Chương 92: Thể chất thuần m
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2332 chữ
- 2021-12-31 05:29:36
Có lẽ là lần đầu tiên đối mặt với nhiều người như vậy, cô bé có hơi khẩn trương, nhìn về phía cha mẹ mình rồi lại quay sang nhìn Chúc Dao một cái, đến khi thấy cô gật đầu, cô bé mới yên tâm đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên.
Tất cả nhìn chằm chằm vào sự biến hóa của quả cầu kia.
Bọn họ nhìn thấy luồng sáng xanh lam nho nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay của cô bé, từ từ tràn vào trong quả cầu, chỉ một lát đã tràn đầy nửa mặt cầu, Tốt lắm, trong lòng Tử Mộ khen ngợi một tiếng, thường thì linh căn càng tinh khiết, diện tích của phần màu sắc trong quả cầu sẽ càng rộng, chiếm hết nửa quả cầu đã coi như là có linh căn rất tốt rồi, chỉ cần xuất hiện thêm một loại linh căn nữa, cho dù có là ba linh căn, tu vi cũng sẽ rất cao.
Nhưng...
khi mọi người đang nín thở chờ đợi, màu xanh da trời kia lại dần dần lan ra toàn bộ mặt cầu rồi chiếm hết toàn bộ quả cầu, biển quả cầu thủy tinh kia thành một quả cầu màu xanh da trời.
Trong lòng Tử Mộ vừa mới thầm khen giỏi xong, nhìn thấy cảnh này tâm trạng liền tuột dốc không phanh.
Những tiếng hít hà trầm trồ vang lên trong đám người.
Không, điều này là không thể!
Sắc mặt của Tử Mộ biến thành tái nhợt như tuyết, ông ta kéo tay con gái mình, đợi màu sắc trong quả cầu thủy tinh biến mất rồi lại lần nữa đè lên, chỉ là kết quả lần này cũng giống hệt như trước, chỉ có duy nhất một màu xanh da trời, một màu sắc duy nhất đại diện cho một linh căn duy nhất, mà màu xanh da trời là...
Trời ạ, là thiên linh căn hộ Thủy.
Đây là thể chất thuần âm!
Thể chất thuần âm, đó không phải là lô...
Hơn nữa còn thuộc hàng thượng đẳng nữa...
Xung quanh lập tức xuất hiện những tiếng bàn luận, người của môn phái thì không có gì thay đổi, chỉ hơi đồng tình nhìn về phía cô bé đứng giữa, mà những người khác phái được mời đến tham gia thì hoàn toàn
không thèm che giấu ánh mắt, bắt đầu trần trụi quan sát một cô bé chưa đủ năm tuổi, trong mắt hiện rõ vẻ tham lam dâm loạn không thèm che đậy.
Sắc mặt của Tử Mộ đã chuyển thành tái mét không còn một giọt máu, dáng vẻ chịu kích động quá lớn không kịp phản ứng.
Mà cô bé bị ông ta nắm chặt trong tay cũng bắt đầu hoảng lên, trẻ con rất nhạy cảm, hơn nữa những ánh mắt không có ý tốt gì xung quanh kia khiến cho cô bé sợ hãi, muốn trốn tránh những tay vẫn bị cho mình nắm lấy, trong mắt đã bắt đầu ầng ậng nước.
Chưởng môn Tử Mộ, ta có một đứa con trai vừa mới Trúc Cơ, rất xứng đôi với lệnh tiểu thư.
Cuối cùng có một tu sĩ Nguyễn Anh không nhịn được mở miệng nói, ông ta là chưởng môn phái Lăng Tiêu, tự nhận rằng con trai chưởng môn rất xứng đôi vừa lứa với con gái của chưởng môn.
Đây chính là một cơ thể thuần âm hiểm có mấy trăm nghìn năm mới gặp được một người, là một lô đỉnh tuyệt phẩm, người cùng song tu dù linh căn có kém thế nào đi nữa cũng có thể đạt đến Nguyên Anh.
Lô đỉnh là công cụ dùng để nâng cao tu vi thông qua phương pháp song tu.
Câu nói của ông ta như thể một cái công tắc gạt bỏ mọi sự lúng túng, các trưởng lão Nguyên Anh, chưởng môn của các môn phái, đệ tử thân truyền gì đó cũng rối rít mở miệng cầu hôn.
Tử Mộ tức đến nỗi suýt hộc máu mồm nhưng lại không còn cách nào khác, đứa con gái ông ta chờ mong nhiều như vậy lại là thiên linh căn hộ Thủy.
Công pháp hệ Thủy ngay cả tự vệ cũng không làm được, điều đó quyết định rằng cả đời cô bé chỉ có thể làm lô đỉnh, công cụ để người khác nâng cao tu vi, nhưng đó là con gái của ông ta, trân châu trong lòng bàn tay ông ta, ông ta làm sao có thể cam lòng.
Củ cải nhỏ bị cảnh tượng đó hù dọa, dường như cũng lờ mờ hiểu được tình trạng hiện tại, cô bé cắn môi, từng giọt từng giọt nước mắt trào ra, lãn dài trên má.
