ đại viên mãn.
Chỉ là một kẻ có ngũ linh căn nhưng tốc độ tu luyện lại ngang với thiên linh căn, dĩ nhiên sẽ khiến người khác hoài nghi.
Chúc Dao hít sâu một hơi, tiếp tục thúc giục linh khí, thăm dò kinh mạch của cậu nhóc.
Từ thần đình đến đản trung, trong cơ thể cậu ta chỉ có Hỏa linh khí thuần nhất, cho đến gần đan điền mới phát hiện chất khí màu đen mơ hồ.
tại sao...
Từng câu hỏi, câu sau trầm thấp hơn cầu trước, nét mặt cũng càng ngày càng tuyệt vọng, hình tượng tốt đẹp đột nhiên xuống sắc.
Vất vả lắm mới Trúc Cơ được, cuộc sống vừa khá hơn một chút thì bị một tên tu sĩ Kim Đan nhận làm đồ đệ.
Cô gái này cũng chính thức bước vào trung tâm lợi ích của giới tu tiên, nhưng vì linh căn nên ban đầu mọi người đều khinh thường.
Quả nhiên oán khí kia đã gần đến nơi nhưng không thể tiến thêm được nữa.
Chúc Dao vừa định thở phào một hơi thì đám khí đen vất vả lắm mới chặn được kia lại đột ngột quay đầu, chui về phía thần thức của cô.
Nhưng cũng không được hưởng mấy ngày hạnh phúc vui vẻ, bởi vì...
Ma tộc tới.
Cuối cùng cô ấy cắn răng, hy sinh bản thân làm đồ tế, dùng hồn để dẫn, hóa thành năm món pháp bảo, phong ấn lại Ma tộc một lần nữa.
Chúc Dao thở dài, đây có thể xem là một bộ sử thi anh hùng xúc động lòng người, cô gái này đúng là Chúa cứu thế chân chính.
Mẹ kiếp, rõ là tình tiết không phát triển theo kịch bản! Vì cô đã dùng linh khí toàn thân bảo vệ đan điền nên khí đen kia không hề gặp phải cản trở nào, chui thẳng vào thần thức, mắt cô lập tức tối sầm.
Mẹ kiếp, chơi ngu rồi!
Chúc Dao đã gặp vô số mỹ nhân ở giới tu tiên, hình người của Thần tộc cũng đẹp đến nghịch thiên, nhưng không một ai bì được với cô gái này.
Dùng từ chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn gì đó để tả cô ấy vẫn chưa đủ.
Anh Lạc chính là đệ tử bị cưỡng ép nhét vào do nhân sổ chiêu sinh không đạt tiêu chuẩn đó.
Cho nên tên tu sĩ Kim Đan này không có ý định dạy dỗ gì cả mà chỉ ném cho cô mấy quyển công pháp, ai ngờ học trò lại hiểu được, còn tu luyện nhanh hơn mình.
Những tên kia gieo gió gặt bão, tất cả đều bị diệt.
Chỉ mười năm ngắn ngủi đã từ Trúc Cơ lên đến Kim Đan, tư chất như thế cuối cùng cũng được môn phái coi trọng.
Tiểu sư thúc, cách người nói quả thật không ổn.
Tử Mộ thành khẩ3n:
Chưa bàn đến việc người có dẫn oán khí ra khỏi cơ thể Từ Chi được không, cho dù có thành công thì với tu vi hiện tại9 của người cũng sẽ nghiêm trọng hơn thằng nhóc này.
Đến lúc ấy oán khí mà làm loạn, càng khó giải quyết.
Ngươi phải tin vào ta chứ!
Chúc Dao vỗ vai Tử Mộ một cái.
Có điều kết cục thảm quá, Chúc Dao không khỏi thổn thức.
Đột nhiên khung cảnh trước mắt cô lại thay đổi, vở kịch còn chưa diễn xong đã nhảy đến phần sau.
Khí đen kia quẩn quanh bên linh khí, chỉ một chút nữa thôi là sẽ xâm nhập vào, có khuynh hướng hội tụ tại đan điền, nơi khởi nguồn của linh khí.
Lối vào đan điền đang có những hàng pháp phù nhấp nhô, ngăn cản đám khí đen kia tiến vào trong.
Mặc dù số mệnh không may mắn, nhưng không hổ danh huyết thống Thần tộc, cô ấy tu luyện rất dễ dàng, cơ bản là học gì biết nấy.
Cũng chính vì vậy nên bị đồng môn ghen ghét, chịu không biết bao nhiêu chiêu trò ngâm ngâm.
