• 1,148

Chương 337: Hoàn thành download vỏ bọc mới


Sắc mặt Phàn Chỉ San đã trắng bệch, được Bách Lý ôm lấy né tránh mấy con yêu thú tấn công. Đột nhiên hắn ta đảo mắt, nghiến răng, giơ 8tay ném thứ gì đó về phía Chúc Dao:
Nếu muốn vảy Thánh Long... thì tới chỗ

cô ta mà lấy!
.

Tất cả yêu thú đang tấn c3ông chợt dừng bước, xoay người đổi mục tiêu, xông về phía Chúc Dao và Pháp Vũ. Còn Phàn Chỉ San thì ngự kiếm chạy trốn về hướng ngược9 lại. Khóe miệng Chúc Dao giần giật, nữ chính định
Âm thanh nhắc nhở quen thuộc vang lên bên tai, một hàng chữ cũng bất ngờ hiện ra:
Linh hồn thiếu sót đã tải xong, hoàn thành kích hoạt thân xác. Thiếu nữ dũng cảm ơi, hãy mau đi sáng tạo kỳ tích nào!

Sau đó...
Cô biến thành một miếng vảy.
Chẳng hiểu sao cô lại có một cảm giác quái dị khó tả, lờ mờ cảm thấy đây là một điềm xấu.
Chúc Dao thả thần thức ra theo bản năng, ngay lập tức toàn bộ rừng rậm Thiên Tể đều rơi vào tầm mắt, ngay cả cái động lớn ở bến Vô Hối kia cũng nhìn thấy rõ ràng. Chỉ có điều khi cô muốn thăm dò bên trong động
thì không thể cảm nhận được gì, tự dưng lại để tâm đến cái động đó.
Chỉ có Hạt Vừng là giàu kinh nghiệm trong việc dựa hơi, phản ứng lại đầu tiên, hớn hở chạy đến cạnh Chúc Dao trong ánh mắt hâm mộ, đố kỵ của bầy thủ:
Chủ nhân... lâu rồi không được chiêm ngưỡng khí phách của
CÔ!

Khí phách cái đếch gì, không biết thế này được coi là logout trá hình à? Chúc Dao lườm nó, phải bay qua bay lại mấy chục vòng mới bình tĩnh được. Lúc quay đầu nhìn lại, cô sợ hết hồn khi thấy đám yêu thú ngoan
Chúng hình như nhìn thấy thứ gì đó không nên nhìn.

Chủ nhân.
Hạt Vừng cũng choáng váng, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Trong nháy mắt Chúc Dao biến thành một miếng vảy, hơn nữa còn tự rút mình ra khỏi khe đá.
Chúc Dao không rảnh trả lời nó, bởi vì thân lực trong cơ thể ngày càng căng phồng lên, dường như mỗi một tấc của miếng vảy đều phong ấn rất nhiều năng lượng, vừa thu vào đã lại không ngừng tràn ra ngoài. Lúc
Chúc Dao trợn to mắt nhìn, thì ra hắn ta đã tính toán từ trước, bày bùa định vị ra, định dịch chuyển không gian thẳng về Linh Thiên điện.
Hắn ta kích hoạt bùa phép, ánh sáng trắng lóe lên, bùa định vị được khởi động. Đúng vào lúc sắp dịch chuyển không gian, hắn ta lại đột nhiên tăng tốc pháp quyết trong tay, đánh một chưởng lên ngực Chúc Dao. Cô
chỉ cảm thấy trong nháy mắt ý thức
giật:
Cái này... không phải là vảy rồng của Long tộc đấy chứ?


Đúng vậy.

