Chương 19: Arita - Nữ thần Hecate.
-
Lữ Hành Giả
- Phong94
- 1363 chữ
- 2019-08-23 09:30:38
Ồ! Lại một nhóm các anh hùng trẻ tuổi! .... Cho phép ta...
Một giọng phụ nữ đột ngột vang lên sau lưng ba người, làm cho cả ba rùng mình sợ hãi như có dòng điện chạy qua. Một giọng nói sâu thẳm như bóng đêm, u ám như những khu rừng ma mị nhất vào những đêm không trăng.
Cùng với đó là một bóng hình mờ ảo xuất hiện: một phụ nữ tuyệt đẹp với mái tóc dài, lúc thì tách ra làm ba, lúc thì chập lại làm một.
Ngay khi Arita quay lại, bà ta đưa tay lên làm một động tác hôn gió...
Tức thì bốn xung quanh tràn ngập sương mù. Màn sương lan rộng nuốt chửng cả quảng trường phía trước phố người Hoa, cuộn lại thành một vòng xoáy ghê rợn. Mặt đất bỗng từ từ sụp xuống, rồi lại đột ngột trồi lên hai con đường cắt nhau, tạo thành một ngã tư. Ngay chính giữ mọc lên một cái biển chỉ dẫn bằng gỗ mục nát, có minh họa bằng một hình người phụ nữ cùng mấy ký tự Hy Lạp.
Nancy rúm ró một chỗ, còn Phong nắm chặt bàn tay vẻ bồn chồn.
Xuất hiện ấn tượng thế này... Bà chắc là thần?
– Mắt anh ấy lấp lánh, đúng nghĩa đen –
một vị thần của ngã tư, gì ấy nhỉ? H... E ...
. Vừa nói cậu vừa cố gắng đọc những ký tự trên cái biển rách nát.
Để ta cho cậu chút ánh sáng
- Bà ta giơ tay, tức thì xuất hiện từ trong không trung hai cây đuốc sậy kiểu cổ, bập bùng ánh lửa. Lập tức Sương Mù dạt cả ra rìa khoảng sân rộng. Dưới đôi bàn chân đi dép xăng-đan kiểu cổ, bà ta tuyệt đẹp, nhưng nhợt nhạt chết chóc. Một người phụ nữ trẻ mặc bộ váy không tay. Mái tóc vàng óng ả của bà cột cao lên thành túm đuôi ngựa kiểu Hy Lạp.
-Ta là Hecate, nữ thần Pháp thuật. Thần của phù thủy, chiêu hồn, mặt trăng... Hoặc như ngươi nói, là thần của ngã tư, của những lựa chọn... Vì thế chúng ta có rất nhiều thứ để thảo luận đấy, nhất là đối với hai anh bạn trẻ kia.
Hecate (còn được biết đén với tên gọi Chthonia) là nữ thần của phù thủy, của phép thuật, thực vật có độc trong truyền thuyết Hy Lạp. Bà là con gái của thần khổng lồ, hay còn gọi là Titan Perses. Tương truyền, người dân thường dùng đền thờ của bà đế ngăn chặn cơn thịnh nộ của loài ác quỷ và các linh hồn trong truyền thuyết. Ba là một vị thần, một phù thủy quyền năng bậc nhất, nhưng lại chỉ có rất ít người biết đến và thờ phụng, kể cả ở quê hương Hy Lạp.
Arita nhận ra là cậu chẳng thể nhúc nhích, vậy thì thôi đành nhìn bà ta vậy. Cậu có cảm giác đây không phải lần đầu tiên mình gặp một vị thần. Bà ta đi vòng quanh ba người. Rồi bà ta từ từ ngồi xuống. Arita định lên tiếng nhắc nhở. Đột nhiên, bên dưới bà ta hiện ra một cái ghế bằng đồng, nhưng sáng chói. Bà ta thoải mái ngồi xuống, cắm hai cây đuốc của bà ta vào cái cây vừa mới mọc lên, rồi từ tốn nhìn chăm chú ba người họ.
‘Ngươi giống mẹ.’ Hecate quay về phía Arita, nhận xét.
Bà biết mẹ tôi
– Arita nghi ngờ.
Đúng, ta là nữ thần ma thuật. Gia tộc ngươi là gia tộc Âm dương sư... Ngươi biết đấy... Mặc dù ta có rất ít ảnh hưởng ở Nhật Bản, nhưng cũng na ná nhau ấy mà. Mà cái thứ trong người ngươi cũng là sản phẩm của cả hai nguồn ma thuật đó đấy... Ấy, không phải con chim kia đâu, ta nói cái khác.
Arita giật mình. Cậu thấy mình nhỏ bé và yếu đuối. Cái cảm giác bị người khác biết hết bí mật và nói toạc nó ra chả thú vị tí nào.
