• 1,154

Chương 306: Ngôi sao mới đang lên


pháp được sử dụng đều rất đúng lúc, phát huy hiệu quả cao nhất của thuật pháp ấy. Còn tiểu bá vương lại thiên về dùng sức m8ạnh, cách thức tấn công của cậu ta hầu như căn bản đều đến từ chiêu thức đối phó với các loài yêu thú, chú trọng vào nhanh3 chuẩn hiểm, dựa vào thực lực là chính. Không dùng quá nhiều hư chiêu, phần lớn đều là đánh thật, áp bức thật.

Mỗi9 người đều có sở trường riêng, ngay từ khi bắt đầu đã khó phân cao thấp. Tuy nhiên Chúc Dao lại không hề lo lắng, tu vi củ6a tiểu bá vương tuy chỉ mới đạt đến Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng thực lực lại có thể đối chọi được

với yêu thủ cấp năm. Hơ5n nữa yêu thú luyện tập cùng cậu nhóc mỗi ngày đều đổi khác, thuộc tính nào cũng có. Như vậy sẽ không khiến cậu ta nảy sinh tâm lý ỷ lại đối với bất kỳ một loại thuộc tính nào, hơn nữa còn
Kết thúc rồi.
Tu sĩ thở phào một hơi.
Tất cả mọi chuyện diễn ra chỉ trong một cái chớp mắt. Tốc độ kết ấn của gã cực nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng, tiểu bá vương đã bị đông cứng.
Cứ tiếp tục thế này có lẽ gã sẽ thua mất! Tu sĩ kiềm chế cảm xúc của bản thân, xốc lại tinh thần. Gã giơ tay ngưng tụ một pháp thuật hệ Mộc là Thiên La Địa Võng. Ngay lập tức nghìn vạn sợi dây leo điên cuồng bành
trướng, che kín trời đất lao thẳng về phía tiểu bá vương.
Bạch Trí Viễn tung người nhảy lên muốn tránh, nhưng đám dây leo kia cũng mau chóng vươn lên đuổi theo, chúng vươn dài ra trong không trung trói chặt lấy chân cậu nhóc, khống chế chặt cứng cơ thể cậu nhóc.

Tiểu Bát, đừng ăn nữa, đến lượt chúng ta lên sàn rồi.
Chúc Dao rút cái túi đựng hạt dưa trong tay của Tiểu Bát đặt xuống, ngự kiếm bay về phía đài cao. Tiểu Bát đứng không vững, túi hạt dưa trên tay bên kia bị lỏng
ra một góc, thế là hạt dưa rắc nguyên một đường.

Lão Lão.
Tiểu Bá Vương vui mừng bước lên trước một bước.
cao, phòng ngự cao, nhưng thể chất lại yếu. Còn tiểu bá vương lại khác, ba chỉ số kia cao, nhưng đồng thời thể chất cũng có phần vượt trội. Cho nên mọi người mới kinh ngạc đến như vậy.
Mà những trận tỷ thí tiếp theo, cậu ta cũng không tốn mấy sức đã hoàn toàn áp chế được các tu sĩ Trúc Cơ khác, thế như chẻ tre, giành được chức quán quân.
Nghi thức nhận giải khiến lòng người phấn khích đã bắt đầu, trong sân chỉ còn lại chín vị tu sĩ, quán quân, á quân và quý quân của các tổ. Bọn họ hừng hực khí thế bước lên bục nhận giải. Các bậc lãnh đạo và nhà tài
Mọi người:
...

Quản lý hỏi từng người một, đáng tiếc không một ai đồng ý, chỉ đành thở dài một tiếng, quay trở về trên đài cao, định tuyên bố kết thúc đợt tỷ thí này.

