• 484

Chương 104: Lại làm người đại diện


Cô ta là cô Cả của KNB, vốn được nuông chiều quen thói nên ăn nói thiếu suy nghĩ lắm, em đừng để bụng.
Tần Ngạn nói rồi ấm ức nhìn Mạc Tiểu Thu.

Bờ vai anh run rẩy, không biết là vô tình hay cố ý nhắc nhở rằng lúc này anh chẳng mặc gì, hết sức đáng thương.

Mạc Tiểu Thu nhìn Tần Ngạn, lại nhìn về phía thang máy đang đi xuống.

Thì ra cô ta chính là cô Cả của KNB...

Cuối cùng, Mạc Tiểu Thu vẫn không đành lòng, kéo Tần Ngạn về phòng mặc quần áo.

Tần Ngạn sợ Mạc Tiểu Thu chạy mất, đóng cửa lại là khóa cứng luôn.

Mạc Tiểu Thu:
...
Nếu muốn đi thì cô còn đến đây à? Mạc Tiểu Thu vừa ngồi xuống sofa, Tần Ngạn đã mặc áo xong xuôi đi ra khỏi phòng, bờ môi hơi tím tái, anh ngồi ngay ngắn đối diện Mạc Tiểu Thu, lặng thinh nhìn cô.

Mạc Tiểu Thu thầm thở dài, đứng dậy đi xuống bếp.

Tần Ngạn đứng phắt dậy đi theo sau lưng cô, thấy cô định rót nước bèn cun cút đi qua cầm lấy bình nước nóng rồi rót một cốc đặt trước mặt Mạc Tiểu Thu.

Mạc Tiểu Thu liếc gương mặt đẹp trai ngời ngời nhưng giờ phút này lại tỏ vẻ nịnh nọt của Tần Ngạn, nhất thời không quen, lặng lẽ đẩy cốc nước đến trước mặt Tẩn Ngạn.


Cho anh à?
Mắt Tần Ngạn vụt sáng, hỏi lại với vẻ không dám tin,
Rót cho anh thật à?
.

Mạc Tiểu Thu không muốn nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của Tần Ngạn, đi vòng qua anh vào phòng khách.

Tần Ngạn cầm cốc nước lên, mỉm cười ngây ngô.

Lúc ra khỏi bếp, anh còn cẩm theo một cốc nước đặt trước mặt Mạc Tiểu Thu.

Mạc Tiểu Thu ngẩn người nhìn cốc nước một lúc, cuối cùng uống một hớp trước ánh mắt mong đợi của Tần Ngạn.

Trong phòng lại rơi vào im lặng.

Không biết Mạc Tiểu Thu đang nghĩ gì, thỉnh thoảng Tần Ngạn lại liếc trộm cô, thấy cô vẫn đang bình tĩnh uống nước, anh như đứng đống lửa như ngồi đống than, không tài nào ngồi yên được.


Tiểu Thu, thật ra cô gái vừa rồi...
Tần Ngạn vẫn vững tin vào nguyên tắc thẳng thắn sẽ được khoan hồng.

Dù xưa nay cậu Hai Tần anh đây chưa bao giờ e ngại điều gì, nhưng không hiểu sao lại luôn cúi đầu trước mặt cô, chỉ sợ cô giận dỗi không thèm để ý đến anh nữa.

Mạc Tiểu Thu đặt cốc nước xuống, không đợi Tần Ngạn nói dứt câu, không hiểu sao cô chợt thở dài,
Được rồi, chúng ta đừng nói mấy chuyện khác.

Đạo diễn Lý gọi cho tôi bảo anh khăng khăng không chịu quay phim, rốt cuộc vì sao?


Tần Ngạn ngớ người, không ngờ Mạc Tiểu Thu lại hỏi chuyện này, nhưng cũng thoáng yên tâm.

Thật tình anh còn chưa nghĩ ra nên giải thích thể nào về chuyện mới sáng sớm lại có phụ nữ trong phòng.


Anh...
Tần Ngạn nhìn Mạc Tiểu Thu một lát rồi hỏi,
Em có muốn quay lại làm người đại diện của anh không?

Tôi có làm người đại diện cho anh hay không thì có liên quan đến việc quay phim của anh hả?
Tần Ngạn gật đầu lia lịa, tựa như một chú chó to xác bị chủ bỏ rơi,
Không có em, anh chẳng thiết làm gì cả.
Tần Ngạn tủi thân nói tiếp,
Em đừng bỏ mặc anh...
Nhìn người đàn ông và ra vẻ đáng thương trước mặt mình, lại so sánh với cậu ẩm thường ngày ngang ngược hống hách, Mạc Tiểu Thu bỗng dưng thấy ớn lạnh.