Ồ! Cái gì trước làm trước chứ nhỉ
- Hecate giơ hai cánh tay trần lên. Ba cánh cửa hiện ra – phía bắc, phía đông, và phía tây cuộn xoáy dày đặc sương mù. Ở mỗi cửa đều có một cặp đuốc, sáng lên dưới ánh lửa màu xanh là mấy cảnh đen trắng lờ mờ, hơi chập chờn và nhấp nháy, như kiểu phim câm từ những năm năm mươi thế kỷ trước.
Trên cổng vòm phía đông, ngôi đền từ nhỏ Arita đang sinh sống đang bốc cháy ngùn ngụt. Những con quỷ núi, Oni, với mái tóc xoăn, răng nanh và chùy răng sói, đập phá khắp nơi. Ông cậu và mẹ cậu đang vừa chạy vừa chống lại chúng, nhưng chẳng được bao lâu nữa.
Trên cổng vòm phía tây là hình ảnh một khu vực miệng núi lửa, dung nham đang rừng rực sôi trào. Ở đó là hai người đàn ông, đang chiến đấu với nhau. Người đàn ông có mái tóc rực cháy, mặc chiếc áo giáp Hy Lạp bằng đồng, da và những dây xích đen bị người đàn ông đầu trọc có vết bớt màu đỏ đáng sợ trên mặt đâm chém liên tiếp. Máu ông ta phun ra như suối, nhưng nó không phải màu đỏ mà lại có màu vàng. Arita chẳng hiểu hình ảnh này có ý nghĩa gì.
Trên cổng phía bắc là hình ảnh càng làm Arita thêm run sợ. Cậu thấy Nancy đang từ một ngọn núi cực cao, chờn vờn mây, rơi xuống. Còn Phong, anh ấy đang mò mẫm trong một đường hầm tối om, cánh tay trái rũ xuống, bê bết máu. Còn Azumi, em gái cậu, đang bị nhốt trong một nhà ngục bằng nham thạch, bất tỉnh, xung quanh là đầy rẫy nhưng con quỷ và lũ âm hồn gào thét.
Các lựa chọn
Hecate lên tiếng -
Cậu đang đứng giữa một ngã tư, Arita. Còn ta là nữ thần của các ngã tư.
Ngực Arita nhói đau khi một lần nữa nhìn lại các hình ảnh. Có vẻ chỉ mỗi cậu nhìn thấy chúng. Nhưng Arita vẫn nhìn vị nữ thần với vẻ quả quyết:
Tôi không chọn con đường nào cả. Tự tôi sẽ tìm đường đi cho mình.
Ồ! Có đến bốn con đường cho ngươi lựa chọn, kể cả quay đầu chạy trốn. Vậy mà ngươi lại chọn một thứ ngươi chẳng thể biết sao?
– Hecate nhìn cậu đầy vẻ dò xét.
Đường là do con người tạo ra. Đi nhiều thì ắt thành đường
-Được rồi! Một cậu bé mới 12 tuổi nói câu đó có vẻ hơi quá sức đấy. Nhưng được thôi, không còn quan trọng nữa. Ngươi đã chọn nó. Đừng mong cha ngươi giúp gì cho ngươi, trong khi ông ấy còn đang rất là thê thảm, lại còn những vị thần khác thì đang mắc chứng đau nửa đầu vì bản thể La Mã và Hy Lạp của bọn họ còn đang tự choảng nhau. Nhưng ta vẫn sẽ giúp ngươi... Ngươi sẽ giành lại được tất cả nếu các ngươi tự chứng tỏ bản thân xứng đáng. Ngươi sẽ cần một lời chỉ dẫn đấy. Hãy đến Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan.
Chưa ai kịp nói gì tiếp theo, vị nữ thần nhướng đôi lông mày. Những bức tường đen của đám mây hình phễu cuộn xoáy nhanh hơn. Cơn bão sương mù lại bắt đầu gầm rú.
-À quên, còn đây nữa, dành cho đứa trẻ không nằm trong vòng tay của ba nữ thần mệnh. Nemesis chắc chắn sẽ thích ngươi lắm đấy! Và hy vọng Hepheatus sẽ đồng tình với hành động này của ta.
Thế rồi, một cái lon nước ngọt Red Bull bẹp dúm ném đến chỗ Phong. Mặt anh ấy ngơ ngác chẳng hiểu gì, nhưng vẫn vui vẻ bắt lấy cái lon.
Tiếp theo, một đợt sóng đen kịt như bóng tối cuốn sạch tất cả xung quanh. Đến khi cả ba có thể nhìn lại, cơn bão, vị nữ thần và mấy cảnh cửa đều cùng nhau biến mất.