Tử Mô khóc không ra nước mắt, nếu như để cô dẫn oán khí vào người thật, khi thái sư thúc tỉnh lại có giết ông ta không? Chắc chắn sẽ giết đấy! Ông ta nhớ tới khuôn mặt lạnh bằng nào đó, không kiếm được run rẩy,
bỗng chốc cảm thấy nhiệt độ trong phòng tụt xuống.
Tử Mộ lấy hết can đảm kéo Chúc Dao lại:
Tiểu sư thúc...
Thấy cô ấy sắp vượt qua đẳng cấp của bản thân, gã sư phụ này tìm đủ cách sỉ vả, thậm chí sau khi nghe tin đồn còn hùa theo người khác ra tay với đồ đệ, muốn giết người cướp của.
Nhưng đúng lúc ấy tư chất của cô gái kia bộc phát, chẳng những thoát được sự nguy hiểm mà còn giác ngộ, Kết Đan trong lúc bị vây đánh.
Trên gương mặt xinh đẹp của cô ấy xuất hiện vết nứt, kéo dài hết cả khuôn mặt, lại còn rỉ máu.
Bộ quần áo trắng cũng bị nhuộm đỏ.
Sau đó có một bí cảnh thượng cổ hiện thế, tất cả tu sĩ Kim Đạn trở nên đều phải đi thăm dò, cô cũng không ngoại lệ.
Nhưng lại phát hiện đó là một không gian giới tử do Thần tộc thượng cổ để lại.
Nhưng nếu như vì nôn nóng vội vàng mà để người cuốn vào theo, thì mất nhiều hơn được.
Yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận.
Oán khí vô cùng nguy hiểm, không phải cứ cẩn thận là xong.
Cô ấy giống như đang bị dán mảnh giấy với nội dung
tới đánh ta đi này
trên người, khiến ai cũng muốn tới hà hiếp.
Vậy mà cô ấy không hề để ý đến những châm chọc và kỳ thị kia, hoặc có lẽ từ nhỏ đã không được ai đối xử tốt nên cô không có cái ảo tưởng đó, bị bắt nạt đã thành quen.
Hễ là BUG thì chắc chắn sẽ có mảnh vá phù hợp.
Có câu nói này rất hay, chỉ cần cuốc tốt, không có góc tường nào là không đào được.
Hơn nữa trong những kẻ đó còn có cả tên sư phụ Kim Đan trăm năm của cô.
Tên tu sĩ Kim Đan này vốn không muốn nhận cô làm đồ đệ, chẳng qua là môn phái có quy định, tất cả đệ tử Trúc Cơ đều phải bái nhập nội môn.
Chúc Dao sợ run, nhưng khung cảnh trước mắt lại thay đổi, biến thành một cảnh tượng khác.
Cô nhìn thấy cuộc đời bi thảm của cô gái kia.
Phương thức truyền tải này cứ như đang xem kịch vậy.
Cô gái ấy tên Anh Lạc, nghe nói là hậu duệ của Thần tộc thượng cổ.
Thật ra thần lực của cô còn vượt qua cả điện chủ Di Thần điện.
Là hậu duệ của Thần tộc tất nhiên cố ấy không thể ở lại môn phái nữa, mà được đón vào Di Thần điện, làm chủ một cung.
Rõ ràng vừa nãy ở trong người cậu nhóc vẫn yên tĩnh lắm mà, sao vừa sang người cô đã giở chứng như động kinh thể.
Chúc Dao không khống chế được, kinh mạch nghịch chuyển, phun ra một ngụm máu.
Cô gái này được môn phái chú trọng bồi dưỡng, học tập cùng những đồ đệ có thiên linh căn lúc ấy.
Mặc dù có công pháp tu luyện cao cấp và tài nguyên, nhưng vì không có địa vị, không có người chống lưng nên cô ấy vẫn bị coi là cây cải thìa dễ bắt nạt.
Ngay sau đó cảnh tượng trước mắt thay đổi, cô trông thấy một nơi rất đẹp, non xanh nước biếc.
Từng chùm hoa tươi nở rộ khắp mặt đất, bầu trời sáng rỡ, mây trôi bồng bềnh.
Nhưng số phận của cô gái này khá bất hạnh, bị bỏ rơi từ nhỏ, lại rơi vào tay một tên buôn người, thường xuyên bị bán qua bán lại.
Ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, vất vả sinh tồn đến năm mười tuổi thì được một môn phái tu tiên nhận làm đệ tử, nhưng vì có ngũ linh căn kém nhất nên sau khi tới tiên môn cũng bị phân tới ngoại môn làm việc vặt.
