Chương 349: Thời kỳ mãn kinh của ta đã đến, cần yên lặng một lúc
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2949 chữ
- 2022-02-04 04:38:22
bới hắn ta, có lúc là một người, có lúc là một đám người. Cô mới đầu còn cảm thấy kinh ngạc, về sau đã hoàn toàn thờ ơ.
Dù sao thỉnh thoản8g sẽ có người nhảy ra hô một tiếng:
Tà tiên, trả ta bảo bối!
Chúc Dao kinh ngạc, không nhịn được nghẹn ngào mở miệng:
Thái thái.
Thấy thể hắn ta vội vàng giơ cây quạt lên miệng, làm động tác
xuỵt
một cái, cô đang định kêu lên
sư tổ liền không thể không sửa lại:
...
Thuốc.
Cái gì cơ?
Huyết Di khó hiểu cúi đầu xuống.
Chúc Dao lặng lẽ nhìn về phía Huyết Di:
Ở, không ngờ thứ ngươi đi cướp cũng rất đa dạng đó chứ?
Huyết D6i sửng sốt một lúc, dường như không ngờ gã sẽ nói vậy, lập tức giãy nảy lên:
Tầm bậy! Ai cướp vợ ngươi chứ?
Hắn ta bối rối nhìn thanh kiếm ở tr5ước người:
Kiếm Tiên muội, muội đừng nghe gã nói linh tinh,
người ta vẫn còn trong sáng thuần khiết lắm!
Trong lòng hắn ta đã chửi bậy cả trăm câu rồi, nhưng lại không thể không tỏ ra cao quý lạnh lùng, nghiêm túc hỏi:
Chuyện hắn nói là thật à?
Hổ của chính mình, cho dù nước mắt giàn giụa cũng phải lấp thôi.
Là ta làm.
Huyết Di thẳng thắn thừa nhận:
Ta tự nhận ta không phải người tốt lành gì. Nhưng mà thế gian vốn là như thế mà, những chuyện ta đã làm, ta tin tưởng mọi người ở tiên giới đều đã từng làm. Muốn mở
rộng địa bàn thì đương nhiên phải đi cướp, có người đến tranh giành đương nhiên là phải đánh nhau. Đánh không lại thì hoặc là trốn, hoặc là chết. Đây vốn chính là quy luật của thế gian này mà.
A...
Liên quan gì tới ta! Đập bàn!
Ngươi còn dám giả vờ.
Gã Huyền Tiên kia lập tức nổi giận, chỉ tay vào Huyết Di, vẻ mặt đau đớn tố cáo:
Nếu không phải ngươi cưỡng ép xông vào chỗ bể quan của vợ ta ở biển Dật Vân, cô ấy làm sao có thể tự bạo mà
Huyết Di cau mày, kiên định lắc đầu:
Không thể!
Hắn ta vừa tiến lên vừa nói:
Ngày hôm nay ta mà không giết gã thì hôm sau sẽ là ngày ta chết. Ta không thể để lại một tai họa ngầm được.
...
Hắn ta đứng cách gã đàn ông ba bước, giơ kiếm trong tay lên, đang định ra tay thì đột nhiên gã đàn ông kia ngẩng đầu, cười mỉa một cái. Huyết Di cảm thấy kinh ngạc, đột nhiên xung quanh xuất hiện các tia sáng kỳ
Di. Hắn ta chỉ có thể nhấc kiếm tiền lên chặn lại, một thanh kiếm tiền cấp năm dưới áp lực rất lớn của sấm sét đã hóa thành tro bụi.
Hắn ta chỉ đành lấy ra một thanh mới, vừa đánh vừa chạy. Chạy hơn mười dặm nhưng vẫn không thoát được kiếp lôi kia, cũng may hắn ta vừa mới cướp được không ít tiên khí ở trong tiên thành kia, mới dám tiêu hao
nhiều như vậy. Thế nhưng dù sao tiên khí cũng có hạn, lúc đầu hắn ta còn có thể lấy ra tiên khí cấp năm, xong rồi giảm xuống cấp bốn, cuối cùng hắn ta không thể không lấy ra tiên khí cấp ba.
xuất hiện hàng loạt vết nứt, cuối cùng bùm một tiếng rồi vỡ. Kiểm tiên đầy máu ban nãy còn không chạm được vào Huyết Di bây giờ đã có thể chém từng nhát lên người Huyết Di, còn có mấy lần suýt nữa đâm trúng
vào chỗ hiểm. Thế nhưng, trận pháp Ngưng Huyết dù sao cũng cần tiêu hao tuổi thọ của bản thân để khởi động, trên thực tế là vừa hại người vừa hại mình.
