Chương 58 : Võ Thánh Cảnh! Ta cũng đánh
..............................................
Những người này thường ngày sống trên mũi đao mũi kiếm nên ăn nói cũng chả kiêng nể gì. Hơn nữa đây lại là Thôn Kiếm Thành thuộc Vương gia.
Rất nhiều võ giả đã hết đường nên buộc phải rời đến Đấu Linh để sống. Cũng rất nhiều người căm phẫn Liên Minh đã chèn ép những thế lực nhỏ của gia tộc họ nên giờ mượn gió bẻ măng chả kiêng nể gì cả đem Liên Minh ra chửi.
Trấn Thánh Ân muốn trấn áp nhưng các nơi trong thành đều nhao nhao tiếng nghị luận, một số võ giả tụ linh cảnh dùng linh lực hô to chửi rủa thậm tệ Trấn Thánh Ân. Lão cũng không ngờ Lôi gia lại được bình dân ủng hộ như vậy.
Nét mặt lão trầm xuống tích tụ linh lực nói nhỏ âm thanh tuy không lớn nhưng lại truyền vào tai mọi người dưới thành đủ nghe.
-
Minh tiểu hữu, gia nhập Liên Minh ngươi sẽ có cơ hội học tập tại Trận Môn. Có thể tiếp xúc với các loại trận pháp cường đại thánh cấp, thần cấp thậm chí nếu có cơ duyên tốt còn có thể được chí tôn trận pháp chỉ bảo.
Nghe đến đây thì mọi người đều im lặng, phàm là võ giả đều muốn có một cao nhân chỉ bảo sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian lần mò và có được nhiều cảm ngộ.
Không kẹt tại một bình cảnh quá lâu Vương Minh lại là một thiên tài trận pháp sư, tuy Vương gia cũng có trận pháp sư cường đại nhưng dù sao Vương gia không chuyên về trận pháp không.
Điều Trấn Thánh Ân đưa ra quả thật rất hấp dẫn. Nhưng mọi người lại không biết Minh lại không hề động tâm, Cường giả chí tôn sao? Lão tử có hai người muốn dốc túi truyền thụ mà không cần bù đắp lại cái gì.
Chỉ là một ít Tinh Thần Thảo mà thôi các ngươi chao ra điều kiện tốt hơn không? Lại nhớ đến đoạn đối thoại với phụ thân lúc trước, cái chết của mẫu thân rất có thể liên quan đến Vương Thánh Ân, có thù phải báo. Lão tử lấy chút lợi tức trước sau này có cơ hội mới lấy mạng của ngươi Vương Minh nhếch môi khinh bỉ.
-
Vương Thánh Ân lão tiền bối, ngươi đến Thôn Kiếm Thành về việc gì? Trận Môn lợi hại lắm sao? Hay là tiền bối đang làm rắn giả lươn đây?
Một câu thẳng thừng mang đầy vẻ khinh bỉ, hễ là trận pháp sư đều rất muốn vào Trận Môn học tập. Giờ Vương Minh được mời nhưng lại từ chối bằng cách này.
Tại Thiên Linh Tiên giới các thế lực lớn đôi khi muốn bí kíp bất truyền của các gia tộc nhỏ mà ra đủ cách thu phục, thậm chí là dùng những phương pháp cứng rắn để cướp đi thành quả nghiên cứu của người khác biến nó thành của mình.
Vương Minh hỏi vậy mọi người rất rõ ràng Quyển trục trận pháp cấp 9 đỉnh lại có thể duy trì 10 năm cho 10 người tu luyện. Trận pháp cấp 9 đỉnh chưa phải thiên cấp, chưa có thể tự động hấp thu linh khí để duy trì nên vẫn cần linh thạch trợ giúp.
Đến khi trận pháp suy yếu vẫn cần Trận pháp sư bày lại trận pháp. Nhưng rất hiếm có ai có thể bày ra trận pháp như Vương Minh kéo dài được hơn 1 năm. Đây là thời gian đã vượt quá phạm trù của tri thức mà Trận Môn nắm giữ.
Mọi người nghe Vương Minh nói cũng bắt đầu gật gù, thì ra là như vậy, muốn cướp thành quả của Vương gia nên mới muốn thu phục Vương Minh. Lại một lần nữa trong thành các tiếng xì xào chửi bới Trận Môn lại vang lên.
Trấn Thánh Ân thẹn quá hóa giận lão chỉ muốn thu phục một thiếu niên có tiềm lực cho Trận Môn mà thôi. Không có ý gì khác nào ngờ hôm nay lại không được tiểu bối này cấp cho bất kỳ mặt mũi nào.
