• 1,148

Chương 269: Lão lão, người nghe con nói đi



Ta thực sự không phải...
Tôi thật sự không phải Lão Lão của các cô mà.


Không cần lo lắng.
Cô gái kia nhìn Tiểu Thiến rồi 8vỗ vai an ủi:
Lão Lão chỉ là ngủ say quá lâu nên lãng quên vài việc thôi, mát xa đầu một thời gian là sẽ nhớ lại.
Nói xong, cô gái3 từ sau lưng lấy ra một cục gạch với vẻ

mặt đầy nghiêm nghị.

Vâng?


Con để một trái mướp đắng trong chậu à?


Mướp đắng? Dạ đâu có!

Thể mấy nếp nhăn trông có vẻ như có thể kẹp chết cả con ruồi trong chậu nước là cái quái gì?
Tiểu Thiến ngẩn người, bước tới nhìn vào trong chậu nước:
Lão Lão, trong nước ngoài bóng phản chiếu của người ra thì không còn gì khác nữa ạ!


Đây... là ta?
Không không không, đây không phải là sự thật, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn và mái tóc trắng xóa kia tuyệt đối không phải là cô.
Lúc này, Tiểu Thiến lại nói:
Lão Lão, người còn muốn đi gặp nhà công tử Đậu không? Bọn họ đã đợi sáu tiếng rồi.

Tâm trạng không tốt, nhưng việc vẫn phải làm
Chúc Dao làm công tác tư tưởng một lúc mới đi theo Tiểu Thiển ra ngoài.
vết năm tháng
như thế.

Lão Lão, bệnh của người lại tái phát rồi à? Chúng ta là bồ công anh mà!


Đây không phải sự thật!
Tại sao cô lại biến thành bà lão thế này! Thì ra bọn họ gọi cô là Lão Lão bởi vì cô thực sự già khó để rồi!
Tiểu Thiển nói rằng, trong giới yêu tinh thường so ai sống lâu hơn, càng già lại càng được hâm mộ, càng già càng có tiếng nói và quyền lực.
Tiểu Thiển nói rằng, địa vị của một tộc sẽ quyết định dựa trên người sống lâu nhất trong tộc bao nhiêu tuổi?
Tiểu Thiển nói rằng, tu vi là cái quái gì?

Lão Lão, tốt quá đi mất, cuối cùng người cũng tỉnh rồi!


Lão Lão tỉnh rồi, sau này chúng ta không cần phải sợ nữa.


Địa vị tộc chúng ta sẽ được nâng cao rồi!

Thiến và Giám có cùng âm đọc.
Chúc Dao có một nhận định sâu sắc về thế giới cô vừa du hành tới, người thế giới này có khuyết tật về việc đặt tên. Ngày hôm sau, cô mới biết tộc loài Tiểu Thiển nhắc tới rốt cuộc là tộc gì.
Không ngờ cô lại là một cây bồ công anh tu luyện nghìn năm!

Con đã nói mà!
Tiểu Thiển lập tức thở phào một hơi:
Sao Lão Lão có thể đùa giỡn với Tiểu Thiến như vậy chứ?

Ha ha, ha ha ha, ha ha ha ha...
Cô em gái sinh đôi kia lúc này mới lặng lẽ cất cục gạch đi, cô ấy thở dài một hơi, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu:
Haizzz, đáng tiếc quá.

Đết mợ! Rốt cuộc nhà này sinh mấy vậy, khủng quá đi mất!

Lão Lão!
Bảy tám cô gái giống hệt nhau đồng loạt hành với cô, ngay cả góc độ cúi người cũng y hệt như nhau.
Trong chớp mắt, dường như cô đã mắc hội chứng sợ lỗ.
Chúc Dao gật đầu, lòng thầm nghĩ đến chuyện làm cách nào để nâng cao tu vi, cô cầm lấy chiếc khăn Tiểu Thiến đưa qua, vừa cúi đầu định nhúng chiếc khăn vào trong chậu nước.
Bỗng có sững sờ!

Tiểu Thiển!

Chúc Dao im lặng.
Ba giây đã bổ sung linh khí hoàn tất, vậy thì tu vi của cô là... Luyện Khí tầng 1!
Lật bàn, đã nói là rất ghê gớm, rất trâu bò mà?
Từ khi nhìn thấy khuôn mặt thật sự của mình, ngay cả đi đường cô cũng loáng thoáng nghe thấy tiếng xương đang kêu răng rắc. Đoạn đường này phải đi qua rất nhiều con đường nhỏ mới tới được đại sảnh. Cô chậm
rãi ngồi trên vị trí ghế cao nhất trong đại sảnh.
Tiểu Thiển gọi một tiếng.
Thân phận Giới Linh sắp xếp cho cô ngày càng kỳ quặc, đã rất lâu cô chưa được làm người bình thường. Theo lời Tiểu Thiến thì hình như cô là một yêu tinh rất ghê gớm trâu bò, Chúc Dao rất kích động khi biết chuyện
này, không biết tu vi của cô là gì. Tuy trong cơ thể chẳng có một chút linh lực, nhưng đây chẳng phải là cài đặt chuyên nghiệp khi sống lại hay sao, chỉ cần dẫn khí vào cơ thể là có thể giải quyết mọi chuyện rồi.
Thế là Chúc Dao tập trung tinh thần, nhắm mắt cảm ứng linh khí. Nghĩ tới nguyên hình của mình nên cô chưa dẫn linh khí thuộc tính Lôi ngay mà chọn linh khí Mộc trước. Trước đó cô đã chuẩn bị rất kỹ càng, thậm

