Mở Đầu 1
-
Hoa Mộng Ảo
- Higashino Keigo
- 1099 chữ
- 2020-05-09 04:28:43
Số từ: 1065
Dịch giả: H.M
C.ty Nhã Nam phát hành
Nhà Xuất Bản Hà Nội
❀ ❀ ❀ ❀ ❀
Kẻ nào theo đuổi loài hoa mộng tưởng, sớm muộn cũng sẽ hủy hoại bản thân mình.
Có tiếng chim sẻ đang hót ngoài vườn. Có vẻ lại là con chim hôm nọ lúc Kazuko bất chợt cao hứng rải gạo ra vườn đã đến ăn một cách thích thú. Nhưng dường như không chỉ có một con duy nhất mà nó còn dẫn theo cả bạn bè đến nữa thì phải.
Kazuko đang bày đồ ăn ra bàn thì Shinichi vén rèm bước vào. Anh đã thay đồ, thắt cà-vạt xong xuôi. Chỉ có điều anh lại mặc áo sơ-mi trắng cộc tay. Mới là đầu tháng Chín nên tiết trời vẫn còn oi bức.
Ô, là xúp miso(1) với ngao à? Cảm ơn em nhé!
Shinichi kéo đệm ra, ngồi khoanh chân xếp bằng.
Anh vẫn còn say từ hôm qua, có ổn không đấy?
Kazuko hỏi.
Đêm qua, Shinichi về nhà mặt đỏ gay. Anh được đồng nghiệp rủ đi uống, có vẻ như đã quá chén tại một quán ven đường.
Ừ, anh không sao cả!
Anh vừa nói vừa vươn cả hai tay ra lấy bát xúp miso trước mặt, rõ ràng vẫn chưa tỉnh hẳn rượu.
Anh đừng uống nhiều như thế nữa nhé! Anh không phải đang nuôi một mình em nữa đâu đấy.
Ờ, anh hiểu rồi.
Shinichi đặt bát xúp miso xuống, cầm lấy đũa.
Có chắc là anh hiểu rồi không đấy?
Kazuko ngồi quỳ trước bàn ăn, chắp hai tay lại lẩm bẩm,
Mời anh!
Ngay sau đó, Shinichi ngân nga,
Anh thì đã hiểu rồi nhưng vẫn không thể dừng lại được.
Đó là đoạn mở đầu trong bài Giai điệu Suudara của Ueki Hitoshi, hiện giờ đang là câu cửa miệng của rất nhiều người. Thấy Kazuko lườm, anh cười phá lên tinh nghịch. Nét mặt Kazuko cũng dịu đi theo. Cô thích tính cách vui vẻ này của chồng.
Sau khi ăn sáng xong, Shinichi đứng dậy lấy cặp đựng tài liệu đặt ở cửa ra vào.
Tối nay thế nào anh?
Kazuko hỏi.
Chắc là anh sẽ về muộn. Anh sẽ ăn ở ngoài. Em chuẩn bị bồn nước nóng để anh về là tắm được luôn nhé!
Em hiểu rồi!
Shinichi hiện đang làm việc cho một công ty xây dựng. Hai năm sau là tới kỳ Olympic ở Tokyo nên công việc của anh chất đống như núi.
Từ phòng bên cạnh có tiếng khóc yếu ớt. Con gái đầu lòng mới một tuổi của hai người đã tinh giấc.
Con dậy rồi thì phải.
Kazuko nhìn sang phòng bên cạnh. Cô con gái đang ngồi trên đống chăn nệm.
Chào buổi sáng! Con ngủ có ngon không?
Kazuko bế con lên rồi quay lại chỗ Shinichi.
Bố chuẩn bị đi làm đây!
Shinichi nựng má con gái rồi xỏ giày.
Mình đi tiễn bố tới ga nhé!
Kazuko nói rồi xỏ dép vào chân.
