• 1,148

Chương 378: Pháo thần công chiến tranh thế giới thứ hai


Không chỉ vậy, đám hoa ăn thịt người đang đung đưa trái phải cũng dùng động tác. Hơn 10 giây sau đột nhiên vang lên vài tiếng rầm rầm, ph8ần lớn các cây hoa bắt đầu chui xuống mặt đất. Chỉ trong vài phút ngắn

ngủi, cả mặt đất đã không còn nhìn thấy bóng dáng những t3hực vật kỳ dị kia nữa. Ngay cả những cái hố do vụ nổ tạo ra cũng mất tăm, mặt đất khôi phục sự bằng phẳng vốn dĩ.
Chúc Dao quay đầu nhìn về phía đôi bạn gay Nam Cung Hoàng và Trung Cổ Lục ở bên cạnh, bọn họ cũng bị thương không nhẹ, chỉ có thể ngồi dưới đất không thể động đậy, bên cạnh còn có vài hạt bỏng ngô bị bọn họ
cố sức đẩy ra. Dưới chân vang lên tiếng loạt soạt, chỉ thấy nơi bị cây ngô đập trúng đã xuất hiện một cái hố rộng mười mấy mét, ấy vậy mà giờ đây đã bắt đầu khôi phục. Dường như lớp cỏ bên rìa có tác dụng tự động
Chúc Dao lại lần nữa nôn ra máu, lần sau ra rạp xem phim cô sẽ không bao giờ ăn bỏng ngô nữa đâu.

Ngọc Dao.
Ngọc Ngôn giật mình, tung một chưởng đẩy viên bỏng ngô trên người cô ra, sau đó đỡ đồ đệ dậy và nắm chặt cổ tay cô.

Pháo ngô!
Chúc Dao một tay kéo người bên cạnh chạy như điên hòng thoát khỏi tầm ngắm:
Chạy đi!

Thì ra thu đám xạ thủ đậu Hà Lan kia về là để đổi sang thứ vũ khí có tính sát thương quy mô lớn này sao?
Dao,

Dùng cả vũ khí rồi mà chẳng làm gì được nó, làm sao bây giờ?
Mặt đất đã bắt đầu mọc lên cái đầu màu vàng của pháo ngô rồi, nhìn kỹ thì thấy có tận bốn năm cây lận. Ngọc Ngôn và Nguyệt Ảnh đã diệt sạch đám hoa
được, nếu Ngọc Ngôn mặc kệ đám hoa hướng dương thì có lẽ lát nữa đám cây bắn đậu sẽ mọc đầy mặt đất.
Song nếu mặc kệ đám pháo ngô thì tới khi chúng tích súc đủ sức mạnh, bọn họ sẽ không thể chịu nổi đòn tấn công tiếp theo của chúng. Thế là Nam Cung Trừng cắn răng, lảo đảo đi về phía hoa hướng dương Dương với
Quả nhiên ngay sau đó, hoa hướng dương vừa rồi còn đang ung dung lắc trái lắc phải, giờ giống như bị rút cạn tinh thần, những đóa hoa bắt đầu rủ xuống, trận động đất kịch liệt kia cũng đã dừng lại. Hai con
zombie

Ngọc Ngôn và Nguyệt Ảnh cuối cùng cũng diệt sạch đám pháo ngô kia, sau đó hai người lập tức chạy về phía sau tiếp tục thu hoạch hàng cây hoa hướng dương. Chúc Dao thở phào một hơi, chân cũng nhũn ra.
từ nứt ra, Chúc Dao dùng hết toàn lực cố gắng không để mình ngã sấp xuống, cô tiếp tục chạy về phía trước một cách điên cuồng, chỉ có thế mới chạy ra khỏi phạm vi công kích của pháo đài ngô. Xương cốt Chúc Dao
đã bắt đầu rệu rã, cô còn chưa kịp thở dốc, vừa quay đầu lại đã bị một vật thể màu trắng đập thẳng vào. Chúc Dao căn bản không kịp tránh né, cô cảm thấy ngực đau nhói như bị tảng đá to đập trúng, phun ngay ra một

Cây ngô à?
Chúc Dao sửng sốt.

