• 264

Chương 56 : Liên Minh Bách Tộc ra mặt


Vương Chí Hào hoảng hốt quay ra khỏi cửa vừa đi được vài bước đã có tiếng gọi giật lại.

- Phụ thân !!

Khi Chí Hào quay lại thì đã thấy Vương Minh đứng đằng sau cười hề hề, làm sao có thể? Làm sao Chí Hào đoán ra Minh đã từ Hắc Giới đi ra.

Nhưng một số điều Minh cũng không muốn cho mọi người khác biết nói xạo lại là nghề kiếm cơm của Minh từ kiếp trước.

-
Ảo cảnh trận, Phụ thân thấy thế nào? Có dùng được không?


-
Ảo cảnh trận? Thật lợi hại.


Vương Minh gật đầu tủm tỉm cười, nét mặt của Chí Hào hơi tái, biết đã sảy ra chuyện lớn. Tiếng của các cường giả làm sao lại không kinh động đến Minh được.

Nhíu mắt nhìn lên bầu trời của Thôn Kiếm Thành rất nhiều xuyên tinh toa đang bay lơ lửng. Các đại thế lực sao lại làm ra động tĩnh lớn như vậy? Lý do gì?

Minh âm trầm suy nghĩ, sau đó lại quay đầu nhìn Vương Chí Hào với nét mặt lo âu. Chắc chắn đã sảy ra chuyện gì, mặc kệ trời có sụp chuyến này cũng phải gánh cho Vương gia. Không thể để Vương gia chịu áp bức.

Cùng lắm thì nối liền vết rách đan điền đánh một trận sau đó trốn vào Hắc Giới.Minh không tin các thế lực kia dám làm khó dễ Vương gia. Dù gì thì Vương gia cũng là thủ hộ giới gia tộc.

Cống hiến rất nhiều cho Liên Minh nếu Liên Minh bạc đãi Vương gia, sau này sẽ không có ai tiếp tục làm việc cho Liên Minh nữa. Nhưng thấy nét mặt xám xịt của phụ thân, Vương Minh muốn biết phụ thân đang sợ hãi điều gì.

-
Phụ thân, người có sao không? Cho dù trời sụp Minh nhi cũng sẽ không liên lụy Vương gia.


Vương Chí Hào cắn răng ken két, tay nắm đấm thật chặt.

-
Minh nhi, ta đưa con vào Hỏa Linh Hải. Vương gia ta không thể giao người, Kiểu gì cũng không.


Thấy ánh mắt kiên định của phụ thân Vương Minh lại nhớ đến mẫu thân. Tuy không có tình cảm và trí nhớ sâu sắc với mẹ nhưng Minh cảm thấy đây là bóng ma của phụ thân hắn.

Đã bao năm qua vẫn ánh mắt và nắm đấm ấy, chả lẽ lần này lại có kẻ đã từng bắt mẫu thân của ba anh em xuất hiện. Kẻ nào khiến Vương gia cũng không làm gì nổi? Liên Minh Bách Tộc?

Vương Minh ánh mắt cũng trở lên hung tàn, tuy Liên Minh Bách Tộc đối kháng với Cổ Ma Tộc nhưng cũng là ác chủ đã khiến các thế lực nhỏ yếu nhị, tam lưu căm phẫn.

Bao nhiêu thiên tài bị vẫn lạc, tuy cứ nói là do Cổ Ma Tộc giết thật nhưng nếu các đại thế lực chịu hy sinh nhiều hơn chắc chắn các tiểu thế lực sẽ không thảm hại như bây giờ. Lại muốn ép chết ta?

Để xem các ngươi lấy cớ gì! Âm trầm một lúc, mặc kệ tiếng của các cường giả vẫn vang vảng bên tai.Vương Minh nhìn thẳng phụ thân.

-
Phụ thân, là kẻ nào năm xưa đưa mẫu thân đi ! Minh nhi sẽ trả thù này.


Vương Chí Hào run rẩy, mắt hơi ướt hắn yêu Hân nhi, Nạp Lan Ngọc Hân là một luyện dược sư và cũng là một trận pháp sư vì thiên phú trận pháp nên đã bị cứng rắn đưa đi. Cuối cùng táng thân tại tinh vực.