Họ đang sống trong căn nhà một tầng kiểu Nhật, không phải nhà riêng mà do công ty cấp cho. Có được một căn nhà của riêng mình là mơ ước hiện tại của hai người.
Họ khóa cửa lại rồi cùng rời khỏi nhà. Mới hơn bảy giờ nên trên đường chưa có nhiều người qua lại. Tuy nhiên họ vẫn gặp những người đang vẩy nước trước cửa nhà và cất lời chào hỏi.
Khi cả nhà đi gần tới ga, từ phía xa vọng lại một âm thanh kỳ lạ. Nghe như tiếng người ta đang nạt nộ nhau. Có cả giọng phụ nữ, lảnh lót như ca sĩ giọng nữ cao.
Có chuyện gì thế nhỉ?
Shinichi nói.
Vì không biết nên Kazuko chỉ nghiêng đầu ậm ừ. Âm thanh đó nhanh chóng biến mất.
Lúc này họ đã tới đoạn phố mua sắm trước nhà ga. Các cửa hàng vẫn chưa mở cửa.
Anh muốn đi xem phim quá!
Shinichi nhìn tấm poster dán trên tường một tòa nhà và nói. Đó là poster một bộ phim do Katsu Shintaro(2) đóng vai chính.
Em cũng muốn xem nhưng mà…
Ừ, em nói phải! Con bé còn chưa đủ lớn thì mình không thể đi xem phim được nhỉ.
Shinichi nhìn con gái đang được Kazuko bế trên tay, cô bé không biết đã lại thiếp đi từ lúc nào rồi.
Ruỳnh!
Có tiếng động gì đó. Một người đàn ông đột nhiên xuất hiện từ con hẻm nhỏ bên đường. Người này mặc áo chạy bộ màu đỏ, trên tay cầm một cái gậy dài.
Cả nhà Kazuko dừng lại. Họ không biết người đàn ông này là ai. Anh ta nhìn thẳng về phía họ.
Vài giây sau, Shinichi hét lên
Chạy đi!
Kazuko không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng ngay sau đó, một cảm giác sợ hãi chạy dọc khắp người cô.
Thứ người đàn ông kia đang cầm là một thanh kiếm Nhật. Hơn thế nó còn nhuốm đầy máu. Màu đỏ của cái áo chính là do máu.
Kazuko sợ đến nỗi không thể cất lên thành tiếng, đôi chân cô cũng không di chuyển nổi.
Người đàn ông đột ngột tiến tới. Mắt hắn ta không còn là mắt của con người. Nhãn cầu vằn máu, hắn ta không còn tỉnh táo nữa.
Shinichi đứng chắn phía trước để bảo vệ cho hai mẹ con Kazuko. Thế nhưng gã đàn ông kia vẫn lao tới, giữ nguyên tốc độ và đâm vào người Shinichi.
Cô nhìn thấy phần đầu của thanh kiếm Nhật ló ra từ lưng chồng mình. Một cảnh tượng không thể nào tin nổi. Máu tóe ra nhuộm đỏ lưng anh.
Lúc Shinichi ngã xuống, Kazuko suýt nữa thì lao tới bên anh. Nhưng nhìn thấy gã đàn ông rút thanh kiếm ra từ người anh, cuối cùng Kazuko cũng biết mình phải làm gì. Cô ôm chặt lấy con gái rồi quay người bỏ chạy.
Tuy nhiên cô nghe thấy có tiếng bước chân dồn dập đuổi theo từ phía sau. Không thoát được rồi.
Kazuko ngồi thụp xuống, ôm lấy con.
Ngay sau đó, lưng cô bị đập một cú mạnh. Như bị một que kẹp lửa gí vào người, cô lập tức ngất đi.
❁❁❁ ❁❁❁ ❁❁❁
Chú thích:
- Xúp miso là loại canh truyền thống của Nhật nấu từ tương đậu nành, rong biển và đậu phụ.
- Shintaro Katsu (1931-1997): một diễn viên, ca sĩ nổi tiếng người Nhật.