Chương 200: Ngủ cùng nhau
-
Hắc Thiên Kim
- Tống Tượng Bạch
- 1148 chữ
- 2022-02-04 06:14:12
Lục Thành Tuấn ở Đại Kinh.
Mà nơi đây lại không cho đốt pháo.
Dù là nhà mình hay nhà ông nội thì cũng đều chưa đ8ốt pháo bao giờ.
Lục Thành Tuấn cảm thấy người đang nóng như muốn nổ tung vậy.
Cậu chưa từng có cảm giác như này.
Tuy rằng cậu cảm thấy cơ thể không ổn lắm nhưng không phải là đau đớn mà là một cảm giác khác.
Một chân gác, một tay lại ôm lấy người.
Đầu thì gối lên cánh tay của cậu.
Cậu có thể cảm thấy được hơi thở đều đều, ấm ẩm của Chi Chi đang phả vào cổ mình.
Hơi thở cũng rất dịu dàng.
Dường như người của cậu ấy luôn tỏa ra hương thơm ngọt ngào.
Lục Thành Tuấn cảm thấy mình như đang ôm một thứ đồ đẹp đẽ nhất thế giới vậy.
Nó là cảm giác lẫn lộn giữa đau khổ và hạnh phúc.
Phía bên người bị Chi Chi dựa vào đã bắt đầu tế vì cơ thể quá căng thẳng, giống như là máu đang ngừng lưu thông vậy.
Mà nửa người còn lại thì cũng vì quá căng thẳng nên máu lại lưu thông quá nhanh.
Ngủ cả đêm cũng rất ít thay đổi dáng ngủ.
Trừ hôm say rượu.
Lúc này cậu cũng nằm rất thẳng, đắp cùng một chiếc chắn với Chi Chi.
Cậu cảm thấy người mình đang nóng dần lên.
Cậu nhấc một cánh tay lên, muốn đẩy Chi Chi ra.
Nhưng khi tay chạm vào mặt của Chi Chi thì cậu lại cảm thấy mặt của cậu ấy mềm đến mức có thể ấn lõm vào vậy.
Công thức cơ bản: mm-1(1)(c) < =0(2)x=mx(3)(sinx) =COSX (4)(cosx) ¢ =-sinx(5)(tanx) ¢ =secx(6)(cotx) ¢ =-cscx 22 (1)(secx) =secxxtanx(B)(cscx) =-cscxxcotx (9)(ex) =ex(10)(ax) =axlna(w)(Inx) C =1
Chi Chi ngủ rất say nhưng lại luôn cảm thấy có âm thanh rì rầm bên tai.
Cảm giác nó còn khó chịu hơn cả tiếng muỗi.
Cậu không dám nhìn Chi Chi nữa mà miệng lẩm bẩm các nguyên tố trong bảng tuần hoàn hóa học:
Hydrogen Hydrazine, Lithium, Niobi, Boron, Carbonium, Nitơ, Natri, Nhôm, Silicon, Photpho, Lưu huỳnh, Clo, Argon, Kali...
Sau khi đọc hết một lượt, cảm thấy tim vẫn đập rất nhanh, cậu lại tiếp tục đọc.
Cậu cứ lặp lại liên tục như vậy cho đến khi cảm thấy trong đầu chỉ toàn là công thức nguyên tố hóa học trong bảng tuần hoàn, tại cũng chỉ còn nghe thấy tiếng pháo bên ngoài thì nhịp tim cũng dần chậm lại, không cần phải uống thuốc nữa.
Lúc này Chi Chi bắt đầu thể hiện tượng ngủ xấu của mình.
Cái chân thò cả ra ngoài mép giường.
Lúc ngủ, cô còn chu môi giống như một đứa tr6ẻ vậy.
Nghe thấy tiếng động, cô lật người, mắt nhắm mắt mở, vẫn còn mơ màng nói:
Đừng sợ.
Sức khỏe cậu lại kém, chỉ hoạt động một chút là đã cảm thấy choáng váng.
Ngày nào cậu cũng uống thuốc như ăn kẹo, không được hưởng tình yêu thương của mẹ.
Nhìn thấy cậu vẫn còn đứng ngẩn người, Chi Chi bật dậy kéo cậu vào giường.
Vì vậy cô vươn tay ra đập một phát.
Cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.
Cô đổi tư thế rồi ngủ tiếp.
Chỉ là đốt pháo thôi5.
Pháo sẽ đốt cả ngày đấy.
