• 343

39.


Số từ: 1043
Nguyễn Thị Hương Thảo dịch
C.ty Nhã Nam phát hành
Nhà xuất bản Hội nhà văn

Gì thế?
Bố Ananya cũng đứng dậy.
Ananya nhìn lên sân khấu rồi ngay lập tức nhìn tôi.
Krish, chuyện gì…


Suỵt, chú ý nào,
tôi đặt một ngón tay lên môi mình.
Cô Radha cầm lấy micro.

Mẹ!
Manju gào lên.
Mẹ Ananya nhìn về phía chúng tôi và mỉm cười.

Cô sẽ hát gì cho chúng tôi trước đây, Radha?
Smitha hỏi một cách rụt rè.

Bài Ek pal ka jeena trong phim Kaho Na Pyaar Hai,
mẹ Ananya bẽn lẽn trả lời.
Đám đông gầm lên và vỗ tay khi phần dạo nhạc của bài hát bắt đầu.
Cô Radha hát rất tốt; tôi để ý thấy vài khách hàng còn nhịp nhịp chân hoặc gật gật đầu theo điệu nhạc. Người Tamil có thể biết ai là ca sĩ hát hay, hát dở, cũng giống như người Punjab có thể đánh giá được một con gà bơ trong nháy mắt. Không ai trong đám khán giả có vẻ thất vọng cả.

Làm sao Radha đến được đây?
bố Ananya hỏi sau khi hồi lại từ cơn sốc.

Rõ ràng là Krish đã sắp xếp mà bố. Bố không đoán ra sao?
Ananya nói.

Bà ấy chẳng bảo gì với tôi cả,
ông nói. Nhưng đôi mắt ông sáng lên hãnh diện.

Mẹ hát hay quá nhỉ,
Ananya nói với Manju, cậu gật đầu và với tay ra lấy mấy thứ đồ ăn nhẹ mà những người bồi bàn mang tới.
Ananya rướn người ra phía trước và hôn vào má tôi. Bố cô đã không nhận thấy, vì mắt ông còn đang dính chặt lên sân khấu. Một vài nhân viên đã nhìn thấy, tôi bèn cười ngượng nghịu.

Ananya, đây là một sự kiện công ty,
tôi thì thầm.

Tất nhiên rồi, chính vì thế mà mẹ em đang trên sân khấu,
cô nói và chơi trò đá chân với tôi.
Mẹ cô đã chuyển sang bài hit Tamil mới nhất từ phim của Rajni. Sự phấn khích của đám đông còn tăng cao hơn. Bài hát đó là một bài ballad chậm, và yêu cầu xử lý giọng nhiều. Tiếng vỗ tay ran lên trong khán giả khi mẹ Ananya thực hiện một loạt những nốt khó.

Hay lắm, tuyệt lắm!
bố Ananya nói khi nghe mẹ cô chuyển qua ba quãng tám trong cùng một dòng.
Mẹ Ananya hát bốn bài nữa để kết thúc phần trình diễn của mình. Mỗi bài hát đều kết thúc với tiếng vỗ tay cuồng nhiệt.
Smitha lại bước lên sân khấu.

Thật tuyệt vời, Radha. Và trước khi cô rời đi, tôi muốn mời ca sĩ tiếp theo lên sân khấu, ngài S.P. Balasubramanium, người có vài điều muốn nói với cô.

Đám đông đứng hết cả lên và vỗ tay khi một trong những ca sĩ vĩ đại nhất của Nam Ấn bước lên sân khấu. Cô Radha khép tay và cúi chào ông.
S.P. nói,
Chào buổi tối, Chennai, và cảm ơn các bạn, Citibank. Trước khi bắt đầu, tôi muốn ngợi ca Radha vì màn trình diễn tuyệt diệu của cô ấy. Những bài hát đó thuộc dòng nhạc phổ thông, nhưng tôi có thể thấy cô ấy có nền tảng thanh nhạc rất tốt. Cô có hay hát không, Radha?


Không, đây là lần đầu tôi hát thế này.


Chà, cô nên hát nhiều hơn. Phải thế không nào, Chennai?

Tất cả mọi người đều đập bàn ủng hộ. Mẹ Ananya cúi chào tất cả mọi người. Khi bà đứng thẳng dậy, hai mắt bà đã đầy lệ.

Vậy cô sẽ hát thường xuyên chứ?
S.P. nói và chĩa mic về phía cô Radha.

Vâng, tôi sẽ hát. Và, thưa ngài, tôi cũng muốn nói rằng hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong đời tôi. Tôi đã được đứng trên cùng sân khấu với ngài.

Đám đông vỗ tay. Cô Radha cố kìm những giọt lệ khi rời khỏi khán đài.

Vậy mà em tưởng ngày hạnh phúc nhất của bà là ngày em ra đời cơ đấy,
Ananya lẩm bẩm và tiếp tục vỗ tay.
Buổi tối tiếp tục, S.P. và Hariham như bỏ bùa đám đông. Đối với tất cả những người khác, màn diễn chính giờ mới bắt đầu. Đối với tôi và gia đình Ananya, màn diễn chính đã qua.
Mẹ Ananya nhập bàn với chúng tôi sau đó mười phút.

Cô rất tuyệt vời đấy,
một bà ngồi bàn kế bên nói với mẹ Ananya.
Bố Ananya liếc vợ mình đầy ngượng ngùng, S.P. hát bài Tere mere beech mein trong phim Ek Duje Ke Liye. Tôi nhìn Ananya. Những tranh đấu của chúng tôi giống như câu chuyện trong bộ phim đó. Tôi chỉ hy vọng kết cuộc của chúng tôi sẽ không giống như cao trào của bộ phim.
Buổi nhạc hội diễn ra được một tiếng, Bala đến bàn tôi.

Krish, đi với tôi. Tôi muốn cậu gặp ngài Muruguppa, một thợ kim hoàn nổi tiếng,
Bala nói.

Gì cơ?
tôi hỏi.

Đi nào, ông ấy muốn mở một tài khoản một trăm triệu. Hãy làm ông ấy vững tin vào Citi. Tôi phải chở Anil ra sân bay.


Thưa ông, tôi đang có khách,
tôi nói và Ananya nhận ra tình thế khó xử của tôi.

Không sao đâu, mọi người sẽ tự lo được mà. Bữa tối ở kia rồi, phải không?
Ananya nói.

Ồ, vậy là cô ấy đấy à?
Bala nói và quay về phía Ananya.
Người Tamil à?


Chúng ta đi thôi, Bala,
tôi nói.
Tôi gặp ngài Muruguppa, một ông năm mươi tuổi, béo, vui tính.

Người Punjab? Không phải người Tamil hả?
ông ta nói và đưa danh thiếp cho tôi.

Không. Vậy ông là ông vua trang sức?


Ông vua nào? Hoàng đế! Chúng tôi là vĩ đại nhất ở Chennai.


Thưa ngài, về tài khoản của ngài,
tôi nói và nhận ra gia đình Ananya ở phía xa. Họ đang cười cùng nhau trong bữa tối. Một vài người bước tới để chúc mừng mẹ Ananya. Thời điểm để tấn công không còn quá xa.

Ngài Muruguppa, thực ra, tôi có thể cần một chút trang sức cho riêng mình,
tôi nói và dẫn ông đến bàn.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Khi yêu cần nhiều dũng cảm.