• 484

Chương 124: Lời mời đóng phim


Mạc Tiểu Thu:
...
Vì sao anh là thích còn em lại là yêu?
Đương nhiên là vì có như thế anh mới có thể thích em nhiều hơn một chút mỗi ngày, phải chừa chỗ để còn tiến bộ chứ.
Tần Ngạn nói một cách gợi đòn.

Mạc Tiểu Thu:
Em chưa nói gì hết.

Ừ ừ, anh chủ động trả lời mà.
Tần Ngạn nói.

Mạc Tiểu Thu đau đầu.


Anh còn chuyện gì không?
Mạc Tiểu Thu rất muốn đi ngủ.


Không có chuyện gì thì không thể gọi điện thoại ư? Nấu cháo điện thoại là đặc quyền của bạn trai mà.

Vậy thì quyền lợi của anh đã bị tước đoạt.

Cụp!
Thế giới lại rơi vào yên tĩnh.


Bạn trai em gọi điện thoại này, nhanh bắt máy nào...

Bạn trai em gọi điện thoại này, nhanh bắt máy nào...
Chuông điện thoại vang lên dai dẳng.

Mạc Tiểu Thu bất đắc dĩ bắt máy.


Anh đang làm gì thế?
Mạc Tiểu Thu cảm thấy mình chẳng còn cách nào khác.

Ở đầu bên kia điện thoại, Tần Ngạn tự biên tự diễn một đoạn kịch bi lụy đầy xuất sắc,
Meynard là đồ vô nhân tính.

Chân anh còn chưa lành hẳn, ông ta đã bắt anh không ngừng luyện tập.

Đi mãi, đi mãi, chân anh phồng rộp luôn rồi này.


Mạc Tiểu Thu:
...

Không thì anh đổi một đôi giày khác xem sao.
Tần Ngạn:
Nhưng đôi khác không đẹp bằng đôi này.
Mạc Tiểu Thu:
Trọng điểm của anh là ở trang phục cơ mà!
Tần Ngạn:
Không thể nói thế được, cái đẹp nằm ở chỗ...
Hai người tán gẫu vu vơ mãi đến khi Tần Ngạn bị Meynard lôi đi, Mạc Tiểu Thu mới được nghỉ ngơi đúng nghĩa.

Thật ra, nhờ được Tần Ngạn bảo vệ nên Mạc Tiểu Thu không bị thương gì nghiêm trọng.

Nhưng Tần Ngạn không yên tâm, bắt Mạc Tiểu Thu nằm viện thêm hai ngày.

Trước khi show diễn của Tần Ngạn mở màn, Mạc Tiểu Thu chính thức xuất viện.

Cô lại bắt đầu sắm vai người đại diện hợp quy.

Từ khi Tần Ngạn được làm vedette trong show diễn, có thể nói, hình tượng chàng trai thần bí đến từ phương Đông của anh đã vang danh khắp nước A, từ bờ Đông sang bờ Tây, kèm theo đó còn có một lời mời đóng phim.


Daisy, cô nói gì cơ?
Mạc Tiểu Thu không tin vào tai mình được nữa,
Là David đó ấy hả? Là David mà tôi đang nghĩ có phải không?
Bên kia điện thoại, Daisy nghe Mạc Tiểu Thu nói vậy thì lắc đầu, bật cười,
Đúng thế, chính là David mà cô biết đấy.

Hẳn cô biết, thị trường Trung Quốc ngày càng quan trọng.

Không riêng gì giới thời trang muốn xâm nhập vào thị trường Trung Quốc, phim ảnh cũng sử dụng diễn viên Trung Quốc ngày một nhiều hơn.

Bây giờ, Tần Ngạn có thể xem như một con ngựa ô ở nước A, cho nên anh ta chính là lựa chọn tốt nhất, bất kể là đối với thị trường nước A hay là Trung Quốc.

Vậy, cô có muốn để Tần Ngạn tham gia bộ phim
Hacker này không?
Mạc Tiểu Thu có biết về vị Đạo diễn David này.

David là một vị đạo diễn khá thận trọng, nhiều năm nay, doanh thu phòng vé của ông ta luôn cao chót vót, sở dĩ như thể một phần là do ông ta không xem nhẹ bất kỳ vai diễn nào.