Chờ chút!
Vị tôn giả Hóa Thần ở phía trên đột ngột lên tiếng, vẫy tay một cái, một luồng gió nhẹ bất chợt thổi về phía mấy người vừa nhận giải ở trong sàn đấu, tiểu bá vương toàn thân nhẹ bẫng, cả người bay lên
Thì ra là linh căn ba hệ Thủy Mộc Bằng, Chúc Dao hiểu ra, gật gật đầu, xem ra ban nãy gã có ý che giấu thực lực, che giấu Băng linh căn của mình. Nhưng mà, có nhanh hơn nữa, thì có vẻ cũng chẳng tác dụng gì đâu.
Tu sĩ còn chưa kịp vui mừng vì thắng lợi của mình, tảng băng kia lại vang lên một tiếng lách cách giòn tan.
Một bóng hình thoắt ẩn thoắt hiện, giây tiếp theo, một thanh linh kiếm cấp hai tầm thường đã đặt trên cổ gã. Đối diện với sức mạnh tuyệt đối, tốc độ chỉ là con hổ giấy mà thôi.

Ngươi nghĩ kỹ chưa?
Bỏ qua cơ hội lần này tương lai không gặp được nữa đâu:
Ta không phải ai cũng nhận đâu!


Đa tạ ý tốt của tôn giả.
Tiểu Bá Vương ôm quyền nói:
Chỉ là tại hạ đã có sự phụ, hơn nữa bản lĩnh này đều là do sự phụ chỉ giáo, Trí Viễn tuyệt đối không thể làm ra chuyện phản bội sư môn.

Hóa Lâm lúc này mới hiểu ra, nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc:
Không biết sư phụ của ngươi là?

Bich...
Đường đường là người đứng đầu tán tu, một Hóa Thần tôn giả, ban nãy vẫn là vẻ tiên phong đạo cốt, phong thái trác tuyệt, lúc này đầu cắm xuống đất,
Mặt mài đường!
Một trận mưa rào ào ào trút xuống, chẳng bao lâu đã dập tắt hết lửa. Lúc tiểu bá vương chạm đất, mặt đất đã ướt sũng một mảng.
Cơ hội tốt! Mắt gã tu sĩ lập tức lóe sáng, phát động luôn trận pháp ban nãy gã lợi dụng dây leo để bố trí. Dưới chân tiểu bá vương bất chợt có ánh sáng trắng lóe lên rực rỡ, xung quanh bắt đầu kết bằng từng mảng,
không bao lâu sau cả người cậu ta đã bị đông cứng bên trong khối hàn bằng.

Ha ha ha... vị đạo hữu này xưng hô thế nào đây?
Hóa Lâm tôn giả dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đứng bật dậy, dáng vẻ thân thiện nhìn về phía Chúc Dao, tựa như màn thảm kịch ban nãy chưa hề xảy ra
vậy.
Chúc Dao:
...
Muốn giả bộ thì trước hết cũng nên lau sạch bụi bẩn trên mặt đi đã ông ơi.
Nhưng tố chất tâm lý lật mặt nhanh như lật sách này, kể ra cũng mạnh phết.

Ngọc Dao.
Khóe miệng Chúc Dao giật giật, nhưng rốt cuộc vẫn trả lời.
Hóa Lâm gật gật đầu:
Thì ra là Ngọc đạo hữu, sở trường của ngươi là thuật ngự thú à?
Ông ta vừa nói vừa liếc Tiểu Bát.
Trên đây chỉ là hình ảnh tưởng tượng.
Tình hình thực sự là một người tương đương với quản sự cười ha ha phát cho mỗi người một cái túi trữ đồ, phát xong còn không quên hỏi một câu:
Chúc mừng đạo hữu, có ý gia nhập thành Tán Du của ta không? Đãi
ngộ tốt, ít nhiệm vụ, có sắp xếp động phủ linh khí, mỗi tháng còn phát quả vô hương nữa đó.

Toàn trường ồn ào huyên náo.

Chẹp, ngu ngốc!
Tiểu Bát âm thầm chê bai một câu.
Đến cả vị tu sĩ Hóa Thần vẫn luôn đứng trên đài cao, bị linh thú nhà mình chen đến không còn chỗ đứng, cũng hài lòng gật đầu, vuốt chòm râu đã điểm bạc:
Ừm, hậu sinh khả úy.

Chúc Dao:
.

Tiểu bá vương:
...

Các nhà tài trợ:
...

