• 484

Chương 129: Trò chuyện riêng một lát


Kết quả, anh chỉ vừa sân bước đã bị Mạc Tiểu Thu lườm cho.

Chó sói phút chốc hóa Husky, ấm ức chọc chọc ngón tay.

Anh làm vậy vì ai chứ?

Mạc Tiểu Thu chẳng hề để ý đến lửa giận của David, cười nói,
Là người đại diện của Tần Ngạn, tôi biết rõ Tần Ngạn thích phim của anh đến nhường nào.

Nếu biết anh muốn mời mình đóng phim, nhất định anh ấy sẽ kích động đến mức không kiềm chế nổi.

Mà vậy thì sẽ ảnh hưởng đến buổi trình diễn sắp tới của anh ấy, cũng là có lỗi với sự tán thưởng Maynard dành cho anh ấy.

Như thế, đối với anh ấy, với Meynard, thậm chí với anh mà nói đều không hay.

Bây giờ vẫn còn một thời gian nữa mới đến kỳ hạn cần hồi âm cho anh, nên tôi muốn đợi Tần Ngạn nghiêm túc thực hiện xong công tác hiện tại rồi sẽ nghiền ngẫm kịch bản của anh, cuối cùng mới đưa ra một câu trả lời đã được suy xét cẩn thận.

Như thể có trách nhiệm hơn nhiều so với việc bộp chộp nhận lời trong lúc phấn khích ấy chứ!



Đúng như cô đã nói, làm như cô mới là có trách nhiệm với từng hạng mục công việc.
Mạc Tiểu Thu vừa dứt lời, người đàn ông đeo kính vẫn luôn đứng một bên lặng thinh bỗng thình lình lên tiếng.

Mọi người tò mò nhìn qua anh Dư, người thỉnh thoảng lại ngoi lên thu hút sự chú ý.

Anh Dư đẩy gọng kính, bình thản lên tiếng,
Xin lỗi, vừa rồi tôi chưa giới thiệu xong.

Tôi là nhà đầu tư của bộ phim này.

Nếu anh Tẫn có thể tham gia bộ phim với tinh thần trách nhiệm thận trong như vậy, tin rằng bộ phim sẽ gặt hái được những thành công nên có.
Ánh mắt David sáng rực lên, thoạt đầu anh ta không hề đếm xỉa đến lời giải thích của Mạc Tiểu Thu, nhưng không ngờ lời giải thích của cô lại lay động được anh bạn mình.

Nên nhớ, anh bạn tốt này chẳng buồn nể mặt anh ta mà chính thức đồng ý đầu tư, nhưng cô gái này chỉ nói nhảm đôi câu đã khiến anh bạn quý hóa gật đầu, như vậy là...

Nói như người Trung Quốc là thế nào ấy nhỉ? À đúng rồi, bị bỏ bùa!

Nhất định là anh bạn thân của anh ta đã bị bỏ bùa! Người đàn ông đeo kính liếc xéo David, biết ngay anh ta lại đang nghĩ vẩn vơ.

Tuy rằng những lúc quay phim, David được người nước A xưng là đạo diễn ác quỷ, nhưng anh ta chẳng dính dáng gì đến hai chữ khôn khéo cả! Lối suy nghĩ của anh ta rất quái gở!

Thật ra, ngẫm lại là thấy cô gái này đang nói nhảm, nhưng người ta nói nhảm cũng có lý có cớ, muốn vạch lá tìm sâu thật không phải dễ.

Cứ giằng co ở điểm này, không phải già mồm thì là đồ ngốc.

Vả lại thái độ của Tần Ngạn đối với cô gái này rất rõ ràng, dù không phải là vâng lời tuyệt đối thì cũng là ủng hộ hết mực.

Không thấy Tần Ngạn thà bỏ phim cũng không muốn để cô ta bị ẩm ức hay sao? Quan hệ giữa hai người họ không thể chỉ vì David thấy người ta làm không đúng chức trách là có thể thay đổi.

Song, Tần Ngạn có thể không nhận lời đóng phim, nhưng David lại không thể tùy tiện bỏ lỡ một nghệ sĩ Trung Quốc nổi tiếng như vậy.

So sánh đôi bên, rõ ràng phía Tần Ngạn nắm đằng chuôi.

Cho nên, trừ phi không muốn dùng Tần Ngạn nữa, bằng không cũng đành mắt nhắm mắt mở cho qua, mọi người đều vui là được rồi.

Người đàn ông đeo kính lại đẩy gọng kính trên sống mũi, nhìn lướt qua cô fan nữ đứng bên cạnh.

Vả lại, cậu Tần Ngạn này quả thực khá nổi, anh ta không cần thiết phải vì chuyện nhỏ nhặt mà bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền.

Sở dĩ Dư Minh Trạch nói rõ mình là nhà đầu tư, ngoài việc nhắc nhở David đừng hành động theo cảm tính, anh ta còn muốn cảnh cáo Tần Ngạn.

Đã là diễn viên, tốt nhất là anh nên khiêm nhường một chút trước mặt hai nhân vật chủ chốt như đạo diễn và nhà đầu tư, nếu không có nhà đầu tư bỏ tiền, không có đạo diễn tuyển chọn diễn viên, cả đời anh e cũng không nổi tiếng được.

