• 46,514

Chương 532: Mẹ con không mắc bẫy đâu



Con bé Hòa này, con đặt tên cái kiểu gì vậy hả? Người ở nông thôn còn không đặt tên xấu như thế!



Con không thể vì trán8h phiền phức mà đặt cho mấy đứa nhỏ những cái tên qua loa lấy lệ như thế này được!

Lý Thục Phân trừng mắt với Tô Hòa, vội đặt cô cháu gái nhỏ lên giường, định bế cháu trai lớn lên dỗ. Nhưng bà còn chưa kịp ôm cậu cháu lớn thì cô cháu gái đã vươn đôi tay nhỏ ra khỏi chăn, không biết vô tình hay cố ý mà vỗ bàn tay bụ bẫm vào mặt anh trai.
Anh chàng mơ màng, quên luôn cả việc khóc.
Khẽ ho khan, Tô Hòa chỉ cậu bé lớn nhất, nói:
Con đã sớm nghĩ xong tên cho chúng rồi. Anh cả tên là Tần Hải, chữ Hải trong Hải Dương, không quá hay nhưng nhất định không hề khó nghe. Ý muốn đứa nhỏ có lòng bao dung độ lượng như biển cả, rộng lượng, uyên bác như ‘hải nạp bách xuyên’. Con hy vọng đứa nhỏ này có thể trầm ổn, gặp chuyện khó khăn cũng không nao núng.

Tô Kiến Quốc chớp mắt, nói với Tô Hòa:
Cái tên Tần Hải này rất ổn, ít nhất nó tốt hơn nhiều so với cái tên Tần Cẩu Đản. Hơn nữa nó cũng rất giống tính cách đứa con trai này của con, chỉ cần có một chút không vừa ý là sẽ kéo ‘phong ba bão táp’ đến.

Tô Hòa sao có thể trả lời người ta là
Tần Cẩu Đản, Tần Cẩu Thặng, Tần Cẩu Oa
được.
Nghĩ thôi cũng thấy mất mặt rồi.
Tô Hòa chỉ định đùa một chút thôi. Ai ngờ Tần Nguyên và Lý Thục Phân tưởng thật, phải vội nói cái tên mà cô đã nghĩ kỹ từ lâu ra. Ba cái tên Cẩu Đản, Cẩu Thặng, Cẩu Oa không chỉ người khác không muốn nghe, ngay cả Tô Hòa cũng vậy thôi!
Chờ sau này ba đứa nhỏ lớn lên, lúc cô đưa chúng ra ngoài, ngộ nhỡ có ai hỏi Tô Hòa:
Con của cô tên là gì?

Tô Hòa:
...

Xong rồi, khi cô đặt tên cho ba đứa nhỏ cũng không nghĩ đến lớp nghĩa này, vừa nãy Tô Kiến Quốc nói vậy, cô đột nhiên nghĩ đến hai từ
sóng thần
, ngộ nhỡ sau này con trai cô lại như núi rung biển động thì liệu cô có thể yên ổn sống qua ngày không?
Tần Nguyên cười cười khích lệ con gái:
Làm hay lắm, anh cả con đúng là khó chiều. Sau này con cứ quản anh con cho tốt.

Lý Thục Phân và Tô Kiến Quốc cũng khen cô cháu nhỏ có bản lĩnh, còn nói đây chính là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Ông lại khoe khoang đấy à!
Lý Thục Phân liếc Tô Kiến Quốc một cái rồi quay sang hỏi Tô Hòa:
Con gái có tên ở nhà, thế còn hai anh lớn? Con cũng đặt cho hai đứa nhỏ đi.

Tô Hòa nhìn hai bánh bao nhỏ, lòng ác ý nổi lên:
Anh cả tên Tần Hải, ở nhà gọi là Cẩu Đản, anh hai là Tần Lục, nhũ danh sẽ là Cẩu Oa. Chờ sau này hai đứa lớn lên, khi cần thể diện, người làm mẹ này cũng có cách gây khó dễ cho chúng, nếu hai đứa không nghe lời, con sẽ gọi tên ở nhà của chúng...

Tô Hòa nói xong thì nhìn về phía cậu con trai thứ hai:
Thằng bé nhìn hơi láu cá, cũng chững chạc hơn anh cả, nhưng không được mang trong mình sự toan tính và ích kỷ, em hy vọng đứa nhỏ có thể trở thành người bao dung độ lương, trầm ổn chững chạc, vì thế anh hai lấy tên là Tần Lục, uyên bác như lục địa.