Thôi đi!
Mạc Tiểu Thu lườm Tần Ngạn, không cho anh tiếp tục vờ vịt,
Bộ phim truyền hình này của anh là do tôi nhận, tôi không thể phá hỏng uy tín của bản thân được.

Tôi sẽ cùng anh quay cho xong bộ phim này.
Mắt Tần Ngạn vụt sáng,
Thật chứ? Anh nhất định sẽ diễn thật tốt.
Trấn an Tần Ngạn dường như cũng chẳng phải việc gì khó.

Gì thì gì, vào hôm sau, cái người khiến Đạo diễn Lý sầu rụng tóc đã xuất hiện ở trường quay.

Đạo diễn Lý thấy Tần Ngạn chẳng khác nào thấy được thiên thần giáng thế.

Tần Ngạn lạnh lùng nhướng mày, khiển Đạo diễn Lý có nhiệt tình đến mấy cũng phải lùi bước.

Đạo diễn Lý không nhào tới chỗ anh được đành chuyển qua Mạc Tiểu Thu, ôm chầm lấy cô gái lâu ngày không gặp này, nói lâu nay đoàn phim thật khổ.

Tần Ngạn đứng bên cạnh tức đến nghiến răng.

Mạc Tiểu Thu thấy Đạo diễn Lý gầy đi trông thấy, không đành lòng đẩy ông ta ra mà vỗ vai ông ta an ủi, bày tỏ rằng bọn họ nhất định sẽ quay cho xong.

Vì sự tùy hứng của Tần Ngạn, công việc của nhiều người bị kéo dài, nhưng bọn họ không dám nổi giận vì e ngại địa vị cậu Hai nhà họ Tần, chỉ có thể tránh xa ngôi sao chổi Tần Ngạn.

Thế là trong vòng một mét xung quanh Tần Ngạn và Mạc Tiểu Thu không bao giờ có bóng người.

Mạc Tiểu Thu cũng bị vạ lây một phen, được trải nghiệm thực tế chuyện Tần Ngạn làm người ta phật lòng đến độ nào.


Có gì ghê gớm đâu.

Nếu không phải tốt số sinh ra trong nhà họ Tần, người như anh ta đã sớm bị đóng băng, còn có thể bắt cả đoàn phim đợi mình như bây giờ à?
Lúc Tần Ngạn đi thay trang phục, Mạc Tiểu Thu ngồi trên ghế đợi anh, kết quả lại nghe được mấy người khác nói xấu.

Mạc Tiểu Thu đỡ trán, chỉ e sau lần này, tiếng tăm của Tần Ngạn càng kém hơn.

Công tử bột, phá gia chi tử, lại còn mắc bệnh ngôi sao...

Tần Ngạn ơi là Tần Ngạn, anh không thể khiến tôi bớt lo lắng một chút à?
Thì có cách nào đâu? Người ta tốt số, chúng ta chỉ có thể nhịn.

Nhưng cũng tốt mà.

Gần đây chúng ta được một khoản bồi thường kha khá, không cần làm việc mà vẫn có lương, không sướng à? Người có tiền thích thật.
Một người khác tỏ vẻ hâm mộ.

Mạc Tiểu Thu gật đầu, cô cũng nghĩ có tiền thật tốt.

Người vừa lên tiếng trách móc dường như cũng bị thuyết phục, quả thật gần đây anh ta nhận được một khoản bồi thường ra tấm ra món, lại còn không cần cày cuốc không biết ngày đêm như thường ngày, hằng ngày đến điểm danh, thấy
vai chính không tới lại giải tán, hoàn toàn chẳng vất vả gì.


Anh ta tốt số, nhưng nhà họ Tần có đứa con như thế không biết có tốt nổi không.

Có đứa con ăn tàn phá hại như thế, sớm muộn gì cũng phá sản.

Tôi không biết nhà họ Tần có phá sản không, nhưng nếu còn tái diễn hành vi đặt điều, ăn không nói có sau lưng người khác, tôi dám chắc anh sẽ phá sản trước.
Mạc Tiểu Thu thấy ngứa tai gai mắt bèn đứng dậy khỏi băng ghế khuất trong bóng tối, đi đến sau lưng hai người nọ, lạnh lùng lên tiếng.

Trong nháy mắt, hai người nhảy dựng lên, dáng vẻ như gà mắc tóc, thấy Mạc Tiểu Thu quắc mắt nhìn mình thì ứa mồ hôi lạnh.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.