Từng sợi từng sợi dây gai nhọn hoắt dần dần tiến lại gần.
Nét mặt tiểu bá vương sa sầm, ngay lập tức cậu ta gọi ra một ngọn lửa lớn đốt sạch sẽ đám dây leo đang trói buộc mình, mà ngọn lửa còn thuận thế lan nhanh về phía mặt đất. Đối phương mau chóng thi triển một
thuật pháp hệ Thủy.

Ừm... cứ coi như vậy đi!


Trùng hợp vậy, ta cũng tinh thông thuật ngự thú.
Ông ta vuốt râu, kiêu ngạo ngó con giao long vẫn còn đang run rẩy ở bên trên.

..
Rút bớt hai chữ tinh thông lại hộ cái, rõ ràng ban nãy hãy còn bị linh thú nhà mình đạp xuống đấy.

Không bằng lòng.


Nếu đã như vậy, thì hãy... cái gì?
Hóa Lâm ngẩn người, lúc này mới nhận ra thằng nhóc nói cái gì, không bằng lòng, ông ta đường đường là một tu sĩ Hóa Thần muốn thu nhận đệ tử, thể mà lại có người từ chối!
Xung quanh vang lên những tiếng hít thở dồn dập còn hơn ban nãy.
Chúc Dao lẳng lặng dời mắt, cho nên cô mới nói tiểu bá vương là tuyển thủ thuộc kiểu sức mạnh mà. Mỗi ngày bị các loài yêu thú dùng đủ các phương thức tấn công, cậu ta không muốn biến thành đứa mình đồng da
sắt cũng khó, đỡ đòn tấn công chắc chắn sẽ được điểm tối đa không phải bàn, chỉ một đòn đóng băng của tu sĩ Trúc Cơ bé nhỏ, còn chẳng so được với một cái quất đuôi mà yêu thú cấp năm quất cậu ta. Hơn nữa còn là
đòn quất bất ngờ. Chúc Dao vốn dĩ muốn bồi dưỡng cậu ta thành một kiếm tu, kết quả bất tri bất giác lại bồi dưỡng ra một thể tu.
Ấy... đây tuyệt đối là thao tác nhầm, thôi miễn bàn.
Cũng may là thằng nhóc tiểu bá vương căn cơ vững vàng, tổ chất thân thể tốt, song cậu nhóc không hề trở thành một gã đàn ông cơ bắp lực lưỡng mặt vuông, mà vẫn là một tên nhóc trắng trẻo xinh trai tiềm lực vô
hạn.
có thể giúp cậu ta thuần thục đối phó với tất cả các hệ pháp thuật, gần như chỉ cần phát hiện đối phương dùng bất kỳ hệ pháp thuật nào, cơ thể cậu nhóc cũng sẽ vô thức sử dụng pháp thuật tương khắc với pháp thuật
đối phương ngay lập tức.
Cho nên chẳng bao lâu sau, tu sĩ thiên về kỹ xảo kia đã dần rơi vào thế yếu.
Ông ta chấn chỉnh lại vẻ bề ngoài, tỏ vẻ cao quý nói:
Vị tu sĩ này, ngươi có bằng lòng gia nhập môn phái của ta, bái ta làm sư?

