• 484

Chương 165: Đứng trên lập trường của ai?


Mạc Tiểu Thu trình bày ý định của Tô Tùy Ảnh với đám Tần Ngạn.

Nhưng yêu cầu của Tô Tùy Ảnh liên quan đến việc riêng tư của cô ấy nên Mạc Tiểu Thu không kể với mọi người.

Thế là, khi Kinh Kha tỏ ý nghi ngờ, Mạc Tiểu Thu không biết phải nói sao.


Cô ta từng lừa gạt chúng ta, em bảo anh phải tin tưởng cô ta thế nào?
Kinh Kha nói thẳng.

Mạc Tiểu Thu hiểu ý Kinh Kha, nhưng cô không thể nói rõ.

Tần Ngạn lại đứng ra bảo đảm cho Tô Tùy Ảnh, nói rằng lần này anh đồng ý tin Tô Tùy Ảnh thêm một lần.

Mạc Tiểu Thu biết sở dĩ Tần Ngạn làm vậy hoàn toàn vì nể mặt cô, bèn nở nụ cười cảm kích với anh.

Kinh Kha toan nói gì đó thì bị Tần Mặc ngăn lại,
Thật ra, mười phần trăm cổ phần của Tô Tùy Ảnh không ảnh hưởng gì lớn, dù cuối cùng cô ta phản bội chúng ta cũng không sao, nên có thể cho cô ta một cơ hội.
Tần Mặc đã nói vậy, dĩ nhiên Kinh Kha chẳng còn gì để nói.

Thế là mọi người bắt đầu thương lượng những việc cần làm vào ngày hôm sau.

Mạc Tiểu Thu không tham gia, vì việc cô muốn làm là đi thăm Lạc Tu Nhiên.

Nhưng khi đến nhà họ Lạc, cô lại bị nhốt ngoài cửa.

Mạc Tiểu Thu chẳng thể hiểu được, sao Lạc Tu Nhiên bỗng dưng không muốn gặp cô? Lẽ nào mới chưa bao lâu mà anh đã biết cô đến đây làm thuyết khách cho Tô Tùy Ảnh?
Tôi tìm anh Cả có việc thật mà, Ivan, anh nói với anh ấy giúp tôi một tiếng đi.
Mạc Tiểu Thu nài nỉ.

Ivan vẫn chẳng khác xưa, vẫn lịch thiệp đến mức gần như lạnh nhạt, nhưng lại khiến người ta không thể bắt bẻ,
Cô chủ, ông chủ đã dặn rồi, mong cô đừng làm khó tôi, thực tình tôi không thể để cô vào được.
Mãi đến khi Ivan đóng cửa lại, Mạc Tiểu Thu vẫn chưa từ bỏ ý định.

Cô tìm một khúc lạp xưởng, dụ dỗ Simba và Nana đang nằm ngay cổng,
Bọn mày dẫn tạo đi tìm chỗ nào vào nhà đi.
Mạc Tiểu Thu nói với chúng.

Không biết chúng có hiểu thật không, nhưng rồi cũng ngậm lấy lạp xưởng, sau đó chạy dọc theo hàng rào.

Mạc Tiểu Thu sửng sốt, lập tức đi theo.

Chạy được chừng nửa tiếng, Mạc Tiểu Thu đoán mình đã chạy đến phía sau của nhà họ Lạc.

Cô ngạc nhiên nhìn Simba đào đất ở một khóm hoa, chẳng mấy chốc, một lỗ chó vừa vặn cho một đứa trẻ chui qua hiện ra trước mặt cô.

Mạc Tiểu Thu:
...


Lúc đưa thịt cho Simba và Nana, dù bảo chúng dẫn đường nhưng Mạc Tiểu Thu cũng không nghĩ sẽ có chỗ lẻn vào thật.

Vả lại, một lỗ chó chui chỉ vừa với trẻ con thì đúng là làm khó cố.

Mạc Tiểu Thu cho mỗi con chó một khúc lạp xưởng để khen ngợi, sau đó tìm một tảng đá lấp cửa hang lại.

Lần sau gặp được Lạc Tu Nhiên, cô phải nhớ bảo anh lấy xi măng trát chỗ này lại mới được, một con chó còn đào được, vậy thì thiếu an toàn quá nhỉ? Nhưng Mạc Tiểu Thu không ngờ khi cô mất kha khá thời gian để vòng về cửa chính thì thấy Ivan hối hả chạy ra ngoài.


Ivan, anh đi làm hả?


Thấy vẻ mặt hốt hoảng của Ivan, Mạc Tiểu Thu cũng hoảng theo.