Lão Lão, nếp nhăn của người đúng là ngày càng xinh đẹp!

Chúc Dao im lặng.
Một lúc lâu sau...

...
Đặt tên cũng tùy tiện quá thể, chỉ thêm một chữ Thiến đằng sau thể thôi à.

Còn tên của tam sư muội...

Đừng nói gọi là Tiểu Thiến Thiên Thiên nha.

Vậy ta tên là gì?


Lão Lão tất nhiên họ Chúc, tên Dao rồi!

Phù, may quá, cô là người duy nhất có tên bình thường.
Tiểu Thiến nói rằng, nếp nhăn của Lão Lão đẹp mê hồn.
Tiểu Thiến nói rằng...
Tiểu Thiến nói rất nhiều, nhưng dù thế nào cũng không thể thay đổi sự thật cô đã trở thành một bà lão, cả người cô như bị chuột rút đau nhức toàn thân!
Tiểu Thiển lo lắng gọi:
Lão Lão?


Đừng nói gì hết, để ta yên tĩnh một lát.

Tiểu Thiến nói rằng, tuổi thọ của bồ công anh thành tinh bình thường chỉ có năm trăm năm, là bồ công anh sống tới nghìn năm, cô được xem như con cưng của trời, à không, yêu tinh cưng của trời.
hai kia có thể cất cục gạch đi được chưa?

Lão Lão, chuyện này chẳng làm khó con được đâu.
Tiểu Thiến mỉm cười, sau đó chỉ vào từng sư muội trước mặt,

Con tên là Tiểu Thiến, tên của sư muội kia tất nhiên sẽ là Tiểu Thiển Thiển.

Cái kiểu thất vọng của cô là sao đấy! Đáng tiếc cái gì? Nói ra xem nào. Truyền thống tốt đẹp kính trọng người già của dân tộc đầu rồi?

Lão Lão, các sư muội biết chuyện người tỉnh lại và đang rất muốn được gặp người, chúng con ra trước đây ạ.
Tiểu Thiển chân thành đề nghị.
Nhìn sang cô em gái sinh đôi vẫn đang cầm cục gạch trong tay, Chúc Dao lẳng lặng gật đầu.

Do người là Lão Lão của tộc chúng ta, vì thế mọi người đều gọi người là Thái Thiển!.
Chúc Dao im lặng.
Đệt mợ, cô mới là thái giám
, cả nhà cô đều là thái giám!

Đúng thế, tộc chúng ta sẽ càng lớn mạnh hơn nữa!

Các cô gái bàn tán xôn xao, ai nấy đều vô cùng hưng phấn.
Chúc Dao kéo Tiểu Thiển sang một bên rồi nói:
Tiểu Thiển, Lão Lão vừa tỉnh dậy, hay là con giới thiệu cho ta những sư muội này đi nào! Tất nhiên không phải ta quên, ta chỉ muốn kiểm tra con thôi.
Vì thế cô gái số

Lão Lão, người dậy rồi ạ?
Tiểu Thiên đứng ngoài gõ cửa.

Rồi.
Cô rất muốn được yên tĩnh một lúc.
Tiểu Thiến đẩy cửa bước vào, cô gái đang bưng một cái chậu rửa mặt đầy nước, sau đó đặt sang bên cạnh rồi do dự nói:
Lão Lão, công tử Đậu ở ngọn núi bên kia tới bái kiến người, người có muốn gặp không ạ?

Tiểu Thiến vui mừng đi tới đỡ tay của Chúc Dao, cô em gái sinh đôi kia cũng tự động bước tới đỡ bên còn lại, Chúc Dao cảm thấy giờ cô chẳng khác nào thụ yêu nghìn năm cả.
Sau khi đi dọc theo con đường nhỏ trong sân, trước mắt cô xuất hiện một quảng trường, ở đó có tầm bảy tám cô gái có cùng kiểu tóc, cùng quần áo, cùng trang sức với Tiểu Thiến, ngay cả khuôn mặt cũng y hệt chẳng khác tí nào.
Bốn... Năm... Sáu... Bảy...
Một nam một nữ từ trước cửa bước vào. Trong tay của người phụ nữ còn ôm một quả đậu hà lan màu xanh lá cực lớn. Chúc Dao hơi tò mò không biết đó là gì.
Hai người bái cô một bái đầy quy củ:
Ra mắt Thái Thiến.


