• 264

Chương 28:Lịch sử Thiên Linh Tiên Giới


Chạy vào phòng đóng cưa chặt Vương Minh nóng lòng ngồi xuống tĩnh tâm.

Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, đưa tinh thần lực nội thị vào đan điền, cảm nhận các tĩnh mạch, tâm mạch sau đó đưa lên tim tìm đường vào não.

Cũng như các lần khác, rất nhanh Minh được một sức hút linh hồn thu vào trong thế giới thức hải của chính mình.

Hắn âm trầm bước tới phía của Khí Tổ. Lay vài lần vẫn không thấy động tĩnh liền quán chú tinh thần lực dò sét linh hồn thể của Khí Tổ.

Ngạc nhiên thay khi bóng hình người ngủ do sự lay động của tinh thần lực bị vỡ vụn rồi tiêu thất trong không trung.

Vương Minh đổ mồ hôi hột hãi hùng, Đây chỉ là cái xác hồn chống rỗng. Hắn chạy sang nơi Đan Tổ đang nằm quán chú tinh thần lực vào.

Vẫn như Khí Tổ, do sự lay động của tinh thần lực bị vỡ vụn rồi tiêu thất trong không trung.

Vương Minh ngồi bệt xuống tĩnh tâm suy nghĩ,họ đã đi đâu. Với đẳng cấp của họ không thể tiêu thất được.

Hắn không tin,nhất định hai lão gia hỏa này đã sớm tỉnh lại. Không biết đang trốn tránh ở đâu đây.

Thế giới trống không. Mảnh đất giờ đã rộng thênh thang như một thành thị. Trần cũng cao hơn rất nhiều so với lúc trước.

Hắn đã mắc kẹt ở cảnh giới này cả tháng nay. Đan điền cũng không thể mở rộng thêm được nữa.

Chả nhẽ phải hàn gắn các vết rách rồi sao? Nhưng làm thế rồi sẽ khó có thể phá hủy.

Một khi hàn gắn đan điền lại linh khí sẽ hội tụ lại đan điền và khó có thể mở rộng thêm.

Cách tu luyện nghịch thiên như vậy hắn không muốn bỏ. Nếu không hỏi hai vị sư phụ hắn thật không biết bước kế tiếp phải làm sao?

Vương Minh rút tinh thần lực ra khỏi thức hải. Ngồi trong căn phòng suy nghĩ bước kế tiếp phải làm sao.

Từ lúc xuyên việt đến thế giới này Vương Minh rất cô đơn. Hắn nhớ cảnh gia đình êm ấm.

Chỉ có hai lão quái vật này mới đem lại cho hắn cảm giác hắn thật sự là Cao Minh của kiếp trước.

Mặc dù hắn đang ở trong cơ thể của người khác, nhưng hắn vẫn chưa thay đổi,hắn vẫn là hắn.

Vương Minh nhìn góc phòng lạnh lẽo. Các màu sắc ba động của linh khí như tan như ẩn hội tụ sung quanh hắn.

Quan sát kỹ hắn mới thấy các linh khí dần dần hội tụ rồi bị chiếc nhẫn màu đen ở ngón áp út tay phải của hắn đang hấp thu những linh khí này một cách kỳ dị.

Chiếc nhẫn mua ở chợ đồng xuân này đã theo hắn từ lúc xuyên việt. Nó là kỷ niệm duy nhất và cũng là bằng chứng cho hắn biết hắn đến từ nơi khác.

Hắn đã thử nhiều lần quán chú tinh thần lực vào chiếc nhẫn nhưng nó chả có gì đặc biệt.

Hắn không cảm ngộ được linh khí ba động trong chiếc nhẫn như các loại không gian giới chỉ khác.

Nhìn linh khí ba động từ từ được hấp thu vào trong giới chỉ Vương Minh dùng tinh thần lực quán chú vào dò sét.

Một hấp lực hút hắn bay vào chỉ để lại căn phòng trống vắng. Chiếc giới chỉ rơi trên giường của Vương Minh lóe lên những màu sắc của cầu vòng sau đó ảm đạm mất đi tia sáng.

Vương Minh đứng giữa một mảnh thiên địa rộng lớn. Bầu trời không cao lắm, chỉ tầm 100 thước (40m).

Gần đến nỗi hắn có thể nhảy lên là chặm vào bầu trời. Xa xa hai lầu các cao hơn 50 thước đứng song song sừng sững chiếm nửa bầu trời trong phiến thiên địa này.

Vương Minh tung cước bộ chạy đến. Rất nhanh hắn đã đến nơi. Nghe thấy tiếng người hắn đẩy cửa của lầu các màu đen bước vào,tiếng cãi cọ. Là hai vị sư phụ

-
Ta dạy hắn trước!!!


-
Cái tên mặt đen này ngươi có tư cách gì dạy hắn trước chứ. Quyền pháp của ngươi hắn còn chưa lĩnh ngộ xong.


-
Cái thứ thầy không ra thầy như ngươi mà cũng sứng có được một đồ đệ xuất sắc vậy sao.


-
Dâm tổ ngươi dạy công phu đơn giản nên hắn có thể lĩnh ngộ nhanh.


-
Công phu của ta cao thâm hơn dĩ nhiên cần nhiều thời gian hơn để lĩnh ngộ.


Nhìn thấy hai vị sư phụ bình an vô sự Vương Minh khẽ mỉm cười. Thì ra là chơi mình thật.

Họ vẫn ở trạng thái linh hồn thể nhưng Vương Minh đã có thể nhìn thấy hình thái của họ.

Đan Tổ khí chất bất phàm như một vị nữ nhân trung niên có khí chất như thiên tiên.

Mắt ngài, môi đỏ da trắng. Người cao mỏng vẫn thánh thoát ra sự tươi trẻ và sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ.