Cây ngô khổng lồ!
Nam Cung Hoàng nói.
Cô dùng hết sức lực liều mạng mà chạy ra ngoài. Chỉ nghe thấy một tiếng vèo vang lên, cây pháo đài ngô khổng lồ kia đã bay thẳng lên không trung và bắn xuống vị trí mà ống ngắm đã xác định.
Một tiếng ầm rung chuyển đất trời vang lên, một sức mạnh khổng lồ đập vào sau lưng Chúc Dao, cơ thể cô bị dư âm của vụ nổ đẩy bắn ra ngoài và ngã sấp mặt xuống phía trước. Đã thể khoảng đất dưới chân cô còn từ

Nhổ sạch bọn chúng đi!
Đám nấm mặt trời này cách ba người bọn họ gần nhất, Chúc Dao chỉ có thể chịu đựng cơn đau nhức từ vết thương, cắn răng chạy tới ôm lấy cây nấm màu vàng to như thùng nước, sau đó lấy
hết sức bình sinh nhổ lên. Song chẳng có tác dụng gì cả! Những cây nấm mặt trời ấy vẫn hiên ngang vững chãi không suy suyển tí nào. Hơn nữa, chúng còn tỏ vẻ đáng yêu, chớp chớp hai con mắt với cô, đột nhiên

Đông Phương muội, kiến thức của muối
thật uyên bác.
Nam Cung Trùng tiện tay kéo Chúc Dao đứng dậy, còn dìu cả Trung Cổ Lục ở bên cạnh, lúc này ba người mới khập khiễng đi về phía Ngọc Ngôn và Nguyệt Ảnh:

Thắng rồi!
N9am Cung Trừng và Trung Cổ Lục vui sướng nhảy cẫng lên, gương mặt đầy vẻ mừng rỡ:
Đông Phương muội, đám yêu quái thực vật này rút lui rồ6i, thế này coi như là chúng ta đã qua ải phải không?


Ta cũng không biết!
Chúc Dao ngẩn người nhìn bãi cỏ ngút nghìn không thấ5y điểm dừng trước mắt, không hiểu sao cô luôn có cảm giác mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy. Vừa rồi bọn họ chỉ mới tiêu diệt hoa
tinh thần còn nước còn tát, nhưng chưa đi được hai bước đã ngã nhào xuống đất rồi hộc ra một búng máu lớn.
Đông Phương ... muội...
Làm sao đây?
Mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội khiến Chúc Dao không khỏi ngã ngồi trên mặt đất, toi rồi toi rồi toi rồi, ầm ầm thế này thì thứ mọc lên chắc chắn không đơn giản là cây bắn đậu, có thể đó sẽ là một cây pháo ngô

Cây ngô mà có thể lớn đến vậy à?
Trung Cổ Lục nói.
Ngay sau đó, cây ngô đột nhiên phát ra tiếng loạt soạt, dựng thẳng thân lên. Chỉ trong chốc lát, mặt đất mà năm người bọn họ đang đứng đột nhiên phát ra ánh sáng chói lòa, một ống kính màu trắng giống như trận
Nguyệt Ảnh cũng giật mình hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch, cậu ta vội vàng ngồi xổm xuống cầm máu cho cô.

Đừng lo cho ta!
Chúc Dao rút tay mình về:
Mau lên, cây pháo ngô đó còn cần một khoảng thời gian nữa mới bắn hạt ngô ra được, nhân lúc này phải nhanh chóng tiêu diệt nó. Nhanh lên!

hướng dương mà thôi, theo lý thì đám xạ thủ đậu Hà Lan không có lý do gì biến mất chứ!

