Chương 50: Thu hoạch bất ngờ
-
Du Giới
- Vincent032
- 1804 chữ
- 2019-08-20 09:06:01
-Người đời có câu
Đất lành chim đậu
. Nếu ta suy rộng ngữ cảnh ra thì có nghĩ là tiết trời hôm nay chính là biểu thị cho ngày lành tháng tốt à. Mà lại trùng hợp thay khi hôm nay cũng là ngày khỏi hành của tiểu thư nên có thể nó tiết trời ngày hôm nay chính là biểu thị cho việc chư thần trên cao đã ban phức cho tiểu thư rồi. La A tại đây xin được chúc mừng tiểu thư
Trầm Khung sau khi phân tích câu chữ một chút thì liền lại giở trò nịnh bợ ra để nói ngọt với Khúc Lục Huỳnh Văn. Không biết vì sao Trầm Khung càng ngày càng có thiện cảm với mấy nhân vật phản diện mưu mô trong các bộ truyện hay phim mà hắn từng đọc hay xem nha.
Có thể nói, nếu không đích thân lăm vào hoàn cảnh của những người đó thì ta đúng thật không thể hiểu cho họ. Trước Trầm Khung ngồi trong nhà với đầy đủ tiện nghi và được cha mẹ yêu thương thì nào cảm nhận được cái cực khổ khi tranh đấu trong xã hội để sinh tồn.
Đến hôm nay, Trầm Khung không biết là đã thân trải qua bao nhiêu việc nên dần dà suy nghĩ của hắn cũng không còn theo lối quân tử chính thống nữa mà thay vào đó là suy nghĩ của kẻ nhẫn nhịn để chờ ngày vực dậy.
Kể từ ngày thốt ra lời thề, Trầm Khung đã xác định là mình từ nay sẽ chính là kẻ núp sau lưng người khác mà hành sự. Việc núp sau lưng người khác hành sự nếu có nói là làm việc trong bóng tối thì cũng không sai. Với Trầm Khung hiện nay, trừ những việc mà hắn cho là vi phạm lương tâm của hắn ra thì những việc còn lại hắn đều có thể cân nhắc đến việc có nên làm hay không nếu có cơ hội.
-Ùm! Ta thấy cũng có lý
Nghe những lời nói có cánh của Trầm Khung, Khúc Lục Huỳnh Văn trong đã ý là thích nhưng ngoài mặt thì cứ giữ thái độ như cũ mà tự suy ngẫm lại và lầm bầm một câu. Nhưng khi nghĩ thêm một chút, cô chợt nhớ ra là phải giáo huấn tên La A này trước khi đi nên liền lên tiếng
-Nhưng vẫn còn một chuyện. Dù cha ta đã từng tuyên dương ngươi trước mặt mọi người nhưng ta ở đây vẫn cảnh cáo ngươi thêm một lần nữa là dù cho ta có rời đi thì ở nơi đây vẫn còn tai mắt của ta. Ngươi nếu thật sự là có tài như lời cha ta nói thì ta cũng mong là ngươi hiểu ý của ta.
Trầm Khung nghe câu này của Khúc Lục Huỳnh Văn là biết mình tai qua nạn khỏi rồi nên cũng thở ra một hơi và cúi đầu trịnh trọng nói
-Được ngài Gia chủ công nhận rồi lại được tiểu thư có lời khiến La A đây tự cảm thấy bản thân mình nhỏ bé và cần phải cố gắng nhiều hơn để có thể xứng đáng với mong đợi của tiểu thư cùng ngài gia chủ ạ
Trong câu nói này, Trầm Khung đã dùng chút tâm ý vào đó. Đầu câu Trầm Khung đề cập đến gia chủ trước rồi mới nhắc đến Khúc Lục Huỳnh Văn và cuối câu thì hắn lại gọi Khúc Lục Huỳnh Văn trước rồi mới nói đến gia chủ. Ngụ ý của Trầm Khung ở đây là tạo ra cho người nghe một suy nghĩ là trước-sau rồi lại sau-trước, hai mệnh đề này bù trừ lẫn nhau và từ đó hình thành nên thế cân bằng mà cũng tương đương với nghĩa là dù Trầm Khung không nói thẳng ra nhưng nếu Khúc Lục Huỳnh Văn tinh ý thì trong vô thức sẽ tự nghĩ là mình và Khúc Lục Thừa Thiên trong ngang hàng.
