• 1,378

Chương 18: Tiếng kêu thảm của đồng loại


Biên: A Lá
Sáng sớm hôm sau, Hạ Á trở mình, nghe tiếng hét thảm của kẻ đáng thương ở dưới thân mình, lập tức giống như bị chém một đao bật lên, nhảy cao hơn cả thước, sau đó mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào kẻ đáng thương.

Kẻ đáng thương nằm ở phía dưới, vừa rồi suýt nữa bị tên dế nhũi thô lỗ này đè chết, nhẹ nhàng vuốt ngực bình tĩnh lại.

"Ngươi! Ai bảo ngươi nằm ở đằng sau ta!" Hạ Á rất buồn bực, hắn tức giận đến mức chỉ muốn vò đầu bứt tai.

Kẻ đáng thương mặt có chút ửng hồng: "Tối hôm qua hơi lạnh, cho nên..."

Hạ Á cảm giác được trong lòng có một loại cảm giác là lạ - đừng hiểu lầm, đây cũng không phải là cái gì ám muội hay động tâm linh tinh. Mà là - ghê tởm!! Hắn lập tức nhớ tới lần trước mình "nhất trụ kình thiên", dùng sức nhổ ra một bãi nước bọt xuống mặt đất, hung hắn vả vào mặt mình một cái, mới đem cái loại cảm giác toàn thân run lên đè ép xuống, hung tợn trừng mắt nhìn kẻ đáng thương: "Về sau ngươi ngủ cách xa ta một chút... Cẩn thận buổi tối ta xoay người đè chết ngươi!"

Nhìn vẻ mặt Hạ Á khắc hai chữ "chịu thiệt", kẻ đáng thương trong lòng nhất thời bất mãn: Nói sao thì nói chứ toàn là ta chịu thiệt còn con dế nhũi này chiếm tiện nghi mới đúng chứ! Nếu đổi lại là ngày xưa, chỉ sợ tên nam nhân này dù cho là quỳ xuống để van cầu ta cũng đừng nghĩ đụng tới một mảnh góc váy của ta! Tên dế nhũi này không ngờ biểu hiện lại giống như hắn bị ta phi lễ vậy! !

Nghĩ nghĩ, kẻ đáng thương cũng nhịn không được có chút ngượng ngùng, đứng lên sửa sang lại một chút quần áo, kỳ thật nàng mặc đồ rất dầy, trên người còn có bộ bạch bò tót bì giáp (bì giáp bằng da bò tót trắng), sau đó cầm lấy túi nước của Hạ Á mà uống, rồi lấy cái bánh nướng ra cắn hai cái.

Trước lúc xuất phát, Hạ Á thẳng thừng cự tuyệt yêu cầu rửa mặt của kẻ đáng thương, lý do là túi nước có không nhiều nước lắm, chỉ đủ để uống một chút, phải tìm nguồn nước tiếp tế trước, chẳng những không thể rửa mặt, ngay cả quyền đánh răng cũng bị tước đoạt.

Tên dế nhũi thô bỉ này, hắn chẳng những thô lỗ, hơn nữa còn mất vệ sinh! Kẻ đáng thương trong lòng căm giận thầm oán.

Lúc Hạ Á hai người bắt đầu đứng lên, rất nhanh chóng, những nhóm địa tinh chung quanh liền bị kinh động.

Mười mấy gã địa tinh ở vùng đất hoang vu chung quanh chờ một đêm. Kẻ đáng thương tận mắt nhìn thấy những tên kia leo lên từ trong lòng đất. Còn có mấy gã địa tinh đang chổng mông trên mặt đất ngủ khò khò. Bị đồng bọn một cước đánh tỉnh.

Mấy tên địa tinh này kêu la chít chít oa oa, hiển nhiên là thấy Hạ Á và kẻ đáng thương sắp rời đi, bọn chúng có chút sốt rột. Đại khái là sau khi mặt trời lên cao, địa tinh lưu lạc ở khu vực phụ cận chợt phát hiện, chung quanh không ngờ lại tụ tập một số lượng lớn đồng loại, không khỏi sinh ra ít dũng khí, một vài tên địa tinh quây lại với nhau thì thầm thương lượng trong chốc lát. Trong tay vài tên còn có vũ khí xương cốt lớn linh tinh các loại, với ý đồ gây rối mà tụ tập lại chỗ này.

Hạ Á đem chồng hành lý tựa như cái núi nhỏ kia đeo lên lưng. Sau đó đem kẻ đáng thương khiêng ở trên vai, đặt trên cái đại thuẫn kia. Nhìn từ xa xa thấy mấy tên địa tinh cầm vũ khí đang vây lại, Hạ Á cười khục khục quái dị hai tiếng, phi tới, một cước đá vào một cây xương cốt nằm trên mặt đất.

Cây xương cốt kia bay ra ngoài. Chuẩn xác trúng mục tiêu phía trước là đầu của một gã địa tinh. Cái đầu gã địa tinh kia đang đội một cái cũng không biết là đầu sọ dương (dê) hay đầu sọ ngưu (trâu) làm như mũ giáp. Kết quả là cái mũ giáp liền bị đập vỡ thành bốn năm mảnh rơi xuống đất. Gã địa tinh cũng ôm đầu ngồi chồm hổm xuống mà kêu la.