Một miếng vảy Long tộc làm rơi cũng đáng để cả bầy thú các ngươi đi cướp về? Yêu thú quả nhiên là fan não tàn của Thần tộc.
bị đánh văng ra khỏi cơ thể, cả người nhẹ như khói, mất đi cảm giác. Trận pháp dưới chân cũng lập tức biến mất, kể cả Pháp Vũ và thân thể Linh Thiên cũng không thấy đâu.
Nơi đó chỉ còn lại Chúc Dao trong trạng thái hồn phách và Hạt Vừng vừa được tự do. Ngoài ra, còn cả đàn yêu thú cao cấp lửa giận ngút trời đang lao tới.
Đây là lần đầu tiên trong đời Chúc Dao hiểu được thế nào gọi là qua cầu rút ván, lấy oán báo ơn. Cô ở rỡ xa chạy đến đây đấy, có dễ dàng gì đâu? Chưa nói đến chuyện thân xác cũng không có, quan trọng hơn là cô dốc
(---), quả nhiên là thân xác của cô!

Chủ nhân.
Hạt Vừng kích động lao tới, hai chân trước ôm chặt lấy đùi cô:
Hình tượng mới của cô đẹp lóa mắt, Hạt Vừng muốn sinh con cho cô.

Chúc Dao lườm nó:
Trứng chứ hả?

Chúc Dao tập trung, trực tiếp điều động thần lực, biển ra hai tia sáng giống như cái tay ở hai bên miếng vảy, chống lên trên tảng đá, rồi cố gắng rút người ra.
Cuối cùng cô cũng rút ra khỏi khe đá đánh
phốt
một tiếng. May mà chưa bị kẹp vỡ!
Bầy thú vây xem toàn bộ quá trình: (200)
Hạt Vừng:
...

Chúc Dao ngồi thiền nhập định nửa tháng mới điều hòa được thần lực trong cơ thể. So với Long tộc thực sự, thần lực trong cơ thể cô không được coi là nhiều. Nhưng hiện giờ cô chỉ là một miếng vảy, lúc trước sức
mạnh bị phong ấn thì không nói làm gì, bây giờ vừa bị kích hoạt đã không chịu nổi. Có điều cô lại không thể tu luyện dựa theo cách của thần tộc. Sau khi ngẫm nghĩ, cô bèn sử dụng thần lực như linh khí, dựa vào cách
Chúc Dao sững sờ ba mươi giây mới phản ứng lại được. Đây là thân xác? Thế quái nào lại là một miếng vảy cơ chứ? Ngất!
Còn cái thanh tiến trình từ 99% đến 100% kia là sao vậy? Rõ ràng đây là thanh tiến trình lúc trước cô đến thế giới này, sống lại trong thân thể của em gái Linh Thiên cơ mà? Tại sao lúc trước còn chưa chạy hết, bị kẹt ở
đâu à? Vậy mấy ngày qua cổ mặc nhầm áo hả?
tu luyện của tu sĩ loài người, dẫn thần lực xuống đan điền. Nhưng không ngờ tu vi của Chúc Dao lại tăng lên với tốc độ chóng mặt, mà cơ thể của cô lại không hoàn toàn giống thân xác của con người, cần phải tôi
luyện. Nếu vượt qua được bước này, toàn bộ quá trình thăng cấp sẽ không còn trở ngại gì nữa.
Đến khi cô hoàn toàn điều khiển được thần lực, lại phát hiện tu vi của mình đã trực tiếp đột phá qua Hóa Thần, đạt đến Kim Tiên.
Phản ứng đầu tiên của cô là ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhưng không có hiện tượng gì xảy ra.
Vô lý, sao bảo là khi tu vi vượt qua Hóa Thần nhất định phải phi thăng cơ mà? Cô đã tu đến cấp Kim Tiên, hơn nữa còn không cố tình che giấu tu vi của mình, đừng nói là ánh sáng tiếp dẫn, ngay cả một ánh chớp trên
trời cũng không có.
lòng dốc sức cứu một người, nhưng kết quả thì hay rồi, người ta còn nghi ngờ cô bụng dạ khó lường, đào một cái hổ thật lớn đợi cô nhảy xuống. Cô tức đến mức muốn đánh người, chợt có suy nghĩ mặc kệ hết thảy, bà
đây không thèm nhúng tay nữa.
Chúc Dao ngẩng đầu nhìn đám yêu thú như hung thần ác sát ngập trời, đang rít gào điên cuồng, cảm thấy những bức bối trong lòng không có nơi nào để xả. Lửa giận phừng phừng khiến cô chỉ muốn cắn người, mặc
Bầy thú vừa đỏ mắt vì nổi điên như bị tạt một chậu nước lạnh, đứng ngây ra tại chỗ, ngơ ngẩn nhìn Chúc Dao chân không chạm đất, bay lơ lửng trên không trung.
Một lúc lâu sau, các loài thú đều không nhịn được kêu lên một tiếng.