Ngoài ra, chi tiết mà Trầm Khung nói hắn đã được Khúc Lục Thừa Thiên công nhận và lại được Khúc Lục Huỳnh Văn có lời. Cái chữ
có lời
ở đây được hắn nêu ra để ý muốn nói Khúc Lục Thừa Thiên đã công nhận nhưng Khúc Lục Huỳnh Văn thì còn chưa và với câu này thì vô ý Khúc Lục Huỳnh Văn sẽ nghĩ là mình còn cao hơn cả Khúc Lục Thừa Thiên khi ông ta đã thừa nhận mà cô ta vẫn còn chưa đồng ý.
Còn về việc Khúc Lục Huỳnh Văn sẽ có suy nghĩ gì thì Trầm Khung cũng không quan tâm lắm vì nếu cô ta có suy nghĩ ấu trĩ và nghĩ là mình xứng đáng được hơn Khúc Lục Thừa Thiên thì hóa ra Trầm Khung lại nịnh thành công. Còn nếu cô ta nghe mà tự thấy thẹn vì cha cô đã công nhận nhưng cô còn làm giá thì sẽ tự thu mình lại một tí và việc này hiển nhiên là cũng có lợi cho Trầm Khung.
Chút tâm ý này của hắn thật ra thì cũng không phải là nghệ thuật tâm đắc gì mà nhiều khi nếu người nghe không có tâm thì dù hắn có đầu tư ý vào thì cũng như không mà thôi.
Trầm Khung bỗng nhiên dùng chiêu này bởi hắn từng nghe cha hắn nói
Mọi người đều thích được người khác xem trọng. Vậy nên khi nói chuyện, con nên đặt mình vào thế bị động và lặng lẽ nâng họ lên thì sẽ khiến người đối diện tự cảm thấy thỏa mãn với
thị dục
của bản thân và khi họ đã thỏa mãn thì tâm tình của họ sẽ trở nên tốt hơn
nên sau đó Trầm Khung cũng muốn thử một chút xem sao.
(Uống Nhiều Sữa: Nếu có bạn nào đọc đến đây mà nghĩ mình bịa ra mấy cái câu này để giở trò dạy đời thì mình cũng xin được phép thừa nhận là đúng là mình bịa thật, nhưng mà chỉ là một phần thôi vì những gì mình ghi ra ở đây chỉ cốt là lấy chút ví dụ cho chân lý đã có từ lâu mà chẳng qua là mọi người không nghĩ đến thôi – đọc sách là sẽ biết ấy mà hehe)
-Ồ! Ngươi bắt đầu cũng đã tự biết thân biết phận rồi đấy. Ta cũng hy vọng là không nhìn lằm ngươi, La A.
Khúc Lục Huỳnh Văn sau khi nghe câu nói của Trầm Khung thì tự mở to mắt thêm một chút và thái độ liền có chút cải biến nha. Trong lời nói của cô ta đã xuất hiện tia tín nhiệm đối vối Trầm Khung và đặc biệt là câu sau mang ý là cô đặt kỳ vọng vào Trầm Khung thì cũng có nghĩa là cô ta bắt đầu tin hắn.
Bản thân Trầm Khung dù không biết là câu nói của mình đã có hiệu nghiệm ở điểm nào nhưng mà hắn đã có tâm bày ra vài thứ và có chút thu hoạch thì cũng là đã thành công rồi. Với trình độ của Trầm Khung lúc này thì chưa đủ để nhìn ra cụ thể là chi tiết nào có hiệu qua nên hắn cũng không đặt nặng vấn đề này.