Trong tiếng cười to của Hạ Á, dũng khí của mấy tên địa tinh còn lại cũng bị đánh sụp, chúng nó hét lên chói tai rồi lập tức giải tán. Lùi thẳng ra xa mấy chục thước, mới dám dừng lại, sợ hãi rụt rè nhìn Hạ Á.

Rất hiển nhiên là chúng nó đang khiếp đảm. Chỉ là cái gánh nặng mà Hạ Á cố tình mang theo trên người, còn có một thân hình rắn chắc kia, làm cho bọn chúng thèm nhỏ dãi, tham lam không chịu buông tha.

Bọn người kia không dám tới gần, cũng không chịu buông tha, chỉ có thể một đường theo sau.

Một lát sau, còn có hai tên địa tinh tựa hồ nghĩ ra được một cái chủ ý không tệ. Bọn chúng từ trên cánh đồng bát ngát nhặt lên một tảng đá, tựa hồ như vậy thì có thể ở xa xa mà công kích Hạ Á, cũng không cần sợ hãi thân thể cường tráng hùng vĩ kia của Hạ Á.

Chỉ có điều, biện pháp như thế rất nhanh đã bị chứng minh là không thể thực hiện được. Bởi vì Hạ Á lập tức nhặt lên một tảng đá ném trả, hơn nữa khí lực hắn rất lớn, ném rất xa, hai tên địa tinh lập tức bị tảng đá trực tiếp đập vào cơ thể vỡ vụn, sau đó, những gã địa tinh còn lại chỉ có thể chạy trốn xa hơn.

Nhưng tới thời điểm giữa trưa, địa tinh đuổi theo hai người ngày càng nhiều, số lượng đã dần dần đạt đến vài chục. Bất quá toàn là những tên du dân du cư, dùng cách giải thích của Hạ Á với kẻ đáng thương là: "Đều là một ít quân lính tản mạn không có tổ chức, khuyết thiếu vũ khí cùng lương thực, đói không có bao nhiêu khí lực."

Chính xác. Mấy tên địa tinh này, chỉ e rằng so với đám khất cái ở trên Dã Hỏa trấn còn yếu hơn không ít. Mấu chốt nhất là, tất cả đám địa tinh này, thậm chí ngay cả một tên cầm trong tay vũ khí kim loại cũng không có - đó cũng là nguyên nhân lớn nhất mà nhóm địa tinh không dám tới gần a.

Đến lúc giữa trưa, rốt cục nhóm địa tinh đã đạt thành ý đồ hợp tác, mấy chục tên địa tinh thừa dịp Hạ Á đem kẻ đáng thương thả xuống nghỉ ngơi, tất cả vọt lên, Hạ Á không chút khách khí, giơ lên chiến phủ cùng tấm thuẫn trấn lột được nghênh đón, so sánh với dáng người thấp bé gầy yếu của địa tinh, thân thể cường tráng của Hạ Á quả thực giống như người khổng lồ vậy.

Hắn phi thân vọt vào trong đám địa tinh, thật giống như một đầu trâu rừng động dục (+_+), hai tên địa tinh bị hắn dùng tấm thuẫn trực tiếp đánh bay ra ngoài, trong đó một tên xương cốt gãy nát ngay tức thì. Sau đó Hạ Á sử búa quét ngang, đem vũ khí (xương cốt) trong tay hai tên địa tinh đập vỡ tan tành, ngay cả người cũng bị bắn ra ngoài năm sáu thước, lúc rơi xuống mặt đất, cũng chỉ có thể hộc máu.

Mấy tên địa tinh còn lại khiếp đảm, chúng nó hét lên một tiếng, giống như một đám tiểu cô nương nhìn thấy sắc lang, quay đầu bỏ chạy, Hạ Á chạy theo, vượt qua mấy tên, tay tóm lấy gáy một tên địa tinh bắt trở lại.

Tên địa tinh đáng thương này, là địa tinh du cư có thể trạng cao to nhất [với tương đối địa tinh mà nói], trên người mặc một kiện miễn cưỡng tính là đầy đủ bì giáp - Được rồi, đây chỉ là nếu nhất định phải gọi nó là "giáp". Kỳ thật bất quá cũng chỉ là một mảnh da trâu hơi dày mà thôi.

Cái tên có làn da màu xanh biếc này đại khái là đang sợ tới mức gần chết, bị Hạ Á xách trở về giống như một con gà vậy, hai cái chân nhỏ ngắn cố gắng đạp qua đạp lại, từ trong miệng không ngừng thét lên âm thanh chói tai, hai cánh tay đập loạn xạ.

Hạ Á thả nó xuống trước mặt kẻ đáng thương, không đợi nó giãy dụa thêm, xoay ngược cây búa, dùng cán búa nện thật mạnh lên chân gã địa tinh, một âm thanh gãy giòn vang lên, chân tên đáng thương này rõ ràng đã bị đập nát.

