Chương 314: Diễn biến phức tạp
-
Đông Phương Thần Thám
- Bố Y Đình Úy
- 1225 chữ
- 2022-02-06 08:05:54
Thế nhưng lúc này Nghiêm Bảo Bình lại mất tích. Tiểu Quả Viên chán nản không thôi, cậu bé lập tức báo cáo ngọn nguồn sự việc8 cho Trần Thiên Vũ.
Thì ra là sáng hôm nay, Nghiêm Bảo Bình đột nhiên nói muốn ra ngoài đi dạo một lúc, ở trong phò3ng bệnh lâu quá nên muốn ra ngoài phơi nắng. Yêu cầu như vậy tất nhiên là không có vấn đề, chuyện này thật ra cũng có nghĩa9 rằng bệnh tình của bà ấy đã dần hồi phục, Vương Như Vân vốn muốn ra ngoài đi dạo với bà ấy nhưng Nghiêm Bảo Bình lại nói m6uốn đi với bác Nghiêm, dù sao cũng là họ hàng thân thích của mình, muốn một mình tâm sự với bà. Vương Như Vân thấy vậy cũng5 không kiên trì nữa mà tiếp tục ở lại phòng bệnh, vì chăm sóc cô ấy nên Tiểu Quả Viên cũng không đi cùng Nghiêm Bảo Bình, nhưng vẫn dặn dò bác Nghiêm rằng không được rời khỏi bà ấy.
Đột nhiên, Nghiêm Bảo Bình không nói lời nào đã xoay người bỏ chạy, bác Nghiêm liều mạng gọi bà ấy nhưng bà ấy lại không hề đáp lại. Bác Nghiêm cũng đuổi theo, chỉ là Nghiêm Bảo Bình chạy như bay như đang đua vậy, bác Nghiêm đã lớn tuổi rồi, sao có thể đuổi kịp chứ? Cho nên không lâu sau, bác Nghiêm không còn nhìn thấy Nghiêm Bảo Bình nữa, tiếng hô của bà khiến nhiều người chú ý, có hai chàng trai sau khi nghe xong cũng giúp đỡ tìm kiếm trong bệnh viện, đáng tiếc là vẫn không tìm được.
Trần Thiên Vũ an ủi Tiểu Quả Viên rằng chuyện này không liên quan gì đến cậu bé, không phải sai lầm của cậu bé, dù sao mục tiêu cũng tách ra, Tiểu Quả Viên không thể nào trông chừng hết được, hơn nữa cũng là do Bắc Đình đã lơ là chuyện bảo vệ bọn họ. Trần Thiên Vũ nhờ đội trưởng đội cảnh sát hình sự Hứa Kiệt phái người tới bệnh viện lấy camera ghi hình lúc đó ra, phát hiện khoảng thời gian sau khi bác Nghiêm kể lại không lâu, ngay trước cửa bệnh viện có phát hiện ra Nghiêm Bảo Bình, bà ấy chạy vội về phía Đông, sau đó thì không thấy tung tích nữa. Trần Thiên Vũ nhờ cảnh sát phái người lập tức tra tìm, nhất định phải nhanh chóng tìm Nghiêm Bảo Bình về, ngoài ra còn dặn dò Tiểu Quả Viên tiếp tục ở bên cạnh Vương Như Vân, bảo vệ người phụ nữ này một tấc không rời.
Trần Thiên Vũ dẫn theo Hứa Kinh Nam định tới bệnh viện tìm, ông muốn tự mình hỏi bác Nghiêm xem tình hình cụ thể thế nào. Xe bọn họ vừa tới cửa bệnh viện thì Trần Thiên Vũ đã nhận được thông báo từ cảnh sát, nói là trên đường ra khỏi thành phố phát hiện được một người phụ nữ, tuổi tác dáng người đều tương tự với mục tiêu Nghiêm Bảo Bình vừa mới thông báo điều tra.
Vậy nên hai người bọn họ không tới bệnh viện nữa mà quay đầu xe đi về phía quốc lộ ra khỏi thành phố, dừng lại ở vị trí cảnh sát giao thông phát hiện ra Nghiêm Bảo Bình. Hứa Kinh Nam xuống xe kiểm tra, người đó quả thật là Nghiêm Bảo Bình, chỉ tiếc là khi họ đến thì Nghiêm Bảo Bình đã tắt thở, bà ấy đã chết!
Tài xế xe van không bỏ trốn, là anh ta chủ động gọi điện báo cảnh sát nên cảnh sát giao thông mới có thể tìm được nơi này trong thời gian ngắn như vậy. Căn cứ theo những gì anh ta nói, anh ta vốn đang lái xe bình thường, từ xa quả thật đã nhìn thấy một người phụ nữ đứng ở ven đường, chuyện này vốn rất bình thường, nơi này là quốc lộ chứ không phải đường cao tốc, có thể đi bộ được. Kết quả, không ngờ rằng lúc xe van chạy gần tới chỗ Nghiêm Bảo Bình thì bà ấy đột nhiên lao về phía mình, xe không tránh kịp nên trực tiếp hất văng Nghiêm Bảo Bình.
Hứa Kinh Nam lập tức tiến hành kiểm tra hiện trường, tử trạng của Nghiêm Bảo Bình khá là kinh khủng, ngã rất thê thảm. Qua kiểm tra sơ bộ, Hứa Kinh Nam suy đoán bà ấy quả thật là bị tai nạn giao thông, lúc ngã xuống đất, bà ấy bị va chạm nghiêm trọng khiến nội tạng bị tổn thương, gãy xương mà chết, hẳn là mất mạng ngay tại chỗ, không chịu khổ quá nhiều. Nhưng do có vết xe đổ lúc trước, Hứa Kinh Nam vẫn đề nghị đưa thi thể Nghiêm Bảo Bình về để giải phẫu và xét nghiệm.
Cách bà ấy không xa là một chiếc xe van đang ngừng ở giữa đường, mui xe lõm xuống, kính chắn gió cũng bị nứt thành mạng nhện, hiển nhiên là Nghiêm Bảo Bình bị xe đụng, hơn nữa còn va chạm rất nghiêm trọng.
Quốc lộ này nằm ở hướng Bắc, Trần Thiên Vũ đoán rằng bà ấy muốn về nhà cho nên mới đi đường này, chỉ tiếc nhà còn chưa tới thì người cũng đã không còn. Một nhà ba người bọn họ chỉ có thể gặp nhau ở thế giới bên kia.
Bác Nghiêm và Nghiêm Bảo Bình đi dạo trong bệnh viện một lúc, sau đó ngồi xuống mặt cỏ để tán gẫu việc nhà. Vì để không kích thích bà ấy, bác Nghiêm luôn cố gắng tránh nói chuyện về Tào Bảo và Tào Hồng Vĩ, chủ yếu là kể chuyện xưa trong nhà mình và chuyện vui bên nhà mẹ đẻ của Nghiêm Bảo Bình để tâm trạng của bà ấy tốt hơn.
Bởi vì thời tiết rất đẹp, trời trong nắng ấm, nên có mấy đứa bé thả diều ngay trên mặt cỏ, không biết là ai không khống chế tốt nên con diều đó rơi từ trên trời xuống mặt đất, vừa lúc cách khá gần chỗ hai người đang ngồi. Bác Nghiêm thấy đó là một con diều lớn hình con bướm nhưng cũng không rơi trúng mình và Nghiêm Bảo Bình, thế nhưng Nghiêm Bảo Bình lại đột nhiên biến sắc, kích động đứng dậy. Bởi vì quá vội vàng nên bà ấy còn bị ngã, nhưng bà ấy lại không hề quan tâm, tiếp tục đứng lên, căng thẳng nhìn chằm chằm con diều trên mặt đất.
Tài xế xe van nóng lòng muốn thanh minh cho bản thân, anh ta đột nhiên nhớ ra xe mình có camera hành trình nên lập tức gỡ xuống và giao cho cảnh sát giao thông. Tai nạn giao thông chết người kiểu này, cho dù là trách nhiệm của ai đi chăng nữa thì cả tài xế và xe đều phải bị tạm giam rồi tiến hành điều tra thêm một bước nữa, tài xế đành phải chấp nhận chuyện mình xui xẻo, nhưng dù sao người cũng đã chết, anh ta không thể nói thêm gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.