-Vâng! Được tiểu thư kỳ vọng khiến La A cảm thấy muôn phần hào hứng. Trước mặt tiểu thư, La A xin hứa sẽ không làm tiểu thư thất vọng
Trầm Khung cảm nhận được sự cải biến mà thầm vui mừng và quyết định chốt một câu với hy vọng có thể cố định được cái nhìn mới của Khúc Lục Huỳnh Văn với hắn mãi về sau.
-Tốt lắm! Cũng gần tới giờ ăn sáng rồi. Ngươi lui xuống chuẩn bị cho bữa ăn đi. Hôm nay ta đặc biệt căn dặn nhà bếp nấu một bữa thịnh soạn xem như là quà chia tay với mọi người
Khúc Lục Huỳnh Văn lúc này dường như đã thay đổi cách nhìn về Trầm Khung nên trong lời nói cũng có phần nhẹ hơn và cô kết một câu để chấm dứt cuộc nói chuyện.
-Vâng!
Trầm Khung cúi đầu chào Khúc Lục Huỳnh Văn một cái và từ từ lui ra. Trong lúc lui ra, Trầm Khung cố gắng nhìn sang Thu Nhan rồi dùng mắt ra hiệu ý là muốn ra ngoài nòi chuyện và hy vọng là cô ta cũng hiểu ý của hắn.
Két cạch
Bước ra ngoài và đóng nhẹ cánh cửa lại, Trầm Khung lúc này thật chỉ muốn nhảy lên mà ăn mừng thôi vì cuối cùng thì hắn cũng đã khiến Khúc Lục Huỳnh Văn đã cải thiện cách nhìn về hắn. Trong giai đoạn cuối của cuộc nói chuyện vừa rồi thì lời nói của Khúc Lục Huỳnh Văn đã dịu hơn và quan trọng là cách cô ta nói ra hai chữ
La A
đã có phần trang trọng hơn và điều đó chính là minh chứng cho việc Trầm Khung nhận định là cái tên La A trong ấn tượng của Khúc Lục Huỳnh Văn đã thay đổi từ một tên nô lệ ăn bám đáng ghét thành một kẻ có triển vọng.
Két cạch
Trong lúc Trầm Khung còn đang vui mừng trong suy nghĩ thì cánh cửa phòng lại một lần nữa mở ra và Thu Nhan bước ra kiến Trầm Khung lại càng kinh hỉ hơn vì ơn trời là cô ta hiểu.
-Nhóc ra hiệu cho chị ra đây có việc gì?
Thu Nhan sau khi đóng cánh cửa lại thì khó hiểu nhìn Trầm Khung mà hỏi
-À! Chuyện là em muốn hỏi chị xem giờ chị Ngân Nguyệt đang ở đâu. Không biết chị Thu Nhan có biết hay không?
Trầm Khung lúc này mới được đi vào chính sự thì thật là đã được toại nguyện rồi và cũng không có lý do gì mà không hỏi thẳng ra.
-Ngân Nguyệt à! Lúc nảy nghe nói là nhóc đến thì liền chả biết sao mà cúi đầu xuống rồi nói là còn đồ chưa dọn mà đi rồi. Chắc là đang dọn đồ ở phòng nào đó trong dãy nhà này.
Thu Nhan thấy Trầm Khung hỏi thì dường như cũng chưa biết chuyện giữa hắn và Ngân Nguyệt là có vấn đề nên cũng ung dung mà vừa nói vừa chỉ tay về phía hành lang phía trước nói
Sau khi có chỉ dẫn, Trầm Khung vui mừng cám ơn Thu Nhan một tiếng rồi lập tức chạy đi tìm Ngân Nguyệt ngay vì thời gian của hắn thật là còn lại không nhiều nha. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, sáng nay không hiểu vì sao mà hắn cứ liên tục bị chạy đua với thời gian hoài là sao nhĩ?