"u khắc! u khắc! ! u khắc! !" Địa tinh thống khổ kêu thảm thiết.

u khắc ở ngôn ngữ của địa tinh là một từ biểu đạt tình cảm, cảm thán mãnh liệt..

Rất nhiều người nghĩ ngôn ngữ địa tinh rất khó học, kỳ thật hoàn toàn ngược lại, địa tinh mặc dù là một chủng tộc riêng biệt, hơn nữa còn có được trí tuệ nhất định, thậm chí có cả văn minh, nhưng văn minh của chúng nó lại đơn giản đến phát sợ. Nhất là với chỉ số thông minh của địa tinh, ngôn ngữ chúng nó đơn giản... tiết kiệm đến cực điểm.

Cái từ âu khắc này, ở trong cuộc sống của địa tinh cơ hồ là có tác dụng trong tất cả thời điểm cần biểu đạt tình cảm mãnh liệt.

Tỷ như chúng nó cao hứng sẽ hô "u khắc", cáu gắt cũng sẽ hô "u khắc", tức giận sẽ hô "u khắc", lúc ăn cái gì nó quá sẽ hô "u khắc", mà trong khi sung sướng bài tiết cũng sẽ hô "u khắc", mà ngay cả thời điểm giao phối cũng sẽ hô "u khắc". (giống dân Xì trum đó mà >.<)

Nếu ngươi gặp hai tên địa tinh đánh nhau, người đánh cùng với người bị đánh cùng hộ "u khắc", nếu như vậy ngươi không cần phải cảm thấy kỳ quái. Hơn nữa, nói không chừng chúng nó không phải đánh nhau, mà là đang tiếng hành công tác trọng yếu nối dõi tông đường nào đó...

Đương nhiên , tên đáng thương hiện tại này hô lên ‘âu khắc’ không phải bởi vì nó thích, trên gương mặt xấu xí của nó, cái miệng cái mũi cơ hồ nhăn nhúm dúm dó lại một chỗ.

Hạ Á hiển nhiên không có ý đồ chặn miệng nó lại, mà là cứ để mặc nó tru lên thê thảm như vậy.

Hạ Á đem chiến phủ đặt xuống đất, lấy ra cái bánh nướng tiếp tục cắn hai cái, không coi ai ra gì mà cứ nhai nhai nuốt nuốt, việc tên địa tinh này kêu rên, ngay cả khóe mắt cũng chưa từng liếc nó một cái.

Kẻ đáng thương thấy có chút mềm lòng, Hạ Á tựa hồ nhìn thấu tâm tư kẻ đáng thương, lạnh lùng nói: "Ngươi có phải cảm thấy ta quá tàn nhẫn hay không?"

Kẻ đáng thương thấp giọng nói: "Chúng ta bắt một tên tù binh như vậy làm gì? Ngươi lại không định giết nó, tra tấn nó làm gì?"

"Cái kêu thảm thiết của nó đối với chúng ta hữu dụng." Hạ Á giải thích rất đơn giản: "Chỉ có kêu thảm thiết, mới có thể làm cho đồng loại nó cảm giác được sự sợ hãi! Đạo lý này chẳng những áp dụng được với địa tinh, đối với nhân loại cũng là như thế."

Kẻ đáng thương đem những lời này nghĩ qua hai lần, có chút quái dị nhìn nhìn tên dế nhũi này: "Những lời này của ngươi cũng là do dưỡng phụ kia dạy ngươi?"

"Phải" Hạ Á gật đầu.
Quả nhiên, nguyên bản những địa tinh này chạy đi mấy chục thước, định dừng lại nhìn qua, mà nghe thấy tiếng kêu thảm thiết truyền đến tai, không khỏi sợ hãi, tiếp tục chạy trốn xa hơn một chút nữa.

Một lúc sau, nghỉ ngơi đầy đủ, Hạ Á đứng dậy đi tiếp, lần này hắn làm ra một chuyện rất tàn nhẫn, hắn đá địa tinh này một cước, chỉ về phía trước, cầm búa múa may một chút, ý tứ rất rõ ràng: Dẫn đường!

Tên địa tinh đáng thương dưới sự uy hiếp của cái búa, tuy rằng bị đánh nát một chân, nhưng không thể không đứng lên, cố gắng đi về phía trước. Dọc đường kêu la thảm thiết giống như kẻ tâm thần hết thuốc chữa, khiến cho những tên địa tinh có ý đồ xấu kia sợ hãi càng ngày càng tránh xa.

Ngồi ở trên vai Hạ Á, kẻ đáng thương có chút không đành lòng. Hạ Á nói một câu làm cho kẻ đáng thương câm miệng.

"Nếu ngươi cảm thấy rất đáng thương, hãy nghĩ một chút, nếu ngươi bị chúng nó bắt được sẽ lâm vào tình cảnh gì - đừng quên, đây là Dã Hỏa Nguyên. Dã Hỏa Nguyên, là nơi chôn người chết."

Đổng Lam Phương
 
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liệp Quốc.