Chương 270: CÔ NÀNG BÔNG CẢI
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1267 chữ
- 2022-02-04 03:39:59
Từ lúc Đồ Cửu nhận cuộc điện thoại Tô Hòa gọi đến, chuyện Tần Nguyên tặng một bao bông cải cho người con gái mình thích không còn là bí mật nữa. T8in tức truyền khắp Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia với tốc độ ánh sáng, rất nhiều người đợi Tần Nguyên trở lại để chọc ghẹo một phen, nh3ưng ai dè Tần Nguyên lại mất tăm mất tích đúng thời điểm cao trào ấy!
Các thành viên trong Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia đợi t9rái đợi phải, trông mòn con mắt, cuối cùng cũng đợi được Tần Nguyên cùng với xấp thiệp mời đỏ trên tay anh.
Trại Hồng cũng cực kỳ biết điều, lập tức im re.
Tần Nguyên cực kỳ hài lòng với kết quả này. Anh gật đầu đầy đắc ý, sau đó xoay người đi làm việc của mình. Mấy ngày nữa anh phải lo chuyện cưới xin, sau hôn lễ còn chuẩn bị đi du lịch tuần trăng mật cùng Tô Hòa theo trào lưu nữa... Ý tưởng tuyệt vô cùng, nhưng vừa nghĩ tới vô số việc trong Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia, Tần Nguyên lập tức cảm thấy đau cả đầu.
Vừa mới xử lý tài liệu chưa được bao lâu, Tần Nguyên chợt nhớ ra một việc. Dạo trước anh và Tô Hòa đã hẹn nhau đi làm giấy chứng nhận kết hôn nhưng đã qua mấy ngày rồi mà bọn họ vẫn chưa tới Cục Dân chính. Tuy nói là mấy hôm nay bọn họ bận rộn chuẩn bị cho đám cưới, nhưng ngày nào còn chưa lấy được giấy chứng nhận kết hôn thì trái tim Tần Nguyên vẫn chưa trở lại lồng ngực.
Anh ngẫm nghĩ một lát rồi gọi điện cho Tô Hòa, định bàn bạc với cô việc này, mau chóng lĩnh giấy chứng nhận kết hôn. Thế nhưng hiện tại không có điện thoại di động, Tần Nguyên cố liên lạc với Tô Hòa nhưng cô lại không ở nhà. Vì vậy, sau khi Tần Nguyên nghe thấy điện thoại vang lên một tràng dài tiếng
tút tút
rồi tự động ngắt kết nối, trong lòng càng cảm thấy lo lắng hơn.
Vương Chí Minh là tên của cậu thiếu niên đang tuổi lớn để kiểu tóc bổ luống kia.
Trại Hồng ngồi ở bàn đối diện Vương Chí Minh nói xen vào:
Trưởng ban Tần, không phải là cô gái kia thật chứ? Hai người lãng mạn quá, tình yêu bắt đầu từ việc tặng bông cải! Nếu có ai đó sẵn lòng tặng em bông cải xào mỗi ngày, em sẽ lập tức gả cho anh ấy ngay!
Thấy hai người Vương Chí Minh và Trại Hồng đều ngẩng cổ muốn nghe, Tần Nguyên vừa nở nụ cười thần bí vừa nói:
Hai người có biết Lan Cô trong gia đình không chịu di dời mà ban chúng ta chẳng muốn chạm mặt không? Tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia không ai có bản lĩnh áp đảo Lan Cô mà không bị thương chút nào, thế nhưng Tô Hòa có thể đánh bại Lan Cô nhiều lần liên tiếp. Lan Cô còn chẳng dám động vào cô ấy, hai người to gan thì cứ nói tiếp đi! Tôi đảm bảo cô ấy sẽ không đánh chết hai người, nhưng có bảo vệ được hàm răng trắng sáng này hay không thì phải xem bản lĩnh của cô cậu!