Chỉ một lát sau, gã đàn ông cũng không chịu nổi, cả người lả đi, chân sau khuỷu xuống, vẻ mặt lập tức trở nên trắng bệch như tờ giấy, vốn ban đầu đã trông yếu ớt như thư sinh, bây giờ tựa như chỉ cần một cơn gió
lạ, hắn ta nghiêng người tránh đi, chỉ thấy các tia sáng phóng thẳng lên trời, lập tức cắt đứt bầu trời.
Ngươi cho rằng không có sự chuẩn bị vẹn toàn, ta sẽ đến đây một mình sao?
Gã đàn ông đột nhiên cười ha ha:
Ta tự biết ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng cho dù tu vi của ngươi cao đến đâu đi chăng nữa
vẫn sẽ có người đối phó được ngươi.
thoáng cái đã quỳ xuống, há miệng phun ra một ngụm máu.
Ánh sáng tản đi, chỉ thấy một lát sau, trong trận xuất hiện một người đàn ông đội mũ ngọc, toàn thân áo đỏ, mày kiểm mắt sáng, anh tuấn tiêu sái, trong tay còn cầm cái quạt ngọc đỏ. Người tới ban đầu còn sửng sốt
một lúc, liếc nhìn Chúc Dao trước ngực Huyết Di.
chuyện của vợ mình thì càng căm hận hơn, cuối cùng mới nói:
Tại hạ không tiếc bất kỳ giá nào mới tìm được lệnh Trừng Phạt này, cầu Thượng Tiên vì tại hạ cùng với mọi người trong tiên giới mà bảo vệ công lý,
nghiêm trị Huyết Di!
Nói rồi gã liền quỳ xuống.
Ngọc Cẩm nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Huyết Di bên kia. Lôi Thần điện mặc dù là nơi quản lý sự trừng phạt của tiên giới, nhưng bảo vệ công lý gì đó, hắn ta đã không làm từ lâu lắm rồi! Trước hết là không quen
Huyết Di:
..
Hóa ra con gái bây giờ đều mạnh mẽ như vậy, bảo sao hắn ta mãi không tìm được bạn đời.
Nhớ hồi trước ta với vợ ta... Tình nghĩa sâu nặng như biển, từ hạ giới lên đây vẫn gắn bó với nhau, không rời nửa bước.
Gã đau lòng nói:
Bây giờ lại chỉ còn một mình ta sống trên cõi đời này.
Hốc mắt gã ửng đỏ,
dường như nhớ lại chuyện gì đó, vẻ mặt tuyệt vọng và hoài niệm:
Đều do ngươi! Từ giờ... sẽ không còn ai để đèn đến nửa đêm chờ ta, không còn ai ngủ cùng ta nữa, rốt cuộc sẽ không còn ai ôm ta thật chặt nữa, rốt
Huyết Di nhìn về phía cột sáng kia, đột nhiên có dự cảm không lành, vô thức nắm chặt Chúc Dao trên người:
Đây là pháp thuật gì?
Ngươi mà lại không biết lệnh Trừng Phạt?
Gã đàn ông cười mỉa một tiếng, trong mắt tràn đầy sự giải thoát, thở dài một tiếng nói:
Cũng được thôi! Tà tiên, người làm nhiều việc ác, hôm nay cũng nên trả giá rồi.
Tia sáng kia ngày càng sáng, xung quanh lấp lánh bùa chú, ở giữa dần hiện lên một bóng người, ngày càng rõ ràng, một luồng uy thế to lớn cũng áp chế lên người Huyết Di, hắn ta nhất thời không chịu nổi, thân hình
Mấu chốt là còn bị tiểu tiểu đồ tôn bắt ngay tại trận, thật là đau thương mà, cuộc sống quả là khó khăn mà!
