• 1,148

Chương 93: Truyền thống đặt tên của ngọc lâm phong


Nếu xét trong game thì đây là thể chất bẩm sinh thiên về hỗ trợ, nhưng trong giới tu tiên thì không phải team nào đi cày phó bản cũng cần có loại nhân tài này.

Bởi vì phương pháp chữa trị chính của linh căn hộ Thủy chính là truyền linh lực của mình vào trong cơ thể đối phương để chữa trị tổn thương.

Phương pháp truyền linh lực này mang lại hiệu quả rất nhanh, nhưng hệ số nguy hiểm cũng cực lớn, bởi vì năm loại thuộc tính linh căn tương sinh tương khắc lẫn nhau, nếu truyền linh lực khác loại vào trong cơ thể đối phương sẽ khiến linh khí trong cơ thể bật ngược trở lại, e rằng không chữa trị được mà còn chết nhanh hơn.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao trong hành động giải cứu Phượng Dịch trước đó, Tử Mộ lấy lý do cô và Phượng Dịch cùng có linh căn hệ Mộc để phái cô đi mà không có bất cứ ai phản đối, bởi vì linh khí của hai người không bị xung đột với nhau.

Nhưng linh căn hộ Thủy thì khác, nước có tính ôn hòa, cũng là loại ổn định nhất trong số tất cả các hệ linh khí.

Nếu như linh căn hộ Thủy chữa trị, sau khi truyền linh khí vào cơ thể đối phương, không những không xuất hiện tình trạng cắn ngược, mà còn bị linh khí của đối phương hấp thu, dung hợp thành linh khí của bản thân.

Đây chính là nguyên nhân linh căn hệ Thủy được chào đón, nhưng chính vì thế điều này cũng sinh ra một tệ nạn, bởi vì mức độ hấp thu linh khí nhiều ít là tuỳ vào từng người.

Nếu như truyền linh khí vào cơ thể đối phương vậy chẳng phải bản thân mình sẽ không còn nữa hay sao? Thế là có kẻ nảy sinh ý nghĩ ác độc đối với linh căn hộ Thuỷ, bọn họ cưỡng ép các đệ tử có linh căn hộ Thuỷ giao hợp với mình để hấp thu linh khí trong cơ thể đối phương, nâng cao tu vi bản thân.

Những nạn nhân rơi vào trường hợp đó được gọi là lô đỉnh.

Đại đa số người mang linh căn hộ Thủy đều là thể chất nhiều linh căn.

Nếu không phải tự nguyện, khi bị chiếm đoạt linh khí trong cơ thể thì ít nhiều gì số linh khí đó cũng mang theo những thuộc tính khác.

Cho nên linh căn hộ Thủy càng thuần túy thì càng dễ chiếm đoạt linh khí cho bản thân.

Linh căn thuần hệ Thủy thì không cần phải nói, yên tâm cứ thế mà thoải mái chiếm đoạt.

Nhưng Thiên linh căn rất hiếm gặp, đặc biệt là Thiên linh căn thuần hệ Thủy.

Tính từ thời thượng cổ đến nay, có chưa tới một trăm người có linh căn thuần hệ Thủy, hơn nữa đều bị chết dưới tay những kẻ cướp đoạt, hoặc là bị hút hết linh khí mà chết.

Đây chính là nguyên nhân vì sao Tử Mộ lại hốt hoảng khi thấy con gái mình có linh căn thuần hệ Thủy.

Đương nhiên phe chính đạo luôn tôn thờ chế độ một vợ một chồng thì rất coi thường loại lô đỉnh đầy tai tiếng này, chỉ có đám tà tu mới nuôi mấy lô đỉnh bên người.

Nhưng mấy ai có thể chống đỡ được sự cám dỗ nâng cao tu vi chứ, chính đạo không nuôi lô đỉnh một cách công khai trắng trợn thì họ có thể dùng phương pháp cưới hỏi đàng hoàng mà.

Nhưng minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, ai biết được đám tà tư liệu có lén lút ra tay hay không.

Tử Mộ là một người tốt dễ yếu lòng, có thể thấy rõ điều này từ chuyện đồ đệ kia đã mất năm năm rồi, nhưng ngày giỗ năm nào ông ta cũng tưởng nhớ đến đối phương.

