• 1,148

Chương 270: Thằng nhóc nghịch ngợm từ trên trời rơi xuống



Mong ngài đặt tên cho đứa bé, cũng để bọn ta được may mắn như ngài.
Ông bố đậu hà lan chân thành nói.


Khụ khụ...
Chúc Dao nghiệm8 mặt, nghiêm túc nói:
Đứa nào là cả?



Đứa này!
Bà mẹ đậu hà lan chỉ vào hạt đậu ngoài cùng bên trái:
Nó là đứa mọc lên đầu tiên3, bên cạnh là đứa thứ hai, thứ ba, thứ tư.

chuẩn nhất.
Bây giờ sư phụ không ở bên cạnh cô, nơi này cũng không phải là tiên giới, chỉ có tăng tu vi, mới có hy vọng tìm được người đàn ông của mình.
Không biết vì sao, chỗ cô ở bây giờ mặc dù cỏ cây cũng có thể thành tinh được những linh khí vô cùng mỏng manh, đặc biệt là linh khí hệ Mộc, cho dù đã bày trận pháp dẫn linh khí hệ Mộc tới nhưng vẫn rất hạn chế.
Tên khốn kiếp nào nhằm đúng lúc cô ngồi thiền cầm bóng ném cô? Có biết phải kính già yêu trẻ không hả!

Đậu...
Quả cầu xanh kia đột nhiên động đậy, phát ra một từ.
Chúc Dao sợ hết hồn, suýt nữa ném nó ra ngoài, liếc nhìn một cái, sao quen quá vậy ta.
này nhất định phải nói cho sự phụ biết chuyện này mới được.

Đậu Nhỏ, Đậu Lớn, Đậu Cực Lớn, Đậu Đặc Biệt, nhanh ra cảm ơn ngài đã đặt tên cho đi.
Đậu hà lan mẹ quay đầu về phía đậu hà lan nói.
Đột nhiên, quả đậu hà lan kia tỏa ra ánh sáng trắng, bốn luồng sáng xanh bắn ra từ trong đó, rơi xuống bên cạnh Chúc Dao, bốn cậu nhóc trắng nõn, mập mạp để mông trần đã đứng ở đó rồi.
Tăng lên một tầng luyện khí, liền phải ngồi suốt cả đêm. Đã ba ngày trôi qua, khó khăn lắm linh khí đã dẫn vào cơ thể mới có thể khiến cô tiến vào tầng hai. Chúc Dao chưa bao giờ phải tu luyện gian nan như vậy, gặp
phải lần thất bại đầu tiên trong đời.
Xem ra phải dùng biện pháp mạnh rồi.
Đây là... Bị bỏ sót à?

Đây là hạt bị bỏ.
Tiểu Thiên nhìn hạt đậu trong tay cô.

Nghĩa là sao?


Lão Lão ơi, mau rời khỏi nơi này thôi, thiên hỏa sắp đốt tới rồi.

Quả nhiên, ánh lửa kia rơi từ trên trời xuống, bay thẳng về phía nhà cô.
Bà nó chứ không phải chứ, tài sản của cô, sổ bà chủ của cô!
Lại lần nữa củng cố thêm trận pháp dẫn linh xung quanh, cố chào hỏi bọn Thiển Thiển rồi bế quan.
Vì lần này dẫn được nhiều linh khí vào hơn, cô dùng cách cũ, để cho linh khí trong đan điền xoắn thành hình xoắn ốc, theo quán tính vận chuyển được nhiều linh khí vào hơn. Quả nhiên cách này tốt hơn với việc cứ
mù quáng chờ linh khí tới, linh khí trong cơ thể dần nhiều lên.
Chúc Dao kinh hoàng, tay đưa lên bấm quyết hình thành trận pháp, một trận pháp hình tam giác xuất hiện bao phủ lên ngôi nhà trước khi lửa bắn tới. Cô đã không còn gương mặt rồi, không thể mất cả tài sản được.

Ồ, lại có yêu quái biết pháp thuật cơ đấy.
Một âm thanh non nớt vang lên từ không trung.
Một đứa trẻ ăn diện vô cùng đẹp đẽ đang đứng trên một pháp khí hình lông chim, tò mò nhìn chằm chằm vào cô, hai tay vừa bấm quyết còn chưa kịp đặt xuống.
Đậu hà lan bổ và đậu hà lan mẹ liên tục cảm ơn cô:
Cảm ơn ngài rất nhiều, nếu không có ngài, mấy đứa trẻ nhà ta còn không biết khi nào mới được ra khỏi vỏ.


Aa, nên làm mà, nên làm mà.

Hai người lại cảm ơn rối rít một hồi, mới đưa bốn đứa trẻ như trong tranh tết về nhà.
Đứa trẻ bay xuống dưới, nghiêm túc nói:
Ngươi làm vật nuôi của ta, ta sẽ về nhà! Mặc dù ngươi hơi già một chút... Không đúng, đã già nhiều chút, nhưng chỉ cần chạy nhanh, ta sẽ không chê ngươi.

