Chương 187: Đoạt hồn lệnh bài
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 2881 chữ
- 2019-09-05 02:22:19
Song quái,các ngươi còn không mau giao hổ phách thần châu ra đây!
Thân ảnh vừa dừng lại,âm lạnh lùng đã rơi vào tai mọi người.
Song quái phảng phất như là không nghe thấy gì,chỉ đứng ngây ngốc tại hiện trường,thần sắc đại biến nhìn về phía trước,bất quá bởi vì song quái đang là mục tiêu của mọi người,chúng nhân tịnh không để ý.
Bách lý huynh, Nguyên huynh, ta khuyên các ngươi mau giao hổ phách thần châu ra đây!
Lúc này,lão già vô danh đột nhiên lên tiếng,nói xong hai mắt chớp động cường đại quang mang,nhìn thẳng vào song quái,chuẩn bị tùy thời mà xuất thủ.
Bách lý phong nhãn thần phức tạp liếc qua lão già vô danh nói:
chúng ta thật không dám đảm đương,không biết được ngươi xưng huynh gọi đệ là vinh hạnh hay bất hạnh đây nữa.
Lão gia vô danh chỉ cười cười,không trả lời.
Bách lý phong thấy chúng nhân nhìn hai người mình phảng phất như đang nhìn con mồi,biết mọi người sẽ không dễ dàng buông tha cho mình,nhất thời không biết làm thế nào cho tốt.
hổ phách thần châu đã không còn trong tay chúng ta,các ngươi cũng đã thấy,vì sao lại còn muốn tìm đến chúng ta,mặc dù chúng ta thân thụ trọng thương,nhưng chúng ta cũng không dễ dàng cho các ngươi khinh thường đâu.
Lúc này,bên cạnh Nguyên Mãnh đột nhiên thanh âm lạnh lùng vang lên,mặc dù vậy hắn vẫn không muốn cho bọn họ biết thương thế của bọn chúng hai người đã thuyên giảm.
Văn tiên vu văn ha ha cười nói:
Nguyên huynh, người khác không hiểu các ngươi,chúng ta đây làm sao lại không hiểu các ngươi là người như thế nào? Các ngươi đã có được hổ phách thần châu,các ngươi sẽ chẳng dễ dàng buông bỏ,huống chi hổ phách thần châu là loại bảo vật có thể giải bách độc,các ngươi sẽ không buông ra đâu .
Nghe vậy,sắc mặt song quái khẽ biến,lại nhìn thấy thấn sắc nghi ngờ trong mắt mọi người,song quái thầm biết hôm nay nếu không đem hổ phách thần châu giao ra,thật sự là khó để rời khỏi nơi đây.
Nghiến răng nghiến lợi,Bách Lý Phong nói:
không sai,viên hổ phách thần châu kia đích thực là đồ giả,chân chính hổ phách thần châu đang ở trên người ta,chỉ sợ cuối cùng các ngươi cũng không lấy được.
Vừa nghe thấy viên hổ phách thần châu thật sự đang ở trên người Bách Lý Phong, mọi người ánh mắt cơ hồ đều tụ tập trên người Bách Lý Phong.
Quách Phóng nói:
cuối cùng cũng không lấy được?câu này là ý tứ gì,có phải các ngươi muốn phá hủy hổ phách thần châu hay không,phải biết rằng hổ phách thần châu kiên ngạnh vô cùng,ngay cả đứng đầu thập đại thần khí là Tử Kiếm cũng vị tất có thể phá hủy được nó
.
Bách Lý Phong cười lạnh nói:
chúng ta quả thật cũng muốn phá hủy hổ phách thần châu,nhưng chúng ta cũng biết hổ phách thần châu vô pháp phá hủy,bởi vì có một người đoạt mất hổ phách thần châu từ tay chúng ta,một người mà chúng ta không thể không giao ra hổ phách thần châu.
Nghe vậy,chúng nhân đều lặng đi.mã thành phong lạnh lùng thốt:
người nào?