Thế nên trong bối cảnh ảnh hưởng của Trung Quốc ngày càng rõ rệt như hiện nay, một người Trung Quốc như Tần Ngạn thật sự là một lựa chọn không tồi đối với David.

Mạc Tiểu Thu tin rằng trước khi đưa ra lời mời, nhất định David đã tìm hiểu về Tần Ngạn.

Nhưng nếu ông ta thật sự có tra xét thì hẳn phải biết, tính đến nay, Tần Ngạn chưa có tác phẩm nào đặc sắc, ngoại trừ một show diễn thời trang.

Vậy, vì sao David lại đưa ra lời mời? Chẳng lẽ chỉ vì Tần Ngạn là người Trung Quốc?
Daisy, cô có biết Đạo diễn David mời Tần Ngạn đóng vai gì không?
Mạc Tiểu Thu hỏi, trực giác mách bảo cô rằng chuyện không đơn giản như Daisy nói.

Quả nhiên, Daisy nghe Mạc Tiểu Thu nói vậy thì im lặng hồi lâu mới nói,
Tôi có kịch bản, để tôi gửi mail cho cô.

Cô xem xong thì nói lại cho tôi biết có nhận hay không.

Thật ra, Tiểu Thu à, tôi thấy đây là một khởi đầu không tệ.

David là đạo diễn hàng đầu không riêng gì ở nước A mà là trên toàn thế giới.

Bình thường, vai chính trong phim của ông ấy đều do các ngôi sao đẳng cấp quốc tế đảm nhiệm.

Tài nguyên tầm cỡ này ấy à, dù chỉ là một vai nhép cũng đáng tranh giành đấy.

Chẳng phải cô đã bảo tôi rằng tâm nguyện của Tần Ngạn là được đóng phim tại nước A, mà cô thì muốn giúp anh ta hoàn thành tâm nguyện còn gì? Còn tôi thì muốn giúp cô thực hiện được tâm nguyện đó.

Thế nên, theo quan điểm của tôi, đây là một bệ phóng thích hợp để tấn công vào ngành giải trí nước A.

Nếu anh ta có thể phát huy tốt nhân dịp này, về sau, lời mời đóng phim sẽ ập đến tới tấp.

Còn nếu phát huy không tốt thì sao?
Mạc Tiểu Thu chợt hỏi.


Gì cơ?



Tôi nói, nếu như Tần Ngạn phát huy không tốt thì sao?
Mạc Tiểu Thu mân mê điện thoại, lòng bàn tay đổ mồ hôi.

Mạc Tiểu Thu biết, phim của David là một bệ phóng rất cao, rất tốt, nhưng cô còn hiểu rõ Tần Ngạn hon.

Tuy anh có khiếu diễn xuất, nhưng trong quá khứ, chẳng có ai công nhận tài năng của anh, thế nên người vốn tính kiêu ngạo như Tần Ngạn cũng chưa từng nghiêm túc rèn luyện về phương diện này.

Dù lần này anh

tới nước A vì quyết định phải trau dồi kỹ năng diễn xuất, nhưng thời gian chưa được bao lâu, anh lại chưa ứng dụng được những gì đã học vào phim ảnh thực tiễn.

Đột ngột đem đến cho anh một bệ phóng cao như vậy chưa hẳn đã là thuốc tiên giúp anh một bước lên trời.

Đây rất có thể là một viên thuốc độc.


Nếu Tần Ngạn phát huy không tốt, vậy nghiệp diễn của anh ấy tại nước A coi như xong, đúng không?
Rốt cuộc, Mạc Tiểu Thu vẫn hỏi vấn đề mình lo lắng nhất.

Đêm đó, Mạc Tiểu Thu tải xuống kịch bản Daisy gửi qua mail.

Kể ra,
Hacker
là một bộ phim mang đậm chủ nghĩa cá nhân của nước A.

Bộ phim chủ yếu nói về một cao thủ máy tính, một lần tình cờ chứng kiến
một vụ giết người trong lúc lướt mạng, sau đó, anh ta nhanh chóng báo cảnh sát qua mạng bằng phương thức nặc danh.

Nhưng nam chính không ngờ được rằng, lời báo án của anh ta lại khiến mình trở thành đối tượng tình nghi của cảnh sát.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.