Tiếc thay, diễn viên bình thường nghe danh nhà đầu tư sẽ đon đả lại gần, thậm chí mong được nhà đầu tư ưu ái, nhờ đó kiếm chác được chút chỗ hời
đặc biệt.
Nhưng Tần Ngạn lại là...

cậu chủ.

Ngoài việc tính tình hơi ngốc, gia tài bạc triệu đủ giúp anh chưa từng e sợ trước ba chữ
nhà đầu tư.
Thế nên, hành động của anh Dư
quả thật có phần thừa thãi.

Có điều, Tần Ngạn lại bị Mạc Tiểu Thu
trị,
thói công tử cũng bị
trị
nốt, anh đành âm thầm coi thường trong lòng.

Còn Mạc Tiểu Thu thì khéo léo đúng chuẩn một người đại diện nên làm, với ai cũng ấm áp như gió xuân.


Xin chào, anh Dư.
Mạc Tiểu Thu lịch sự chìa tay ra,
Rất hân hạnh được biết anh.
Dư Minh Trạch bắt tay cô rồi nhanh chóng buông ra,
Không biết nên xưng hô với cô thế nào?

Anh xem, thật ngại quá, tôi còn chưa tự giới thiệu.

Tôi họ Mạc, anh Dư nếu không ngại thì cứ gọi tôi Tiểu Thu là được.

Đạo diễn David, về chuyện kịch bản, tôi xin được chân thành xin lỗi anh một lần nữa.
Gương mặt Mạc Tiểu Thu vốn dễ thương, cười lên còn có hai lúm đồng tiền.

Trong mắt người nước A, người Trung Quốc vốn đã trẻ hơn tuổi thật, nụ cười ấm áp của Mạc Tiểu Thu khiến cô trông càng thêm trẻ.

David ho khan một tiếng, thấy đối phương hệt như một nữ sinh cấp ba, anh ta cũng không tiện so đo nhiều, vả lại thái độ của cô có vẻ rất chân thành.


Tiểu Thu đúng không? Tôi biết rồi.
Thấy David nguôi nguôi, Mạc Tiểu Thu mới thở phào nhẹ nhõm.

Bất kể cuối cùng Tần Ngạn có muốn tham gia bộ phim này hay không, cô cũng không thể để Tần Ngạn có khúc mắc với đạo diễn nổi tiếng nhất nước A được.

Vả lại, chuyện này vốn chẳng có gì to tát.

Hiểu lầm xem như tạm thời xóa bỏ, Mạc Tiểu Thu cân nhắc xem có nên mời bọn họ đi ăn hay không.

Nếu là ở Trung Quốc, mời cơm là chuyện hiển nhiên, nhưng nước A lại không giống thế, người nước A không thích cùng người lạ dùng cơm, mời người ta đi ăn có khi còn khiến họ hiểu lầm.

Lúc này, Mạc Tiểu Thu nhớ Daisy tha thiết, nếu có Daisy ở đây, nhất định cô ta có thể giải quyết ổn thỏa.

Dù gì Daisy cũng là người đại diện chuyên nghiệp, còn cô dù nắm vững kiến thức chuyên môn nhưng lại thiếu kinh nghiệm đối với những thứ không thể học được trong sách vở.

Đương lúc Mạc Tiểu Thu không biết nên phá vỡ bầu không khí gượng gạo bằng cách nào, cô fan nữ chợt lên tiếng.


Mọi người không đói à?
Nói rồi, cô ấy quay sang Tần Ngạn, đôi môi đỏ thắm chu lại, giọng điệu đậm chất làm nũng,
Em đói.
Tần Ngạn không hề tỏ vẻ mất kiên nhẫn, trái lại còn vuốt tóc cô ấy, trả lời bằng giọng dịu dàng,
Em muốn ăn gì?
Mạc Tiểu Thu biết một điều, lúc này cô đang rất no, thậm chí còn buồn nôn! Tần Ngạn có tiếng lăng nhăng, nhưng từ ngày quen biết Tần Ngạn đến nay, cô không thấy anh lăng nhăng gì nên cứ nghĩ chỉ là lời đồn.

Đúng là cô đã quá ngây thơ!
Tiểu Thu, em muốn ăn gì? Có nơi nào thích đi không?
Tần Ngạn khoác hờ lên vai cô gái kia, quay sang hỏi Mạc Tiểu Thu.

Mạc Tiểu Thu hít sâu một hơi,
Không có! Em không đói! Anh David, tôi biết nói thế này là đường đột, nhưng tôi có thể nói chuyện với anh một lát về vấn đề kịch bản được không?
David rất ngạc nhiên,
Kịch bản ư?



Đúng vậy.
Mạc Tiểu Thu đáp,
Thật ra, sau khi nghiền ngẫm kịch bản, tôi cảm thấy đây rất có thể sẽ là bom tấn nổi tiếng nhất năm nay.

Nhưng trong đó còn một số vấn đề tôi muốn bàn bạc với anh, nếu anh không phiền thì tôi muốn chúng ta tìm nơi yên tĩnh nói chuyện chốc lát.



Nói chuyện gì chứ? Nếu bàn về kịch bản, lẽ nào anh không nên có mặt?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.