Còn cô bé này...

Chưa chờ Tô Hòa nói, Tần Nguyên nhanh nhảu trả lời vấn đề này:
Đặt là Tần Không có đúng không?

Tô Hòa gật đầu:
Không sau, đúng là Tần Không. Nhũ danh là Tĩnh Tĩnh trong ‘Trí hư cực, thủ tĩnh đốc’.
Lúc này, Tô Kiến Quốc chợt nhận ra điểm lợi của việc ngày ngày đọc báo, ông tự tin nói:
Điều này cần gì con rể đoán? Tôi cũng đoán được!


Hải Lục Không - biển, đất liền, trên không là ba mặt trận để nước ta triển khai lực lượng phòng thủ quốc gia. Anh cả là Tần Hải, anh hai là Tần Lục, em út là Tần Không. Quả nhiên là con gái bà chẳng chú tâm vào việc đặt tên cho con gì cả, nhưng vẫn còn hơn mấy cái tên như Cẩu Đản, Cẩu Thặng, Cẩu Oa.

Thuộc chương 16, Đạo Đức Kinh của Khổng Tử, đại ý là luôn giữ tâm trí trong trạng thái yên bình và tĩnh lặng tối đa, không bị ảnh hưởng bởi ngoại cảnh.
Lý Thục Phân khó hiểu hỏi Tần Nguyên:
Sao con biết con bé Hòa sẽ đặt tên cho con bé là Tần Không? Hai đứa bàn bạc trước rồi hả?

Tô Hòa nhìn cậu bé, lấy ngón tay quẹt nhẹ lên sống mũi con trai:
Bây giờ đã biết lấy lòng rồi hả? Nhưng mà xin lỗi con nhé, mẹ không mắc bẫy đâu!

Một giây sau, đứa nhỏ cất tiếng khóc vang trời, Tô Hòa cảm giác máu nóng trong mình đang dồn hết lên não!

Con thử đặt mình vào hoàn cảnh ngườ3i khác xem. Nếu xưa kia mẹ và cha con đặt cho con cái tên là Tô Cẩu Oa, có phải bây giờ tên con sẽ trở thành trò cười cho cả nướ9c sao? Cái tên Tô Hòa đúng là rất bình thường, nhưng không khiến người khác phải cười cợt. Nếu con thực sự tên là Tô Cẩu Oa, mẹ 6không tin con có thể an tâm làm giáo viên!

Đặt cho cháu bà ba cái tên như vậy, Lý Thục Phân phản đối cả hai tay.
Tần Nguyên lập tức tán thành:
Đúng, mấy tên này giống như tên từ thời ông nội chúng ta vậy. Chẳng lẽ em cho rằng tên càng xấu càng dễ nuôi sao? Em thử nghĩ lại xem, tên của mấy đứa nhỏ có thể không quá hay nhưng cũng không nên để chúng đi đến đâu cũng trở thành trò cười được!

Tô Hòa cảm thấy thật nhức đầu, nhưng bây giờ tạm thời cô không quá lo lắng về tên của ba đứa nhỏ. Những cái tên này cô đều dựa trên thời gian và thứ tự ra đời của từng đứa, kết hợp thiên can địa chi để đặt, nó sẽ là những cái tên tốt nhất. Tính nết và tên thực ra không hề quá liên quan với nhau, chủ yếu vẫn là yếu tố di truyền.
Nhìn cậu con trai lớn của Tô Hòa kìa, sau khi nghe cô nói, không biết có hiểu hay không mà ngừng khóc, hai mắt ngấn lệ nhìn Tô Hòa. Khuôn mặt hiện lên nét vui vẻ hiếm có.
Tô Hòa không nói được gì, cô không mong mọi người trọng nam khinh nữ hay trọng nữ khinh nam. Chỉ mong mọi người trong nhà có thể đối xử với con trai và con gái bình đẳng, công bằng như nhau.

Người lớn người bé đều xuống tay với anh con bé, mặc dù như vậy thì đứa bé không khóc nữa, nhưng cũng không nên khích lệ hành động này, không thì anh lớn sẽ đau lòng lắm đó? Tần Nguyên, anh bế anh cả đi, đứa nhỏ nhìn em trai em gái đều được người lớn bế, một mình nằm trên giường chắc chắn không thoải mái.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.