Nhưng khí chất của bà cho Vương Minh có cảm giác của người mẹ hiền. Khí Tổ thì ngược lại.

Bụng phệ mông to vai rộng các cơ bắp lực lưỡng. Cơ bắp phối hợp với cái bụng phệ của ông thật có điều gì đó rất so le.

Giống như anh băm thịt hơn chứ không thoát ra vẻ tiên ông đạo cốt của một luyện khí đại tông sư.Vương Minh bước đến khẽ cung kính:

-
Vương Minh nhi bái kiến nhị vị sư phụ.


Quay lại nhìn Vương Minh mỉm cười. Hai vị Khí Tổ, Đan Tổ khẽ gật đầu. Đan Tổ ôn hòa nhìn Vương Minh rất thuật mắt:

-
Tên tiểu tử ngươi gặp bình cảnh nên giờ mới đến gặp chúng ta sao?


-
Sự phụ oan ức cho đệ tử. Phong nhi sợ hai vị mãi chưa tỉnh lại, ngày nào cũng nhai Tinh Thần Thảo thật sự rất đau đớn. Mà sao hai vị tỉnh lại không cho con hay?


-
Hề hề tiểu đồ nhi. Thật ra sư phụ rất nhớ ngươi, nhưng cái mụ dâm tổ này muốn ma luyện ngươi thêm nên không cho ta ra gặp ngươi thôi à.


-
Ê ê ê..... tên mặt đen !!!


-
Là ông đề nghị trước cái gì mà kiếm tốt thì phải mài. Không cho hắn chút đau khổ hắn sẽ vênh vênh tự đắc.


-
Minh nhi, nói trước đâu có vui. Nhiều quá trình phải qua sự tìm tòi vã lĩnh ngộ.


-
Nói trước cho ngươi, ngươi sẽ biết mà không hiểu, rõ mà không thông. Vậy thật sự là tổn mất khổ tâm của hai chúng ta à.


Nghe đến đây thì Minh thật sự bực gần chết. Rõ ràng câu của mình lại bị trả lại. Hai lão gia hỏa này rõ ràng đang chơi mình.

-
Xin hai vị sư phụ xin khó dễ đồ nhi nữa. Đồ nhi thật sự có rất nhiều thắc mắc. Hai vị sư phụ có thể giải thích được không?


Trầm ngâm một lúc Khí tổ thở dài:

- Tiểu tử. Không phải sư phụ muốn dấu ngươi nhưng với cảnh giới của ngươi biết cũng chả để làm gì.


-
Ngươi cứ cố gắng tu luyện cho tốt. Sau này đạt được đến cảnh giới cao hơn chúng ta sẽ kể hết cho ngươi.


-
Phải rồi tiểu Minh. Nghe lời sư phụ, Đừng hỏi nhiều hở!


-
Sư phụ, con cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu, có hai từ điển sống ở đây lại không được giải đáp.


-
Con thật sự rất bị ủy khuất à. Hay là để con đi hỏi lung tung. Nhỡ lộ ra con là người xuyên việt sẽ bị đem ra mổ sẻ à.


-
Được được được. Vậy đồ nhi cứ hỏi. Nếu có thể không ảnh hưởng đến tương lai của ngươi sau này thì chúng ta sẽ nói.


-
Nhưng nếu chúng ta thấy việc có thể ảnh hưởng đến ngươi thì ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời sư phụ.


-
Sư phụ. Ta thật sự thắc mắc tại sao chữ viết ở đây rất giống với các chữ cổ trên các trống đồng.


-
Hình như giống như chữ khoa đẩu đã bị thất truyền của Việt Nam.


-
Ha ha ha... tiểu Minh tử, ngươi hỏi đúng thầy rồi. Nói đến chữ cổ đó thì phải hỏi mụ dâm bà bà này !!.


-
Cái tên mặt đen trời đánh này...!! Còn nói ta là dâm phụ ta một chưởng đánh chết ngươi !!.


-
Tiểu Phong, Chuyện này phải nhắc đến lịch sử của Thiên Linh Tiên giới. Trên thế giới này từ rất lâu đã tồn tại một chủng tộc hùng mạnh.


-
Họ tự sưng là hậu duệ của thần, Thần Duệ chi tộc. Còn chúng ta thì gọi họ là Cổ Ma tộc.


-
Họ là một trong những tộc dân cổ xưa nhất từ Hồng Hoang. Hai chúng ta là người từ thời kỳ đó.


-
Cổ Ma tộc muốn nhất thống thiên hạ nên đã triển khai đàn áp và nô lệ các chủng tộc khác.


-
Họ tự sưng là con cháu của thần, vua của họ là con của thần.


-
Các tướng của họ là tướng thần được phái đến để giúp vua của họ cai trị phiến thiên địa này.


-
Các chủng tộc không thần phục họ đều bị từ từ gặp đại nạn diệt tộc. Nhưng khi tấn công đến Lôi Linh đại lục.


-
Họ gặp sự phản kháng mãnh liệt của một chủng tộc hùng mạnh cũng không kém.


-
Đó là liên minh Bách Tộc. Trong bách tộc có một bộ tộc tuy ít người nhưng họ có được luyện khí thuật nghịch thiên tạo ra các loại trống cổ.


-
Đánh một tiếng người ngã thân vong. Thiên binh vạn mã khó cản.


-
Tên mặt đen này là người của bộ tộc đó. Họ tự sưng là Lạc tộc.


-
Còn ta thuộc tộc chủng chuyên nghiên cứu về đan dược gọi là Hồng tộc.

.
.
 
Càng đọc càng cảm nhận được một siêu phẩm đang ra đời, nhập hố ngay Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kiếm Tiên.