Song quái không một ai trả lời,chỉ là từ từ,thong thả di chuyển thân thể,phía sau cá một mảnh vải lụa viết: hổ phách thần châu lưu lại,các ngươi rời khỏi.mười chữ to,nhưng kì quái không phải là mười chữ đó,mà là bên cạnh mảnh lụa trắng đó là một tấm lệnh bài màu đen, không rõ hình dạng,trong đêm tối có chút quỉ dị.
Đoạt hồn lệnh!
Nhìn thấy hắc sắc lệnh bài,thiên vương môn tứ lão,lão già vô danh cùng Quách Phóng,Âu Dương Hoa,song tiên đều thần sắc đại biến,lại còn có mấy người cất tiếng kinh hô.
Xa xa Ngô Lai cũng giống mấy người thần sắc đại biến,nghe thấy tiếng kinh hô của mấy người,trong lòng kì quái nghĩ:
đoạt hồn lệnh đáo để là vật gì?có thể làm biến sắc bọn cao thủ này
,không khỏi tò mò nhìn đông nhìn tây ra phiá sau song quái,với mục lực của Ngô Lai,có thể rõ ràng nhìn thấy chỗ có hắc sắc lệnh bài.
Hắc sắc lệnh bài này giống như là một bàn tay thu nhỏ,trên thân lệnh bài có khắc ba chữ bằng vàng:đoạt hồn lệnh.
Đoạt hồn lệnh,lệnh bài làm người trong giang hồ biến sắc,bất kể là ai,chỉ cần thấy đoạt hồn lệnh đều tránh lui ba phần,dù là song tiên,thiên vương môn tứ lão,đến cả các người đứng đầu các môn phái cũng đều phải nhượng bộ.
Đoạt hồn lệnh, trọng hữu ngũ kim, đãn khước chích hữu thủ chưởng đại tiểu, được tạo thành từ huyền thiết,trên mặt trước có ba chữ đoạt hồn lệnh được khắc lên bằng vàng,lệnh này trong giang hồ xuất hiện trăm năm về trước,đột nhiên xuất hiện tại chỗ này,có thể nào không làm cho bọn người song tiên biến sắc.
Trăm năm trước, một thần bí nhân đột nhiên xuất hiện trên giang hồ, không một ai biết hắn là ai, chỉ biết hắn trong tay có một mảnh huyền thiết chú tạo thành đoạt hồn lệnh, chỉ cần bản thân đoạt hồn lệnh xuất hiện, đã dẫn tới vô số cuộc giết chóc trên giang hồ, phảng phất nhân gian đã trở thành địa ngục, không ai có thể ngăn cản, không một ai có thể nghe được chủ nhân đoạt hồn lệnh phát thoại,phàm những ai vô tình đến đó đều bị hắn trảm sát.
Thần bí nhân giết chóc khiến cho cả giang hồ chính tà và kì nhân dị sĩ bất mãn,vì vậy mà liên hợp xuất thủ,chuẩn bị giết chết thần bí nhân,trải qua một thời gian tìm hiểu,họ đã dồn được thần bí nhân lên trên một đỉnh núi cao.
Trải qua ba ngày đêm đại chiến,thần bí nhân chẳng những bình yên vô sự,hơn nữa còn giết cho hàng trăm bang phái cùng kì nhân dị sĩ lớp chết lớp trọng thương,có lẽ do thần bí nhân giết chóc đã mệt, nên lúc này mới còn lại hơn một trăm cao thủ bị trọng thương,rời khỏi trong ánh mắt sợ hãi của phần đông cao thủ,lúc li khai chỉ có một câu được truyền vào tai mọi người.
Nhớ kĩ,từ nay về sau mặc kệ là ai,chỉ cần nhìn thấy đoạt hồn lệnh,đều phải nhượng bộ,bằng không thì đoạt hồn lệnh sẽ truy sát bằng mọi giá,truyền tới giang hồ không một ai được kháng lại mệnh lệnh của đoạt hồn chủ nhân
.