Chúc Dao cảm thấy Thần tộc với Ma tộc cứ như một cặp dứt không ra vậy, hơn nữa còn là kiểu vừa yêu vừa hận.
Khi cô ấy đi tìm không gian giới tử thượng cổ, Ma tộc bị phong ấn thừa dịp mọi người vào bên trong mà trốn đi.
Có lẽ chưởng môn quá cảm động nên đích thân chữa trị vết thương cho cô, còn nhận làm đệ tử nhập thất, bắt đầu chỉ dạy.
Có tài nguyên, có chỗ dựa, cô gái này chỉ mất hai trăm năm đã tu luyện đến Kim Đan hậu kỳ.
Nếu như phải dùng một từ để hình dung thì chỉ có thể nói là đẹp đến con mẹ nó không phải là người! Mỹ nhân kia nhìn thẳng về phía cô, đột nhiên cười khẽ, hoa tươi đẩy đất, bầu trời rực rỡ cũng bị lu mờ.
Tại sao?
Cô ấy bỗng lên tiếng, dường như đang hoài nghi, nhưng lại như chất vấn:
Tại sao...
Ac...
Hình như có gì đó là lạ?
Hơn nữa còn bắt đầu xuất hiện tình tiết phổ biến, một tên Ma tộc nhàn rỗi sinh nông nổi, đi khắp nơi làm chuyện xấu với mục tiêu cuối cùng là: Hủy diệt thế giới.
Mà cô gái Anh Lạc trọng nghĩa, hậu duệ Thần tộc thượng cổ mới nhậm chức tất nhiên cũng không thể chối từ, bị điện chủ Di Thần điện phải đi cứu thế giới.
Cô đã làm game ở thời hiện đại nhiều năm như vậy, số lần sửa BUG còn nhiều hơn số lần ngỏm.
Cô không tin không có cách loại bỏ được thứ oán khí này.
cho dù thế nào người cũng không được làm chuyện tự sát như thế.
Nếu người cứ nhất quyết làm vậy, ta...
Bởi vì nguyên nhân Ma tộc thoát ra cũng có một phần do mình nên cô ấy luôn dốc hết sức, nhưng hậu duệ của Thần tộc cũng như Thần tộc, có cố gắng thể nào cũng không thắng được Ma tộc bất diệt.
Giới tu tiên thất bại! Hơn năm mươi Nguyên Anh cùng mười mấy tu sĩ Hóa Thần, tất cả đều bỏ mạng.
Chúc Dao chăm chú nhìn xuống, càng xem càng thấy bị thương, cảm giác đè nén khó thở lúc trước lại xuất hiện, khiến cô trào lên cảm xúc tức giận trước nay chưa từng có.
Hình ảnh của cô gái cứu thế một ngàn năm sau.
Nếu muốn sửa chữa thì phải biết lỗi ở đâu trước đã! Cho nên cô mới muốn dẫn oán khí từ trên người Vương Từ Chi sang cơ thể mình để tìm hiểu kỹ thành phần cấu tạo, tìm ra cách giải quyết.
Không phải Thần Nông cũng phải thử qua trăm loại hoa cỏ mới phân biệt được dược liệu hay sao?
Ngay khi khí đen kia vừa tản ra, Chúc Dao nhanh chóng dùng linh khí bao quanh chúng rồi thu lại.
Vốn dĩ cô định khống chế oán khí trước rồi từ từ giải quyết, nhưng oán khí bị đánh tan vừa tiến vào kinh mạch của cô đã nhảy loạn như bị kích thích, bắt đầu tán loạn trong cơ thể.
Ở trong không gian đó, cô ấy thức tỉnh huyết thống Thần tộc, lập tức Kết Anh, xông thẳng đến Nguyên Anh đại viên mãn.
Thân phận của cô cũng lộ rõ, hậu duệ của Thần tộc thượng cổ chính thống, em gái ruột của điện chủ Di Thần điện.
Chỉ có cô gái kiên cường cứng rắn này là tử thủ, liều chết khởi động pháp bảo bảo vệ núi của phái, ngăn cản tà tu.
Đến khi cấp cao trong phái quay lại, cô chỉ còn thoi thóp hơi tàn.
Chúc Dao đỡ Vương Từ Chi dậy, ngồi khoanh chân sau lưng cậu ta, lại nhìn bộ dạng bồn chồn lo lắng của Tử Mộ, thở dài một hơi:
Lão già, ngươi yên tâm đi, ta tự biết chừng mực.