Nhìn thấy Lục Thành Tuấn tóc rối tung, mặc bộ đồ ngủ kẻ ngang, đứng thần người ở đó như một chú tuần lộc ngốc nghếch, Chi Chi liền dịch người vào bên trong:
Nếu như cậu sợ thì ngủ bên cạnh tớ này.
Giường của Chi Chi rất to, thậm chí còn to hơn hẳn những chiếc giường cỡ lớn.
Vì tướng ngủ của cô rất xấu, luôn nằm lăn lộn khắp nơi, còn hay đạp chăn, nên Chu Mộc đã làm riêng chiếc giường này cho cô.
Lục Thành Tuấn nằm thẳng tắp.
Cả người từ đầu đến chân đều đỏ rực.
Vì Chi Chi coi cậu như cái gối ôm mà ôm chặt khi ngủ.
Chi Chi vươn chân ra gác lên người của cậu.
Lục Thành Tuấn coi như là mất công đọc bảng tuần hoàn rồi.
Bảng tuần hoàn quá đơn giản.
Chi Chi nằm cách cậu chỉ không đến một cánh tay.
Bên ngoài vẫn đang vang lên những tiếng pháo nổ liên tiếp.
Vốn tiếng pháo rất to, nhưng Lục Thành Tuấn lại cảm thấy nó còn không to bằng tiếng tim mình đang đập.
Thình thịch, thình thịch..
như thể tim cố đập nhanh trước khi sắp ngừng vậy.
Cậu cảm thấy mình cần phải uống thuốc.
Nhưng khi nghiêng đầu thấy Chi Chi nằm bên cạnh, nhìn hàng lông mi cong dày và khuôn mặt mềm mại của cô, cậu lại không nỡ rời đi.
Nghe thấy tiếng pháo đầu tiên vang lên cậu còn bị giật mình, tưởng là tiếng súng.
Cậu không kị3p suy nghĩ gì mà lao thẳng đến phòng của Chi Chi.
Đến nơi thì bắt gặp tường ngủ không nghiêm chỉnh của Chi Chi.
Chi Chi nằm vẹo trên giường.
Đi ngủ!
.
Tướng ngủ của Lục Thành Tuấn khá tốt.
Cậu luôn nằm thẳng.
Lục Thành Tuấn mới chỉ mười lăm tuổi.
Trong mắt Chi Chi cậu chỉ là một đứa trẻ.
Đã vậy còn là một đứa trẻ tội nghiệp, cha không thương mẹ không yêu.
Lục Thành Tuấn vội quay người, thở dồn dập, ôm Chi Chi vào trong ngực.
Ban ngày nhìn Chi Chi luôn mạnh mẽ như vậy nhưng giờ lại nằm rất gọn trong lòng mình.
Cơ thể của cậu ấy mềm mại.
Phương trình, phương trình vi tích phân!.
Đúng vậy, phải đọc phương trình vi tích phân.
Ngành vi tích phân nghiên cứu về những đại lượng biến thiên phi tuyến tính, được sử dụng rộng rãi trong các ngành khoa học và kỹ thuật xuất phát từ những thứ mà chúng ta được học (như vận tốc, gia tốc, dòng điện trong mạch).
Mà không thể gọi là thứ đồ được.
Là một người độc nhất vô nhị.
Dù đang ngủ nhưng Chi Chi vẫn luôn chu môi như đang ăn gì đó.
Lục Thành Tuấn ôm hơi chặt nên cảm giác có chút cứng nhắc.
Cậu cảm thấy như Chi Chi đang cắn cổ mình vậy, rất tê dại.
Cậu cúi đầu hôn nhẹ lên trán của Chi Chi một cái.
Tuy mới học cấp ba nhưng cậu luôn tự học từ sớm.
Vi tích phân phải lên đại học mới học nhưng cậu đã biết.
Nếu có gì không hiểu cậu có thể hỏi gia sư.
Cùng là do người nhưng tự sờ mặt mình, cậu lại không cảm thấy có cảm giác gì.
Nhưng chạm vào mặt của Chi Chi lại có cảm giác như điện giật vậy.
Luông điện đó truyền từ tay đến khắp toàn thân.
Thật mềm.
Bên ngoài cửa, tiếng pháo vẫn vang lên không ngừng.
Từ khe hở của căn nhà gỗ, cậu có thể nhìn thấy ánh lửa lóe lên.
Lục Thành Tuấn buông nhẹ Chi Chi ra rồi ngồi dậy.
Tiếng pháo này phát ra từ căn nhà cũ này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.