Vẻ ngả ngớn trên mặt Vương Chí Minh như bị đóng băng. Nếu nhìn kỹ vẻ mặt cậu ta chắc chắn sẽ phát hiện nụ cười trên mặt cậu ta cứng đờ như hóa đá. Giả sử lúc này có một cơn gió thổi qua, có lẽ nụ cười ấy sẽ phong hóa tại chỗ rồi rạn vỡ thành từng mảnh nhỏ rơi đầy đất.
Không phải là Tô Hòa cảm thấy hối hận rồi chứ?
Trong lòng Tần Nguyên bỗng trào dâng cảm giác khủng khoảng, làm gì còn tâm trạng mà lo nghĩ tới việc của Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia nữa. Để có thể yên tâm kết hôn, anh dứt khoát gọi điện cho cấp trên, nhờ cấp trên cử một người đến tạm thời giải quyết việc trong Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia, nhân tiện báo cáo kết hôn luôn. Đồng thời anh cũng nhấn mạnh rằng đối tượng kết hôn của anh là chuyên gia y học tài ba Tô Hòa, tức là Giáo sư Tô mà Thanh Đại và Đại học Thủ đô đều muốn tranh đoạt.
Ngày mười tám tháng Sáu tôi 6kết hôn, tôi sẽ gửi báo cáo xin nghỉ phép lên cấp trên, tôi giao hết những việc cần giải quyết cho mọi người đấy! Thường ngày xử lý các tình huốn5g xảy ra như thế nào thì lúc tôi không ở đây cũng xử lý như thế ấy. Chỉ cần không xảy ra tình huống đặc biệt quan trọng cấp chín, tôi sẽ không bỏ lễ cưới trở về đâu! Tôi để thiệp mời của mọi người ở đây nhé, tự tới lấy đi! Hôm tổ chức đám cưới ai muốn tới thì tới, không muốn tới thì tôi cũng chẳng ép, gửi tiền mừng, quà mừng là được!
Tần Nguyên vừa nói vừa sắp xếp lại đống tài liệu lộn xộn trên bàn.
Các nhân viên của Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia lại biết thêm một mặt khác của Tần Nguyên: vừa nham hiểm vừa mặt dày.
Trại Hồng là cây gây cười trong Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia, cân nặng vượt trên mức trung bình chút xíu... Ước chừng nặng gấp đôi người bình thường. Cô nàng bị Vương Chí Minh đặt biệt danh là
Trại Voi
, nhưng Tần Nguyên chưa từng gọi Trại Hồng bằng biệt danh này, bởi vì quả thật biệt danh này làm tổn thương trái tim con gái nhà người ta.
Tần Nguyên vừa nghe thấy hai tiếng
bông cải
, hàm răng lập tức đau ê ẩm. Thế nhưng nói thật là anh cũng cảm thấy bông cải góp công lớn giúp mình theo đuổi được Tô Hòa, vì vậy anh không thể nói là bông cải không tốt, chỉ đành nói lảng sang chuyện khác:
Nếu các cô cậu có gan thì đến trước mặt cô ấy mà nói! Bản lĩnh của cô ấy còn siêu hơn cả Đồ Cửu đó!
Phải nói là, lúc này mấy vị cấp trên của Tần Nguyên cũng rất sầu muộn.
Tần Nguyên có gia cảnh tốt, nhưng trải qua cuộc biến động mười năm trước, nhà anh đã sớm sa sút từ lâu rồi. Nếu không nhờ ông cụ Cố vẫn luôn nâng đỡ Tần Nguyên thì e là anh không thể bước chân vào trung tâm quyền lực nước Z một lần nữa, lại còn leo đến chức vị khá cao.
Trưởng ban, anh sắp kết hôn ư? Đối tượng là em gái bông cải phải không?
Một anh chàng trẻ tuổi để kiểu tóc bổ luống, mặc quần yếm, đeo cặp kính dày cộm lên tiếng hỏi.
Tần Nguyên nhìn về phía cậu chàng bằng ánh mắt lạnh lẽo:
Vương Chí Minh, tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu dám gọi vợ chưa cưới của tôi là em gái bông cải trước mặt cô ấy thì ngay cả chú của cậu cũng không cứu được cậu đâu!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.