Các thế lực khác đều cần Trận Môn, không muốn đắc tội Trận Môn nhưng Vương gia là một luyện khí đại gia tộc, thủ pháp trận pháp của Lôi gia tuy kém Trận Môn nhưng cũng có điểm độc đáo riêng.
Bình thường hai bên rất ít qua lại vì Trận Môn tuy cũng là võ giả nhưng họ dùng chính là trận pháp để chiến đấu. Không dùng binh khí. Trận pháp sư cũng là một nghề nghiệp không thua kém gì luyện khí sư và luyện dược sư.
Tuy bày các loại trận pháp sẽ mất thời gian hơn, rườm rà hơn nhưng các thế lực đều rất cần các loại trận pháp tích tụ linh khí để tu luyện.
-
Tiểu bối vô tri Trận Môn của ta sao ngươi có thể phỉ báng !!
Nói xong mắt của Trấn Thánh Ân lóe lên tia sáng kỳ dị tay đánh ra kết giới bao phủ Minh vào bên trong. Các trưởng bối của Vương gia đều hoảng hốt ra tay không kịp.
Họ không ngờ một cao nhân võ thần cảnh lại ra tay với tiểu bối của Vương gia. Tuy Vương Minh ăn nói hàm hồ không khách khí nhưng Trấn Thánh Ân cũng đâu có thiện ý.
Lại cái việc gần 20 năm trước nên phàm là trưởng bối Vương gia đều căm ghét Trấn Thánh Ân, Vương Thánh Ân rất nhanh đã bày ra kết giới. Mặc kệ các trưởng bối của Vương gia ra tay cứng rắn phá hủy.
Lão tin tưởng trong thời gian ngắn lão có thể thu phục được Vương Minh. Nếu làm tốt còn có thể lấy Vương Minh để uy hiếp Vương gia, rút lui an toàn.
Trận pháp sư mặc dù không có chiêu thức cường đại để chiến đấu nhưng nhờ vào trận pháp của họ có thể dễ dàng vây khốn võ giả cùng cấp, trong quần chiến có thể trợ giúp cho võ giả rất nhiều.
Một trận pháp sư cường đại có thể bày ra khốn trận vây chết rất nhiều võ giả cấp thấp hơn. Tuy sau mỗi lần bày trận họ đều phải bồi bổ lại tinh thần lực rất lâu nhưng nếu chỉ để đánh một trận, khó có ai có thể đánh ngang tay cùng trận pháp sư.
-
Tiểu tử vô tri, hôm nay ta dạy ngươi làm người tốt nhất nên điệu thấp. Theo ta phục vụ cho Trận Môn 10 năm để chuộc lỗi sau đó sẽ hoàn hảo trả ngươi lại Vương gia.
Thật không ngờ Trấn Thánh Ân ngang nhiên muốn công phu sư tử ngoạm thu luôn một trận pháp sư cường đại dưới trướng.
Theo lão, lão bắt làm việc cho ai Minh có thể không nghe sao? Các thế lực nghe đến đây cũng bắt đầu sầm mặt. Trấn Thánh Ân có thể đối đáp cùng Vương gia họ cũng có lợi nhưng bảo Vương Minh theo hắn làm việc, đây là điều không thể.
Cho dù đầu quân vào Liên Minh Bách Tộc cũng không đến phiên một mình Thánh Ân quản giáo. Nhưng với sự ngạc nhiên của mọi người Trấn Phong mặt vẫn không đổi sắc, ở ngoài kết giới phụ thân của Vương Minh và ba vị gia gia đang liên kết mạnh mẽ phá vỡ kết giới.
Các trưởng lão khác của Vương gia cũng không thua kém bao vây kết giới. Chỉ cần hôm nay tiểu bối của bọn họ mất một cộng lông Trấn Thánh Ân cũng khỏi cần mạng để rời khỏi Thôn Kiếm Thành.
Trận pháp của Thánh Ân lóe lên nhưng tia dị sắc, bắn ra một vài tia năng lực vào người Vương Minh, Minh chỉ cười trừ rồi đánh ra kết giới tương tự nhưng ngược lại để phá giải chỉ trong chốc lát trận pháp của Ân đã bị Minh phá.
-
Ha ha ha, tiểu tử quả nhiên có chút bản lĩnh. Bất quá ngươi vẫn chưa bước vào cảnh giới thiên cấp làm sao là đối thủ của ta?
Sau đó Vương Thánh Ân lại đánh ra thủ ấn cường đại hơn đem Minh vây khốn, linh thạch lóe lên những tia dị sắc bắn vào Minh. Trong lúc nhất thời Minh vẫn có thể chống cự nhưng cũng bắt đầu ăn chút đau khổ.
