• 484

Chương 34: Nỗi vất vả của nghệ sĩ


Nụ cười của Mạc Tiểu Thu làm Tổ Tùy Ảnh lạnh cả người, lòng thầm than phen này sống không yên.


Sao tự dưng cậu lại về? Chẳng phải bổ cậu cấm túc cậu rồi à?
Mạc Tiểu Thu hỏi.

Tô Tùy Ảnh vừa đun nước vừa bất đắc dĩ xua tay,
Đừng nói nữa, không biết bố mình bị ma ám hay là sao, Tô Tử Hằng nói gì nghe nấy.

Trước đó nhất quyết cấm túc mình, hôm qua Tô Tử Hằng về nhà tổ, bảo bố thả mình ra.

Chỉ là lần này đóng băng triệt để tài khoản của mình rồi.

Nửa tháng nay mình không đi làm, lại không cách nào xin nghỉ với công ty được, thể là hôm nay gọi điện thoại cho công ty chẳng những bị ông chủ mắng một trận, còn quyt luôn lương tháng trước của mình.
Nói rồi, Tô Tùy Anh lại xán đến bên người Mạc Tiểu Thu, sà vào tấm lưng rộng lớn ấm áp của cô,
Cẩu Cẩu của mình, mình phải nhờ cậu nuôi thôi.


Tô Tùy Ảnh đang thảm như thế, Mạc Tiểu Thu không dám nói bây giờ cô cũng đang gánh cục nợ khổng lồ hơn mấy triệu.

Đừng nói là nuôi cô ấy, đến nuôi cái thân cô cũng đã là vấn đề.

Tô Tùy Ảnh pha trà xong bèn bỏ mặc Mạc Tiểu Thu đang nấu ăn, một mình chạy ra phòng khách tìm Tần Ngạn.

Mạc Tiểu Thu cũng không để ý.

Trong quãng thời gian sống chung với Tô Tùy Ảnh, hầu như luôn là cô phụ trách nấu ăn.

Chỉ là thực đơn hôm nay hơi đặc biệt, rau cần, hành tây, cà rốt, ớt xanh, hồi hương...

Đợi đến khi nấu nướng xong xuôi, bày biện lên bàn ăn, hai người đang phấn khởi phút chốc tái mặt.

Mạc Tiểu Thu lau khô tay, xới cho mình thêm một bát cơm,
Hai người ngây ra đó làm gì? Mau dùng cơm đi chứ.
Tô Tùy Ảnh khóc không ra nước mắt,
Cầu Cầu tốt của mình ơi, cậu không thương mình nữa rồi à? Mình muốn ăn thịt! Ăn thịt! Cậu làm mấy món gì thế này? Đã bảo là mừng mình về nhà cơ mà? Lại còn rau cần nữa chứ! Cậu biết tỏng mình không ăn rau cần mà!
Mạc Tiểu Thu ngồi xuống, thản nhiên gắp một đũa rau cần cho vào miệng,
Ô,thế à? Mình quên mất!
Giọng điệu không có thành ý tí nào.

Tương tự, Tần Ngạn cũng hận không thể bóp chết cô gái này, anh đã nói với cô những thứ mình thích và không thích ăn từ trước.

Kết quả cô nàng lại nấu toàn những thứ anh không ăn, rõ ràng là cố ý.

Nhưng có fan ở đây, anh không tiện nổi nóng, chỉ có thể nhẫn nhịn, nghiến răng hỏi,
Cô chỉ làm chừng này thôi à?


Mạc Tiểu Thu chớp mắt đáp lại, vẻ vô tội,
Đúng thế, chỉ làm nhiêu đây thôi.

Không phải bình thường anh vẫn thích ăn mấy món này sao? Tôi đặc biệt làm cho hai người đấy, hai người còn không chịu ăn? Là chê tôi nấu dở hay là kén ăn giống trẻ con?
.


Ai da, nam thần, bình thường anh thích ăn mấy món này hả? Chả trách dáng chuẩn như thế, ra là ăn uống lành mạnh!
Nghe là món Tần Ngạn thích, Tô Tùy Ảnh cũng không kén cá chọn canh, tự xới hai bát cơm đặt trước mặt mình và Tần Ngạn.

Tần Ngạn càng tái mặt hơn, nhẫn nhịn nói với Tô Tùy Ảnh,
Cảm ơn em.
Được cảm ơn, Tô Tùy Ảnh hớn hở và cơm, dù không thích ăn rau cần nhưng vẫn còn các món khác, cô cũng không bận tâm, chỉ chừa rau cần ra, gắp một miếng trứng gà hành tây, hài lòng cười tít mắt.