Thân xác không tìm được Ngọc đồng vỡ nát, báo rằng phu nhân đã thân vẫn hồn vong. Cái lúc ngọc đồng của phu nhân bị vỡ Chí Hào bế tiểu Minh chỉ mới 4 tuổi đứng trên đồi mắt ngước lên trời.

Chí Hào đã chết đi một nửa người nhưng buông bỏ hay tức giận không phải là phong cách của cường giả, hắn phải sống, phải cường đại. Ngoài phu nhân Nạp Lan Ngọc Hân Chí Hào còn mang trọng trách với gia tộc, với các tộc nhân còn sống, còn nợ các tộc nhân đã nằm xuống.

Chí Hào ngồi bệt xuống đất bắt đầu kể lại chuyện năm xưa. Nếu hôm nay Vương Minh bị bắt đi, Minh có quyền biết, có lẽ Minh sẽ tạo ra kỳ tích.

-
Liên Minh Bách Tộc Vương gia ta là một chi của Lạc gia tại Lôi Linh đại lục, nhưng Lạc gia phát triển đã có quá nhiều chi thứ Vương gia ta đúng ra họ Lạc cùng người của Nạp Lan gia tộc thuộc Hồng tộc.


-
Chúng ta là những thế lực cường đại nhất có thể đối đầu với Cổ Ma Tộc. Chỉ vì thời gian phát triển quá dài, cuối cùng một số chi thứ của Lạc gia và Hồng gia không được coi trọng.


-
Tổ tiên của ta là một trong những người đó thấp kém, không có thiên phú, không được coi trọng. Bị gia tộc ruồng bỏ coi khinh, hơn 2000 năm trước tổ tiên ta chán nản nên đầu quân đến đại lục này tham chiến.


-
Sau khi chiến tranh kết thúc tổ tiên ta vị muốn đột phá cảnh giới nên đã nhân nhiệm vụ ở lại làm thủ giới giả cho đại lục này, tại Hỏa Linh Hải có ba loại dị hỏa. Tổ tiên ta hy vọng con cháu có thể thu phục được dị hỏa, đột phá cảnh giới, trở thành cường giả.


-
Các cường giả của tộc ta đã từng có cơ duyên bước vào chí tôn cảnh. Được nhất dòng chính coi trọng, nhưng không lâu vì trong chiến tranh đã nằm xuống.


-
Cũng vì thế mà chi thứ tại Đấu Linh lại một lần nữa bị coi khinh, trước khi vẫn lạc tổ tiên đã dùng hơi tàn làm di nguyện căn dặn con cháu phải thu phục được dị hỏa. Bước lên cảnh giới mà dòng chính Lạc gia chỉ có thể ngước nhìn.


-
Trả mối nhục cho tổ tiên ta cũng vì lý do này tổ tiên ta tin tưởng, bất kỳ tộc nhân nào cũng phải được coi trọng và cũng làm ra di ngôn không được khinh khi bất kỳ tộc nhân nào. Cho dù người đó không có thiên phú tu luyện, đây cũng là lý do tại sao phong cách sống của chúng ta lại bị các gia tộc khác phẫn nộ.


-
Họ cho rằng khôn thì sống, mống thì chết mới là chính đạo sự đối lập bởi tư tưởng ảnh hưởng rất sâu sắc đến nền móng và sự phát triển của một đại gia tộc.


-
Chúng ta vì là ở nơi linh khí thấp kém nên không sinh ra cường giả nhiều. Cũng vì lý do đó mà phải xuất lực ít hơn so với các thế lực khác, tuy là vậy nhưng đối với chúng ta cũng đã rất quá sức.


-
Tổ tiên của chúng ta vì muốn đột phá cảnh giới của luyện khí sư và cũng vì sự khinh khi của Lạc tộc nên đã vứt bỏ tên họ của mình. Lấy họ Vương để nhắc nhở con cháu, chúng ta đến từ Lôi Linh đại lục.


-
Thân có thù nhất định phải trả. Sẽ có một ngày Vương gia ta trở lại Lôi Linh cao đầu nói cho dòng chính biết, chúng ta không phải đồ bỏ đi. Chúng ta đã bước lên trên họ, bao năm nay sự đối kháng về tư tưởng này đã khiến các thế lực của các nơi coi ba gia tộc của chúng ta như dị tộc Tận lực đè ép.