Lúc đó thần bí nhân nói xong,liền quăng đoạt hồn lệnh lên không trung,đoạt hồn lệnh ở giữa không trung phát ra ánh sáng màu vàng đậm,dưới ánh mặt trời toát lên vẻ quỉ dị,để lại một dấu ấn sâu đậm trong lòng mỗi người ,tới khi đoạt hồn lệnh quang mang đã hết,trở lại tay của thần bí nhân,thần bí nhân liền tiêu thất trước ánh mắt của mọi người,từ đó về sau đoạt hồn lệnh trong giang hồ là một thứ không thể chống lại,một thứ đáng sợ.
Từ đó về sau trên giang hồ truyền ngôn:"đoạt hồn lệnh xuất,quỉ thần nhượng bộ",ý tứ rằng chỉ cần đoạt hồn lệnh xuất hiện ở địa phương nào,quỷ thần đều phải nhượng bộ.
Song tiên,lão già vô danh,Quách Phóng,Âu Dương Hoa cùng thiên vương tứ lão nhìn nhau,trong lòng đều có chút khiếp sợ.
Quách Phóng nói:
đoạt hồn lệnh chỉ là truyền thuyết,cũng đã gần một trăm năm không xuất hiện,nói không chừng có người muốn mượn uy của đoạt hồn lệnh nhằm hù dọa chúng ta.
Nghe vậy,song tiên cùng chúng nhân không tự chủ được gật gật đầu,hiển nhiên mọi người đều nghĩ Quách Phóng nói không sai,dù sao thì đoạt hồn lệnh cũng đã gần trăm năm không xuất hiện,những sự tình phát sinh trước đây bọn họ cũng chưa từng thấy qua,đương nhiên họ không hoàn toàn tin tưởng vào đọat hồn lệnh trong truyền thuyết.
Bách Lý Phong lạnh lùng thốt:
khi chúng ta vừa chạy đến đây,đoạt hồn lệnh đã tự nhiên xuất hiện trước mặt chúng ta,tin hay không là tùy các ngươi.
Bách Lý Phong lạnh lùng thốt:
khi chúng ta vừa chạy đến đây,đoạt hồn lệnh đã tự nhiên xuất hiện trước mặt chúng ta,tin hay không là tùy các ngươi.
Quách Phóng nói:"quách mỗ cũng không có nói đoạt hồn lệnh này là do Nguyên huynh hí lộng,ta đoán rằng đoạt hồn lệnh này không phải là thực,mà là do kẻ nào đó muốn mượn uy của đoạt hồn lệnh,muốn hù dọa chúng ta,nhằm cướp lấy hổ phách thần châu.
Song quái nghe vậy, một hữu tại xoát nga thập yêu, chỉ là lạnh lùng nhìn chúng nhân,đồng thời ngầm vận công lực thẩm tra bốn phía.
ta thật muốn xem ngươi là người phương nào,ngang nhiên dám dùng đoạt hồn lệnh uy hiếp chúng ta.
Lúc này,lão tam trong thiên vương tứ lão là Vạn Phù đột nhiên nói,lời vừa thốt ra,thân đã nhanh chóng phóng tới chỗ đang cắm đoạt hồn lệnh,kiếm trong tay hướng tới đoạt hồn lệnh.
Muốn chết,ngang nhiên dám bất kính với đoạt hồn lệnh.
Ngay lúc kiếm của vạn phù chạm được tới đoạt hồn lệnh một tiếng hừ lạnh truyền tới,thân thể vạn phù như gặp một trở ngại cực lớn,tăng tốc bay ngược ra ngoài,miệng thổ một vòi tiễn huyết,hiển nhiên đã bị thương.
Đồng thời với lúc vạn phù bay ngược ra,tại vị trí của đoạt hồn lệnh đã có thêm hai lão già tuổi tác tương đương,gương mặt tương tự nhau,tuổi đều đã trên dưới thất tuần,vừa nhìn thấy đã biết là an em song sinh,một trong hai lão lấy trong người ra một mảnh lụa rồi bao lấy đoạt hồn lệnh,sau đó cất vào trong long.mảnh vải lụa đó là ti trù, lại còn là ti trù hạng nhất ,ngay cả các quan lại quý nhân cũng vị tất đã có loại thượng hạng ti trù này.
