• 1,787

Chương 313: Mục tiêu biến mất


May mà chiếc Audi chạy cũng không xa, cuối cùng tiến vào một khu chung cư, tài xế taxi tỏ vẻ đó là khu chung cư cao cấp, gác8 cổng rất nghiêm nên xe taxi chắc chắn không thể vào được, Thẩm Minh Nguyệt đành phải trả tiền và xuống xe.

Khu chu3ng cư quả thật như những gì tài xế taxi nói, quản lý vô cùng chặt chẽ, đừng nói là xe lạ, ngay cả người lạ mặt cũng không đ9ược vào, Thẩm Minh Nguyệt cứ thế bị chặn ngoài cổng, không thể nào tiếp tục theo dõi Tiết Khôi.
Cho dù đã nửa đêm nhưng Lưu Tử Thần và Khang Thoa vẫn không muốn lãng phí thời gian, họ lấy giấy chứng nhận của mình ra để vào khu chung cư dạo vài vòng, dưới sự dẫn đường của bảo vệ, đi tới phòng trực của ban quản lý.
Quản lý nhiệt tình tiếp đãi bọn họ, đêm khuya chỉ có một bác gái trực ở đây, bà ấy vô cùng vui vẻ vì có người đến, bởi vì theo nội quy của khu chung cư thì người trực đêm không được ngủ, bà ấy ngồi đây có một mình cũng rất nhàm chán.

Bác chắc chắn không? Cháu thấy nơi này có nhiều chủ nhà như vậy, bác biết tất cả bọn họ sao?
Lưu Tử Thần bất ngờ vì đối phương nhanh chóng đưa ra đáp án như thế.

Đồng chí này, ngày nào bác cũng đi làm ở đây, tất nhiên là biết hết rồi. Nếu cháu không tin thì bác sẽ kiểm tra cho cháu xem!
Bác gái ân cần mở máy tính lên, mở danh sách nhân viên lên nhập tên Cát Phụ Khoan vào, quả nhiên không có tên người này.
Cơn buồn ngủ của Thẩm Minh Nguyệt bị thổi sạch, cô tiếp tục đứng ở cổng khu chung cư chờ tài xế xuất hiện. Có điều, dù sao vừa rồi cô cũng chỉ kịp liếc mắt nhìn một cái ở bãi đỗ xe thôi thì hắn đã nhanh chóng chui vào xe, cho nên ấn tượng cũng không sâu lắm, bây giờ chỉ có thể trông chờ vào trí nhớ ít ỏi và vận may mà tìm thôi, may mà giờ này có rất ít người ra ngoài.
Lưu Tử Thần và Khang Thoa sau khi nhận được thông báo thì lập tức chạy tới chỗ Thẩm Minh Nguyệt, lúc này tài xế vẫn chưa ra ngoài. Minh Nguyệt cuối cùng cũng chờ được chi viện tới, thần kinh luôn căng chặt cuối cùng cũng có thể thả lỏng một chút, Lưu Tử Thần sau khi hỏi rõ tình hình thì định dùng thân phận của phía chính quyền để vào khu chung cư điều tra, cảnh sát địa phương vì tạo thuận lợi cho việc điều tra của Bắc Đình nên đại đội trưởng Hứa Kiệt đã tự mình sắp xếp, đưa cho bọn họ giấy chứng nhận ủy thác điều tra và các giấy chứng nhận tương tự, có thể xem như là cảnh sát xử lý vụ án, chị và Khang Thoa vẫn luôn lộ mặt ra ngoài điều tra, không cần phải che giấu thân phận.
Lúc này, rốt cuộc Thẩm Minh Nguyệt cũng chờ được tài xế kia xuất hiện, cô lập tức muốn chạy tới hỏi nhưng bị Lưu Tử Thần cản lại:
Minh Nguyệt, để thủ lĩnh chi thứ chín tới hỏi đi, em đừng để lộ thân phận. Vả lại đang yên lành mà em lại chạy tới hỏi người ta thế này, chắc chắn bọn họ là người có đạo đức nghề nghiệp, sao có thể tùy tiện tiết lộ đời tư của khách hàng chứ?


Vậy được rồi...
Thẩm Minh Nguyệt hậm hực lưu lại.
Lưu Tử Thần lễ phép ngại ngùng nói:
Thật ngại quá, bọn cháu đã quấy rầy bác nghỉ ngơi rồi, chúng cháu muốn đến đây tra thử xem người này có nhà ở khu chung cư này không?

Bác gái nhìn thấy tên Cát Phụ Khoan thì lập tức lắc đầu:
Không có, bác chưa từng nghe thấy tên người này.

Cô lại liên lạc với6 Lý Nhất Đình:
Anh Lý, em bị mất dấu đám người đó rồi, bây giờ Tiết Khôi, Cao Khả Hoa và gã mập kia được tài xế đưa vào mộ5t khu chung cư cao cấp, bảo vệ không cho em vào, em không nhìn thấy họ đâu nữa.

Thật ra Lý Nhất Đình vẫn luôn chờ điện thoại của Thẩm Minh Nguyệt, ông không yên tâm chuyện Minh Nguyệt theo dõi ba người đàn ông nên trước đó đã thông báo cho Lưu Tử Thần và Khang Thoa trong thành phố, chuẩn bị tiếp ứng cho Thẩm Minh Nguyệt bất cứ lúc nào.
Xem ra nơi đám người Tiết Khôi vào không phải là nhà của Cát Phụ Khoan, nhưng nhà của Tiết Khôi và Cao Khả Hoa đều ở khu vực khai thác mỏ mà! Hay là bọn họ có bất động sản riêng ở nơi này?
Lưu Tử Thần nhờ bác gái quản lý tiếp tục tra tên Tiết Khôi và Cao Khả Hoa, kết quả cũng không có.
Sau khi nghe Minh Nguyệt báo cáo xong, ông cổ vũ cô:
Minh Nguyệt, em đã làm tốt lắm rồi, nếu không có em, bọn anh đã không tìm ra hướng đi hiện tại của đám người bọn họ rồi! Em phải nhớ kĩ, nhất định phải đảm bảo an toàn của bản thân trước, đừng để bị phát hiện. Đúng rồi, không phải em vừa nói có tài xế theo vào sao? Em có nhớ diện mạo của người kia không? Nếu hắn lái xe vào thì nhất định sẽ đi ra, em hiểu chưa?

Thẩm Minh Nguyệt như được giác ngộ, lập tức kích động nói:
Được, em hiểu rồi, tài xế nhất định sẽ biết xe đỗ ở đâu, thế thì sẽ biết vị trí cuối cùng của bọn họ!

Nhưng khiến bọn họ thất vọng là Khang Thoa lại không lấy được bất cứ tin tức hữu dụng nào từ tài xế, bởi vì theo như lời tài xế nói, gã mập kia cũng chính là Cát Phụ Khoan chỉ bảo anh ta dừng xe ở đường nhỏ trong khu chung cư, sau đó bảo anh ta đi về. Hẳn là gã mập kia tự mình lái xe vào ga ra nên tài xế cũng không biết vị trí cụ thể, sở dĩ anh ta ra trễ là vì diện tích của khu chung cư quá lớn, rẽ tới rẽ lui suýt chút nữa bị lạc đường.
Phương pháp này không có hiệu quả, chỉ có thể theo Lưu Tử Thần thôi, Lưu Tử Thần bảo Thẩm Minh Nguyệt quay về nghỉ ngơi, dù sao Minh Nguyệt cũng vẫn phải tiếp tục tới căn tin ở mỏ than để làm việc.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Phương Thần Thám.