Chương 377: Ta muốn xơi óc của người
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 1991 chữ
- 2022-02-04 04:38:57
Ổ? Sao thấy giống hoa hướng dương thế nhỉ? Xem ra không có lực sát thương gì.
Một lúc sau, hàng hoa hướng dương bắt đầu đung đưa như đ8ang khiêu vũ. Ngay giữa bông hoa còn hiện ra một con mắt như hoạt hình, chớp chớp nhìn về phía bọn họ.
Cái gì?
Trung Cổ Lục còn chưa kịp hỏi rõ thì xạ thủ đậu Hà Lan đã bắn vèo vèo một hạt tròn màu xanh lục nhắm thẳng vào người các cô.
Chúc Dao:
...
Tiếng kêu thảm thiết chuyển thành tiếng rên du dương, trầm bổng...
Chúc Dao:
...
Những loài thực vật này yêu game tới cỡ nào mà lại quyết tâm ở đây cơ chứ!
Đông Phương muội.
Nam Cung Trừng đột nhiên chạy về phía cô, tránh ba hạt đậu Hà Lan trên đường:
Ta thấy là...
được không?
Đúng rồi, vừa nãy ngươi muốn nói gì?
Chuyện chính, chuyện chính! Bọn họ còn đang đánh tháp phó bản đấy!
Hắn ta còn chưa nói xong, Chúc Dao đã sợ hết hồn:
Cẩn thận đống dưa kìa!
Đấy là vũ khí trùm cuối, đặt mông xuống là chết đó!
Bạn gay Trung Cổ Lục thấy cục tròn tròn màu xanh lục đã tụ xong, vào thời khắc quan trọng đã tung ra một lưu tinh chùy, ném về phía Nam Cung Trừng, đẩy hắn ta ra khỏi phạm vi công kích của quả dưa. Quả dưa về
miệng bình giống như ống tròn, phía sau còn có một cọng lông.
Khóe miệng Chúc Dao lại giật giật, trong đầu xẹt qua mấy 5chữ... xạ thủ đậu Hà Lan.
hụt, chỉ có thể tạo ra một cái động lớn trên đất.
Ôi!
Nam Cung Trừng hét lên thảm thiết:
Cái mông của ta!
Cây thực vật còn cao hơn người bị đứt thành hai đoạn, ngã xuống mặt đất, chỗ nó nằm xuống lại rung lên, giống như bị thu hồi lại chìm vào lòng đất.
Sư phụ, Nguyệt Ảnh!
Chúc Dao hô một tiếng rồi lập tức nhắm về phía lỗ hổng ở chính giữa kia với khí thể như hồi thi đại học. Cô lạo được hơn trăm thước, Nguyệt Ảnh và Ngọc Ngôn cũng đuổi đến nơi. Rõ ràng là
Nam Cung Trừng vừa nhảy tưng tưng tránh đậu Hà Lan, vừa vãi
dì cả
, lớn tiếng trả lời:
Cứ tiếp tục như thế này không ổn, mấy thực vật kỳ lạ bên kia càng lúc càng nhiều. Ta với Cổ Lục huynh sẽ bọc hậu, giúp các
ngươi né tránh tầm mắt của đám thực vật, ba người các ngươi tranh thủ lọt vào hủy mắt trận.
nam sinh có thành tích thể dục tốt hơn, trong chốc lát đã đến trước cô, mỗi người một tay nhấc cô bứt phá về phía trước.
Tất nhiên những cây đậu Hà Lan khác cũng chú ý về phía bên này, những hạt đậu Hà Lan lập tức bay vèo vèo về phía họ. Cũng vừa lúc vũ khí mà Nam Cung Trừng và Trung Cổ Lục ném ra đã về tay, bọn họ nhanh
chóng tận tụy làm tròn trách nhiệm hỗ trợ. Đầu tiên là bắn trúng mấy hạt đậu Hà Lan đang truy kích các cô, khiến cho chúng nổ tung trên không trung.
Bởi vì hai người đứng chung một chỗ trở thành mục tiêu lớn hơn, có thể hấp dẫn hỏa lực của đậu Hà Lan, vì thế hai tên bạn gay ôm nhau, cùng hành động.
Hai loại tiền thảo này là sao? Ta chưa từng nhìn thấy!
Trung Cổ Lục kinh ngạc:
Không biết tiếp theo còn xảy ra chuyện gì nữa?
Ha ha... đại khái là sẽ bắn đậu Hà Lan về phía chúng ta.
Chúc Dao đùa giỡn.
phải mở rộng, đưa về phía trước, khi cô tới gần nhẹ nhàng vòng qua làm một động tác ôm ấp.
Giọng nói lanh lảnh vang lên bên tai:
Chiếp...
Nó lại tới kìa!
