Chương 27 :Lời đồn thất thiệt(4)
-
Gia gia, muốn kiểm tra Minh nhi?
-
Chứ còn gì. Còn muốn moi thêm của ngươi chút đạo lý mới mẻ. Lão già ta đây gặp bình cảnh bao năm không tăng tiến.
-
giờ có tên chất nhi thông tuệ như ngươi không lợi dụng thì nói ta là bại gia tử sao? Có tri thức gì mới mau khai ra.
-
Được được được. Tri thức có thể chao ra nhưng bất quá chất nhi cũng cần chút tiền vốn để thử làm ăn.
-
Minh nhi cũng không muốn ăn bám gia tộc, lớn rồi còn phải ngửa tay xin tiền thật là mất mặt mà.
Nghe vậy đại gia gia cũng thấy xấu hổ. Bao trưởng lão đều được nhận lương bổng.
Duy có đứa cháu nội này đã cống hiến rất nhiều nhưng từ trước đến nay ngoài ít Tinh Thần Thảo như gân gà không đáng tiền gia tộc cũng chưa cho hắn cái gì. Trầm ngâm một lát:
-
Được gia gia đáp ứng ngươi. Chỉ cần ngươi tiến triển trên con đường tu luyện tinh thần lực.
-
Gia gia sẽ đáp ứng ngươi. 1 vạn linh thạch hạ phẩm ngươi nói sao?
Vương Minh trợn mắt há mồm. Hàng tháng hắn được cấp 1000 linh thạch hạ phẩm làm tiền chi tiêu.
Bất quá hắn cũng chỉ dùng để chiêu đãi bạn bè. 1 bữa ăn xa xỉ lắm cũng chỉ hết 10 linh thạch hạ phẩm là cùng.
1 vạn thật sự đã quá nhiều hơn so với mức hắn cần dùng rồi. Bao lâu nay hắn cũng có tiền tiết kiệm. Hắn thất thần kêu to:
-
Cái gì? 1 vạn?
Thấy vậy đại gia gia liền trầm mặt:
-
Tiểu tử này, vậy thì 2 vạn đi.
-
Hử, có thật không đây?
Trầm ngâm một lát đại gia gia nét mặt hơi tái. Miễn cưỡng thốt lên một tiếng.
- 5 vạn...!!
Nghe vậy hắn liền quay cuồng bất quá hồi tỉnh rất nhanh. Hắn mới đến thế giới này.
Chưa có cảm giác giàu sang của đại công tử. Cứ hô to lại có tiền. Mặc dù biết việc làm ăn của gia tộc rất khấm khá.
Nhưng số lượng cụ thể mấy tháng nay hắn không để ý. Nhưng có tiền ai chê ít? Ngu gì không đào thêm ít máu:
-
Đại gia gia, gia tộc kiếm lời ít vậy sao? Mỗi thanh hoàng binh là 20 linh thạch hạ phẩm.
-
Tài liệu không đáng một tiền. Có cần phải keo kiệt như vậy không?
-
Đươc được được, tiểu tử này sợ ngươi. 10 vạn linh thạch hạ phẩm là giá chót.
-
Gia tộc bảo kê ngươi, ngươi làm gì ta cũng mặc. Tiền kiếm lời chia 5-5. Như thế nào?
-
2 – 8 đi, dù gì chất nhi cũng mất ít chất xám.
-
4 – 6 đi. Gia tộc phải bảo kê ngươi. Người của Vương gia ra ngoài làm ăn không thể bị ăn hiếp.
-
3 – 7 kèm theo ít tri thức về kim loại. Giá chót thành giao!
-
Ha ha ha... chịu xuất ra tri thức. Thành giao!
Vương Minh cũng vui vẻ cầm linh thạch và rất nhiều Tinh Thần Thảo cao giai cấp 8 trở lên. Trầm ngâm một lúc Vương Minh bắt đầu bốc phét(lại văn) :
-
Gia gia, vạn vật hễ có tan thì phải có hợp. Kết hợp hài hòa của hai đầu đối cực này sẽ sinh ra các dị tượng.