Ngọc Cẩm lạnh nhạt nhìn sang, tỏa ra khí phách uy vũ khó nói, khác hoàn toàn với dáng vẻ cà lơ phất phơ lúc trước:
Ai đã kích hoạt lệnh Trừng Phạt?
Bước ra để ta đánh một cái.
Thượng Tiên của Lôi Thần điện!
Gã Huyền Tiên lảo đảo chắp tay hành lễ với Ngọc Cẩm:
Tên này chính là tà tiên đã gây họa cho cả tiên giới.
Sau đó gã bắt đầu kể lể dài lê thê tội trạng của Huyết Di ra, lúc kể đến
Ha ha a... Thời mãn kinh của ta đã đến, cần yên lặng một lúc.
Chúc Dao có hơi bối rối.
Lâu chủ từ khi nào biến thành thú triệu hồi của người khác vậy? Vì sao lại xuất hiện ở đây? Đã bảo là sẽ giúp sư phụ trông coi cơ thể của cô rồi cơ mà? Xuất hiện ở đây thật sự có ổn không vậy?
cảm thấy đáy lòng run lên, không tự chủ được hô một tiếng:
Huyết Di!
Bước chân hắn ta dừng lại một chút, tựa như là hỏi có chuyện gì vậy.
Cho dù biết là mình không có lập trường vững chắc nhưng cô vẫn mở miệng hỏi:
Có thể... Đừng giết hắn hay không?
Chúc Dao:
...
Chuyện này liên quan gì đến mắt thẩm mỹ chứ!
Gã đàn ông kia hừ lạnh một tiếng, vung tay lên không trung hóa ra một ảo ảnh, chỉ thấy một người cao lớn mạnh mẽ, lưng hùm vai gấu, ngay cả chiếc áo dài màu đen cũng không thể che đi hết những cơ bắp khỏe
mạnh trên người y, áo cứ như sắp rách toạc đến nơi, trông cứ như vận động viên tập thể hình ấy.
Tà tiên, người biết người này không?
Trong lòng Ngọc Cẩm cũng vô cùng đau thương, hắn ta cũng không muốn đến đây mà, nhưng vì sao vẫn còn có người tìm được lệnh Trừng Phạt cơ chứ? Vì sao lệnh Trừng Phạt lại liên kết với tiên ẩn của lâu chủ chứ?
Hắn ta một giây trước vẫn còn đang trông coi cơ thể của tiểu tiểu đồ tôn, nháy mắt cái đã tới chỗ quỷ quái này. Thật vất vả vỗ ngực cam đoan sẽ trông coi tiểu tiểu đồ tôn thật kỹ mới thoát khỏi nanh vuốt của Tiểu
Ngôn Ngôn. Tự dưng rời đi như thế này tuyệt đối sẽ bị đánh chết đó!
ƠI?
Huyết Di nhìn kỹ, thốt lên:
Đây chẳng phải cái người ở dưới đáy biển có chết cũng không chịu dọn nhà sao?
Gã đàn ông kia càng thêm tức giận, gằn từng chữ một:
Đây chính là vợ ta!
Chúc Dao:
...
Không ngờ trên đời lại có người con gái thanh tú xinh đẹp như vậy.
Ngươi thật sự đã giết cô ta?
Chúc Dao không nhịn được bèn hỏi.
Bước chân Huyết Di dùng một chút, lát sau mới gật đầu:
Ừ, lúc ấy ta cần cái động kia.
Suy nghĩ một lúc hắn ta lại nói tiếp:
Ta thật sự không biết người ở đó là con gái.
...
Chúc Dao không trả lời, trong lòng không biết là có cảm giác gì, cơ mà tựa hồ cảm thấy, vấn đề giới tính cũng không phải là mấu chốt.
Tà tiên, trả lại động tu luyện cho ta!
Tà tiên, trả ta.3..