Khóe miệng Chúc Dao giật giật, tại sao lại có đứa trẻ ngứa đòn như vậy chứ?

A a... Ta không làm vật nuôi.
Yêu quái cũng cần có tự trọng chứ!

Đậu...
Nó lại kêu một tiếng.
Đậu? Chúc Dao sửng sốt, lúc này cô mới nhớ ra, hạt đậu mình đặt trong trận pháp tu linh kia, quay đầu nhìn lại quả nhiên không thấy nữa.
Không thể nào, cô chỉ mới ngồi thiền thôi mà nó đã lớn như vậy à? Dinh dưỡng hình như hơi nhiều.

Chỉ có yêu quái nhiều tuổi mới có năng lực đặt tên. Lão Lão có thể đặt liền một lúc bốn cái tên, vợ chồng công tử đậu hà lan mới có thể vui vẻ như vậy.
Tiểu Thiên nghiêm trang nói.
Khóe môi Chúc Dao khẽ giật, đặt cái tên thôi mà, có khó khăn như vậy sao? Cúi đầu nhìn cái vỏ đậu vừa mới được mấy đứa trẻ lột ra, thấy bên trong vẫn còn ánh sáng xanh nhàn nhạt, cô tách cái vỏ, lấy ra được một
hạt đậu to chừng một nắm tay ở trong cùng.
Trận pháp dẫn hỏa!
Thuật pháp hệ Hỏa sơ cấp.
Trận pháp không lớn, nhưng nhằm thẳng vào nhà cô!
Cô biết trận pháp dẫn hỏa kia từ đâu tới rồi, là do thằng nhóc nghịch ngợm này!

Này, ngươi là yêu quái gì vậy?
Thằng nhóc nghịch ngợm chỉ cô, đáng ghét nói.
Chúc Dao giật giật khóe miệng, thằng nhóc này cũng chỉ có bảy tám tuổi. Nhỏ như vậy đã dám đốt rừng, thật đúng là nghịch ngợm.

Đậu Má?

Được rồi, chẳng có phản ứng gì cả, rõ ràng đều mọc ra từ một cây đậu hà lan, tại sao chỉ có nó không hóa hình được chứ?
Chúc Dao cầm hạt đậu lên, lật đi lật lại xem, ngoại trừ mập lên một chút, cũng chẳng có gì khác nhau!
Thời gian trôi nhanh như nước chảy.
Linh khí ngày càng nhiều, tu vi cũng càng tăng, tầng ba, tầng bốn, tầng năm...

Đậu...
Đột nhiên ngực bị thứ gì đó đập mạnh vào, Chúc Dao hít thở không đều, bộ xương già của cô suýt nữa là gãy hết. Cô mở mắt ra nhìn thấy trên ngực có một quả cầu màu xanh đang dính sát vào.
Tiểu Thiển giải thích:
Đây là hạt giống bị bọn họ bỏ qua.


Bỏ qua?


Tộc đậu hà lan khác với tộc ta, trong một quả đậu hà lan, đều có một hạt đậu bỏ cung cấp dinh dưỡng cho các hạt đậu khác, nó sẽ lớn lên cùng các hạt đậu khác, hạt bỏ không có hình dáng, không có linh hồn, hạt này

Chuyện gì xảy ra?
Cô mở cửa phòng, nhìn về phía Tiểu N Thiển đang chạy tới. Thật sự là không thể phân biệt được bọn họ nữa.

Lão Lão ơi, thiên hỏa, thiên hỏa tới!
Cô gái hốt hoảng chỉ lên trời.
Chúc Dao ngẩng đầu nhìn lên, trên trời lúc này rừng rực màu lửa cháy, một pháp trận màu đỏ đang chuyển động trên trời, qua một giây thì ánh lửa kia càng rực thêm một chút.

Quá tốt rồi!
Đậu hà lan bố hưng phấn vỗ đùi nói:
Ngài không hổ là bồ công anh lớn tuổi nhất trong vòng bán kính trăm dặm, cảm ơn ngài đã đặt tên cho con bọn ta.

Đậu hà lan mẹ xúc động đến mức sắp khóc:
Cảm ơn ngài vì đã đặt cho con bọn ta cái tên hay như vậy.


A a a...
Chúc Dao vỗ vai hai người:
Là hai người có con mắt tinh đời, người có thể theo được gu thẩm mỹ của ta thực sự không nhiều lắm đâu!
Quả nhiên trên đời này vẫn còn có những người có gu thẩm mỹ mà, sau

Đậu Que?

BE

Đậu Phụ?


Cảm ơn bà đã lột vỏ giúp chúng con.
Bốn đứa trẻ đẹp như trong tranh tết, giống nhau như đúc cùng lúc quay đầu cảm ơn với Chúc Dao.