Ánh sáng tiếp dẫn đã không còn xa nữa.
Trung Cổ Lục chỉ về phía cột ánh sáng màu vàng kim cách hơn năm dặm ở đằng trước rồi nói:
Chúng ta mau chóng qua đó thì hơn! Cứ đứng đực ở đây không chừng đám yêu

Nám?


Đúng thế! Nấm mặt trời... Khoan đã, ngươi nói cái gì?!

quái thực vật kia lại sống lại đây.

Chúc Dao gật đầu, đúng là phải nhanh chóng chạy đi mới được. Thế là cô không do dự nữa mà đi thẳng về phía trước. Vừa đi được vài bước, bỗng nhiên mặt đất xảy ra một trận động đất cực lớn, so với lúc trước thì lần
pháp xuất hiện trên mặt đất, ở giữa còn có một hình chữ thập có vẻ như đang nhắm trúng mục tiêu.
Đây là...
phục hồi, đang bắt đầu bao trùm lên cái hố.
Ma xui quỷ khiến thế nào, Chúc Dao lại muốn xem rốt cuộc dưới đất có cái gì? Cô hít sâu một hơi rồi đứng lên, nhìn vào trong cái hố còn chưa hoàn toàn khép lại, đột nhiên Chúc Dao cứng đơ người ngay tại chỗ.
cô nghĩ ra rồi, thứ mà loài thực vật này cần nhất chính là
mặt trời
!

Nguyệt Ảnh!
Cô lấy hết sức bình sinh ra hét lên với người đang ở bên cạnh pháo ngô:
Nhanh lên, mau dùng ma khí che mặt trời lại, không được để hoa hướng dương hấp thu ánh nắng nữa!


Đằng... đằng trước!
Nam Cung Trừng chỉ về phía trước. Cách đó không xa, trên mặt đất bỗng mọc lên một hàng nấm màu vàng. Con mẹ nó chơi cả nấm mặt trời luôn à! Kiểu này là chuyển thẳng sang chế độ ban
đêm luôn đấy hả? Chuyên nghiệp quá rồi đấy! Mặt đất lại bắt đầu rung chuyển, hiển nhiên nấm mặt trời đã bắt đầu tạo mặt trời rồi.
mét chợt trồi lên bốn cây thực vật, trên ngọn cây xòe ra bông hoa màu vàng lớn, hơn nữa còn đang tiếp tục to lên.
Con mợ nó, lại là bọn hoa hướng dương chuyên thu thập ánh mặt trời! Nam Cung Trừng cũng sốt ruột, còn chưa diệt hết đám pháo ngô kia lại nhảy ra bọn hoa hướng dương này, nhưng giờ họ chẳng nhúc nhích gì
Nguyệt Ảnh sững người ra, chỉ trong chớp mắt trên người đã toát ra luồng khí màu đen, từng mảng ma khí lớn tràn ngập toàn thân cậu ta rồi xông lên tận trời, chúng giống như mây đen bắt đầu tầng tầng lớp lớp kéo
tới che kín cả bầu trời, xung quanh cũng bắt đầu tối sầm lại tựa như hoàng hôn tới lúc giữa trưa, bóng tối bắt đầu bao phủ nơi đây.
với đám thực vật vừa rồi thì rành rành là cao hơn rất nhiều. Càng lúc càng tăng cao, càng lúc càng tăng cao...
Hai mét... ba mét... bốn mét... cuối cùng nó tăng trưởng tới độ cao gần bằng tòa nhà ba tầng thì mới lộ rõ dáng vẻ.
này còn nghiêm trọng hơn nhiều. Chúc Dao cũng phải nghiêng ngả đứng không vững, mảnh đất khoảng trăm mét trước mặt bỗng có một thứ khổng lồ gì đó đang chậm rãi mọc lên từ bên dưới lớp bùn đất.
Năm người đều siết chặt vũ khí trong tay mình, đồng thời nhìn chằm chằm về phía trước. Chỉ thấy thứ dưới mặt đất kia thoạt tiên lộ ra màu vàng, tùy theo độ cao ngày một tăng, nó càng lúc càng hiện rõ màu xanh, so
ngụm máu, mũi ngửi thấy hương thơm của đồ nướng.
Chúc Dao bình tĩnh nhìn lại, thì ra vật thể đập trúng cô lại là một viên bỏng ngô khổng lồ!
Với tư cách là nhà thiết kế trò chơi chuyên nghiệp, cô đã từng tốn rất nhiều thời gian nghiên cứu những thể loại trò chơi này:
Huống chi hoa hướng dương vốn dĩ là loài thực vật cần ánh nắng mặt trời, chỉ cần trời tối
không còn ánh nắng để chúng hấp thu là không sao nữa rồi, trừ phi xuất hiện...