Meo!

kệ là BUG hay yêu thú, cô quay đầu lại quát một tiếng về phía bầy thú như trút giận:
Câm mồm!

Trong không khí như có một làn sóng năng lượng lan ra, cùng lúc đó, bầy yêu thú giận dữ kia như bị bấm nút tạm dừng, phanh két lại một tiếng. Những con đang bay trên không trung không đậu kịp, rơi lả tả xuống
đất như sủi cảo.

Meo muội muội các ngươi ấy, không thấy bà đây đang bốc hỏa à?
Chúc Dao thở hồng hộc, càng nghĩ càng điên tiết:
Để bà đây yên tĩnh một lát.

Ngay lập tức cả bầy thú cảm thấy không ổn.
Con thứ nhất:
Đó là ai? Trông thích thật đấy.


Xí, chỗ ngươi nhỏ như mắt muỗi làm sao mà ở được? Chủ nhân, đến chỗ ta, nhà ta rất rộng.
Một con khác phản bác.

Cái chỗ rách nát của ngươi lạnh chết khiếp đi được ấy, không tốt bằng chỗ ta. Chủ nhân, nhà ta thoải mái nhất, đến chỗ ta đi.


Trong động của ngươi toàn rơm rạ, bẩn chết đi được! Chủ nhân, nhà ta đẹp nhất, đến nhà ta đi.

Chỉ có điều thanh tiến trình không chạy từ đầu mà đã chạy gần đến cuối.
Con số 99% bên trên lóe sáng, nhảy sang 100%.
Ting!
không nhúc nhích nổi đây này!
Cô đang nghĩ ngợi mông lung, bỗng nhiên trong cơ thể trào lên một nguồn sức mạnh to lớn, hơn nữa còn không ngừng cuồn cuộn tụ lại ở trung tâm miếng vảy, hệt như một thứ sức mạnh đã ẩn giấu rất lâu, nay đột
nhiên bị kích hoạt. Đây là... thần lực!

Ặc...
Nó khựng lại một lát, không biết xấu hổ nói:
Chủ nhân, nếu cô thích trứng thì ta cũng đẻ được!


...
Ai thèm trứng của mi!
Khóe miệng Chúc Dao giật giật, mặc kệ con dị thú thường xuyên bỏ quên danh dự này, ngẩng đầu nhìn những con yêu thú khác:
Các người... à, các yêu thú, ta muốn tìm chỗ để điều chỉnh, nghỉ ngơi một chút. Không

Đừng cãi cọ nữa, chẳng nhà ai bằng nhà ta cả. Chủ nhân, cô đến xem nhà ta nhé.