Vì chuyện song tu với một đứa trẻ con, đám người kia tranh luận không ngừng.
Chúc Dao nhíu mày một cái, uy áp của bản thân lập tức phóng ra ngoài, tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ ba vị tôn giả, củ cải nhỏ và chưởng môn Tử Mộ, những người khác đều hét lên rồi quỳ rạp trên mặt đất.
Thậm chí các đệ tử Kim Đan cũng phải hộc máu mồm.
Lập tức cả đại điện yên tĩnh đến lạ kỳ.
Chúc Dao chậm rãi bước xuống khỏi chỗ ngồi, cũng không thèm tránh đi đám người đang nằm trên đất, trên chân cô đang thi triển thuật pháp hệ Phong, vì vậy mỗi bước đi giống như là quét sân vậy, làm cho đám người cản đường đi của cô bị quét sang hai bên.
Đi thẳng tới trước mặt Tử Mộ, cúi đầu nhìn củ cải nhỏ đang đong đầy nước mắt.
Cô lạnh lùng nói:
Quỳ xuống, bái sư!
Tiểu sư thúc!
Tử Mộ trợn mắt, chưa kịp kinh ngạc vì tu vi của cô lại là Hóa Thần kỳ liền bị câu nói của cô làm cho cảm động, ông ta không kìm chế nổi mà suýt nữa mà lên khóc.
Nhưng Chúc Dao không thèm nhìn ông ta một cái nào, chỉ nhìn chằm chằm vào củ cải nhỏ, nói lại lần nữa:
Quỳ xuống.
Dường như lúc này Tử Mộ mới phản ứng lại được, vội vàng kéo con gái mình quỳ xuống hành lễ bái sư với cô.
Nước mắt của củ cải nhỏ còn chưa khô nhưng cũng đã lờ mờ hiểu tình trạng bây giờ, con bé quỳ lạy dập đầu ba cái thật mạnh với cô, cô bé không còn hoạt bát như trước nữa mà nhìn cô với vẻ hơi tủi thân.
Ừ.
Chúc Dao gật đầu một cái, tỏ ý để cô bé đứng lên rồi tập trung tinh thần điểm nhẹ vào giữa trán cô bé, một dấu ấn hình đám mây màu đỏ xuất hiện tại chính giữa trán của cô bé.
Là dấu ấn của đệ tử thân truyền, lúc này Tử Mộ thực sự đã bật khóc, ông ta vội vàng lau nước mắt trên khuôn mặt già nua, lần đầu tiên trong đời, ông ta chắp tay trịnh trọng hành lễ với cô:
Cảm ơn sự thúc.
Chúc Dao lạnh lùng liếc nhìn ông ta, vẫn duy trì hình tượng cao ngạo và lạnh lùng của mình, đừng có say mê chị đây như vậy, chị đây chính là một truyền thuyết đó nha.
Cô hơi xoay người, tiếp tục gia tăng uy áp của mình, đặc biệt là với những kẻ có tu vi Nguyên Anh vừa rồi đã ngỏ lời cầu hôn với Tử Mộ, cho đến khi nhìn thấy vệt máu bên môi của mấy người đó, cô mới ngừng lại.
Bây giờ cô bé đã là đệ tử của bản tổn, nếu có cầu hôn thì đến Ngọc Lâm Phong tầm ta!
Xem ta có đánh chết các người không.
Nói xong cô ôm lấy đệ tử của mình rồi biến mất.
Bà đây điên cuồng như vậy đấy, các người đến cắn ta đi.
Lúc này cả đám người vẫn còn nằm dưới đất mới tỉnh ra, vị vừa rồi chính là tôn giả trên Ngọc Lâm Phong.
Trời ạ, đó là một nơi chuyên xuất hiện biến thái, không phải nói một tháng trước tôn thượng Ngọc Ngôn đã phi thăng rồi sao? Tại sao còn có một tôn giả Hóa Thần kỳ nữa, uy áp kinh khủng vừa rồi...
Lúc này mọi người không nhịn được mà bắt đầu lau mồ hôi lạnh, nhớ lại hành động đâm đầu vào chỗ chết của mình vừa rồi, mặc dù thể chất thuẩn âm rất hấp dẫn nhưng đắc tội với một tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng rất đáng sợ đó, đặc biệt là người này còn là người của Ngọc Lâm Phong.
Ngọc Lâm Phong nổi tiếng cũng không phải chỉ vì người mới phi thăng lên tiên giới - Ngọc Ngôn, mà là thực lực kinh khủng của bọn họ, mỗi một truyền nhân của Ngọc Lâm Phong đều là kẻ xử sự không theo lẽ thường, đặc biệt họ còn nổi tiếng vì sự bao che.
Bọn họ dám công khai ngỏ lời cầu hôn với Tử Mộ là vì đoán rằng, ông ta làm chưởng môn một môn phái, sẽ không làm ra chuyện gì đánh mất thể diện, hơn nữa người cầu hôn đa phần đều thuộc Nguyên Anh kỳ giống ông ta, vì thể diện của môn phái, ông ta sẽ không dám từ chối công khai.