Nam Cung Trừng hét lên.
Đột nhiên, mặt đất lại rung thêm mấy lần, bên cạnh xạ thủ đậu Hà Lan tiếp tục xuất hiện thêm bốn cây như vậy nữa, xếp thành một hàng giống như hoa hướng dương ở phía sau, còn rất ngay ngắn, chỉnh tề.
Ngọc Ngôn:
...
Nguyệt Ảnh:
...
Khi Nam Cung Trừng tập tễnh đi đến cách cô năm mét thì nửa dưới của hắn đã chảy ra
dì cả
rồi.
Nguyệt Ảnh.
Cầm máu.
có sức chiến đấu gì cả, sư phụ chỉ cần vung nhẹ kiếm là chặt xong một cây.
Chúc Dao cũng chạy về phía cây hoa hướng dương ở chính giữa, giơ kiểm lên, chém xuống. Nhưng cây này lại không giống với những cây khác, nó đột nhiên hướng về phía cô khom người, hai chiếc lá to một trái một
Cô đành đổi cách diễn đạt:
Hàng hoa màu vàng đứng phía sau là loại thực vật cung cấp năng... là mắt trận của tiên khí, phá hủy mắt trận thì sẽ không có thực vật mới xuất hiện.
Mọi người hiểu ngay, nghiêm túc chạy về phía hoa hướng dương. Thế nhưng xạ thủ đậu Hà Lan càng lúc càng nhiều, đã gần bằng số lượng hoa hướng dương. Mọi người lo tránh né đồng đậu Hà Lan đầy trời bắn đến,
căn bản không tiến lên được bao nhiêu. Hơn nữa, đằng trước bắt đầu xuất hiện cả những loài khác nữa.
Đây là một quả hình bầu dục vàng khè, gương mặt nhăn nhó!
Chúc Dao mờ mịt, rối loạn mất một lúc, nhìn lại cây hoa hướng dương. Nó đã bắt đầu úa vàng nhưng vẫn còn cố duỗi ra một cái lá cây nửa vàng, cuốn lấy mắt cá chân cố, phát ra những tiếng vỡ vụn.
Chủ... thượng.
Bắn đậu Hà Lan thật đấy à! Thế này là định chơi
Plants vs Zombie
hả? Hóa ra hàng hoa hướng dương đằng sau dùng để thu thập ánh mặt trời?
Thực vật bắn đạn, lẽ nào bọn họ là zombie ư? Giới Linh, anh ra đây, tôi đảm bảo sẽ đánh chết anh!
Chúc Dao đen mặt, im hơi lặng tiếng di chuyển ra chỗ khác. Cô tuyệt đối không quen hai tên không biết xấu hổ này!
Thật muốn gắn dòng phụ đề: Dưới 18 tuổi, có phụ huynh bên cạnh... không thể xem!
Chúc Dao sửng sốt, nhưng kiếm đã vung ra không thể thu lại. Lưỡi kiếm màu đỏ lướt qua nhành hoa hướng dương, chặt đứt nó. Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhưng chỉ thấy hoa hướng dương nháy mắt với cô, kêu một
tiếng rồi ngã xuống. Hai chiếc lá trên cánh tay cô cũng trượt xuống theo, trên lá vốn có gai, nhưng không biết tại sao nó lại giấu đi, không làm tổn thương đến cô dù chỉ một chút.
Đậu má! Muốn xơi óc quá.
Chúc Dao nắm chặt thanh kiếm trong tay, la lớn:
Trước hết phải tiêu diệt hoa hướng dương thu thập ánh mặt trời.
Nam Cung Trứng gào thét suốt nửa nét hương, vừa phải tránh né đậu Hà Lan ở khắp nơi, âm thanh tiêu hồn khiến cho đám thực vật đối diện cũng phải run rẩy. Cuối cùng vẫn nhờ bạn học Trung Cổ Lục ra sức kéo
xích sắt trên Lưu Tinh Chùy mới giúp hắn ta rút ra được. Không nhầm đầu, Lưu Tinh Chùy có gắn với xích sắt. Còn đừng hỏi tại sao phải đến nửa nén nhang Trung Cổ Lục mới nhớ ra, cô cũng muốn biết lắm!
tây, hoặc là ớt nổ tung.
Ừm!
Nam Cung Trừng gật đầu rồi chạy về phía bạn gay Trung Cổ Lục. Hai người liếc mắt nhìn nhau, cùng sử dụng sát chiêu mạnh nhất hiện tại... ném vũ khí!
Bốn người còn lại ngơ ngác.
Ai là hoa hướng dương cơ?
Chúc Dao ngẫm nghĩ thấy có lý! Căn cứ vào đặc tính của game, thời gian càng dài, càng bất lợi với zombie, các cô cần sớm vọt vào ăn được bộ não.