-
Cúi đầu xin lỗi với ta, theo ta học tập 10 năm bằng không hôm nay đừng hòng thoát khỏi !!
Dù gì Trấn Thánh Ân cũng là võ thần cảnh sơ kỳ. Tuy cảnh giới trận pháp của lão không theo kịp tu vị nhưng lão đã dừng tại thiên cấp đỉnh phong trận cảnh lâu năm, có nhiều cảm ngộ và tri thức về trận pháp riêng.
Đang lúc vẫn còn đắc ý Tiểu bối vô tri lại dám lăng nhục lão trước mặt bao người. Nếu không cho hắn chút đau khổ làm sao sau này lão có thể đi lại tại Thiên Linh Tiên thế giới?
Bên trong thức hải của Vương Minh hai vị sư phụ giận run người. Linh hồn Đan Tổ run cầm cập.
-
Mẹ nó cái lão mặt đen chúng ta hợp sức cho tên kia một trận...!!
-
Đừng nóng. Không cần thiết phải bại lộ. Một tên trận văn sư nho nhỏ cũng dám ăn hiếp đồ nhi của ta?
-
Ta không ra tay còn tưởng ta là con mèo bệnh hay sao? Minh nhi, ngươi kéo linh hồn vào thức hải nghỉ ngơi để sư phụ khống chế thân xác của ngươi đi.
- Được sư phụ.
Nói xong Minh vứt ra hơn một trăm linh thạch cực phẩm bày ra kết giới bảo hộ bản thân. Đứng trên trận pháp Hoán Phong bay lơ lửng rồi rút linh hồn lực vào đan điền lên tim, lần vào thức hải.
Tinh thần khi đến não lại được lực hút của thức hải kéo Minh vào trong kết giới. Rất nhanh Khí Tổ đã dùng tinh thần lực liên kết với thân thể của Vương Minh được kết giới của Minh bảo vệ nên lão cũng không gấp.
Đứng ngắm nhìn trời mây hít thở không khí trong lành đưa đôi tay lên trước mặt ngắm nghía và làm quen với thân thể bằng những động tác vươn vai. Sau đó mỉm cười Trấn Thánh Ân nhìn thấy vẻ mặt thong dong của Minh thì cũng hơi giật mình.
Vừa rồi Minh đã dùng 100 viên linh thạch cực phẩm bày ra kết giới rõ ràng đó là Thiên Môn Trận có công hiệu phòng thủ rất cường hãn. Mặc dù cảnh giới của Minh còn thua lão nhưng nếu có Thiên Môn Trận hộ thể lão cũng khó lòng trong thời gian ngắn giải quyết Minh.
Trong lòng lão thầm nghĩ
thật là một viên ngọc quý, thu phục người này cho Trận Môn lão sẽ được coi trọng, lên chức. Vương gia muốn đòi người đâu dễ gì.
Nói cho cùng Trận Môn là nhất lưu thế lực, khắp Thiên Linh Tiên thế giới cũng chỉ có một còn luyện khí gia tộc cường đại đều là nhị lưu thế lực lại có rất nhiều.
Đối với Liên Minh Bách Tộc bên nào nặng bên nào nhẹ đã rõ Minh vì biết cảnh giới của mình còn chưa đủ nên đã bỏ rất nhiều thời gian vào các loại trận pháp bảo vệ tính mạng, trận pháp chạy trốn, ảo trận, khốn trận.
Đối với các loại trận pháp chuẩn thiên cấp Minh rất thành thạo. Hiện giờ thể hiện ra thời gian Minh dành cho trận pháp thật không uổng, Trấn Thánh Ân âm trầm nhìn trận pháp của Minh từ từ bị tiêu hao.
Tiểu tử này tuổi đời có bao nhiêu đã có thực lực bậc này. Nếu cho hắn thêm 100 năm thì sẽ phát triển ra sao?
Lần này cho dù xé rách da mặt cùng Vương gia lão cũng phải thu người cho bằng được.
-
Tiểu tử đừng chống cự vô ích, cách biệt cảnh giới quá xa. Ta thân làm trưởng bối sẽ không hại ngươi, chỉ muốn đem ngươi về Trận Môn bồi dưỡng mà thôi.
-
Đối với Vương gia đấy cũng là điều tốt, chống lại Trận Môn Vương gia ngươi cũng không được lợi gì?
Khí Tổ bực mình nhìn chằm chằm vào Thánh Ân, mẹ kiếp Trận Môn là cái môn phái chó má gì chứ !!.
Khi lão tử tung hoành lục giới chúng bay còn chưa có ra đời. Hôm nay lại dám ăn hiếp đồ đệ của ta, Khí Tổ dùng tiếng của Vương Minh khàn khàn âm trầm nói:
-
Muốn chơi ta? Để lão tử chơi chết ngươi...!!