Vừa nghe thấy vậy, tất cả mọi người có mặt đều đồng loạt hít vào một hơi, tôn giả hóa thần muốn thu nhận đệ tử, đây là chuyện lớn đấy, hơn nữa còn là Hóa Lâm tôn giả, người đứng đầu tán tu. Thật không ngờ chỉ
bằng một trận tỷ thí của tán tu, lại có thể khiến tu sĩ Hóa Thần nảy ra ý muốn thu nhận đệ tử. Mọi người ai nấy đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ, kích động nhìn về phía Bạch Trí Viễn.
phía đài cao.
Hóa Lâm tôn giả định nhấc cậu ta lên vị trí trên đài cao của mình, lại liếc thấy con linh thú giao long nhà mình đã chiếm gần hết chỗ, trên đài của ông ta thực sự không còn một chỗ trống nào nên chỉ đành bỏ cuộc, thả
tiểu bá vương ở tầng của nhà tài trợ, thấp hơn chỗ ông ta một tầng.
trợ đứng trên bục, thân mật trao giải và khích lệ các tu sĩ đoạt giải, sau đó tập hợp lại chụp một tấm ảnh lưu niệm. Vào thời khắc này bọn họ đại diện cho lực lượng nòng cốt mới của giới tu chân, là vinh quang và kiêu
ngạo của giới tu chân, những ngôi sao tương lai đang dần dần tỏa sáng. Ôi... Tổ quốc...
Khụ khụ khụ! Cắt!
Trận này tiểu bá vương giành được chiến thắng rất đẹp mắt, ít nhất thì đám tuyển thủ tham gia thi đấu lần này đều biến thành người hâm mộ của cậu ta cả. Ngoại trừ các tu sĩ Kim Đan vẫn có vẻ không muốn công
nhận, thì tất cả các đệ tử Trúc Cơ và luyện khí đều bị tiểu bá vương làm cho kinh ngạc đến đần người.
Vốn dĩ đối với tu sĩ mà nói, tất cả đều chú trọng vào tu pháp, tu hành theo hướng rèn luyện cơ thể vốn đã ít lại càng ít hơn. Dùng thuật ngữ game thì tu sĩ là loại tấn công pháp thuật tầm xa, chỉ số trí lực cao, ma pháp

Làm không tệ đâu tiểu bá vương, thực sự là rất tốt.
Chúc Dao còn chưa chạm đất, đã giơ ngón tay cái lên khen ngợi cậu ta.

Ngươi là sư phụ của cậu ta?
Thì ra chỉ là một tu sĩ cấp Kim Đan, Hóa Lâm yên tâm hơn hẳn, đợi đối phương đáp xuống, ông ta đang định nói gì đó thì con giao long vẫn luôn yên lặng giả chết sau lưng ông ta, đột
nhiên giống như gặp phải chuyện gì kinh hãi, run rẩy kịch liệt, đuôi quẹt về phía ông ta một cái.
Gã không khỏi cảm thấy hoảng loạn, vốn dĩ cứ tưởng rằng trận thi đấu này sẽ là trận nhẹ nhàng nhất, dù sao thực lực đối phương cũng thấp hơn mình một bậc. Lại không ngờ, bản thân lại bị đối phương áp chế ngược.
Vốn tưởng rằng khả năng vận dụng thuật pháp của bản thân cũng có thể tính là hiếm có rồi, thật không ngờ đối phương còn nhanh hơn cả gã, sử dụng các hệ pháp thuật thuần thục cứ như thể bản năng vậy. Hơn nữa
tốc độ thi triển pháp thuật lại rất nhanh, nguyên nhân là vì đối phương là ngũ linh căn? Ngũ linh căn đều đáng sợ như vậy sao?

Đạo hữu, đã nhường rồi!
Tiểu bá vương khách sáo lên tiếng, sau lưng là vụn bằng rơi đầy đất.

Không... không thể như vậy được!
Tu sĩ không dám tin vào mắt mình, nhìn chằm chằm Bạch Trí Viễn vừa thoát ra từ trong tảng băng. Rõ ràng là tu vi của cậu ta thấp hơn mình, sao có thể thoát ra được.
Tiểu bá vương chậm rãi thu hồi kiếm, mặc kệ tu sĩ tin hay không, thì trận này người chiến thắng cũng đã là cậu nhóc rồi. Còn đối phương vẫn đang ngơ ngác đứng trong sân.

Sư phụ đang ở đây.


Có thể gặp được không?
Là một tán tu, chuyện cướp đồ đệ gì đó, ông ta hơi bị chuyên nghiệp đấy.
Tiểu Bá Vương quay đầu nhìn về phía Chúc Dao.

Chúng ta đều là tán tu, lại đều tinh thông đạo này, cũng xem như có duyên, chi bằng ngươi cũng gia nhập dưới trướng ta luôn, thấy thế nào?
Sư phụ cũng bái ông ta rồi, thì đồ đệ của ả đương nhiên sẽ là đồ tôn của

ông ta vẫn cứ là người của ông ta. Ừm, mình quả nhiên là thông minh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.