-
Cũng như hắc thạch và tinh thép vậy. Hắc thạch khi kết hợp với tinh thép sẽ sinh ra loại thép mới mang tính chất dẻo dai và đàn hồi của mộc tính.
Gừng một lát thấy đại gia gia gật gù Vương Minh tiếp:
-
Phàm là vật thể sẽ không biến mất, nó chỉ đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác. Cũng như nước.
-
Mặc dù nước thay đổi thể trạng của nó tùy theo nhiệt độ nhưng nó vẫn là nó. Khi lạnh, nhiệt độ thấp nó là băng. Khi bình thường nó là nước.
-
Khi nóng quá nó là hơi nước, biến thành mây, sương mù. Thép cũng thế. Khi lạnh thì nó sẽ dễ mủn, dễ vỡ, nhiệt độ bình thường nó sẽ là thể cứng, dẻo dai.
-
Khi nóng nó sẽ tan chảy và khi nóng quá nó sẽ bị bốc hơi thành tro tàn. Bất quá mỗi kim loại sẽ co dãn bất đồng.
-
Thể trạng của thép sẽ bị thay đổi nhất thời hay vĩnh viễn khi ta ép nó chuyển biến nhanh từ cực này sang cực kia.
-
Thí dụ như thép nung đỏ khi dùng băng hàn làm nguội lạnh sẽ trở lên cứng rắn hơn nếu để thép nguội từ từ.
-
Quá trình rèn đúc có thể dùng tinh thần lực để tìm ra, xong cảm ngộ của mỗi người một khác. Khó mà có thể chao đổi với nhau một cách thống nhất.
-
Nếu ta có cách đo lường chung và có phương pháp để nghiên cứu các thể trạng của sự biến đổi của vạn vật.
-
Vậy không phải chúng ta có thể chia cho nhiều người nghiên cứu quá trình diễn biến đó hay sao? Có thể tìm ra kết quả nhanh hơn hay không?
Nói đến đây đôi mắt của Vương Thiên Nhất lóe sáng:
-
Phương pháp đo lường chung? Có thể chia từng nhiệt độ cho từng người nghiên cứu sau đó gộp lại cảm ngộ của từng người?
-
Phương pháp liên thủ nghiên cứu được chia ra từng giai đoạn?
-
Phải. Nếu có phương pháp đo lường chung. Về kích cỡ thì chúng ta đã có cách tính phân, tấc, thước, ngũ trượng, dặm, lý[1].
-
Đo lường cân nặng chúng ta cũng có gam, lạng, cân yến, tạ, tấn. Nhưng nhiệt độ thì hình như chưa có!
-
Phải, trong luyện khí và luyện dược đều dùng cảm ngộ, nhìn vào hình thái màu sắc của lửa để phân biệt.
-
Đúng thật là có chút khó phân biệt vì màu sắc khác nhau khi kim loại huyền khoáng thay đổi. Rất khó mà phân biệt.
-
Độ tinh thuần của huyền khoáng cũng khác nhau khiến cho màu sắc khi nung nóng cũng khác nhau.
-
Nếu thật có cách đo lường nhiệt độ vậy thì có thể giảm rất nhiều thời gian giảng dạy và nghiên cứu!
- Sẽ có cách..!!!
Nói xong Vương Minh đưa hai sợi kim thép, đồng thép kích cỡ bằng nhau.
-
Giờ gia gia hàn hai sợi kim thép, đồng thép này lại. Sau đó quấn tròn. Khi nhiệt độ tăng sẽ làm cho nó co giãn.
-
Vì sự co dãn của kim loại khác nhau nên nó sẽ bị cong. Càng nóng thì sẽ cong vài dài thêm càng nhiều.
-
Chỉ cần phân lượng của hai sợi kim loại đồng đều vậy có thể dùng mức độ co dãn của chúng để làm nhiệt kế rồi.
-
Có một số nhiệt độ sẽ luôn luôn bất biến thí dụ như khi băng tan thành nước tạm gọi là 0 độ đi. Và khi nước sôi thì cứ tạm gọi là 100 độ đi.