Ivan luôn điềm tĩnh, dù lễ độ nhưng vẫn lạnh nhạt, chẳng khác
ông chú
mình tí nào.

Nếu không gặp phải chuyện lớn, hoặc người anh ta coi trọng xảy ra chuyện, anh ta sẽ không lộ vẻ lo lắng như vậy.

Ivan coi trọng điều gì? Đáp án đã quá rõ ràng.

Trong lòng Ivan, ngoài
ông chú
ra thì không ai có thể được anh ta để bụng.

Nghe Mạc Tiểu Thu gọi, Ivan ngoái đầu lại, khi thấy cô, anh ta có vẻ bất ngờ,
Cô chủ, cô vẫn chưa về sao?
Mạc Tiểu Thu gật đầu,
Tôi muốn gặp anh Cả.
Ivan lặng thinh, dường như đang do dự, cuối cùng gật đầu,
Cô đi theo tôi.
Mạc Tiểu Thu cảm thấy quyết định này hẳn là Ivan tự ý đưa ra, bằng không anh ta sẽ không do dự lâu đến thế.

Cô không biết vì sao Ivan đột ngột đổi ý, nhưng với anh ta mà nói, việc này hẳn rất khó khăn, vì Ivan luôn nghe lời Lạc Tu Nhiên như tuân theo thánh chỉ.

Mạc Tiểu Thu vào nhà nhưng không được đưa lên tầng trên, mà được đưa đến
bệnh viện
tư nhân của Lạc Tu Nhiên cô có lần từng thấy.

Khi biết sẽ đi đến đó, tim Mạc Tiểu Thu không khỏi thắt lại.

Đến lúc thấy Lạc Tu Nhiên đang hôn mê nằm trên giường bệnh, miệng cắm đẩy các loại ống, cô suýt ngã khuỵu xuống đất.


Thế này...

Đã có chuyện gì?
Mạc Tiểu Thu cố nén nước mắt.

Vì trong nước mắt cũng có vi khuẩn, mà Lạc Tu Nhiên lại không thể bị nhiễm bất kỳ loại vi khuẩn nào.

Bọn họ đứng ngoài phòng kính nhìn Lạc Tu Nhiên nằm bên trong, giọng run run.


Ông chủ...

thật ra ông chủ không muốn người khác thấy mình như vậy...
Ivan nói,
Ông chủ nói nếu mình nguy kịch thì bảo cô rằng anh ấy ra nước ngoài chữa bệnh, nếu sau này cô còn hỏi thì bảo anh ấy nghỉ dưỡng ngoài đảo.

Tóm lại, anh ấy không muốn có chứng kiến sự tiều tụy của bản thân.


Mạc Tiểu Thu giận dữ tóm lấy cổ áo Ivan,
Anh ở bên anh ấy lâu như vậy, anh có biết anh ấy khao khát gì nhất không? Là người thân! Tuy tôi không có máu mủ ruột rà gì với anh ấy, nhưng anh ấy xem tôi như em gái ruột, mà tôi cũng xem anh ấy là anh trai mình, thể mà anh lại nghe theo mấy lời hổ đổ của anh ấy, cản tôi ngoài cửa! Nếu không phải tôi dạo một vòng rồi quay lại, thấy anh hớt ha hớt hải, đoán chừng anh Cả đã xảy ra chuyện, anh sẽ làm theo lời anh ấy thật à? Sẽ giấu tôi cả đời?
Ivan lặng thinh, cho thấy anh ta định làm thế thật.

Lúc này, Mạc Tiểu Thu sực nhớ đến Tô Tùy Ảnh.

Cô phát hiện mình đã làm chuyện tương tự Ivan.

Cô luôn nói Lạc Tu Nhiên đã quyết định chấm dứt với Tô Tùy Ảnh, nhưng có ai từng đứng tại góc độ của Tô Tùy Ảnh mà cân nhắc chuyện này? Cô ấy yêu Lạc Tu Nhiên là thế, cứ ngỡ bản thân sẽ sống hạnh phúc bên Lạc Tu Nhiên, bỗng một ngày kia đột ngột bị tuyên án tử hình, bị đuổi ra khỏi cuộc sống của Lạc Tu Nhiên mà không có đến một lời giải thích.

Nếu có ngày Tô Tùy Ảnh biết được sự thật, chỉ e cô ấy sẽ suy sụp.

Cô chẳng thể hùng hồn nổi giận với Ivan được nữa, giờ cô chỉ muốn biết vì sao Lạc Tu Nhiên lại đột ngột thành ra thế này.

Rõ ràng mới mấy ngày mà thôi, trước khi cô đến nước H, Lạc Tu Nhiên vẫn ổn...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.