Cho nên hiện giờ Tử Mộ cũng không mơ mộng gì chuyện tu vi của con gái tiến nhanh, phi thăng tiên giới nữa.

Ông ta chỉ hy vọng cả đời con gái mạnh khỏe, thà rằng không bước lên con đường tu tiên cũng tốt hơn là bị người khác biến thành lô đỉnh.

Thế nên ông ta mới yêu cầu tiểu sư thúc đừng dạy pháp thuật cho cô bé.


Hệ Thủy không có pháp thuật công kích à?
Chúc Dao hỏi.

Tử Mộ thở dài:
Không phải là không có, nhưng nước thiên hướng ôn hòa, uy lực pháp thuật hệ Thủy không quá mạnh mẽ, cho dù có thể điều khiển nước cũng không mạnh bằng những pháp thuật hệ khác.


Vẻ mặt Chúc Dao trầm xuống, liếc ngang Tử Mộ.

Có thể điều khiển nước còn không mạnh, người đang giỡn bà đấy hả? Tên nào cho ngươi cái khái niệm này? Ngươi đi gọi hắn tới đây, bà đây hứa sẽ không đánh chết hắn!

Chúc Dao phát hiện ra Hạ Nhạc Vi là một củ cải nhỏ rất hiểu chuyện.

Cô bé lờ mờ hiểu được rằng linh căn của mình không tốt lắm, nhưng chỉ lén đau lòng mấy ngày rồi lại khôi phục dáng vẻ không buồn không lo ngày trước.

Chúc Dao là một kẻ bó tay với sinh hoạt thường ngày, trước kia khi chưa tích cốc thì có sự phụ nuôi, không cần đau đầu suy nghĩ vấn đề này, nhưng giờ cô đã có đồ đệ, mọi thứ đều cần tự mình giải quyết.

Nhưng cô không biết nấu cơm, vì vậy mỗi ngày đều dẫn đồ đệ tới chỗ Tử Mộ ăn chực, sau khi đồ đệ no nê thì dẫn trở về.

Dù sao củ cải nhỏ cũng là con gái của ông ta, ông ta cũng phải có trách nhiệm nuôi nấng cô bé.

Chúc Dao không chấp nhận đề nghị không dạy công pháp cho cô bé, không thể đồng ý được.

Dù nói rằng củ cải nhỏ không có tu vi thì không sợ bị người khác biến thành lô đỉnh, nhưng cũng đồng nghĩa với việc cô bé không có năng lực tự vệ.

Dù thế nào thì chủ động tấn công vẫn tốt hơn bị động chịu đòn.

Lại tới thời điểm đi ăn chực ngày hôm nay.


Sư phụ.
Củ cải nhỏ chạy từ xa tới, hình như trong tay đang cầm thứ gì đó, sốt sắng muốn đưa cho cô:
Đây là linh quả cha cho con, cho người đó!
Chúc Dao sửng sốt, vô cùng cảm động, cô nhất định phải bảo vệ thật tốt cô đồ đệ đáng yêu này.

Muốn nhéo má con bé quá đi mất...

Không được! Cô phải thật bình tĩnh, cô là tôn giả Hóa Thần cao ngạo, lạnh lùng!
Khụ khụ...

Sư phụ không cần ăn uống.
Củ cải nhỏ đờ người, sắc mặt tái nhợt, thất vọng thu bàn tay nhỏ nhắn về, một lát sau mới lấy lại tinh thần:
Vậy lần sau cục cưng sẽ mang nhiều đồ ăn ngon khác cho sự phụ.
Chúc Dao xoa đầu củ cải nhỏ, cô bé này đúng là một bảo bối ngoan ngoãn lại rất tình cảm.

Chúc Dao dang hai tay ra nói:
Về thôi nào.

Vâng ạ.
Củ cải nhỏ ngọt ngào đáp lời, nhưng lại lui xuống một bước, ngoan ngoãn đi phía sau lưng cô.

Chúc Dao dang hay tay ra:
...
Đáng lẽ phải nhào vào lòng mới đúng chứ? Chúc Dao lúng túng thu tay về.

Thôi được rồi, cô là tôn giả cao ngạo lạnh lùng, ôm một đứa trẻ sẽ phá hỏng hình tượng của bản thân.