-
Năm đó Cổ Ma tộc bỗng rấy lên chiến sự rất gắt, rất nhiều cường giả của các thế lực đều lấy mạng đổi mạng cùng cường giả của tộc Cổ Ma. Vương gia ta cũng như các gia tộc khác bị bắt tăng quân số, mẫu thân con tình nguyện lấy thân mình đổi lấy mạng cho rất nhiều tộc nhân vì một thiên cấp trận pháp sư có thể đổi với 20 người.


-
Nhưng năm đó vì chiến sự nên quân số phải tăng gấp đôi. Cuối cùng 21 người đi, chỉ có mỗi Chiến Cuồng thúc thúc của con đem nửa cái mạng trở về.


-
Gia tộc bỗng chốc mất quá nhiều cường giả chuẩn võ thánh cảnh, chuẩn võ thần cảnh, linh hải cảnh, nhân tài điêu linh. Một số lão gia của thế hệ trước quyết định thay các tộc nhân xuất chiến, trở lại Liên Minh Bách Tộc bán mạng thay tộc nhân. Nhờ đó mà mấy năm nay chúng ta không cần xuất thêm thế hệ trẻ ra đi tìm chết.


Nói đến đây Chí Hào mím môi nắm chặt tay người run lên nhìn thẳng Vương Minh.

-
Minh nhi, bất quá người của các đại thế lực không muốn ba gia tộc của ta có thể quật khởi. Vì tư tưởng khác biệt, vì lời tiên tri của Thần Toán Chí Tôn, vì chúng ta có thể chứng minh bọn họ đã sai.


-
Lần này Vương gia xuất hiện một trận pháp sư có thể tạo nhiều cường giả cho Vương gia, nếu đem con đến Thiên Minh Trung lục để mở trận pháp, chắc chắn Vương gia ta không bao lâu sẽ có rất nhiều cường giả ra đời.


-
Trận pháp tụ linh trận đỉnh cấp của các thế lực kia cùng lắm cũng chỉ chịu được một năm. Của con lại duy trì được lâu như vậy là nhờ tinh thần lực của con khủng bố.


-
Họ muốn bắt con về với thế lực của họ tuyệt đường của Vương gia ta. Cứ đem Cô Ma và chiến sự lên hàng đầu,nhưng ta thấy năm xưa mẹ con chết rất có thể liên quan đến Trận Môn của Liên Minh Bách Tộc.


-
Lý do gì thì Chiến Cuồng thúc thúc cũng không rõ 21 người Vương gia năm xưa đi, chỉ có một mình Chiến Cuồng quay về còn những người khác không tìm thấy xác.


Vương Minh nghe xong cũng dần hiểu ra nổi đau của phụ thân không ngờ mẫu thân hắn lại vĩ đại như vậy. Lấy mạng mình để đổi lấy 20 mạng của những người khác, nhưng mẫu thân cũng quá tùy ý kiểu đàn bà đi.

Nếu lúc đó mẫu thân không đi trong thời gian ngắn không phải có thể nhờ vào trận pháp của mình để tạo ra rất nhiều cường giả hay sao? Tại sao lại tự mình đi tìm chết? Là lý do gì?

Cường giả tuy không phải người máu lạnh nhưng phải có một cái đầu lạnh. Mẫu thân làm như vậy không phải đã tự mình tuyệt đường của Vương gia hay sao? Tại Vương gia cũng có trận pháp sư địa cấp.

Có thể lập tụ linh trận cấp 9 đỉnh nhưng vì tinh thần lực lại không nhiều nên sau mỗi lần lập trận đều phải tu luyện lại.

Bao năm nay vẫn chưa đột phá cảnh giới lên thiên cấp, nhưng nhờ vào Tinh Thần Đan của Vương Minh gia tộc đã có được tia hy vọng mới.

-
Tại sao mẫu thân lại đi ?


Chí Hào lắc đầu.

-
Mẫu thân ngươi tính tình hiền hòa năm xưa ra đi cũng vì chúng ta gia tộc không thể không có người cầm đầu. Là ta vô dụng khiến mẫu thân con đi chết thế. Là ta vô dụng ! Là ta vô dụng !