Hầy... tìm một chỗ ngồi thiền thôi mà, có cần phải tranh giành thể không? Vả lại, cô thành chủ nhân của đám yêu thú này từ bao giờ vậy?
Chúc Dao thấy bầy thú vừa rồi còn đồng lòng đối ngoại, bây giờ lại vì một cái nhà ở mà bắt đầu nhe năng há miệng ầm ĩ cả lên, còn có xu thế một câu không hợp là ra tay đánh đấm, đành sầm mặt chọn một động phủ

Chủ nhân, là thế này.
Người đàn ông áo đen hằng giọng, lờ đi ánh mắt cảnh cáo của Hạt Vừng, tiến lên nói:
Vừa rồi có mấy tên tu sĩ loài người không biết từ đâu đến, ăn trộm vật báu vảy Thánh Long của thú tộc
bọn ta, sau đó bọn ta phát hiện ra nên đuổi theo để cướp lại. Hơn nữa, trong đám bọn họ có một kẻ phản bội thú tộc, rất quen thuộc với địa hình nơi đây, cho nên bọn ta phải đi tìm hai hôm mới thấy.


Vảy Thánh Long?
Chúc Dao quay đầu tìm thứ Phàn Chỉ San ném về phía mình khi nãy thì thấy một miếng vảy lóng lánh ánh vàng, xung quanh còn mang theo hơi thở đặc thù, hóa ra là thần lực. Khóe miệng cô giật
Thì ra cô phải sống lại ở đây, cái vảy rồng này mới đúng là đồ chuẩn bị cho cô.
Chúc Dao biết được sự thật, chỉ muốn dựng ngón giữa.
Chỉ số thông minh của Giới Linh bị off rồi à? Dù cô có thân xác của mình rồi, nhưng một miếng vảy rồng thì đi sửa BUG làm sao được? Tỏa ra ánh sáng để nữ chính mà chết à? Mà bây giờ nó còn bị kẹt trong cái khe đá
Đây đúng là một tin tức... tốt vãi!
Giờ đang là tờ mờ sáng nên cô mới có thể bay ở đây, chứ đến lúc mặt trời mọc, chắc chắn cô phải quay về Minh giới, làm sao mà sửa BUG được nữa?
Vừa nghĩ đến đây cô lại chợt nhớ tới Pháp Vũ, lập tức mất hết cả động lực, cô còn để ý đến hắn ta làm gì? Quay về Minh giới cũng được, bà đây không thèm hầu hạ nữa.
Chúc Dao quay đầu lại nhìn bầy yêu thú đang tỏ ra dè dặt, cuối cùng không nhịn được lên tiếng hỏi:
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao các ngươi đuổi theo Phàn Chỉ San? Chính là nữ tu vừa nãy ấy.

Cô vừa dứt lời, trước mắt hiện lên một rừng móng vuốt và tay, bầy yêu thú tranh nhau trả lời.
Chúc Dao đen mặt, chỉ người đàn ông mặc áo đen ở trên cùng:
Người trả lời đi.

vô số ánh mắt hâm mộ và ghen tị.
Lúc gần đến cửa động, nó đột nhiên ngượng ngùng quay lại nói:
Chủ nhân, thực ra ta cũng có thể đẻ trứng.

Chúc Dao:
...

mượn dao giết người đấy à?

Pháp Vũ!
Chúc Dao muốn bảo hắn ta dừn6g trận pháp trói buộc này lại, bây giờ không phải lúc chiến tranh nội bộ.
Hắn ta lại đột nhiên lấy ra một tờ bùa phép, còn là5 bùa định vị cực phẩm!
ngoãn ngồi chồm hổm dưới đất. Đây là...
Tình hữu nghị của đám yêu thú quay lại rồi sao?
Cô ngẫm nghĩ lại, bây giờ mình chỉ là một quỷ hồn, không bám lên người ai cả. Lẽ nào chỉ khi Chúc Dao là chính mình, độ thiện cảm của thế giới mới có tác dụng?
Người đàn ông nhìn cô với đôi mắt sáng rực, hưng phấn giới thiệu:
Vảy Thánh Long này do miếng vảy trên người Long tộc biến thành, theo truyền thuyết, đó là miếng vảy hộ tầm quan trọng nhất, ngưng tụ thần lực
tối cao. Nó cũng là thành vật quan trọng nhất trong lòng các yêu thú trên thế gian này!