Lão gìa thu lại đoạt hồn lệnh lạnh lùng nhìn chúng nhân,nhãn thần lạnh lùng đến đáng sợ,tại trường mọi người đều là cao thủ nhưng vẫn cảm thấy có chút phát lãnh.
lúc này song quái giương hai mắt kinh khủng nhìn hai lão giả đột nhiên xuất hiện,khoảng cách giữa hắn và đoạt hồn lệnh là gần nhất gần nhất, khi nghe thanh âm, cảm giác được một cỗ kình lực cường đại vô cùng truyền tới, liền vội vàng vận công ngăn cản, nhưng hai người không thể vận lên một chút công lực nào, ngay cả di chuyển cũng không được, bị cỗ cường đại kình phong đẩy dời đi the hơn mười bước, sau đó cường đại kình phong biến mất, hai người mới có thể di chuyển, nhưng làm cho hai người kinh khủng nhất chính là tốc độ của hai lão già, song quái chỉ cảm thấy được có bóng người chớp lên, hai lão già đã xuất hiện trước mặt bọn họ,bọn họ căn bản không biết hai lão già này từ nơi nào đến.
song tiên, vô danh lão giả, Quách Phóng, Âu Dương Hoa, thiên vương môn tứ lão đều giương đô mắt ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của hai lão già,bởi vì bọn họ căn bản không biết hai lão già này đến từ nơi nào,chỉ thây trước mặt thân ảnh nhoáng lên,như là đột nhiên xuất hiện tại trường, như quả đích tốc độ, tràng thượng đích nhâm hà nhân đô đóa bất quá tha môn đích ám sát, huống chi hai người bọn họ lại là cao thủ chưa bao giờ thấy qua,tìm kiếm trong trí nhớ một lát,cũng không nhớ nổi trong giang hồ có hai người này tồn tại.
Vạn Phù dù bị thương nhưng nhãn thần chớp lên vẻ kinh hãi,nhìn hai lão già đột nhiên xuất hiện, tha thị cá thô trung hữu tế đích nhân, cho nên lúc nãy ba lão kia không hề ngăn cản hắn,nhưng Vạn Phù vừa rồi một kiếm cũng chỉ để thử,khi thanh âm đồng thời vang đến,hắn đã chuyển toàn bộ công lực chuẩn bị lui về phía sau,nhưng phát hiện mình căn bản không thể động đậy,sau khi bị cỗ kiếm khí cường đại đẩy lùi hơn mười trương thụ thương thì hắn mới có thể cử động lại được.
Xa xa Ngô Lai cũng kinh ngạc nhìn hai lão già đột nhiên xuất hiện,vì hắn dồn công lực vào mục lực,thấy được hai người là từ bụi cỏ đằn xa phi thân đến,tốc độ cực nhanh,không hề thua kém so với thiểm thiên quyết,điều khiến Ngô Lai kinh ngạc là hai lão già này hắn cũng đã thấy qua,khi hắn đang giao ra hổ phách thần châu trên đường trở về trương phủ thì gặp bốn thần bí nhân trong đó có hai người này,úc đó thì hai người biểu hiện võ công cũng không cao lắm,hiển nhiên là ẩn dấu bớt công lực,Ngô Lai không khỏi tò mò nhìn vào hai lão gìa song sinh.
Mã Thành Phong lạnh lùng giương mắt nhìn hai lão già sinh đôi,đoạn nói:
các ngươi rốt cuộc là ai?ngang nhiên giả mạo chủ nhân đoạt hồn lệnh.
Một trong hai lão già trả lời:
chúng ta là đoạt hồn sứ giả,chỉ cần các ngươi giao ra hổ phách thần châu,chúng ta có thể bỏ qua tội bất kính đối với đoạt hồn lệnh.
đoạt hồn sứ giả?
Mọi người đều là ánh mắt kì quái vạn phần.
Âu Dương Hoa nói:
chúng ta từ trước đến giờ chưa từng nghe qua đoạt hồn lệnh có cái gì gọi là đoạt hồn sứ giả,các ngươi rốt cuộc là người phương nào?sao dám giả mạo chủ nhân đoạt hồn lệnh.