Cô quay người đi về phía trận pháp dịch chuyển tới Ngọc Lâm Phong.

Để đề phòng đồ đệ bé nhỏ không theo kịp, cô cố ý đi thật chậm, mỗi bước chân đều chậm rãi.

Củ cải nhỏ là một hạt giống tốt, mới dạy cô bé dẫn dắt linh khí vào cơ thể hai ngày mà hiện giờ tu vi đã đạt tới Luyện Khí tầng hai.

Chúc Dao định mấy ngày nữa sẽ dạy cho cô bé vài loại pháp thuật đơn giản.


Nghe nói con gái của chưởng môn là linh căn thuần hệ Thủy?

Đó chẳng phải là tư chất để làm lộ đỉnh hay sao?

Đúng vậy.

Không ngờ chưởng môn mong ngóng nhiều năm nhưng kết quả lại công dã tràng, sinh ra một đứa con gái như vậy.



Ta nghe nói những nữ tu sĩ linh căn hộ Thủy khi trưởng thành đều rất...

Không biết biểu cảm khi thỏa mãn của con gái chưởng môn sẽ như nào?

Còn phải nói sao, đó là linh căn thuần hệ Thủy đấy.

Không biết tương lai sẽ song tu với ai?

Đúng vậy, phu quân tương lai của cô bé đúng là có phúc, chỉ có điều không biết có giữ được hay không...

Ha ha ha, đúng vậy, ngay cả ta cũng...
Mấy lời dâm tục truyền đến, Chúc Dao nhíu chặt mày, có chút tức giận, cô không ngờ trong phái Khấu Cổ cũng có người suy nghĩ như vậy.

Khi cô đang định ra tay dạy dỗ đám ma cà bông này thì lại thấy củ cải nhỏ bặm môi, trong nháy mắt đã đổi ý.

Đứa nhỏ tới tuổi này đã biết phân biệt tốt xấu đúng sai, cho dù không hiểu hết ẩn ý trong lời nói của đám người kia, nhưng cũng cảm nhận được những câu nói đó mang hàm nghĩa bẩn thỉu.

Huống chi, chính cô bé cũng biết linh căn của mình không tốt.


Con giận hả?
Chúc Dao không mở miệng mà truyền âm cho củ cải nhỏ.

Củ cải nhỏ sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn cô, quả nhiên hai mắt đã ngấn nước.

Cô bé siết chặt bàn tay nhỏ nhắn, khẽ gật đầu.


Có nhớ phương pháp điều khiển nước mà sư phụ dạy con không?
Chúc Dao hỏi tiếp.

Củ cải nhỏ lại gật đầu.


Bây giờ có thể dùng thử.


Đôi mắt củ cải nhỏ sáng ngời, quay đầu nhìn hai tên đệ tử đang nói chuyện kia, lại nhìn về phía ao nước bên cạnh, bắt đầu ngâm xướng pháp quyết.

Cô bé thứ hai lần nhưng không thành công, cắn răng niệm lại lần thứ ba.

Cuối cùng mặt nước phẳng lặng đã xuất hiện gợn sóng, dòng nước chậm rãi bay lên trên tạo thành một quả cầu nước lớn.

Củ cải nhỏ nín thở khống chế nước di chuyển tới trên đầu hai tên đệ tử đang trò chuyện sôi nổi, tới đây thì linh khí của cô bé đã hao hết.


Rào
một tiếng, hai tên đệ tử kia bị xối ướt sũng người.

Củ cải nhỏ đang định hoan hô...

Hai kẻ bị xối nước đứng bật dậy:
Ai đấy? Ai mà đùa ác vậy?
Củ cải nhỏ tròn mắt nhìn, Chúc Dao khẽ vung tay áo, ẩn giấu thân hình của hai người.

Hai kẻ kia tìm kiếm hồi lâu cũng không phát hiện thấy có ai ở xung quanh, bây giờ mới chấp nhận rằng mình không may, hậm hực bỏ đi.

Chúc Dao dẫn củ cải nhỏ bay thẳng về Ngọc Lâm Phong.


Sư phụ.
Ánh mắt củ cải nhỏ nhìn cô lóng lánh, tràn ngập sự sùng bái.