...
Các người mới là thái giám, cả nhà các người đều là thái giám!

Á á á á á á á á á á á á á...
Một tiếng thét xé toạc bầu trời vang lên.

Lão Lão, người sao vậy ạ?
Tiểu Thiển hết hồn hết vía.

Cô gái!
Chúc Dao giữ chặt lấy vai của Tiểu Thiển:
Nói cho ta biết, thực ra chúng ta đều là Mướp Đắng thành tinh phải không? Chắc chắn là như thế
Nếu không sao khuôn mặt cô lại mang phong cách
hằn sâu dấu
Đúng thế, chính là loài thực vật thỉnh thoảng được mấy cặp tình nhân lôi ra làm màu, đến giá trị thưởng thức cũng chẳng có.
Một sự thực khiến nước mắt tuôn rơi.
Cuối cùng cô cũng biết tại sao nhóm Thiên kia lại giống hệt nhau rồi. Vì bọn họ đều là hạt bồ công anh, nguyên hình còn có cả cây dù nhỏ.
chí trận pháp dẫn linh khí cũng chuẩn bị sẵn, đề phòng trường hợp linh khí không đủ.
Không biết cô là Kim Đan? Hay là Nguyên Anh? Hay là Hóa Thần? Cô đã chuẩn bị bế quan lâu dài rồi, suy nghĩ vừa chuyển, ánh huỳnh quang màu xanh lá xung quanh bắt đầu tụ hợp lại trong cơ thể cô, một viên... hai
viên... ba viên... đầy rồi...
Thế quái nào mà lão yêu tu luyện một nghìn năm vẫn là Luyện Khí tầng 1 vậy!
Không đúng, cô vừa mới dẫn khí vào cơ thể, có linh khí mới là linh khí một tầng, vậy cũng có nghĩa là... trước đây cô chưa từng tu luyện! Vậy làm cách nào cô hóa hình người được?
Cô cảm nhận được ác ý của cả thế giới này.

...
Đã nói chỉ mát xa đầu thôi mà, đã nói là giỏi y t9huật mà? Cô lấy cục gạch ra làm gì thế?

Lão Lão, chỉ một xíu thôi sẽ không đau nữa đâu.
Cô em gái sinh đôi xinh đẹp kia bư6ớc tới gần với vẻ mặt đầy chân thành.
Chúc Dao quyết đoán ôm lấy cánh tay cầm cục gạch của cô ấy ngay lập tức:
Ta là Lão Lã5o của cô, ta là Lão Lão ruột thịt của cô đấy!
Tôi diễn, thể được chưa nào?
Công tử Đậu là cái quần què gì?

Vậy thì gặp thôi.
Nếu người ta đã tới tận cửa thì ra ngoài hít thở thư giãn tinh thần cũng tốt.
Tiểu Thiển mừng rỡ:
Vậy Lão Lão rửa mặt chải đầu xong, Tiểu Thiển sẽ đưa người tới sảnh trước.


Miễn lễ, đứng dậy đi!
Không được nổi đóa, không được nổi đóa.
Người đàn ông bước lên một bước, chắp hai tay lại nói:
Tại hạ nghe nói trong tộc Công có một Lão Lão nghìn năm tuổi mới tỉnh dậy nên cố ý tới bái kiến.


Công tử Đậu có lòng rồi!
Chúc Dao cười ha ha một tiếng, thì ra tộc của bọn họ gọi là tộc Công, tại sao không gọi là tộc Bồ hay tộc Anh? Trong tộc đâu có con đực nào đâu!

Tam sư muội tên là Tiểu Tam Thiển, tứ sư muội là Tiểu Tứ Thiển, ngũ sư muội là Tiểu Ngũ Thiển...

Đặt tên đỉnh đấy, cô chẳng còn lời nào để nói cả.
Khoan da!

Ngoài ra..
Người đàn ông ngại ngùng vò đầu bứt tóc, ông ta và vợ nhìn nhau một cái rồi mới do dự mở miệng:
Tại hạ còn có một yêu cầu quá đáng, xin Thái Thiển chấp thuận.


Thái Thiên hoàn toàn không muốn đáp ứng:
Công tử Đậu cứ nói.



Là như thế này.
Hắn nói đầy vui vẻ:
Mấy ngày trước thê tử tại hạ vừa kết hạt, nên hôm nay mới mặt dày muốn nhờ Thái Thiên đặt tên cho bọn trẻ.


Thì ra là đặt tên, tưởng gì chứ mấy chuyện đặt tên bà đây rành nhất, nhưng...


Bọn trẻ đâu?



Đây ạ!
Người phụ nữ lặng lẽ nãy giờ hưng phấn bước lên, giơ quả đậu hà lan to bự chảng trong tay ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.