Cứ như vậy, mãi đến khi có một Huyền Tiên dáng vẻ xinh đẹp thanh tú, thoạt nhìn thì trông như một thư sinh yếu ớt nhảy ra nói:
Tà ti9ên, mau trả vợ cho ta!
chết.
Biển Dật Vân?
Huyết Di ngơ ngác.
Đúng thế.
Gã đàn ông kia nghiến răng nghiến lợi nói:
Chính là động tu luyện dưới đáy biển đó.
Liên quan gì đến ta?
Tại sao lại phải giải thích với ta?
Thực không dám giấu, người ta...
Mặt hắn ta hơi đỏ lên, xấu hổ e thẹn quay đầu đi chỗ khác, chọc chọc ngón tay nói:
Người ta... Người ta... Vẫn còn là một chú chim non đấy!
Nửa ngày sau.
Gã đàn ông kia dù sao cũng chỉ là Huyền Tiên, căn bản không khiến Huyết Di bị thương chút nào, hắn ta chỉ cần khẽ vung tay áo lên là ngăn cản được công kích của đối phương, cau mày, lớn tiếng nói:
Này, xét đến
việc người vừa mất đi bạn đời, ta sẽ nhường người mười chiều, sau mười chiêu đừng trách ta không khách sáo.
Đừng kiêu ngạo như vậy!
Gã đàn ông giận đến phát run, cắn răng thả ra tiên lực toàn thân, liều chết công kích, bùa chú, tiên khi các thứ đều ném thẳng tới:
Hồi trước là do người sửa lại trận pháp dưới đáy biển nên
Ánh sáng lóe lên, một tia chớp bổ thẳng xuống.
Mẹ kiếp, lâu chủ, người làm thật à?!
Huyết Di cắn răng một cái, dùng hết tiên lực toàn thân chặn lại uy thế của Thượng Tiên, thân hình thoáng cái đã tránh đi. Nhưng tia chớp kia lại
rầm ào ào
một cái, tách một nửa ra chuyển hướng đuổi về phía Huyết
Đáy biển? Đó không phải là chỗ lúc trước cô được Huyết Dinhặt lên sao?
Ta và vợ tốn mất nghìn năm mới xây được một động phổ tu luyện tại đó. Không ngờ...
Gã đàn ông kia đau lòng lên án:
Ngươi đúng là đồ cầm thú, cư nhiên dám thừa dịp ta không có ở đấy mà làm như vậy với vợ ta...
Hại cô ấy tự bạo mà chết, hôm nay ta nhất định phải lấy cái mạng chó của ngươi để báo thù cho cô ấy.
nên mới cố ý để tiên ấn của lâu chủ liên kết với cái này. Mục đích chỉ là muốn ngầm áp chế lâu chủ đời tiếp theo thôi, ai ngờ người khác còn chưa bị chơi đểu, chính bản thân mình đã gặp phải rồi.
Nói tóm lại đúng là tự bê đá đập chân mình mà!
Haizzz! Cái lệnh Trừng Phạt này, rõ ràng hơn ta giấu kỹ như vậy, sao cái tên này vẫn tìm được nhỉ? Có để cho người ta làm một lâu chủ vui vẻ an nhàn không?
ta mới không có cách nào để bắt ngươi, hôm nay người đã xuất hiện trước mặt ta thì đừng có mà tưởng sẽ thoát được.
Tiên phù tiên bảo nổ ầm ầm xung quanh.
Huyết Di quả thật không đánh lại, vừa tránh né vừa đếm chiêu thức của đối phương:
Một, hai, ba, bốn...
Người nọ là M đúng không? Chắc chắn 100% là M rồi!
Mau nộp mạng đi!
Nam tiên kia giờ kiểm chém về phía Huyết Di.
Huyết Di ngoài ý muốn lại không đánh trả giống như lúc trước, thân hình trái lại tránh né khỏi công kích của gã.
Mở rộng địa bàn? Đánh nhau? Chúc Dao sửng sốt một lúc, giọng điệu này sao giống như...
Đã như vậy thì ta nhận lệnh Trừng Phạt ngày hôm nay.