Chúng ta chỉ là người chấp hành mệnh lệnh của người sở hữu đoạt hồn lệnh.
một lão già nói,lão này hiển nhiên trong hai lão chính là lão đại,lão già đang đáp nhẹ nhàng thì đột nhiên quát to:
đoạt hồn lệnh xuất!
Quỷ thần nhượng bộ!
lão nhân còn lại đáp lời.
Đay là lời truyền ngôn trên giang hồ về đoạt hồn lệnh,bao hàm tất cả sự lợi hại của đoạt hồn lệnh,bây giờ được hai người hét lớn,thật cũng tạo nên một phen khí thế.
Lão già kia lạnh lùng nhìn quanh mọi người,đột nhiên mục quang dừng lại trên người song quái,nói:
các ngươi mau giao ra hổ phách thần châu,bằng không đừng trách chúng ta đối với các ngươi không khách khí
.
Song quái hai người nhìn nhau, bởi vì bọn họ biết rõ ràng sự lợi hại của hai vị câu hồn sứ giả này, có lẽ chỉ có mười người tại trường liên thủ mới có khả năng đối phó với hai người đoạt hồn sứ giả này, nhưng điều này lại không có khả năng, bọn họ đều là vì hổ phách thần châu mà đến, trong lòng ai cũng có toan tính riêng,thật sự là không có khả năng hợp tác, bọn họ muốn bình yên tốt lành mà rời khỏi, chỉ có cách giao ra hổ phách thần châu mà thôi.
Bách Lý Phong nói:
thậm chí là chúng ta giao ra hổ phách thần châu cho các ngươi,các ngươi vị tất cao thể giữ được hổ phách thần châu.
Lão giả nói:
ngươi là ý tứ gì?
bách lý phong trả lời:
bọn họ đều vì hổ phách thần châu mà tới,căn bản sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Lão gì lạnh lùng thốt:
như quả các ngươi không sợ đoạt hồn lệnh truy sát,thì lao tới cướp giật cũng được lắm.
Bên cạnh chúng nhân hiện lên thần sắc không đồng ý, tất cánh tha môn đô thị ky giang hồ thượng thành danh đa niên đích cao thủ,nghe lời mà nhượng lại,lo sợ với một đoạt hồn lệnh chưa từng thấy qua,bọn họ đương nhiên không cam tâm,bất quá lúc này bọn họ không dám nhiều lời, phạ tao đáo na song bào thai lão giả đích công kích,vì bọn họ đã biết qua võ công của hai lão già,đặc biệt là khinh công,căn bản không phải bọn họ có khả năng ngăn cản.
Bách lý phong nói:
tốt,đã như vậy,ta đành giao hổ phách thần châu cho ngươi.
nói xong lấy hổ phách thần châu từ ngực ra,trong bong đêm phát tán ra quang mang nhẹ nhàng,thật sự là hổ phách thần châu.
Bách Lý Phong nhìn qua viên hổ phách thần châu dã nằm trong lòng hắn gần nửa tháng nay,không khỏi lộ một tia cười khổ,vung tay ném hổ phách thần châu cho hai lão đoạn hồn sứ giả,đồng thời hai người lui nhanh về phía sau,hướng về phía xa thiểm thân đi,chỉ một chớp mắt đã không còn tung tích.
Nhìn thấy hổ phách thần châu sắp rơi vào tay hai lão đoạn hồn sứ giả,mọi người sắc mặt đều khẽ biến,nếu hổ phách thần châu thật sự rơi vào tay cặp song sinh này,họ muốn cướp đoạt thật là khó khăn,nhãn thần hiện lên vẻ lo lắng.
Lúc này,gần hai lão song sinh nhất chính là Mã Thành Phong đột nhiên vung chưởng nhắm vào hổ phách thần châu trong tay hai lão già song sinh,nhận lấy một chưởng tập kích,hổ phách thần châu rời khỏi quỹ đạo bay ra xa.
Đoạt hồn nhị sứ do sơ suất nhất thời,do cũng không nghĩ có người dám vi kháng mệnh lệnh của đoạt hồn lệnh.