Chúc Dao xoa đầu cô bé, nhân cơ hội dạy dỗ:
Nhẫn nhịn là chuyện tốt, nhưng chỉ sợ nhịn quá nhiều sẽ khiến bản thân chịu tổn thương.

Cho nên có nhiều chuyện không cần phải nhẫn nhịn, ai dám đánh vào mặt con thì con phải đáp trả bằng một cú đấm thật mạnh, hiểu chưa?

Vâng!
Củ cải nhỏ gật đầu cái rụp.

Trong khoảnh khắc này, Chúc Dao cảm thấy bản thân thật oai phong lẫm liệt.


Thế nhưng...

sư phụ ơi, sao chúng ta phải né tránh ạ?
Củ cải nhỏ đặt câu hỏi.


Ặc...
Không né tránh thì chờ người ta bắt tận tay, day tận trán hay sao?
Đó là vì...

khiêm tốn.

Người khác không đánh được chúng ta, dù sao cũng phải giữ thể diện cho họ chứ, con hiểu chưa?

Con hiểu rồi!
Củ cải nhỏ gật đầu như đang nhận thánh chỉ.

(OoO) Chúc Dao nhếch môi, cô không nuôi ra một tiểu Bá Vương đó chứ? Ừm, hẳn là không đâu, con bé hiền lành vậy mà.

Năm năm sau.

Củ cải nhỏ đã trở thành củ cải lớn, tu vi cũng tăng từ Luyện Khí tầng hai lên tới Luyện khí tầng tám, nhanh hơn hẳn đám bạn cùng lứa tuổi.

Chúc Dao rất vui mừng vì điều này nhưng Tử Mộ lại tỏ ra lo lắng.

Vừa có cơ hội leo lên Ngọc Lâm Phong là tới chỗ cô thở ngắn than dài.


Sư thúc, cục cưng Nhạc Vi nhà ta...

À không phải, Ngọc La không cần tăng cấp nhanh vậy đâu.
Đúng vậy, đó là đạo hiệu cô đặt cho củ cải nhỏ, gọi là Ngọc La...

Bặc
.

Ai bảo cô bé là đệ tử của Ngọc Lâm Phong, đương nhiên phải theo họ Ngọc.

Ngọc La Bắc: Củ cải nhỏ theo Hán Việt là tiểu La Bắc, Ngọc La Bắc là củ cải bằng ngọc.

Nói đến chuyện này cô không thể không nhắc tới lần lấy đạo hiệu cho đồ đệ trước đó.

Ý của cô vốn là thêm một chữ Đế, vậy bên trên Ngọc Lâm Phong sẽ có hai nhánh hoa là hai thầy trò, ý là hoa khai tịnh để (hai đóa hoa nở chung cành), trình độ văn hóa cao siêu đến mức nào cơ chứ.

Đáng tiếc bị tên Tử Mộ chết bầm kia bác bỏ, liều chết xông lên Ngọc Lâm Phong, gầm rú kháng nghị:
Sư thúc, nếu người dám ban cho con gái ta đạo hiệu Ngọc Đế, thì ta lập tức nhảy từ trên Ngọc Lâm Phong xuống.
Để tránh tạo thành mâu thuẫn nội bộ trong môn phái, Chúc Dao đành nén đau bỏ qua cái tên này, cuối cùng quyết định dùng một chữ
La
để đặt tên cho cô bé.

Chúc Dao tự nhận trình độ đặt tên của mình đẳng cấp hơn sư phụ rất nhiều, chỉ tiếc cô bé có một người cha không biết thưởng thức.


Sư thúc này, người dạy dỗ rất giỏi, thế nhưng quá cực khổ rồi, hay là nghỉ ngơi mấy ngày đi!

Sư thúc ơi, nghe nói trận pháp của phái Nguyệt Minh xảy ra vấn đề, người nghiên cứu trận pháp nhiều năm như vậy, hay là tới đó chỉ điểm cho họ một chút?

Sư thúc à...


Quãng thời gian gần đây Tử Mộ thay đổi biện pháp, muốn con gái yêu của mình không bị để mắt tới.

Đương nhiên là bị Chúc Dao không thèm đếm xỉa đến, dù sao sư phụ của cô cũng thường xuyên như vậy, Tử Mộ sớm đã quen m nó luôn rồi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.