• 1,148

Chương 376: Biết được bí mật không nên biết



Chắc chắn bên dưới lòng đất không chỉ có mấy loại hoa cỏ quái dị vừa nãy.
Sắc mặt Trung Cổ Lục cực kỳ khó coi.
Hơn nữa, ta có th8ể cảm nhận được, e là mấy bông hoa đáng sợ kia đều đã có linh trí rồi.



Linh trí
Chúc Dao sửng sốt.
Ngươi nói mấy thứ n3ày đều là hoa tinh?


Còn Tiên Thiên thảo có thể luyện chế Cảnh Việt đan. Bất kể là tu vi bậc nào, sau khi ăn xong cũng có thể lập tức nâng lên một đại cảnh giới.


Đại cảnh giới!
Chúc Dao kinh hãi:
Nói cách khác, ở hạ giới, nếu như tu vi vốn là Nguyễn Anh, ăn xong có thể trực tiếp Hóa Thần. Còn nếu đã là Hóa Thần, thì có thể phi thăng luôn?


Đấy là ta dựa vào gương mặt xinh đẹp để chinh phục chúng sinh.
Trung Cổ Lục tự kỷ, giơ cánh tay tráng kiện lên sờ mặt:
Đây là cách hoa tiên bọn ta cạnh tranh, ngươi không hiểu đâu!


Cạnh tranh như vậy thì kịch liệt quá rồi đấy. Thậm chí, ngươi còn ăn cả hoa lẫn lá, ngay cả rễ cũng ăn hết. Quan trọng là, còn không phân nam nữ, tất cả người đều thu hết. Thật quá đáng.


Ngươi còn dám nói à. Lúc tộc ngươi hóa hình vốn có thể tự lựa chọn giới tính. Ta đã dặn ngươi hóa thành giống cái, ngươi lại nhất định chọn giống đực. Bây giờ biến thành như vậy còn dám trách ta sao!
Vạch khuyết
điểm, ai không biết làm chứ?
Nam Cung Trừng và Trung Cổ Lục:
...

Bọn ta đều ăn rồi đây này! Tình đồng đội tương thân tương ái đâu? Đừng nói như kiểu ở đây chỉ có một nhà ba người các ngươi vậy chứ!

Cái đệch! Ngươi nuốt chửng luôn!
Chúc Dao chưa kịp nói, Trung Cổ Lục đã phun nước bọt:
Quá tàn ác, quá bạo lực. Thì ra người cầm thú như vậy!


Mẹ kiếp! Nói cứ như ngươi không nuốt luôn ấy!
Nam Cung Trừng trừng mắt nhìn bạn gay của mình:
Năm đó người hóa hình, chẳng phải cũng diệt toàn bộ tiền thảo trên đỉnh núi u.


Chẳng hạn như Trú Hằng hoa nhé, tiền thân của nó là Trú Nhan hoa, chỉ khi nào mở linh trí mới biến dị thành Trú Hằng hoa.
Trung Cổ Lục giải thích:
Hơn nữa, loại hoa này rất khó sinh trưởng, gần như không thể
tu luyện thành tinh.


Đông Phương muội nói vậy ta cũng cảm thấy sợ!
Nam Cung Trừng sầm mặt nhìn bãi cỏ phía trước rồi yên lặng lùi về sau một bước.

Đã đến thì không sợ.
Ngọc Ngôn bình tĩnh xoa đầu đồ đệ của mình:
Nếu như bãi cỏ này là nghiệm chứng của nhân quả đan dược thật thì sư đồ ta chưa từng ăn viên nào, chắc qua ải cũng không khó.


Của ngươi!


Ngươi thì có!


Có lẽ chúng ta phải đi vào bên trong thì mới tìm được món đồ kia, cũng là bởi vì mỗi người khác nhau.
Ngọc Ngôn nói tiếp.

Tùy theo từng người...
Chúc Dao sửng sốt:
Huynh nói là có trận pháp ở bên dưới sao.

Đây là bàn tay vàng của Mai Tuyết phải không? Có thể luyện chế Cảnh Việt đan trực tiếp thăng cấp, việc này còn lợi hại hơn cả phần mềm hack của cô nữa. Bảo sao ban đầu lúc ở tầng thứ hai, trong khi người khác đều
đã cấp hai, chỉ có mình cô ta mới cấp một. Vậy chắc là những cấp trước đều cắn thuốc để tăng, căn cơ bất ổn, vừa khéo trong Lôi Thần tháp cấm... Ở từ từ, cấm cắn thuốc ấy hả?
giống như thế, thực vật cũng vậy.
Hơn nữa, phàm là đan dược thì đều có đan độc, tiên dược cũng không ngoại lệ đâu. Lẽ ra trong cơ thể linh mộc tiên thảo phải có tiền linh khí thuần khiết nhất, theo lý mà nói, phải
hấp thụ trực tiếp được như linh thạch mới đúng, thế thì tại sao nó lại có độc? Độc từ đâu mà ra? Liệu có phải chúng đều đã mở linh trí sơ khai, có điều lúc ấy không có năng lực chống cự, cuối cùng đan độc là sự trả thù
Căn cứ vào tình huống của Mai Tuyết khi nãy, những tiên thảo kia hẳn là dựa vào cừu hận tương đương để xuất hiện, ăn càng nhiều thì sẽ xuất hiện càng nhiều.
Ta hỏi này, các người cắn thuốc gì đấy? Đã ăn bao
nhiều loài hoa cỏ rồi? Giết bao nhiêu tiền thảo đã mở linh trí hả?