Không ngờ ngươi lại nhìn ra điểm yếu của bọn hoa hướng dương này là ánh nắng mặt trời!


Ha ha... do chơi game nhiều mà thôi.

Ngọc Ngôn nhíu mày, lúc này hắn mới nắm chặt thanh kiểm trong tay, cùng Nguyệt Ảnh chạy về phía cây pháo ngô. Bây giờ pháo ngô đang ở thời kỳ suy yếu, tạm thời chưa thể tấn công được, có điều cây ngô này
thực sự rất lớn, Ngọc Ngôn chỉ có thể dùng kiếm chặt bộ rễ của nó.
Không ngờ thứ được che giấu dưới đất chính là oán khí, quả nhiên những thực vật đó cũng từ oán khí hóa thành. Nam Cung Trừng bất giác lùi lại một bước, sắc mặt lập tức tối sầm,

Làm sao đây?
Nếu những thực vật đó là do oán khí hóa thành thì có diệt mãi cũng không hết được. Chúc Dao còn chưa kịp trả lời, bỗng nhiên có tiếng động đất ầm ầm truyền tới, ở khu vực cách pháp ngô mấy chục

Đông Phương muội, làm sao thế?
Nam Cung Trừng nhìn ra vẻ bất thường của cô, thế là ráng đứng lên đi tới bên cạnh cô, chợt hắn ta trừng mắt nói:
Đây... Đây là...

Màu đen, một mảng đen ngòm, dưới mặt đất không ngờ lại có một lớp vật chất màu đen sâu không thấy đáy đang sùng sục cuộn trào như nước sôi.
Oán khí!

nấm mặt trời dụi vào lòng cô và phát ra một âm thanh nhỏ,

Chíp?
Chúc Dao nghệch mặt ra, lại là âm thanh này, rốt cuộc chúng đang nói gì thế?
Đông Phương muội, đám nấm mặt trời này cắm rễ chặt quá, không nhổ nổi!
Nam Cung Trừng cũng bất lực nhìn về phía Chúc

Nàng...


Ta không sao, huynh mau đi đi!
Chúc Dao chỉ cây pháo đài ngô chỉ còn lại lá ngô trước mặt:
Tuyệt đối không thể để nó bắn ra hạt ngô lần thứ hai.

nữa!
Có cần chơi ác thế không hả? Sao đột nhiên vũ khí lại thăng cấp thế này hả! Chúc Dao hít sâu một hơi, bình tĩnh, bình tĩnh nào! Chắc chắn sẽ có cách mà, hoa hướng dương, hoa hướng dương, hoa hướng... Con mợ nó,
hướng dương và đang định chạy về phía cô,

Chúc Dao cúi đầu nhìn cây nấm mặt trời đang chớp chớp mắt và ngoan ngoãn ngồi im trong lòng, thế là cô cắn răng hét lên với Nguyệt Ảnh:
Nguyệt Ánh, rút ma khí về, thả mặt trời ra!
Nguyệt Ảnh dừng bước rồi
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.