Chương 336: Vu oan hãm hại
-
Đông Phương Thần Thám
- Bố Y Đình Úy
- 1405 chữ
- 2022-02-06 08:06:18
Trâu Tề ngồi trên chiếc xe buýt chạy từ nông thôn vào thành phố, trong lòng vô cùng dằn vặt, ông ta không giống Tiết Khôi, đ8ám người Cát Phụ Khoan thâu tóm nhiều tiền của như vậy, có nhà có xe trong thành phố. Điều kiện của nhà mình trong khu mỏ q3uả thực không tồi, nhưng trên có cha mẹ phải phụng dưỡng, dưới có con trai vẫn chưa có việc làm cũng chưa cưới vợ, đâu đâu9 cũng cần tiền nên không dám phung phí. Cho nên, Trâu Tề vẫn luôn ở trong căn phòng cũ trên thị trấn, hơn nữa hằng ngày ông6 ta đều đi sớm về khuya, toàn làm việc ở mỏ than, không có thời gian vào thành phố, nên càng không cần mua xe, đi đi về về 5đều ngồi xe buýt giống như thợ mỏ.
Bây giờ mỏ than ngừng sản xuất, ông ta ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, Tiết Khôi lại tới tìm mình. Lúc này, ông ta vào thành phố không phải là vì chuyện riêng, hơn nữa Tiết Khôi còn dặn dò ông ta là phải làm một chuyện vô cùng quan trọng. Trong điện thoại, Tiết Khôi nói cho ông ta biết rằng gã đã cùng Cát Phụ Khoan thương lượng quyết định để Trâu Tề đi tố cáo Mai Viễn Chinh, nói rằng ông ta tham ô nhận hối lộ, thậm chí là xem thường mạng người.
Trâu Tề rất do dự, một đường xóc nảy làm đầu óc của ông ta càng thêm choáng váng, ông ta hiểu được mình đã bị Tiết Khôi và Cát Phụ Khoan sử dụng làm vũ khí. Nếu như tố cáo thành công thì Mai Viễn Chinh sẽ rơi khỏi đài, Tiết Khôi lập tức có thể diệt trừ mối họa lớn trong lòng này, nói không chừng còn có thể thay thế Mai Viễn Chinh, lên làm quản lý mỏ, sau này làm việc sẽ càng thuận tiện hơn. Còn nếu như không thành công, tội danh vu hại này sẽ do mình gánh chịu, thậm chí, những vụ án kia đều sẽ bị nghi là ông ta làm, dù sao chuyện này không liên quan tới Tiết Khôi, gã sẽ không chịu thiệt.
Anh nói gì? Mai Viễn Chinh giết người à? Ông ấy giết ai thế?
Hứa Kiệt tỉnh táo hỏi.
Thì chính là Cao Khả Hoa, phó quản lý Cao ấy, tôi nghi ngờ ông ta đã bị quản lý Mai hại chết!
Trâu Tề trịnh trọng nói ra.
Chúng tôi vẫn đang điều tra vụ án này, chẳng lẽ tổng quản lý Trâu có chứng cứ à? Hoặc nói cách khác, anh đã nhìn thấy quá trình giết người sao?
Hứa Kiệt càng hoang mang hơn, Bắc Đình đang điều tra vụ án của Cao Khả Hoa, mãi mà không có kết quả gì, sao bây giờ lại có người đến chỉ ra hung thủ chứ.
Cho nên, Trâu Tề hoàn toàn không muốn tham gia, cũng không muốn đi tố cáo, nhưng ông ta lại có nỗi khổ tâm. Những năm gần đây, Tiết Khôi ăn nói ngang ngược, mình vì bảo vệ công việc nên cũng trở thành đồng lõa, chắc chắn bị Tiết Khôi nắm điểm yếu trong tay, ông ta cảm thấy nếu Tiết Khôi muốn đối phó mình thì thực sự dễ như trở bàn tay.
Trong lúc lơ đãng, xe buýt đã đến trạm, ông ta xuống xe, ngây ngốc đứng bên đường, bị lâm vào tình thế khó xử. Cũng không biết rõ là đã đứng bao lâu, hai chân đều đã tê rần nhưng Trâu Tề vẫn do dự mãi. Cuối cùng, ông ta vẫn quyết định đánh cược một lần. Nếu trước kia đã đi theo Tiết Khôi, dù hèn mọn thế nào thì cũng sống đến giờ rồi, đâu thấy xảy ra chuyện gì, ông ta còn kiếm được không ít lợi lộc, bây giờ chỉ có thể lựa chọn con đường đen tối này thôi.
Kết quả là ông ta vẫy tay gọi taxi, đi thẳng tới Cục Cảnh sát.