Ngoan lắm!
Chúc Dao phất tay với bọn chúng.
Lúc này đám trẻ con mới nhào về phía cha mẹ mình, gia đình sau người vui như tết, không cần nói cũng biết là hạnh phúc biết nhường nào.
Nhìn cả gia đình có gu thẩm mỹ này, đột nhiên cô cảm thấy nghi vấn:
Tiểu Thiến, đậu hà lan phải có tên mới có thể lột vỏ được sao?

Cô ấy gật đầu một cái:
Không chỉ là đậu hà lan, tất cả các yêu quái cần phải có tên thì mới hóa hình được.

Thì ra là cái tên dùng để hóa hình.

Đến giờ ta vẫn chưa từng thấy yêu quái nào biết pháp thuật, ngươi hãy xưng tên ra, ta nhận ngươi làm vật nuôi!
Thằng nhóc xoa mũi, giọng như ban ơn nói.
Ai muốn làm vật nuôi của nhóc!
Chúc Dao hít một hơi thật sâu, dằn xuống cơn giận đang bùng cháy:
Này cậu bạn nhỏ, tùy tiện đốt nhà người khác như vậy là sai rồi, mau về nhà đi.
Cẩn thận ta đánh cái mông cậu.
chính là hạt bị bỏ.

Chúc Dao sửng sốt, còn có quy định này sao:
Vậy thì hạt đậu này còn sống không?


Hạt bỏ là không còn sống nữa rồi.
Tiểu Thiến khẳng định nói.

Đậu...
Nó lại kêu một tiếng rồi lăn vào ngực cô, dường như đã mệt rồi, một lúc sau nó liền hoàn toàn yên lặng rồi từ từ nhỏ lại bằng một nắm tay.
Chúc Dao cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, nhưng giờ tu vi quá thấp, còn chưa luyện được thần thức, căn bản không thể thăm dò được tình huống của hạt đậu này bây giờ, cô chỉ có thể bỏ qua, bỏ hạt đậu sang một bên.
Đang định kiểm tra trận pháp một chút rồi tiếp tục tu hành, cô đột nhiên nghe thấy tiếng động ở bên ngoài, dường như còn có mấy tiếng bước chân đang hoảng loạn.

Khụ khụ, ta nói này đậu xanh, sau này con tên là Đậu Đậu có được không?


Đậu!
Hạt đậu kia đáp lại.

Đậu Đậu.

Không có gì xảy ra cả.
Sao bảo đặt tên xong là hóa hình luôn? Thật là không khoa học gì cả, chẳng lẽ do thái độ khi đặt tên của cô không đúng? Lại lần nữa xem.

Đậu Hà Lan?


Ngài... Thưa ngài, còn đứa bên cạnh thì sao?
Đậu hà lan mẹ hỏi.
Chúc Dao nhìn đậu hà lan một lượt, 5chỉ theo thứ tự:
Đậu Nhỏ... Đậu Lớn... Đậu Cực Lớn... Đậu Đặc Biệt!


Lão Lão...
Tiểu Thiến khẽ giật khóe môi, đang định mở miệng nói.
Chúc Dao nhíu mày một cái, nhưng rõ ràng cô có thể cảm nhận được sức sống trong hạt đậu này, do ảo giác sao?
Cuối cùng Chúc Dao vẫn đưa hạt đậu ấy về nhà, thuận tay đặt trong tụ linh trận hệ Mộc, có lẽ nuôi vài hôm là lớn lên được chứ?
Làm xong tất cả mọi việc, Chúc Dao cũng bắt đầu ngồi tu luyện, mặc dù không biết BUG lần này cần xử lý là gì, nhưng tu vi cô như thế này, cho dù gặp phải BUG có lẽ cũng sẽ bị nghiền nát thành tro, tăng vu vi mới là

Ồ.
Chúc Dao nghiêm túc quan sát hạt đậu kia, căn bản không thể nhận ra sự khác biệt g9ì cả:
Ta thấy nó tròn tròn sáng bóng, vô cùng đẹp đẽ, hay là gọi nó là... Đậu Nhỏ đi!

Tiểu Thiển:
...

Toàn bộ mọi người6 yên lặng một giây...

Đậu...
Hạt đậu to to kia lại kêu lên một tiếng, nhìn vóc dáng thế này, còn to hơn cả bốn viên đậu vừa rồi,
Nên làm gì bây giờ?
Đúng rồi, đặt tên, đặt tên rồi mới hóa hình được.
Chúc Dao lười tranh luận với cậu nhóc, tên nhóc này cũng mới chỉ tới luyện khí tầng năm, trận pháp dẫn hỏa vừa rồi đã cực kỳ hao tổn linh lực, cô không tranh cãi với cậu nhóc nữa.


Này, chờ chút! Ta nói thật đó.
Thằng nhóc nóng nảy

Tiểu N Thiến dường như vô cùng kiêng dè cậu nhóc, nhanh chóng nhích lại gần cô:
Lão Lão.



Thì ra người tên là Lão Lão!
Thằng nhóc ngạc nhiên mừng rỡ:
Ta biết rồi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.