Cô móc một hạt châu màu trắng trong ngực ra đưa sang:
Nếu như ta cũng chìm vào hôn mê như thằng nhóc này thì ông đưa nó cho sự phụ giúp ta.
Đây là thứ Vong Xuyên cho cô, cô cũng không biết nó là cái gì, nhưng mơ hồ cảm thấy có lẽ nó có ích cho sự phụ.
Tử Mộ nhận lấy, còn muốn nói gì đó nhưng Chúc Dao đã nhắm mắt, điều động linh khí tiến vào kinh mạch của Vương Từ Chi.
Trong nháy mắt, Chúc Dao mất đi cảm giác tồn tại, xung quanh chỉ có bóng đen dày đặc, đè nén đến mức không thở nổi.
Đáy lòng cô như có thứ gì đó muốn phá ra ngoài.
Vấn đề không phải tin hay không, mà người làm như 5vậy có khác nào đâm đầu vào chỗ chết.
Tiểu sư thúc, không phải đệ tử muốn làm khó người Từ Chi là đồ đệ của ta, tất nhiên ta cũng rất lo lắng.
Một cô gái mặc quần áo trắng đứng giữa rừng hoa, chậm rãi quay đầu.
Chúc Dao hít sâu một hơi, khuôn mặt trước mắt đẹp đến kinh người.
Chẳng trách thằng nhóc này lại hôn mê, nếu như oán khí này vào đan điền, muốn cưỡng ép loại bỏ thì thế nào đan điền cũng vỡ vụn, tu vi bị hủy hết.
Cậu nhóc lưu lại ý thức ở đây, chắc là để ngăn cản khí đen kia.
Hơn nữa dù ở trong hoàn cảnh ấy, cô cũng không hề lay động, như một ngọn cải xanh ngay thẳng vươn lên, vừa đối phó với ác ý của đồng môn, vừa cố gắng tu luyện.
Cho đến ngày môn phái của cô ấy bị tà tu tập kích, trận pháp bảo vệ núi bị phá, một lượng yêu thú lớn tấn công vào.
Chúc Dao không chần chừ thêm nữa, trực tiếp tới dẫn dụ đám khí đen.
Nhưng con mẹ nó, khí đen kia như sống chết bám lấy cậu nhóc, hoàn toàn phớt lờ cổ.
Lực lượng chiến đấu duy nhất chỉ có mấy tu sĩ Kim Đan, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng cô trọng nghĩa, kiên quyết liều mạng với đám tà tu kia, đợi cấp cao của phái quay về cứu viện.
Nhưng những tên tà tu kia đâu phải những kẻ dễ đối phó, thủ đoạn lại hết sức thâm độc, tà thuật luyện hồn nuốt phách của chúng khiến hầu hết đệ tử trong phái đều sợ khiếp vía.
Tiểu sư thúc, ta tuyệt đối không đồng ý việc người dẫn oán khí từ người Từ Chi sang cơ thể mình.
Ừ.
Chúc Dao nghiêm túc đáp:
Ta cũng không muốn hỏi ý kiến người nha.
...
Tử Mộ nghẹn lời.
Đệ tử của Ngọc Lâm Phong đúng là đáng ghét nhất.
Mẹ kiếp, oán khí mà còn trọng nam khinh nữ à! Cô biến ra mấy tia chớp nhỏ xíu nổ lốp bốp, hòa chung với Hỏa linh khí, đánh tan đám khí đen.
Mặc dù không thể loại bỏ hết, nhưng chỉ đánh cho chúng không thể phản kháng thì vẫn được.
Thậm chí có kẻ còn cho rằng cô ấy có bảo vật lạ.
Cô gái này không làm gì cũng kéo đến một đống thù hận, hễ ra khỏi cửa là sẽ có kẻ lao tới đâm một kiểm, chém một đao.
Phụt!
Tiểu sư thúc!
Tử Mộ sợ hết hồn, vội vàng chạy tới đỡ.
Chúc Dao khẽ cắn răng, nhân lúc oán khí chưa bơi tới đan điền, vận dụng linh khí toàn thân phong tỏa xung quanh đan điền.
Chỉ một thoáng, tiên tử xinh đẹp kia đã biến thành ác quỷ địa ngục.
Ngay cả hoa trên đất cũng dần khô héo, sấm chớp rền vang khắp trời.
Trùng hợp là lúc ấy mấy vị Nguyên Anh trấn giữ phái và một vị tôn giả Hóa Thần lại tới một bí cảnh
mới xuất thể, không có mặt ở phái.
Cô ấy tỉnh rồi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.