Được!
Cô nặng nề gật đầu.
Các ngươi cẩn thận đấy, nhất là quả dưa với hoa ăn thịt màu tím, tránh xa ra. Còn nếu như xuất hiện thực vật màu đỏ thì chạy được bao nhiêu thì chạy.
Thứ cô sợ nhất vẫn là bom dâu
Xạ thủ đậu Hà Lan vừa xuất hiện đã lập tức phát động một làn sóng đạn hạt nhân mới công kích. Năm viên đạn cùng bắn ra, nổ ầm ầm đầy đất. Một nhóm năm người né tránh vô cùng chật vật, Chúc Dao đi không cần
thận, suýt nữa trượt chân, rơi vào một cái hổ.
Một khắc sau, cây hoa hướng dương đã được thu về đất, Chúc Dao sững sờ tại chỗ. Chuyện gì thế này? Bông hoa hướng dương này có vẻ không muốn làm hại cô. Có điều, rõ ràng mấy cây xạ thủ đậu Hà Lan bên ngoài
nã đạn mãnh liệt vậy cơ mà.
Mau tránh đi!
Chúc Dao vội vàng hô to, mọi người lập tức tản ra tứ phía. Những hạt đậu màu xanh lục to lớn nên thẳng xuống đất, nổ ầm ầm. Thoáng chốc, trên mặt đất đã xuất hiện một cái hố to khoảng bốn mét.
Chúc Dao thấy không ổn rồi, đây không phải đậu Hà Lan, mà là đạn hạt nhân thì có! Biến dị cỡ này thì quá kinh khủng, zombie không phục, không phục.
Khóe miệng Chúc Dao giật giật,3 hàng hoa xếp xa họ như vậy là định chọc cười chết các cô hay sao?
Cô còn đang hoài nghi thì đột nhiên mặt đất lại rung lên lần thứ h9ai. Ở vị trí cách hàng hoa hướng dương không đến một mét, một cái cây toàn thân xanh biếc, dưới gốc mọc ra bốn cái lá to, trên đỉnh thì mọc r6a cái
Vũ khí Trung Cổ Lục dùng là lưu tinh chùy,xoay hai vòng rồi ném ra giống như là boomerang, còn vũ khí của Nam Cung Trừng là lang nha bổng còn bạo lực hơn. Hai thứ vũ khí hạng nặng bay về phía chính giữa lượn
vòng, quét một đường, thành công đánh trúng cây xạ thủ Hà Lan ở giữa.
Lần đầu tiên Nguyệt Ảnh từ chối yêu cầu của cô.
Vết thương chỗ đó, để không trị đâu.
Ai.
Cô không thể làm gì khác là vỗ tay đối phương an ủi:
Ôi! Tiểu Hoàng à, đừng đau lòng. Mỗi tháng đều sẽ có vài ngày như vậy, làm quen là được rồi!
Hày, chảy rất nhiều nha, ta đề cử dùng loại băng ban đêm
Kia một cây cao gần bằng xạ thủ đậu Hà Lan, có điều phía sau mọc thêm mấy cọng lông, toàn thân đóng băng màu xanh lam, là đậu Hà Lan đóng băng!
Còn có loại toàn thân màu tím, luôn há miệng rộng, chuẩn bị cắn bất cứ lúc nào!
Nam Cung Trừng đau đến nỗi rên ư ử, mấy lần xoay người muốn rút cái lưu tinh chùy không trong sáng kia ra, nhưng vấn đề là không đủ lực, không xuống tay nổi.
A... đau!
Thu thập ánh mặt trời nghĩa là sao?
Cái đệch! Quên mất tất cả đồng đội zombie phe mình đều là gà mờ.
Còn ba người Chúc Dao cũng phá vòng vây thành công, xuyên qua lỗ hổng. Lỗ hổng chấn động lần thứ hai, xem ra là đậu Hà Lan bổ sung sắp ra trận rồi.
Nhanh, tiêu diệt hoa hướng dương!
Chúc Dao dứt lời, Nguyệt Ảnh và Ngọc Ngôn ở hai bên trái phải đã nhanh tay chém về phía những cây hoa hướng dương. Đúng như cô dự liệu, hoa hướng dương hoàn toàn không
Trung Cổ Lục rất mạnh tay, cái lưu tinh chùy có đầy răng sắt, không chỉ đẩy người ra, mà còn cắm sâu lên mông người ta, ở cái vị trí nào đó không thể nói ra. Quan trọng hơn là, hình như, không, rút, ra, được, thì,
phải!
Ngọc Dao!
Ngọc Ngôn từ bên cạnh vọt tới, ôm lấy đồ đệ ngốc nghếch lăn ra khỏi chỗ đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.