Ở tiên giới cũng thế.
Hắn bổ sung thêm một câu:
Đây chính là tiên thảo.

Ngọc Ngôn nhíu mày:
Chỉ có điều, phương pháp luyện chế hai loại đan dược này đã thất truyền từ lâu, ta ở hạ giới cũng chưa từng nghe nói có người luyện chế được nó, chứ đừng nói là tiên giới.

Ảnh chưa từng sử dụng đan dược, nhưng điều ấy không có nghĩa là họ chưa từng làm hại đến các loại hoa cỏ. Ít nhất
thì lúc còn ở thời hiện đại, cô đã trồng và làm chết rất nhiều cây xương rồng. Nếu như bãi cỏ này ghi
Trung Cổ Lục gật đầu, nhưng nét mặt lại hơi mông lung:
Ta là hoa tiên thảo mộc, tất nhiên có thể cảm9 ứng được. Chỉ có điều, những hoa tinh vừa rồi có phương thức tu luyện khác với những hoa tinh bình thường, có
vẻ còn... h6ung ác hơn so với những loài khác.


ẶC...
Tại sao càng lúc càng thấy mình cầm thú vậy nhỉ?
Cũng... cũng không nhiều lắm đâu?
Tự dưng dây thần kinh xấu hổ hoạt động là sao.
Ngươi cũng biết ta là yêu thú mà. Làm gì có loài thú nào ở hạ giới lại
luyện chế đan dược. Ừm, nếu như gặp linh thảo ta toàn nuốt chửng luôn.

trước mặt này.
Mặc kệ hai tên bạn gay Nam Cung Trừng cãi nhau, cô không hề quan tâm, dù sao chuyện liên quan đến việc nhân quả kiếp cũng chỉ là một suy đoán. Tuy nói là cả nhà bọn họ... Xùy xùy! Cô và sư phụ, còn cả Nguyệt
lại hết, cô còn không bị đâm chết sao!
Vì thế việc này vẫn phải bàn bạc thật kĩ. Chỉ có điều, ba người các cô đi đi lại lại vẫn không phát hiện ra kẽ hở nào, lại không thể đi vòng qua. Cô ngồi xổm xuống bên cạnh, im lặng đào một cái hố to bằng chậu rửa mặt,
dụng gì với tu sĩ hay không, cũng chưa từng ăn thử.


Trú Hằng hoa có thể dùng để luyện chế Bất Hủ đan.
Đột nhiên Ngọc Ngôn lên tiếng xen ngang:
Loại thuốc này có thể cứu người chết dù chỉ còn vương trắng. Chỉ cần hồn phách chưa tan, dù có bị thương nặng cỡ

Bất kể như thế nào, chỉ khi vào trong đó chúng ta mới thăm dò rõ được.
Ngọc Ngôn đưa tay kéo cô, nắm thật chặt:
Sắp tới có lẽ sẽ là một trận ác chiến, chuẩn bị xong chưa?

Chúc Dao nặng nề gật đầu:
Vâng.
Đã đến đây rồi, cho dù thế nào cũng phải đến đích.
của chúng hay không?

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Ba người đứng xem:
...
Hình như đã biết chuyện gì đó không nên biết thì phải,
Cuộc tranh luận theo kiểu người vô tình, kẻ vô liêm sỉ, ngươi cố tình gây sự... kéo dài ròng rã suốt một canh giờ. Chúc Dao xem một khắc đã mất hứng, bắt đầu cùng sư phụ và Nguyệt Ảnh nghiên cứu bãi cỏ quái dị
Chúc Dao trầm ngâm, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó:
Vậy ba loại hoa ăn thịt người vừa nãy tên là gì? Ngươi có biết những hoa này có công dụng gì với tu sĩ không?

Mặt Trung Cổ Lục biến sắc, bất mãn oán trách:
Đám tiên từ các ngươi thật là... tại sao cứ nhắc đến linh mộc tiên thảo là nghĩ ngay tới công dụng hả?


Không không thể nào!
Nam Cung Trừng hoảng hốt. Trên đời này làm gì có người tu hành nào không cắn thuốc, cho dù là hoa tiên Trung Cổ Lục, vì tu vi, chắc cũng từng ăn không ít linh thảo cao cấp:
Chẳng phải
linh mộc tiên thảo đều chưa mở linh trí sao? Hơn nữa, lúc hái cũng không thấy nó chống cự mà.