Ngọc Cẩm khẽ vung tay lên, chỉ thấy tiên ấn vừa mới phát ra ánh sáng trên mặt đất bắt đầu dần bay lên rồi thu nhỏ lại, cuối cùng biến mất ở trong lòng bàn
tay của hắn ta. Uy thể của Thượng Tiên triển khai toàn bộ, bầu trời lập tức bị bao phủ bởi mây đen, sấm rền từng trận.
Rõ ràng là tuyệt đối chiếm ưu thế, gã đàn ông căn bản không thể khiến Huyết Di bị thương một chút nào. Chỉ một lát sau gã đã thở hồng hộc, ấy vậy mà đối thủ lại không mảy may bị làm sao. Gã đàn ông thay đổi sắc
mặt, cánh tay đầy máu vung lên, dùng máu tươi để ngưng tụ ra một trận pháp.
Trận pháp Ngưng Huyết.
Huyết Di kinh ngạc, lùi lại vài bước, lập tức triệu hồi ra kết giới bảo vệ. Rất nhiều kiếm tiền đầy máu lập tức công kích về phía hắn ta, ngay cả kết giới hắn ta vừa triệu hồi cũng đã bắt đầu
Làm gì với vợ ngươi cơ? Nói rõ ra chứ, thời điểm mấu chốt sao lại nói nửa chừng như vậy?
Ta không làm gì.
Huyết Di ra sức lắc đầu, nghiêm túc nói:
Chỗ kia là ta cướp được từ trong tay một nam tiên mà. Ta là người có nguyên tắc, làm sao có thể ra tay với phụ nữ yếu đuối chứ. Ngươi có thể mắng oan cho
ta, nhưng ngươi không thể sỉ nhục mắt thẩm mỹ của ta được.
cuộc sẽ không còn ai vung roi quất ta nữa, sẽ không còn ai cầm ngọn nến... Haizzz, dù sao đi chăng nữa ta vẫn muốn ngươi nợ máu phải trả bằng máu!
Hai người:
...
Hình như vừa nghe thấy một chuyện vô cùng kinh khủng.
thổi qua cũng ngã.
Mà Huyết Di lại hô lên con số cuối cùng:
Mười.
Hắn ta vung tay lên, triệu hồi ra một thanh kiếm tiền, bước từng bước về phía người kia, vẻ mặt lạnh lùng, không còn dáng vẻ bông đùa lúc trước, trong đôi mắt sắc bén kia thật sự có ý định giết người. Chúc Dao chỉ
làm, sau đó là nói đến cái lệnh Trừng Phạt này, chẳng qua là mấy vạn năm trước hắn ta rảnh rỗi sinh nông nỗi, làm ra cho vui thôi. Nếu tìm được rồi phóng ra lệnh Trừng Phạt thì có thể khiến Lôi Thần Điện bảo vệ
công lý, trừng phạt những kẻ bất nghĩa cho.
Nói cho cùng kỳ thật chỉ là hắn ta hứng lên rồi làm thôi, chứ hắn ta trở thành lậu chủ nhiều năm như vậy, đã sớm chẳng muốn làm nữa rồi. Nhưng mà mãi hắn ta vẫn chưa tìm được người để giao lại chức vị này, cho
Tiên khí cấp năm cũng không đỡ nổi một kích chứ đừng nói chi tiên khí cấp thấp hơn. Mắt thấy một tia sét lại bổ tới, trực tiếp hủy đi tiên khí cấp ba trong tay hắn ta, nhưng cũng chỉ hóa giải được một phần năm áp lực
của tia sét, mắt thấy tia sét sắp công kích đến lồng ngực của hắn ta, lại đột nhiên chuyển hướng, chỉ nặng nề đánh lên người hắn ta thôi.
Trên mặt Huyết Di xuất hiện vẻ nghi ngờ, sau một giây lại cảm thấy máu chảy cuồn cuộn, kinh mạch toàn thân vỡ tan, đan điền như sắp bị xé nát ra.
Tiên Kiếm muội...
Hắn ta đột nhiên lôi cô ra.
Làm sao vậy?
Không biết là vì sao, ta phát hiện... Người nọ hình như cố ý tránh muội, hình như đang kiêng dè muội.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.