Vừa nói tay vưa bắt kết ấn, Thủ pháp của Khí Tổ không hổ là cường giả chí tôn cảnh. Mặc dù hiện giờ không thể dùng linh lực nhưng bằng vào tinh thần lực và linh lực còn sót lại của Minh trong đan điền cũng có thể đánh ra kết ấn cường đại.
Vương Thánh Ân giật mình hoảng sợ, là Thiên Môn Trận biến hóa thành trận pháp tấn công. Lão chưa từng nghe nói Thiên Môn Trận lại có thể tấn công.
Là trận pháp thần cấp tuy hơi yếu vì không có linh lực phụ trợ nhưng so với thiên cấp đỉnh phong của Ân đã hơn đến hai đại giai cảnh. Làm sao lão có thể chống cự nổi Thần cấp trận pháp sư.
Đây là cảnh giới gì? Tuổi của hắn làm sao có thể? Nếu nói Minh ở tuổi 20 đã nửa bước nhập thiên cấp giới cảnh cũng có thể nói là thiên tài từ cổ chí kim chưa từng gặp.
Nhưng giờ hắn là tu luyện giả lại có thể đánh ra thần cấp trận pháp. Mặc dù chỉ tốt hơn bán thành phẩm, nhưng lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo 100 viên linh thạch cực phẩm của Minh chia ra làm đôi.
Một nửa ở lại bảo vệ chủ nhân, nửa khác lao về phía Trấn Thánh Ân. Tạo thành một hình ngôi sao năm cánh bao vây Ân vào giữa, sau đó linh thạch cực phẩm điền cuồng bạo nổ.
Tất cả mọi người quá sức rung động Linh thạch bạo nổ kiểu này thật sự khiến họ mở mang kiến thức. Đây là phương thức chiến đầu từ thưở Hồng Hoang, lúc đó linh thạch có thể tùy ý nhặt được ngoài đường.
Nhưng giờ sau bao năm tu luyện giả hấp thu và tiêu dùng số lượng đã mất đi rất nhiều. Dùng linh thạch bạo nổ tuy cường đại nhưng tiêu hao kiểu này cũng quá lãng phí đi à.
Vương Minh đang bạo nổ đó là linh thạch cực phấm đó à, các dong binh đứng từ xa nhưng nhiều tu luyện giả có nhãn lực hơn người vẫn nhìn thấy trận đấu rõ ràng. Minh chủ, Vương Minh dong binh đoàn cũng quá giàu đi à.
1 viên linh thạch cực phẩm tương đương với 1 triệu linh thạch hạ phẩm 1 đường chủ nhận lương tháng 50 viên linh thạch hạ phẩm đã phải đánh nhau người sống ta chết.Giờ Vương Minh đem linh thạch cực phẩm ra bạo nổ... Hết lời để nói.
Các trưởng lão Vương gia thấy vậy cũng đình chỉ tấn công kết giới của Thánh Ân. Tiểu bối của bọn họ lại có bản lĩnh bậc này.
Tuy Minh dùng linh thạch kiểu này quá lãng phí nhưng chỉ cần đánh được Trấn Thánh Ân, cái giá bỏ ra cũng vẫn còn quá rẻ. Đánh hay lắm, nổ hay lắm, nổ chết hắn Vương gia cũng chống lưng cho ngươi.
Phương pháp dùng trận của Minh theo phái cổ điển, khi số lượng linh thạch cạn kiệt các trận pháp sư đã bỏ không dùng đến nữa. Thủ pháp để đánh ra khiến linh thạch bạo nổ cũng thuộc thần cấp không dễ gì có thể tu luyện lâu ngày phương pháp này đã thất truyền.
Cho dù là tốn kém nhưng nếu dùng 100 viên linh thạch cực phẩm để đánh chết một cường giả võ thần cảnh. Tính ra vẫn còn lời chán linh thạch từ từ bạo nổ phá nát kết giới bảo hộ của Trấn Thánh Ân rồi lần lượt bảo nổ bản thân của Thánh Ân.
Áo giáp Ân mặc bị thiêu hủy báo hỏng, khi viên linh thạch cực phẩm thứ 50 bạo nổ thì Thánh Ân đã hoàn toàn mất hết linh lực bảo hộ các chỗ hiểm yếu, linh lực cạn kiệt không còn một tia.
Mạng của Trấn Thánh Ân giờ hoàn toàn ở trong một ý nghĩ của Khí Tổ. Khí Tổ nét mặt âm trầm rút lui khỏi cơ thể của Vương Minh.
.............................................