Quan trọng thì người đi nhặt lên đi, cứ nhìn chằm chằm ta làm gì? Miếng vảy rơi cả buổi cũng chẳng thấy con thú nào ra nhặt, bị giẫm tróc cả sơn rồi.
Con thứ năm:
Vảy Thanh Long là cái quỷ gì?

Bỗng chốc tất cả yêu thú đều không dám lên tiếng, xung quanh yên ắng đến mức quái dị. Mấy chục con mắt đáng thương ngó chằm chằm Chúc Dao đang bực bội bay tới bay lui. Con nào cũng mang biểu cảm sùng bái,
si mê như muốn nói: ừm, chưa biết chừng khi hết giận cô ấy sẽ thích chúng ta đấy.
biết có ai trong các ngươi cho ta mượn động phủ tá túc được không?

Tuy cô đã biến hình, nhưng thần lực trong cơ thể vẫn rất hỗn loạn, hơn nữa còn có xu hướng di chuyển lung tung, cần phải tĩnh tọa điều tức ngay.

Chủ nhân, ta... nhà của ta!
Một con yêu thủ lập tức đáp lời.
Chỉ một khắc sau, một cô gái trẻ tuổi diện mạo thanh thú đã xuất hiện bên dưới núi đá, ánh sáng lấp lánh cũng dần mờ đi.
Biển hình hoàn tất!
Chúc Dao cúi đầu nhìn theo bản năng... lại là một cái màn hình phẳng!
Con thứ hai:
Tự nhiên lại muốn tới cọ chân cô ấy, làm sao bây giờ?

Con thứ ba:
Những hình như cô ấy không thích chúng ta.

Con thứ tư:
Huhu, đau lòng quá, muốn khóc quá.

đầu cô còn có thể dẫn dắt cho thần lực tập trung vào giữa, nhưng dần dần phát hiện ra mình hoàn toàn không theo kịp tốc độ thôi thúc của thần lực.
Cô dứt khoát biển hình luôn, dù sao cũng có nhiều thần lực thế này cơ mà. Ánh sáng của miếng vảy ngày càng dữ dội, chẳng mấy chốc màu vàng kim lấp lánh đã bao phủ cả khu vực mấy chục mét vuông. Mà ở trung
tâm của quầng sáng ấy đang từ từ ngưng tụ thành một hình người, đầu tiên là thân thể, sau đó đến tay chân.
của con yêu thú cấp mười. Nguyên nhân rất đơn giản, là vì nhà nó gần đây nhất.
Sau khi chào tạm biệt những con yêu thú khác, Chúc Dao dẫn Hạt Vừng theo con yêu thú cấp mười kia về động phủ, chính thức xách thú vào ở.
Con yêu thú cấp mười may mắn được chọn kia thấy cả người nhộn nhạo, đi đường cũng lâng lâng. Nó ngẩng cao đầu, đắc ý bước qua đám yêu thú trước mặt, dáng vẻ y như vừa trúng số độc đắc, dọc đường nhận được
Chúc Dao thở dài, quay lại bay tới chỗ miếng vảy rồng bị kẹp trong khe đá. Cô theo thói quen vừa giơ tay nhặt vừa nói:
Đã là vật quan trọng như thế, sau này các ngươi giữ cho kỹ vào, đừng để...

Cô còn chưa nói xong, khi vừa chạm vào miếng vảy rồng, trước mắt đã sáng lòa. Một sức hút cực mạnh tỏa ra, cuốn cả người cô vào trong đó. Không gian bỗng nhiên tối đen, dưới tầm mắt xuất hiện một thanh tiến
trình quen thuộc.

Chủ nhân, cô làm sao vậy?
Hạt Vừng cũng ngẩng đầu nhìn trời theo cô.

Chúc Dao nhíu mày, ném phứt tâm trạng kỳ lạ khó hiểu ấy đi, quay đầu nhìn Hạt Vừng:
Ngồi xuống, ta giúp mi tu bổ lại nội đan.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.