Nhưng người của Ngọc Lâm Phong thì lại khác, tất cả những người ở đó đều là biến thái, khó chịu thì nhất định sẽ diệt cả nhà ngươi.
Những Nguyên Anh chân nhân vừa mở miệng ra cầu hôn đều cảm thấy hoảng sợ vô cùng, vội vàng tạm biệt mọi người rồi về nhà, mong rằng cái vị ở trên Ngọc Lâm Phong kia đừng nhớ tới mình rồi sau này tìm đến tận nhà tính sổ.
Chúc Dao đưa củ cải nhỏ đang sợ hãi về Ngọc Lâm Phong, vừa mới chạm xuống đất, cô bé liền gào lên khóc một trận bù lu bù loa.
Từ trước đến giờ Chúc Dao không có cách nào để đối phó với đám nhóc tí tuổi đầu này, chỉ có thể vỗ vỗ đầu an ủi cô bé mấy câu, nhưng cũng không ngăn được nỗi bị thương đang trào dâng trong lòng củ cải nhỏ.
Đang lúc không biết làm sao, củ cải nhỏ liền thôi không thút thít nữa, vừa xịt mũi vừa tủi thân hỏi:
Sư phụ, thể chất thuần âm là cái gì ạ?
A...
Bỗng nhiên con bé hỏi thẳng Chúc Dao khiến tình huống liền trở nên khó xử, cô nên nói như thế nào đây, danh từ này không thích hợp để cho trẻ con biết.
Rất kém cỏi sao?
Củ cải nhỏ ngẩng khuôn mặt ngấn lệ lên nhìn cô, dường như con bé lại sắp khóc đến nơi.
Cũng không phải.
Chúc Dao do dự giải thích, vuốt ve cái đầu nhỏ của cô bé.
Củ cải nhỏ xông thẳng vào trong ngực cô, giọng nói mang về tủi thân vô cùng:
Vậy vì sao mọi người không thích bé con, rõ ràng là con đâu có làm gì sai? Tại sao mọi người lại không thích con?
Chúc Dao thở dài, không biết phải giải thích từ đâu, không thể làm gì khác ngoài ôm chặt cô bé hơn một chút:
Yên tâm, có sự phụ ở đây.
Nếu đã nhận học trò thì sau này cô bé đã thuộc trách nhiệm của cô rồi.
Cô mơ hồ có cảm giác rằng cái BUG trên mặt cô bé có liên quan đến linh căn của cô bé, có lẽ là vì thể chất thuần âm bị nhiều người mơ ước nên mới tạo nên tính cách méo mó, sau đó xuất hiện các ý tưởng hủy diệt thế giới.
Nhưng lúc này có cô ở đây, nhất định không cho cô bé có cơ hội đi sai đường, nghĩ tới điều này, Chúc Dao kéo cô bé trong ngực ra, bắt đầu nghiêm túc giáo dục trước.
Bé con, không! Ta nên gọi con là Hạ Lạc Vi, sau này con là đệ tử duy nhất của Ngọc Lâm Phong ta, nhớ rằng Ngọc Lâm Phong chưa bao giờ nhận đệ tử nhát gan, cho dù linh căn của con có thể nào, trước khi con mạnh mẽ, sư phụ sẽ bảo vệ con, nhưng điều này tuyệt đối không thể là lý do để con yếu đuối, biết không?
Củ cải nhỏ sững sờ một lát, cái hiểu cái không gật đầu, do dự một chút, cô bé mới hỏi:
Vậy...
nếu như con mạnh mẽ thì mọi người sẽ thích con sao?
Ta không đảm bảo được tất cả mọi người có thích con hay không.
Chúc Dao nói thật:
Nhưng ta có thể khẳng định người khác không dám bắt nạt con.
Củ cải nhỏ nhíu mày, có vẻ như vẫn không hiểu lắm nhưng không sao, cô có thể dạy từ từ.
Sau đó lại cẩn thận dạy dỗ cô bé những tư tưởng như chăm chỉ học tập, cố gắng phấn đấu, Chúc Dao liền sắp xếp cô bé vào ở trong căn nhà tranh mà cô ở trước kia, mặc dù cô cũng muốn đem mấy căn nhà xinh đẹp của sư phụ ra khoe khoang một chút nhưng chỉ có nghịch cảnh mới có thể thúc đẩy người ta tiến lên, đành phải cố gắng kiềm chế lại.
Còn cô, đương nhiên là ở trong căn nhà trước kia của sư phụ.
Chúc Dao nhìn bàn ghế trong căn phòng quen thuộc, ngồi trên chiếc giường duy nhất, cả căn nhà đầy mùi hương của sư phụ, đây không phải lần đầu cô đến ở trong phòng sư phụ, để tiện chăm sóc lúc cô ở ver 2.0, sư phụ đã cùng ngủ chung với cô rồi, nhưng chỉ có lần này khiến cô cảm thấy sự lạnh lẽo trong căn phòng này hơi đáng sợ.
Sư phụ mới phi thăng một tháng, cô đã bắt đầu cảm thấy không quen.