Pháp tắc.
Ngọc Ngôn trầm giọng nói:
Chỉ có pháp tắc của thiên địa mới có thể nhìn thấu hết thảy, đồng thời tạo ra những thứ kỳ lạ kia.


Pháp tắc của thiên địa...
Chúc Dao bỗng nghĩ tới Giới Linh. Thứ gọi là pháp tắc thiên địa, không phải đều do anh ta đặt ra hay sao? Tự dưng có cảm giác bị bẫy là thế nào?

Tốt lắm.
Xoa đầu.
Con tim đập thình thịch nãy giờ cuối cùng đã có thể bình thường lại. Thoáng chốc, bọn họ đều cảm thấy hừng hực khí thế.

Đừng vội quan tâm đến mấy cái này, nói cho ta biết trước đã.


Một loại nữa chắc là Tiên Thiên thảo.
Trung Cổ Lục bĩu môi, nhưng vẫn trả lời:
Chỉ có điều, Tiên Thiên thảo vốn chỉ là loài linh thảo cao mấy tấc thôi, không biết vì sao ở đây lại lớn như vậy. Ta không biết nó có tác

Đông Phương muội...
Nam Cung ra vẻ đáng thương kéo áo Chúc Dao nhưng bị Nguyệt Ảnh chán ghét hất ra, góc áo của tỷ ấy là của ta!
Chúng ta thì sao đây? Nên làm thế nào bây giờ?

Chúc Dao sững người, lúc này mới sực nhớ ra:
Đúng rồi! Quên mất hai người đều ăn rồi.


Còn không phải tại ngươi nói rằng sau khi hóa hình vẫn thể chọn giới tính à. Nếu không có thành ra thế này không?


Rõ ràng là lỗi của ngươi!


Đúng vậy!
Chúc Dao sực nhớ ra:
Vậy thì chúng ta sợ cái quái gì chứ!


Ta cũng chưa từng ăn!
Nguyệt Ảnh lập tức giơ tay bày tỏ thái độ.
động.


...
Việc đào hang vô dụng thật à?

Ngươi nói là linh mộc tiên thảo mà.
Chúc Dao lườm hắn:
Điều này chứng tỏ là bên trong chúng nhất định có tiền linh khí. Những thứ này ở đâu chui ra? Tự động chạy vào trong đấy à?


Trong cơ thể có tiền linh khí gọi là tu sĩ. Vậy thì thực vật có tiền linh khí có được là yêu quái mở linh trí hay không. Vấn đề là mở bao nhiêu chỗ mà thôi.
Yêu thú cấp càng cao, trí thông minh cũng càng cao thì cũng

Đông Phương muội, người đang nghĩ gì đấy?
Nam Cung Trừng tiến về phía trước một bước:
Nói ra xem, chúng ta cùng thảo luận.

Chúc Dao khóc không ra nước mắt:
Ta chỉ nghĩ là nếu như tầng này là kiếp nhân quả, vậy thì mỗi loài thực vật xuất hiện ở đây đều có khả năng là do sử dụng đan dược, linh thực mà thành.

Những người khác đều ngẩn ra. Từ xưa đến nay, phàm là cây cỏ thành tinh đều khá ôn hòa5, nhẹ nhàng. Dù sao thì hoa cỏ cũng là loài sinh vật khó mở linh trí, hơn nữa, so với nhân tu và yêu thú, thời gian trưởng
thành của chúng cực kỳ dài, giai đoạn đầu lại không thể di chuyển, vì thế nên trước giờ chưa có loại nào có tính nóng nảy, chứ đừng nói là hung ác.
định nhìn thử xem bên dưới ẩn giấu cái gì, nhưng vô ích, bên dưới chẳng có gì hết. Lẽ nào những hoa cỏ biến dị kia chỉ thích chơi ngầm thôi? Hay là đi đào hang trước?

Trong đồng cỏ nhất định là có đồ vật đặc biệt nào đó.
Ngọc Ngôn ngồi xổm xuống, kéo cô đồ đệ ngốc nào đó còn muốn tiếp tục đào đất bằng tay,im lặng lấp lại cái hố:
Xem ra chúng ta phải bước hẳn vào nó mới hoạt

Có thể khống chế một bãi cỏ lớn như vậy, đồng thời tạo ra nhiều hoa cỏ kỳ dị như thế, hơn nữa, mỗi người còn không giống nhau, e rằng không phải một trận pháp có thể làm được.


Đó là...

nào, nó cũng có thể tự động chữa trị trong một nén hương.

Cái đệch, trâu như vậy à.

Hoa tiên bọn ta vốn không phân nam nữ. Có thể làm nam, cũng có thể làm nữ!


Cho hỏi, toàn thân người từ trên xuống dưới, có chỗ nào là nữ hả?
Lão tử chưa từng gặp cô em nào khỏe mạnh tới cỡ này đây được chưa?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.