Nghe nói có người muốn tố cáo Mai Viễn Chinh, đại đội trưởng Hứa Kiệt tự mình đến tiếp đón, dẫn Trâu Tề tới phòng làm việc của mình ở đại đội trinh sát hình sự, ngoại trừ giữ lại một nhân viên ghi chép ra, trong phòng chỉ còn lại Hứa Kiệt và Trâu Tề.
Trâu Tề hơi căng thẳng, không biết nên mở miệng như thế nào, sau khi báo tên của mình cùng với những thông tin khác, ông ta dứt khoát lấy ra một camera lỗ kim đã chuẩn bị trước, sau khi kết nối với điện thoại di động, ông ta phát ra cho đối phương xem.
Camera lỗ kim: một thiết bị ghi hình đơn giản không có ống kính.
Chiếc camera này được chuẩn bị cho ngày này, mục đích chủ yếu là để áp chế Mai Viễn Chinh, chỉ là không nghĩ tới, bây giờ trực tiếp được dùng làm chứng cứ tố cáo Mai Viễn Chinh. Camera được lén đặt ở trên điều hòa không khí trong phòng làm việc của Mai Viễn Chinh, hết sức kín đáo, hình ảnh phát ra những lần người khác tặng quà cho Mai Viễn Chinh. Trong điện thoại, có thể nhìn thấy tương đối rõ ràng rằng Cao Khả Hoa xuất hiện ở đó, không biết đang nói gì, sau đó thần thần bí bí đưa cho Mai Viễn Chinh một chiếc phong bì, Mai Viễn Chinh còn lấy ra xem một cái, đúng là tiền, cảnh này vừa lúc được camera ghi lại. Trừ việc đó ra, còn có vài đoạn ghi lại lúc Cao Khả Hoa đưa tiền cho Mai Viễn Chinh, đây cũng là do Trâu Tề cố ý chọn, chính ông ta cũng có đưa tiền nhưng cố ý giữ lại những đoạn ấy.
Hứa Kiệt hiểu ý của Trâu Tề, ông ta đến đây để tố cáo quản lý mỏ nhận hối lộ, dường như chuyện này không thuộc quyền quản lý của mình, thậm chí còn không thuộc quyền quản lý của cảnh sát, thế là ông nói:
Giám đốc Trâu, tình huống này thì chắc là anh tố giác chủ quản ban ngành cấp trên của mỏ than, hoặc là trực tiếp báo cáo với quản lý ban ngành, không cần phải đến chỗ của tôi đâu!
Trâu Tề sốt sắng mím môi:
Đại đội trưởng Hứa, tôi không chỉ có chuyện này thôi đâu, chủ yếu là tôi nghi ngờ quản lý mỏ giết người, dù sao việc này có thuộc quản lý của các anh đúng không?
Trâu Tề hít hai hơi thật sâu, phải rũ sạch mình trước tiên:
Đúng là tôi không nhìn thấy, tôi là cấp dưới, lúc ấy không trong thành phố. Nhưng đầu hẻm nơi phó quản lý Cao chết ở ngay phía trước nhà quản lý Mai, cách gần lắm! Cộng thêm cái video này nữa, tôi hoài nghi bọn họ có giao dịch gì đó mà người khác không biết được, sau đó xảy ra mâu thuẫn, cho nên bị giết người diệt khẩu.
Hứa Kiệt mờ mịt, lẳng lặng chờ Trâu Tề cung cấp chứng cứ, kết quả chờ đến khi nói xong thì ông ta suýt chút nữa cười ra tiếng. Đây nào có phải chứng cứ gì, rõ ràng là suy đoán, nói khó nghe một chút thì chính là ngậm máu phun người, nếu làm vậy là có thể kết luận vụ án thì đâu cần điều tra, toàn là kẻ nghi thôi.
Hứa Kiệt vốn còn muốn báo cho Trần Thiên Vũ rằng có nhân chứng xuất hiện, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với Bắc Đình, nhưng thế này thì ông ta dẹp luôn, kẻo những thám tử chuyên nghiệp của Trần Thiên Vũ lại tưởng rằng trình độ nghề nghiệp của ông ta có vấn đề.
Trâu Tề dừng một chút, thấy Hứa Kiệt hoàn toàn không tin, tiếp tục cung cấp manh mối:
Đại đội trưởng Hứa, tôi thật sự không hề nói mò đâu, cho dù tôi không tận mắt nhìn thấy quá trình giết người nhưng có vài thợ mỏ tận mắt nhìn thấy, vào thời điểm phó quản lý Cao chết, Mai Viễn Chinh ở ngay hiện trường xảy ra vụ án!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.