-
Chỉ cần để sợi hợp kim này trên mặt gỗ sau đó đánh dấu mức co dãn của nó lúc 0 độ, và đánh dấu mức co dãn của nó trên mặt gỗ khi 100 độ.
-
Như vậy có phải ta đã có thể cách phân từ 0 đến 100. Vậy từ 100 đến 200 cũng tương tự. 150 sẽ là ở đoạn giữa của 100 và 200.
-
Và 50 sẽ là đoạn giữa của 0 và 100. Cứ như thế phân ra. Bất quá kim loại có nhiệt độ nhất định trước khi tan chảy. Nhiệt độ này kim loại sẽ không hoạt động theo dự tính.
-
Cần phải thử nghiệm nhiều lần độ tan chảy của từng kim loại một. Tìm được các loại kim loại thích hợp với nhau.
Đợi cho gia gia tiêu hóa hết Vương Minh tiếp:
-
Còn nữa nếu gia gia tìm được 2 loại hợp kim hoặc huyền khoáng làm nhiệt kế có thể thử đo nhiệt độ dung hợp của hắc thạch và tinh thép.
-
Nếu là 723 độ vậy chất nhi cho là đó mới là nhiệt độ thích hợp nhất.
Vương Thiên Nhất nhìn đứa cháu trai như một tên quái vật. Lão mất 2 tháng mới tìm ra được độ dung hợp là gấp 7 lần độ nước sôi cộng thêm nhiệt độ không đến một phần tư nhiệt độ của khoảng cách từ băng thành nước sôi.
Vậy mà tên gia hỏa này không chịu nói sớm phương pháp nhiệt kế đo lường này. Làm lão không công 1 thời gian dài tìm tòi mệt mỏi. Mặt lão tái mét rồi đỏ gay:
-
Tiểu tử thối, có phương pháp đo lường mà không nói cho gia gia.
-
Làm ta mất biết bao nhiêu tài lực và thời gian tìm tòi.
Vương Minh chỉ cười trừ. Làm sao nói hết một lần được, người ta không đem hắn ra mổ xẻ mới là lạ.
-
Gia gia, nói trước đâu có vui. Nhiều quá trình phải qua sự tìm tòi và lĩnh ngộ.
-
Chất nhi nói trước cho gia gia, ngài sẽ biết mà không hiểu. Rõ mà không thông. Vậy thật sự là tốn mất khổ tâm của chất nhi à.
Thiên Nhất hòa hoãn gật đầu:
-
Nói vậy ngươi đã biết hợp kim thích hợp để làm nhiệt kế.
Vương Minh gật đầu:
-
Biết nhưng không thể nói. Gia gia tự mình lĩnh ngộ đi à.
Nói xong mỉm cười rồi tiếu sái đi ra. 10 vạn linh thạch hạ phẩm với bao nhiêu Tinh Thần Thảo.
Lại bắt đầu khổ tu buồn tẻ rồi đây, Nhị vị sư phụ đã lâu không tỉnh dậy. Nhưng khi nhớ đến lần đầu tiên gặp mặt.
Hắn đã phải dùng chút thủ đoạn để hai người hiện diện,Vương Minh bất tri bất giác thì thào một mình:
-" Chả nhẽ hai lão quái vật này đang chơi đểu mình? "
.......còn tiếp
Chú thích: [1]Người Việt Cổ dùng cách đo: phân = 4 mm; tấc = 10 phân = 4 cm; thước = 10 phân = 40 cm. Ngũ = 5 thước = 2m. Trượng = 10 thước = 4m. Trong truyện Đan Khí Thần Tôn tác giả quy định 1 dặm = 250 trượng = 1 km. 1 Lý = 1000 dặm = 1000 km.
Hôm nay mình kết thúc chương tại đây chúc Mn ngủ ngon good night mai lớp :)
Càng đọc càng cảm nhận được một siêu phẩm đang ra đời, nhập hố ngay Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn