Chương 335: Liều chết một phen
-
Đông Phương Thần Thám
- Bố Y Đình Úy
- 1505 chữ
- 2022-02-06 08:06:20
Đào Tam Thắng đi cùng Trâu Thiệu Đường, cuối cùng cũng tới được bệnh viện trong thành phố, từ khi biết được con gái lớn Đào Nga và Tầ8n Học Xuyên gặp tai nạn giao thông, ông Đào sợ tới mức tay chân run lẩy bẩy, cả người gần như tê liệt. May mà có Trâu Thiệu Đường dì3u ông lên xe nên mới đến được bệnh viện. Cuối cùng, Đào Muội cũng chờ được cha mình tới, không nhịn được mà ôm lấy ông khóc lớn, hìn9h cảnh bi thương ấy cũng khiến Thẩm Minh Nguyệt và Trâu Thiệu Đường có mặt ở đây vô cùng lo lắng, gia đình này vốn đã khó khăn, giờ 6lại còn bị thiệt hại nặng, không thể nào chịu thêm đả kích được nữa.
Thể xác và tinh thần của Đào Tam Thắng đều đã mệt mỏi r5ã rời, đầu óc choáng váng, Trâu Thiệu Đường thấy ông không chống đỡ nổi nên vội vàng tiến đến đỡ ông, hơn nữa còn dìu ông vào phòng bệnh bác sĩ. Đào Tam Thắng sững sờ, miệng nói lắp bắp, vừa nhìn thấy bác sĩ liền run rẩy cầu xin:
Bác sĩ, cầu xin các anh hãy cứu con gái của tôi, hãy cứu nó đi, tôi cầu xin các anh, nó vẫn còn trẻ, vẫn chưa kết hôn, tôi cầu xin các anh mà.
Bác sĩ lấy hai lá đơn ra, một tờ là giấy thông báo tình trạng bệnh nguy kịch, một tờ là đơn đồng ý phẫu thuật, tất cả đều phải được người nhà ký tên. Đào Muội tất nhiên không dám ký, cuối cùng vẫn để ông Đào ký. Ông nắm chặt bút, bàn tay run rẩy ký ba chữ Đào Tam Thắng, ông biết ký tên có nghĩa là phải chịu trách nhiệm cho tất cả mọi hậu quả. Nhưng đây là con gái lớn của mình, người làm cha này không chịu trách nhiệm thì ai chịu trách nhiệm đây?
Bác sĩ nhận được sự chấp thuận của người nhà, cuối cùng cũng có thể làm việc, anh ta lập tức mang đơn giao cho phòng cấp cứu. Trâu Thiệu Đường cũng dựa theo lời dặn mà đi nộp tiền, Lý Nhất Đình cũng lấy tiền mà Mai Viễn Chinh đưa, cùng Trâu Thiệu Đường đi trả chi phí trước, tránh làm chậm trễ quá trình chữa trị cho Đào Nga.
Được, tôi quyết định rồi, giữ được mạng quan trọng hơn, tôi tin các anh, cho dù có tàn phế đi nữa thì cũng phải cứu, chỉ cần người còn sống là được!
Đào Tam Thắng hạ quyết tâm, suy nghĩ cũng rõ ràng hơn không ít.
Vậy thì phiền chú ký tên vào hai tờ đơn này, sau đó đi nộp phí, sau đó thì cứ giao hết cho bệnh viện chúng cháu, chúng cháu nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Bác sĩ bất đắc dĩ đành phải truyền đạt lại lời nói của trưởng khoa lúc trước, đúng là có thể cứu sống nhưng chức năng não đã bị thương nặng, có thể khiến người bệnh trở thành người tàn phế hoặc là người thực vật, chi tiêu sẽ vô cùng lớn, cuối cùng, rất có thể cả người lẫn của đều bị lãng phí.
Cả căn phòng lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người ở đây đều biết hậu quả do tai nạn giao thông lần này mang tới đã không thể cứu vãn cũng không thể chấp nhận, người nhà đau khổ và những người đứng xem lo lắng đều không dám nghĩ tới vấn đề cứu hay không.
Đào Tam Thắng xúc động không thôi:
Quản lý Mai thật sự trả tiền sao, trời ơi, đúng là người tốt, người tốt mà!
Vậy chú xem?
Bắc sĩ nắm chắc thời gian hỏi.
Bác sĩ không nhận tiền, khuyên ông ấy:
Chú à, đây không phải là vấn đề tiền bạc, nếu có cần thì cũng phải tới chỗ thu phí nộp tiền, bọn cháu không thể nhận số tiền này được. Tình hình con gái Đào Nga của chú bị thương có hơi nghiêm trọng, não, nội tạng và cả đùi đều bị thương nặng, để xử lý từng bộ phận đó là rất khó khăn, huống chi còn xảy ra nhiều, chú vẫn nên chuẩn bị tâm lý trước!
Không, không, tôi biết các anh có thể làm được mà, đây chính là bệnh viện tốt nhất trong thành phố, các anh nhất định có thể cứu sống con bé.
Đào Tam Thắng không nghe lọt tai câu nào, chỉ có lòng tin như thế thôi.
Bác sĩ đã quen nhìn thấy sống chết, nhất định không thể do dự trong tình huống này được, anh ta đành phải nhắc lại, hy vọng người nhà bệnh nhân có thể nhanh chóng đưa ra quyết định, nếu không, cứ để người nằm trên bàn phẫu thuật cũng không tốt cho lắm.
Thẩm Minh Nguyệt đột nhiên nhớ tới chuyện Lý Nhất Đình đã liên hệ với Mai Viễn Chinh để sắp xếp chuyện tiền bạc thuốc men nên lập tức nói cho bọn họ:
Đúng rồi, quản lý Mai đã nói với anh Lý rằng mỏ than sẽ cho vay tiền chữa bệnh của Đào Nga, cho nên chú tạm thời không cần phải lo lắng chuyện tiền bạc đâu, chủ yếu là xem chú có muốn thử chữa trị cho chị ấy hay không, dù sao bác sĩ cũng đã nói rồi, di chứng thật sự rất nghiêm trọng.
Trước kia, ông chỉ nghe Thẩm Minh Nguyệt nhắc tới, lần này tận mắt gặp mặt Trâu Thiệu Đường, phát hiện anh ta một mực bôn ba, quan tâm mọi thứ vì nhà họ Đào, hành vi cử chỉ cũng vô cùng khôn khéo, cho dù có phải đối mặt với chuyện lớn cũng không hề lúng túng. Ấn tượng của Lý Nhất Đình về Trâu Thiệu Đường không tồi, luôn cảm thấy anh ta lợi hại hơn cha mình là Trâu Tề, là một người rất đáng tin cậy, chỉ là anh ta tiếp cận Đào Muội rồi lại vô tư giúp đỡ nhà họ Đào như thế, không biết sau lưng có mục đích gì khác không? Người như vậy, nếu đi lên con đường bất chính thì sẽ là một nhân vật rất khó đối phó, nhưng nếu là một người có phẩm hạnh đoan chính thì có thể sẽ trở thành một người tài đáng để dựa vào.
Nghỉ ngơi một lúc, tâm trạng của Đào Tam Thắng tốt hơn nhiều, nộp tiền xong, bác sĩ lập tức đi cứu người, ông vô cùng tin tưởng về chuyện con gái mình, suy cho cùng thì cũng là vì năm nay mình cũng bị thương rất nhiều lần, hai lần đều vào nằm bệnh viện này, cả hai lần đều có thể nhanh chóng khỏe mạnh trở lại nên ông rất tin tưởng bệnh viện này.
Cảm ơn bác sĩ, nhưng tôi không muốn uống nước, tôi chỉ muốn con gái tôi thôi.
Đào Tam Thắng rất cố chấp, trạng thái tinh thần cũng không ổn lắm:
Chỉ cần anh có thể cứu sống nó thì muốn tôi làm cái gì cũng được, đúng rồi, Thiệu Đường, mau, cháu mau lấy tiền ra đi.
Lúc này Trâu Thiệu Đường mới nhớ ra, trước khi đi, Đào Tam Thắng đã dặn mình mang theo tất cả số tiền của nhà họ Đào.
Một người đàn ông lại lớn tiếng khóc lóc van xin như thế quả thật khiến người khác rất xúc động, các bác sĩ trước đó đã biết gia cảnh cực khổ của nhà họ Đào nên đã cố hết sức. Nhưng tình trạng của Đào Nga hiện tại rất khó kiểm soát, dưới sự sắp xếp của Mai Viễn Chinh, bây giờ ngay cả Trưởng khoa Ngoại khoa cũng tự mình tới phẫu thuật nhưng vẫn chưa có tin tức gì.
Một bác sĩ đỡ Đào Tam Thắng tới ghế ngồi để ông nghỉ ngơi, còn đưa cho ông một cốc nước.
Đào Tam Thắng lấy được tiền liền nhét hết vào tay vị bác sĩ đã rót nước cho mình:
Đây là toàn bộ tiền của nhà chúng tôi, nếu không đủ thì tôi sẽ lập tức quay về bán hết nhà cửa, các anh nhất định phải cứu sống con gái của tôi!
Ông cứ liên tục lặp đi lặp lại một câu như thế, đây cũng chính là mong muốn duy nhất của ông, tất cả số tiền mà Tần Học Xuyên đưa cho ông trước khi đi đều bị lấy ra hết.
Lúc này, ông đột nhiên nhớ tới Tần Học Xuyên đi cùng con gái mình, đã lâu như vậy mà lại không nghe ai nói gì về anh ta nên ông hỏi Đào Muội:
Học Xuyên đi chung với Tiểu Nga đâu, không phải cậu ấy cũng bị thương sao? Tình hình thế nào rồi?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.