Quả nhiên, vẫn là Cẩu Cẩu nhà mình làm cơm ngon nhất.

Thấy Tô Tùy Ảnh vui vẻ ăn cơm, Mạc Tiểu Thu bèn quay sang nhìn Tần Ngạn, cười hiền lành,
Sao anh không ăn? Mau ăn đi chứ.
Tô Tùy Ảnh cũng tiếp lời,
Đúng đấy, tay nghề của Cầu Cẩu không thể chê vào đâu được, anh nhất định sẽ thích cho xem.
Mặt Tần Ngạn xanh mát, anh nhìn Mạc Tiểu Thu gắp cho mình một miếng hồi hương, suýt nữa non ngay tại chỗ.

Món này mùi nồng quá thể Tần Ngạn từ chối, anh nhớ lại hồi bé được anh trai tự tay làm cho món thịt xào hồi hương và miến xào rau cần dở sống dở chín...

Mấy thứ đó có thể xem như đứng hàng đầu trong giới ẩm thực hắc ám.

Nhưng đối mặt với một ánh mắt ngưỡng mộ tha thiết, một ánh mắt chờ đợi đầy thám hiểm và cũng tha thiết chẳng kém...

Tần Ngạn nhắm mắt lại, cắn răng nhét miểng hồi hương vào miệng.

Tối về, anh nhất định phải dạy dỗ cô nàng không biết trời cao đất dày kia một phen! Một hương vị độc đáo, thanh thanh, nhàn nhạt, khó có thể diễn tả thành lời.

Tần Ngạn cố nhai mấy lượt, phát hiện cũng không khó ăn như trong ấn tượng.

Anh lại gắp rau cần, nghiến răng cho vào miệng, không ngờ rau cân lại ngọt, ngon đến mức khiến miệng người ta không dùng được.

Thấy Tần Ngạn bỗng dưng gắp lia gắp lịa, Mạc Tiểu Thu xen mồm,
Thế nào? Tay nghề của tôi không tồi chứ? Ngon đúng không?
Tần Ngạn mặc kệ cô, chỉ cắm cúi ăn, khóe mắt lại cong cong.

Tay nghề của cục thịt viên này thật không tồi! Ăn cơm xong, việc rửa bát vốn thuộc về Tô Tùy Ảnh, Mạc Tiểu Thu thương tình Tô Tùy Ảnh mới từ nhà tổ của nhà họ Tô trở về bên chủ động làm thay.

Nào ngờ Tần Ngạn không chịu yên, cũng vào bếp xắn tay áo lên,
Để tôi giúp cô.



Không cần đâu.
Lúc ở nhà sao không giúp cô đi, lúc ra ngoài lại giả vờ giả vịt làm gì? Ở nhà? Mạc Tiểu Thu đang rửa bát chợt ngừng lại, nhà Tần Ngạn thành nhà cô từ khi nào? Căn hộ cô đang sống lại thành bên ngoài từ khi nào? Trong lúc Mạc Tiểu Thu đang ngẩn người, Tần Ngạn cầm lấy một cái bát, nhưng không biết sao lại trượt tay, cái bát rơi xuống sàn vỡ tan tành.

Mạc Tiểu Thu giật mình sực tỉnh, cô nhìn Tần Ngạn lóng ngóng tay chân mà cạn lời.

Anh nói xem, đã không biết rửa bát thì chớ, còn xen vào làm gì? Tô Tùy Ảnh nghe tiếng bát vỡ vội vọt vào bếp, lôi kéo Tần Ngạn không ngừng hỏi xem có bị thương không.

Mạc Tiểu Thu nhìn mà phát phiền, dứt khoát bảo hai người ra phòng khách xem tivi.

Tần Ngạn ngồi trên sofa, mắt lại nhìn về phía Mạc Tiểu Thu đứng trong bếp.

Mạc Tiểu Thu tuy béo nhưng làm việc lại rất nhanh nhẹn, cực kỳ có trật tự.

Nếu không phải anh vừa được trải nghiệm, cái bát trơn tuột kia chả dễ cầm tí nào, hẳn anh sẽ cho là những chuyện này đơn giản biết mấy.

Ít ra Mạc Tiểu Thu làm việc rất trôi chảy.


Nam thần, nam thần...
Tần Ngạn sực tỉnh, giờ mới để ý Tô Tùy Ảnh đang gọi mình,
Chuyện gì thế?


Thấy Tần Ngạn lơ đễnh, Tô Tùy Ảnh nói,
Anh mệt lắm hả? Nghe nói nghệ sĩ vất vả lắm.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.