Vừa nói Chí Hào vừa đấm vào nền đá. Ông không dùng linh lực nên chả mấy chốc tay đã rỉ máu. Nền đá cũng vì vậy mà lồi lõm ,dừng một lúc Chí Hào run rẩy.

- Tin tức Vương gia xuất hiện thiên cấp trận văn sư Liên Minh Bách Tộc cứng rắn đòi thu phục. Chúng ta có thể cản nổi sao, nhưng lần này thì đã khác các gia hỏa chúng ta sẽ thay người nhập ngũ.

Liên Minh Bách Tộc muốn Vương gia xuất người nhập ngũ thì bọn họ cũng phải đưa ra cái giá tương tự theo tỷ lệ đã định. Muốn chèn ép chúng ta sao? Không có cửa đâu ! Tam môn, tứ phái, bát tông, thập đại gia tộc ! Chúng ta không sợ các ngươi đâu !

Vương Minh thấy vậy thì cõi lòng cũng trở lên ấm áp, may mắn Minh đã chuyển kiếp vào Vương gia. Đây mới là ý nghĩa của gia tộc theo Minh hiểu. Vì người thân có thể chết vì nhau, phàm là những người có thể sống lâu thì lại ham sống.

Khi tiếp súc với các thể tu Minh cảm thấy nhưng người như họ mới sứng làm anh hùng thực sự. Cảnh giới yếu nhưng không vì thế mà sợ sệt lúc nào cũng sống trên mũi đao mũi kiếm đi liệp sát linh thú. Gật gù một lát Vương Minh vỗ vai của phụ thân với ánh mắt ôn hòa.

-
Phụ thân, binh đến tướng cản, "nước đến đắp đê " họ muốn gặp thì cha con ta ra gặp bọn họ. Minh chủ Trấn Phong dong binh đoàn cũng không phải kẻ nhát gan,  bằng không sau này còn thủ hạ nào dám theo con nữa?


Vương Chí Hào nghe vậy mới bừng tỉnh, Hào đã sống và bị ảnh hưởng tại bóng ma của hắn đã đánh mất cái tâm của cường giả. Cao tầng Vương gia cũng biết, thật ra không phải Vương Minh có trận pháp thuật nghịch thiên như lời đồn, Minh là hỗn độn thánh thể.

Hắn hấp thu linh khí khiến cho ba động linh khí quá lớn nhưng cũng phải công nhận đứa con này có thể làm ra tụ linh trận cấp 9 đỉnh lại dùng linh thạch cực phẩm làm tại liệu.

Độ khó so với sử dụng linh thạch trung phẩm và hạ phẩm phải khó hơn rất nhiều Linh khí càng nồng đậm thì lại càng khó khống chế, năm xưa Hân nhi sử dụng cũng chỉ là linh thạch trung cấp mà thôi.

Trận pháp cũng chỉ kéo dài được có 1 năm chia ra để cai trị cho mỗi thế lực một ít lợi lộc. Liên Minh Bách Tộc tuy chiếm một nửa số lượng các thế lực nhưng ân oán cũng nhiều.

Ý kiến cũng không phải lúc nào cũng nhất trí định tung cước bộ chạy đến thì Vương Chí Hào đã bám vai Minh phi thiên bay lên trời, Chí Hào đã bước vào cảnh giới khai thiên cảnh. Lại hậu tích bạc phát nhờ vào ngũ hành linh khí của Vương trong tháng qua đã bước vào cảnh giới khai thiên cảnh hậu kỳ.

Tuy vẫn còn cách đỉnh phong một quãng dài nhưng cảnh giới đã được củng cố vững chắc, Linh khí của Minh tiết ra rất ôn hòa, sẽ không để lại di chứng gì.

So với tụ linh trận hiệu quả còn tốt hơn rất nhiều. Vì tụ linh trận chỉ kéo cho nồng độ linh khí cao để võ giả hấp thu, nhưng phải tự mình luyện hóa.

Đây là quá trình khó khăn nhất. Giờ có người đã tinh luyện cho mình hấp thu, điều đó mới tạo ra sự đột phá cho những người hấp thu linh lực của Vương Minh.

Rất nhanh Vương Minh và Chí Hào đã bay lên tường thành. Các trưởng lão của Vương gia vẫn đang giằng co với người của các đại thế lực.
................................................................
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kiếm Tiên.